Nhận định, soi kèo West Chester vs Loudoun United, 06h30 ngày 19/3: Bắt nạt chủ nhà nghiệp dư

Thời sự 2025-03-22 08:44:19 54391
ậnđịnhsoikèoWestChestervsLoudounUnitedhngàyBắtnạtchủnhànghiệpdưchelsea – bournemouth   Nguyễn Quang Hải - 18/03/2025 09:32  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://play.tour-time.com/news/12b396697.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo U19 Italia vs U19 Latvia, 23h00 ngày 19/3: Thời thế đổi thay


Lý Dịch kịp phản ứng, đương nhiên lập tức chạy trốn, bất quá ngay tại thời điểm hắn đứng lên chạy về hướng lối ra thì giá sách to bên cạnh ngã xuống, mắt tối sầm lại, sau đó Lý Dịch không có bất kỳ ý thức gì...

Dưới tình huống như vậy thế mà mình không chết, thân thể cũng không có bất kỳ vết thương nào, Lý Dịch thầm đánh giá nhân viên chữa cháy 10 điểm cho chất lượng.

Nói như vậy, nơi này hẳn là bệnh viện?

Không biết là bệnh viện nào, ván giường thế mà rất cứng, nằm phía trên cấn nhức cả lưng, trong không khí thế mà còn lan tràn mùi nấm mốc nhàn nhạt, không biết chăn niệm bao lâu rồi không được giặt... Lý Dịch quyết định sau khi xuất viện, sẽ đánh giá cho bệnh viện 1 sao, thật sự quá kém.

Nhìn xung quanh, hai tấm ván gỗ tạo thành một cái giường thô sơ, một cái bàn thấp cũ nát không ra dáng, trên bàn để mấy quyển sách rách rưới... ngay cả TV cũng không có, bệnh viện này xác thực cũ nát, a... chờ một chút? Góc bàn là vật gì, đèn dầu sao?

Bệnh viện này làm sao mà bần thế... Má ơi, nơi này là bệnh viện sao?!

Lý Dịch vừa mới tỉnh lại, phản ứng còn hơi chậm chạp, cho tới bây giờ mới ý thức tới, nơi này không giống như bệnh viện!

Mình dù sao cũng là bệnh nhân, thế mà bị đối xử như vậy, Lý Dịch giận dữ, nhảy xuống từ trên giường, ngay cả giày cũng không kịp mang đã đi chân trần ra ngoài.

Lý Dịch đứng bên dòng suối nhỏ thanh tịnh, biểu lộ trên mặt rất khó tin.

Nước suối rất trong, bóng dáng một người trẻ tuổi phản chiếu trong nước, như đang chơi đùa cùng với cá.

Người trẻ tuổi trong nước mày kiếm mắt sáng, phong thần ngọc lãng, da thịt trắng nõn, mặc một bộ nho bào màu xanh nhạt, búi tóc vén lên thật cao, quả thực là một thiếu niên cute, người đẹp trai như thế không biết sẽ để bao nhiêu cô gái hoài xuân đây.

Ngay cả Lý Dịch cũng không thể không thừa nhận gia hỏa này rất đẹp trai, Lý Dịch đứng ở chỗ này nhìn nửa giờ, cảm thấy mình có xu thế bị uốn cong.

Nhưng vấn đề là hắn không biết trai đẹp phía trước là ai!

Điều này còn không phải nghiêm trọng nhất.
">

Truyện Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Nhận định, soi kèo New Caledonia vs Tahiti, 09h10 ngày 21/3: Vé cho Tahiti


"Ư ư ~."

Chú cáo chín đuôi trắng như tuyết chạy xuống từ đại thụ um tùm.

Nhìn kỹ lại, trên cây có một cái hốc tự nhiên khá to, đây chính là nhà tiểu hồ ly.

Cây này rất lớn, xem ra tuổi đời không chỉ ngàn năm.

Tiểu hồ ly được mọi người trong Thanh Nguyệt Đạo Quán tôn xưng là tiểu sư tổ, nghe nói tiểu sư tổ này chính là tiểu đồ đệ của tổ sư gia Thanh Nguyệt Đạo Quán phi thăng đầu tiên.

