Giải trí

Real Madrid nổ siêu bom tấn: Bố già Perez thay đổi thế giới

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-03-25 21:22:46 我要评论(0)

 - Real Madrid đang sẵn sàng "nổ" siêu bom tấn chuyển nhượng với Hazard hoặc Neymar,ổsiêubomtấnBốgiàtết nguyên đántết nguyên đán、、

 - Real Madrid đang sẵn sàng "nổ" siêu bom tấn chuyển nhượng với Hazard hoặc Neymar,ổsiêubomtấnBốgiàPerezthayđổithếgiớtết nguyên đán và "bố già" Perez một lần nữa cách mạng bóng đá thế giới.

Real chốt vụ Neymar, Juventus "nổ" bom tấn Godin

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}Đàn voi trong khu bảo tồn Thula Thula của nhà bảo tồn động vật Lawrence Anthony.

“Có 7 con tất cả, trong đó có cả voi con và voi ở tuổi thiếu niên”. Ông là hi vọng duy nhất về việc thu phục đàn voi, giúp chúng sống sót.

Theo lẽ thông thường, ông đã có thể từ chối. Nhưng biết rằng đây là cơ hội sống sót cuối cùng của chúng, ông đã mở cửa khu bảo tồn chào đón 7 con voi.

Ông biết kế hoạch của mình thật mạo hiểm. “Những con voi tức giận sẽ rất nguy hiểm nếu chúng không thích bạn. Bạn có thể trở thành miếng thịt hamburger chỉ sau vài giây”.

Đúng như ông dự đoán, mọi chuyện không hề dễ dàng. Đàn voi có xu hướng trốn thoát ra khỏi mọi không gian. “Chúng là một nhóm khó khăn, không có gì phải nghi ngờ điều đó” - ông nhớ lại. “Nhưng tôi cũng nhìn thấy nhiều điều tốt đẹp ở chúng. Chúng chăm sóc lẫn nhau và cố gắng bảo vệ nhau như những con người”.

Anthony bắt đầu bằng việc đối xử với đàn voi như những đứa trẻ, cố gắng thuyết phục chúng bằng những lời nói và cử chỉ thiện chí. Ông cho chúng thấy rằng chúng không nên phá phách và có thể tin vào ông.

Loài voi theo chế độ mẫu hệ nên con đầu đàn là con cái. Mọi hành động của con đầu đàn sẽ được cả đàn làm theo. Nếu con đầu đàn muốn rẽ trái, cả đàn sẽ rẽ trái. Nếu nó muốn đi 100 dặm, cả đàn sẽ đi 100 dặm.

Vì thế, Anthony dành sự chú ý của mình cho con voi cái đầu đàn tên là Nana. “Tôi đi xuống chỗ hàng rào và tôi đã cầu xin Nana đừng phá nó”.

“Tôi biết nó không hiểu tiếng Anh, nhưng tôi hi vọng nó hiểu tông giọng và ngôn ngữ cơ thể của tôi. Và vào một buổi sáng, thay vì cố phá hàng rào, nó đã đứng đó. Nó đưa chiếc vòi qua hàng rào hướng về phía tôi. Tôi biết nó muốn chạm vào tôi. Đó là một bước ngoặt trong mối quan hệ của chúng tôi” - ông kể.

{keywords}
Anthony chinh phục đàn voi theo cách đặc biệt.

Nhiều năm sau, Anthony trở thành người thân của đàn voi. Chúng dạy ông về cuộc sống, về lòng trung thành và sự tự do. Dần dần, chúng coi Anthony như một thành viên trong đàn của mình.

Ông và vợ là bà Francoise đã trở nên thân thiết với đàn voi, đến mức một vài lần, họ đã phải đuổi chúng ra khỏi phòng khách của mình.

10 năm sau đó, ông từng chia sẻ: “Nó khó hơn tôi nghĩ gấp trăm lần”. Nhưng mỗi lần nhìn cách đàn voi chăm sóc cho nhau, ông học hỏi được từ chúng về giá trị của gia đình và lòng trung thành.

Ông kể, có lần một con voi cái trong đàn tên Nandi sinh con nhưng không may mắn, voi con có đôi chân bị biến dạng. Bất chấp sự rình rập của sư tử trong khu bảo tồn và thời tiết nóng bức, Nandi vẫn ở bên voi con suốt 2 ngày với sự hỗ trợ của voi đầu đàn Nana và một con voi khác. Cả 3 thay phiên nhau che chắn cho voi con khỏi ánh nắng mặt trời.

Hết lần này đến lần khác, chúng cố gắng nâng voi con lên bằng vòi của mình để nó có thể đứng dậy. “Nhìn cách Nandi chăm sóc con, tôi thấy hình ảnh của một bà mẹ thực thụ. Nó đã ở bên đứa con dị tật nhiều ngày mà không có thức ăn và nước uống, cố gắng hết sức có thể để cứu con, không chịu đầu hàng cho tới khi voi con trút hơi thở cuối cùng”.

{keywords}
Những câu chuyện về đàn voi hoang dã được ông kể trong cuốn sách "Người thì thầm với voi".

Trong cuốn sách The Elephant Whisperer (Người thì thầm với voi) do Anthony là đồng tác giả, ông đã kể những câu chuyện vui vẻ, hài hước, ấm lòng, đôi khi là hơi buồn về những chú voi.

Anthony làm theo một nguyên tắc: nếu bạn tôn trọng đàn voi thì chúng sẽ tôn trọng bạn. Sự tin tưởng giữa ông và đàn voi giống như là mối quan hệ có đi có lại.

Cụ thể, khi Nana sinh con, vài ngày sau sinh, nó đã đi ra khỏi bụi rậm và cho Anthony thấy chú voi con của mình như một cách thể hiện sự tin tưởng với ông.

Vài năm sau, khi cháu gái đầu tiên của Anthony chào đời, ông cũng đáp lại bằng hành động tương tự. Bế cháu gái trên tay, ông tiến lại gần đàn voi. Việc đó khiến chúng tỏ ra rất phấn khích.

Chúng giơ vòi lên và lại gần ông, tập trung vào sinh linh nhỏ bé trên tay ông, ngửi mùi của cô bé. Đó là cách ông đáp trả lại sự tin tưởng mà đàn voi dành cho mình.

Nhưng cũng vì chuyện này mà con dâu ông đã không nói chuyện với ông một thời gian dài sau đó. “Con bé không nghĩ là tôi sẽ lại gần đàn voi như thế, nhưng tôi biết là chúng tôi an toàn”.

{keywords}
Ông tin tưởng đàn voi như chúng đã tin ông.

13 năm sau, đàn voi từ 7 con phát triển lên thành 21 con.

Những cũng chính thời gian đó, năm 2012, Anthony qua đời đột ngột vì một cơn đau tim. Trong vòng 12 giờ kể từ khi ông mất, đàn voi lặng lẽ băng qua những bụi cây của Zululand để tới căn nhà nơi ông sinh sống nằm trong khu bảo tồn để nói lời từ biệt.

Anh Dylan, con trai của ông Anthony cho biết: “Tính đến thời điểm đó, chúng đã không còn ghé qua căn nhà khoảng 1 năm rưỡi và chắc chắn phải mất khoảng 12 giờ để đi từ nơi chúng sống tới đây” - Dylan nói.

“Chúng quanh quẩn ở đó khoảng 2 ngày trước khi quay trở lại khu bảo tồn”.

Kể từ khi chồng qua đời, bà Francoise đã nỗ lực mở rộng khu bảo tồn rộng 4.500 ha để có nhiều diện tích hơn cho các loài động vật phát triển. Bà cũng cho biết, đàn voi của Anthony hằng năm vẫn đến thăm căn nhà của bà ở Thula Thula vào đúng ngày giỗ của ông, dường như chỉ để bày tỏ lòng kính trọng.

Không ai lý giải được tại sao đàn voi lại biết về cái chết của ông Anthony và cách chúng nhớ được ngày giỗ của ông. Nhưng bà Francoise tin rằng giữa chồng bà và đàn voi có một mối liên kết kỳ lạ.

Cuộc sống của bộ lạc có tập tục hôn nhau thoải mái, trao đổi vợ tự do

Cuộc sống của bộ lạc có tập tục hôn nhau thoải mái, trao đổi vợ tự do

Cuộc sống và những nét văn hóa thú vị ở bộ lạc trên núi cao, nơi có tập tục đàn ông được thoải mái trao đổi vợ.