Thanh Nguyệt Đạo Quán đã thành lập hơn ngàn năm, sư tổ lớn nhất trong đạo quán chính là tiểu hồ ly này.

Tiểu hồ ly ngọ nguậy lỗ tai, đôi mắt hồ ly dài hẹp lộ ra vẻ lười biếng.

Hắn đứng trên cành cây duỗi lưng, chín cái đuôi phía sau phe phẩy theo động tác của hắn.

Tiểu hồ ly nhìn thoáng qua người dưới cây.

Hắn quen tiểu sư phụ này.

Khi Thẩm Bạch còn là đứa bé mấy tuổi, chính tiểu hồ ly dạo chơi trong rừng đã phát hiện ra cậu.

Chỉ là đứa bé này hơi đặc biệt.

Không nói được, trí thông minh có vẻ thấp hơn người thường chút xíu, trí nhớ cũng chẳng tốt lắm.

Cuối cùng được quán chủ đương nhiệm bế về nuôi lớn, không ngờ còn có người thân nữa.

Quán chủ của Thanh Nguyệt Đạo Quán cũng họ Thẩm, vì vậy mấy đứa trẻ nhặt về đều theo họ ông.

Thật ra quán chủ đời nào cũng họ Thẩm, vốn dĩ quán chủ phải là tiểu hồ ly Thẩm Nặc.

Nhưng hắn không muốn làm việc nên giao cho cấp dưới quản lý.

Điều kiện đầu tiên đối với các quán chủ là phải theo họ tổ tiên, cho nên mới có quy định này.

Từ nhỏ Thẩm Bạch đã biết ân nhân cứu mạng mình là Thẩm Nặc, cậu cũng thường xuyên đến tìm Thẩm Nặc chơi.

Đương nhiên mọi người trong đạo quán đều rất thích tiểu sư tổ cáo trắng này.

Hôm nay Thẩm Bạch xuống núi nên đến chào Thẩm Nặc, còn mang theo nho và đùi gà bự mà Thẩm Nặc thích nhất.

Thẩm Bạch vừa tròn mười tám, mặt như hoa đào, mái tóc dài đen nhánh được cậu cột lại bằng một sợi dây màu xanh, đạo bào màu xanh phất phơ trong gió, giống hệt thiếu niên xinh đẹp bước ra từ truyện tranh.

Chắc vì luôn sống trong đạo quán nên đôi mắt đào hoa cũng toát ra vẻ ngây thơ, các sư huynh bên cạnh luôn miệng nhắc nhở cậu.

"Tiểu Bạch, em xuống núi nhớ phải cẩn thận nhé, nghe nói dưới núi có vô số sói đói, đừng để bị lừa đấy."

Cố Vũ lớn hơn cậu hai tuổi sợ cậu xuống núi sẽ bị lừa nên mặc dù luôn kiệm lời cũng không ngừng nhắc nhở Thẩm Bạch.

Một ông chú khoảng bốn năm chục tuổi nói: "Yên tâm đi, trong thành phố có nhiều người xuất thân từ đạo quán của chúng ta lắm, Tiểu Bạch sư tổ có chuyện gì cứ tìm họ là được rồi."

Nói xong ông lấy trong ngực ra một quyển sổ, trên đó ghi rất nhiều tên và số điện thoại.

"Ư ư ~"

Thẩm Nặc đang ăn đùi gà bên cạnh kêu lên.

"Tiểu sư tổ nói gì thế?"

Đại thúc Diệp Lâm tò mò hỏi.

Ông chỉ mới tới đây năm năm, là đệ tử của sư điệt Thẩm Bạch.

Biết sao được, sư phụ Thẩm Nham của Thẩm Bạch chính là Thẩm quán chủ, năm nay đã tám mươi tuổi, cho nên thứ bậc của Thẩm Bạch cũng rất cao.
">

Truyện Tiểu Đạo Sĩ Câm Bị Đại Gia Hàng Đầu Nhắm Trúng

友情链接