" alt="Đàn voi đi bộ 12 tiếng từ biệt ân nhân, thăm viếng vào ngày giỗ hằng năm" width="90" height="59"/>

Đàn voi đi bộ 12 tiếng từ biệt ân nhân, thăm viếng vào ngày giỗ hằng năm

matich163a.jpg
Vợ chồng bà Trương đau khổ khi con trai nhỏ mất tích. Ảnh: 163

Bà Trương là nhân viên bán hàng ở một trung tâm thương mại. Công việc của bà rất bận rộn. Hôm đó là sinh nhật của bà. Vì con trai không có người trông nên bà đưa cậu bé đến chỗ làm việc. Đến trung tâm, cậu bé cứ nhìn chằm chằm vào miếng bánh kem trên kệ đồ ăn - cảnh tượng sau này ám ảnh suốt nửa cuộc đời của bà Trương. 

Dù rất muốn mua một phần bánh để con ăn trước nhưng hôm đó trung tâm thương mại rất đông khách. Quản lý liên tục thúc giục bà làm việc. Bà Trương lo lắng con trai bị lạc nên đã gửi con đến nơi làm việc của bố chồng, nhờ ông trông giúp. 

Ông nội vô cùng yêu thương cháu trai, coi cháu là báu vật của gia đình nên rất quan tâm. Ngày hôm đó, tuyết rơi dày đặc. Cậu bé không giấu được sự vui vẻ nên chạy ra ngoài chơi cùng mấy đứa nhỏ gần đó. Ông nội cũng luôn để cháu ở tầm mắt và cho rằng có mấy đứa trẻ chơi cùng nhau sẽ không sao. 

Nhưng chỉ vài phút sau, tiếng cười của trẻ con im bặt. Ông nội quay ra, không thấy bóng dáng ai nữa nên bắt đầu hoảng sợ. Ông chạy khắp nơi gọi cháu nhưng không có lời đáp. Ông bắt đầu run rẩy gọi điện cho con trai là Tống Hoài Nam. 

Con trai và con dâu nhận được cuộc gọi, tim như nhảy ra khỏi lồng ngực. Họ nhanh chóng đến nơi và gọi cảnh sát tìm kiếm. Cảnh sát cũng đã nhanh chóng vào cuộc điều tra. Ban đầu gia đình rất tin tưởng và cho rằng cảnh sát sẽ sớm tìm ra con trai của mình. Nhưng thời gian trôi qua, không có bất cứ tin tức nào khiến gia đình họ Tống rơi vào bế tắc. 

Những năm 1990, chưa có sự can thiệp của khoa học kĩ thuật hiện đại, các công nghệ như video giám sát, nhận dạng ADN chưa phổ biến, đồng thời thông tin nhận dạng chưa được kết nối trên toàn quốc nên việc tìm kiếm trở nên khó khăn.

matich.jpg
Vợ chồng bà Trương bỏ quê, bỏ việc đi tìm con. Ảnh: 163

Việc một đứa trẻ bỗng biến mất thực sự rất khó để tìm kiếm vì những kẻ buôn người hoành hành khắp nơi. 

Chỉ vài đêm sau khi con trai mất tích, tóc của Tống Hoài Nam và Trương Tuyết Hà gần như bạc trắng. Người mẹ luôn bị ám ảnh bởi hình ảnh con trai nhìn chằm chằm vào miếng bánh kem ở trung tâm thương mại. Bà hối hận vì đã không mua cho con ăn thử. 

Bỏ việc, rong ruổi khắp nơi tìm con 

Khi cảnh sát không còn manh mối, vợ chồng Tống Hoài Nam vẫn không từ bỏ hy vọng. Họ liên tục huy động gia đình, họ hàng, bạn bè tìm kiếm gần nơi Tống Ngạn Chi mất tích. 

Hai vợ chồng bỏ cả việc làm, dành toàn bộ thời gian và tiền bạc, công sức cho việc tìm kiếm con. Dù rất mệt mỏi nhưng trong mắt họ chưa từng vơi đi niềm hy vọng. Cho dù chưa biết thế nào nhưng cả hai quyết định lên đường tìm kiếm con. 

Thực ra trong quá trình tìm kiếm con trai Tống Ngạn Chi, Trương Tuyết Hà đã mang thai. Nhưng vì đi lại quá nhiều, sức khỏe yếu, bà cũng không thể giữ lại đứa con. Mặt khác, bà cũng chỉ muốn tìm cho ra đứa con mất tích, không muốn ngừng trệ mọi việc. Nếu sinh con, bà không thể tiếp tục hành trình. 

Mấy năm đầu, vợ chồng họ Tống đi khắp các nơi trên đất nước, cầm một tấm áp phích màu có in ảnh con trai, đồng thời đăng thông tin trên các phương tiện truyền thông, các tờ báo lớn để tìm con. 

mattich 163.jpg
Suốt 25 năm, bà Trương không từ bỏ hy vọng tìm thấy con và cuối cùng đã được đền đáp

Một ngày nọ, cảnh sát tỉnh Quý Châu gọi điện nói rằng đã bắt được một băng nhóm buôn người. Sau khi điều tra, phía cảnh sát cho hay, nhóm buôn người này rất có thể đã bắt cóc con trai của ông Tống. Trương Tuyết Hà và chồng đã quỳ xuống đất cầu xin tên buôn người khai ra nơi con họ đang ở. Kẻ buôn người chỉ nói đến Phúc Kiến. Vì câu nói này mà hai vợ chồng đã chuyển thẳng đến Phúc Kiến. Họ dường như dành cả cuộc đời đánh cược vào việc tìm kiếm con trai. 

Nhưng đã mấy năm trôi qua, vẫn không có tung tích Ngạn Chi. Người thân bạn bè đều rất buồn cho vợ chồng họ Tống, đặc biệt là Trương Tuyết Hà. Là một người mẹ, bà đã phải gánh chịu nỗi đau quá lớn. Bà cũng trải qua nhiều năm tìm kiếm và sống trong ân hận. Nhưng khi mọi người đang lo lắng cho Trương Tuyết Hà thì một bi kịch đã xảy đến với Tống Hoài Nam. 

Con trai mất tích nhiều năm làm bệnh mất ngủ của ông Tống ngày càng trầm trọng. Ông bị trầm cảm. Bà Trương ban đầu không nhận ra điều đó. Đến khi phát hiện chồng không ổn, bà muốn quan tâm thì đã quá muộn. Bởi sau nhiều lần bị kẻ gian lừa đảo, ông Tống đau khổ tuyệt vọng. Bỏ việc, bỏ nhà ra đi tìm con nhưng vẫn bị những kẻ xấu lợi dụng khiến ông Tống không còn niềm tin. Ông dần kiệt sức và đã tự tử. Đau khổ vì mất chồng nhưng bà Trương phải gồng mình tìm con. Bà mong muốn sẽ mang con về để chồng được yên lòng. 

Trương Tuyết Hà tham gia nhiều đội tình nguyện tìm trẻ em mất tích. Đó là cách bà giúp đỡ người khác cũng giúp chính mình. Thời gian trôi đi, vào năm 2011, là năm thứ 20 trong hành trình tìm con, bà Trương nhận được một lời mời kết bạn trên mạng xã hội. Người này ở Hà Nam, biết được hoàn cảnh của bà Trương nên rất đồng cảm. Chàng trai trẻ này biết mình là con nuôi của bố mẹ nên cũng mong muốn tìm được bố mẹ ruột của chính mình. Câu chuyện của bà Trương đã chạm đến trái tim của cậu. 

Sau một thời gian nói chuyện, bà phát hiện chàng trai trẻ có điểm tương đồng với đứa con mất tích nhiều năm trước. Nhưng khi so sánh nốt ruồi trên tay của cậu với con trai bà thì vị trí lại không giống nhau. Điều này khiến bà có phần hụt hẫng nhưng hai người vẫn thường xuyên nói chuyện trên mạng, trở thành bạn. Cả hai đều hy vọng đối phương sẽ sớm tìm được người thân của mình. 

Năm 2016, đúng 25 năm sau hành trình tìm con, bà Trương nhận được cuộc điện thoại bất ngờ của chương trình tìm kiếm người thân. Họ nói rằng đã tìm thấy một thanh niên giống với mô tả của bà. Họ hy vọng bà có thể đến chương trình để xác nhận. 

matich sohu.jpeg
Bà Trương không ngờ đứa con trai mất tích 25 năm lại là người bạn trên mạng xã hội. Ảnh: Sohu

Trương Tuyết Hà cảm động trước sự kiên trì của chương trình tìm kiếm người mất tích và lập tức đến. Nhưng khi vừa bước vào, bà bị sốc nặng. Hóa ra người mà chương trình nói chính là chàng thanh niên bà đã kết bạn 5 năm trước. Vì lúc đó nốt ruồi trên tay chàng trai khác với vị trí nốt ruồi của con trai mất tích nên hai người nghĩ mình đã nhận nhầm. Tuy nhiên họ vẫn giữ liên lạc, trao đổi mọi chuyện như những người bạn. 

Sau khi làm giám định kết quả ADN, bà Trương xúc động vì chàng trai lại chính là con trai Tống Ngạn Chi thân yêu của bà. Có lẽ sau nhiều năm con trai mất tích, bà Trương đã nhớ nhầm vị trí nốt ruồi của con. 

Bà lập tức gọi điện báo tin vui cho người thân ở quê. Câu chuyện của bà sau đó được chia sẻ rộng rãi, khiến nhiều người xúc động. Hành trình 25 năm tìm kiếm con cuối cùng đã thành công nhưng những mất mát mà vợ chồng bà chịu đựng thực sự không từ nào có thể diễn tả. 

Con gái 3 tuổi mất tích khi mua búp bê, mẹ làm điều đặc biệt sau 32 năm gặp lại

Con gái 3 tuổi mất tích khi mua búp bê, mẹ làm điều đặc biệt sau 32 năm gặp lại

TRUNG QUỐC - Sau 32 năm con gái mất tích, người mẹ đau khổ, khóc hết nước mắt. Ngần ấy năm bà vẫn không nguôi nỗi nhớ và luôn hi vọng tìm lại được con." alt="Mẹ không ngờ con trai mất tích 25 năm chính là người vẫn trò chuyện trên mạng" width="90" height="59"/>

Mẹ không ngờ con trai mất tích 25 năm chính là người vẫn trò chuyện trên mạng

Tôi nghĩ biết được điều này, tại sao chúng ta không lắp thêm một bàn đạp thắng khẩn cấp trên xe số tự động?

Bàn đạp thắng khẩn cấp này lắp ở vị trí tương ứng với bàn đạp côn của xe số sàn. Vì khi hoảng hốt, hai chân người lái thường có xu hướng đạp mạnh tối đa (với hy vọng lực thắng mạnh hơn hoặc đỡ bớt cú va chạm) nên dù chân phải có đạp nhầm chân ga thì vẫn còn chân trái đạp đúng bàn đạp thắng khẩn cấp. Chắc chắn xe sẽ dừng lại, tránh được tai nạn.

Tuy nhiên, bàn đạp thắng khẩn cấp này phải đạt được yêu cầu: đầu tiên, ngắt được ga của máy trước khi hệ thống thắng có tác dụng (khi đạp thắng khẩn cấp phải vô hiệu bàn đạp ga trước), sau đó mới tác động hệ thống thắng.

Tóm lại, bàn đạp này có hai tác dụng trong một lần đạp bằng chân trái và nhớ rằng chỉ sử dụng khi thực sự cần thiết. Vì thế, có thể sơn màu đỏ để phân biệt với bàn đạp thắng thông thường và lò xo của bàn đạp phải cần cứng hơn bình thường để tạo cảm giác khi đạp nhầm.

Chúng ta hãy kiểm chứng thời gian trước khi có xe số tự động, trường hợp xe số sàn có mấy khi xảy ra đạp nhầm bàn đạp ga để xảy ra tai nạn?  Vì xe số sàn khi đạp nhầm bàn đạp ga thì chân trái của tài xế đã đạp vào bàn đạp côn rồi, xe không thể tăng tốc được .
Để tạo được một bàn đạp có hai chức năng có lẽ không khó gì!

Độc giả Nguyễn Văn Bé

Bạn có sáng kiến nào về việc chống nhầm chân ga? Hãy chia sẻ tới Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!

Nhầm chân ga có nguyên nhân từ vấn đề dạy học lái xeTôi cho rằng việc nhầm bàn đạp phanh và ga có hai nguyên nhân chính xuất phát từ việc dạy học lái xe và thói quen quan sát trên đường của người lái." alt="Có nên lắp thêm bàn đạp thắng khẩn cấp ứng phó nhầm chân ga?" width="90" height="59"/>

Có nên lắp thêm bàn đạp thắng khẩn cấp ứng phó nhầm chân ga?