您现在的位置是:Bóng đá >>正文
Nhận định, soi kèo Ba Lan vs Lithuania, 2h45 ngày 22/3: Không dễ dàng
Bóng đá7297人已围观
简介 Hoàng Ngọc - 21/03/2025 10:28 World Cup 2026 ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Hungary vs Thổ Nhĩ Kỳ, 0h00 ngày 24/3: Khó lội ngược dòng
Bóng đáChiểu Sương - 23/03/2025 04:13 Nhận định bóng ...
【Bóng đá】
阅读更多ĐT Việt Nam tươi cười về nước, sẵn sàng đại chiến” Indonesia
Bóng đáThầy trò HLV Kim Sang Sik lên đường về nước sau trận thắng Lào, chuẩn bị cho trận quyết đấu với Indonesia ở bảng B AFF Cup 2024 (ngày 15/12).
">...
【Bóng đá】
阅读更多Phát hiện u gan khi khám sức khỏe định kỳ
Bóng đáNgày 4/12, TS.BS Trịnh Tú Tâm, Trưởng khoa Chẩn đoán hình ảnh & Điện quang can thiệp, Bệnh viện Đa khoa Hồng Ngọc, cho biết bệnh nhân không có tiền sử hoặc dấu hiệu bệnh gan như vàng da, chán ăn, gầy sút cân. Khi đến lịch, bệnh nhân khám sức khỏe định kỳ và mong muốn được tầm soát ung thư. Bà được chỉ định chụp CT toàn thân với công nghệ CT 2560 lát cắt, sau đó phát hiện khối u khoảng 3 cm tại gan, bước đầu chẩn đoán bệnh nhân mắc ung thư biểu mô tế bào gan. ">...
【Bóng đá】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Ba Lan vs Lithuania, 2h45 ngày 22/3: Không dễ dàng
- Mẹo khiến nhà sang trọng bất ngờ từ những đồ nội thất không đắt đỏ
- Con gái bị hiếp dâm, mẹ đổ lỗi cho... băng vệ sinh rởm
- Thanh Duy hóa thân thành Delilah trong chung kết The Heroes
- Kèo vàng bóng đá Bồ Đào Nha vs Đan Mạch, 02h45 ngày 24/3: Thất vọng Seleccao
- Những mẫu ôtô tâm điểm của thị trường Việt 2017
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Trau FC vs Diamond Harbour, 16h00 ngày 24/3: Thắng tiếp lượt về
-
Sau hơn 20 phút dạy giảng toán cho học sinh, sinh viên ở ĐH Quốc gia TP.HCM, GS Ngô Bảo Châu đã chia sẻ những câu chuyện xung quanh Toán học và cuộc sống. GS Ngô Bảo Châu trò chuyện với học sinh, sinh viên ĐH Quốc gia TP.HCM.
Trước câu hỏi, giải một bài toán khó và hiểu một người phụ nữ thì cái nào dễ hơn, GS Ngô Bảo Châu chia sẻ cả hai đều khó.
Tuy nhiên bài toán hôm nay không hiểu, ngày mai có thể hiểu. Còn người phụ nữ thì hôm nay hiểu nhưng ngày mai có thể không hiểu. GS Ngô Bảo Châu chia sẻ, ông có may mắn có người vợ luôn chăm sóc và tôn trọng nghề nghiệp của mình bởi nghiên cứu về toán đôi lúc ông như một người tự kỷ, trong gia đình không muốn nói chuyện với ai.
GS Châu chia sẻ nhiều khi về nhà mặt cứ sệ xuống nhưng thực ra không có chuyện gì. Ông cho rằng đó có thể là một gánh nặng tâm lý rất là lớn, không dễ dàng khi có một ông cứ 'mặt nặng mày nhẹ'. Nhưng vợ ông rất thông cảm việc của chồng và các con cũng vậy. Dù không phải là người học toán, cũng không hiểu những việc ông đang làm nhưng rất tôn trọng công việc của chồng. Đó là chỗ dựa vững chắc cho ông nghiên cứu khoa học.
Ảnh: Ngô Tùng Với câu hỏi: Giáo sư có phải là người giỏi cân bằng mọi thứ trong cuộc sống không, hoặc thầy có khoảnh khắc lười trong ngày không? Nếu có thầy đã làm thế nào để vực dậy khỏi cơn lười đó, GS Ngô Bảo Châu nói không rõ mình có giỏi về việc cân bằng mọi thứ không, nhưng thực tế có rất nhiều khoảnh khắc mình bị mất cân bằng.
"Những thứ tôi quan tâm chủ yếu là toán học, triết học, văn học,… - những điều tôi cho rằng có lẽ làm cho cuộc sống thú vị hơn. Tuy nhiên, suy nghĩ của tôi là chúng ta không thiếu thời gian, chúng ta chỉ thiếu tập trung. Việc lười thì ai cũng lười cả. Nhưng càng lớn tuổi, tôi càng cảm thấy phải có nhiều trách nhiệm và cố gắng hoàn thành trách nhiệm của mình. Điều đó là động lực để tôi thoát khỏi cơn lười".
Trả lời câu hỏiKhó khăn lớn nhất trong nghiên cứu là gì,GS Ngô Bảo Châu cho rằng khi làm khoa học luôn có những điều khó khăn khác nhau. Nhưng khó khăn lớn nhất là luôn phải tự làm mới mình. Lúc bắt đầu, mình cần phải trang bị một số kiến thức – thứ vũ khí tư duy để có thể giải quyết một số bài toán.
Sau một thời gian các bài toán tồn tại đã giải quyết được hết thì cần tiếp tục phải đi tìm ra những bài toán mới với mức độ càng ngày càng khó hơn. Do đó, bản thân người làm nghiên cứu luôn phải tự làm mới và thay đổi bản thân mình. Đây quả thực là điều rất khó trong làm khoa học.
'Chuyện bế tắc trong khoa học, tôi nghĩ là điều bình thường. Khi làm nghiên cứu, trên 90% khoảng thời gian là bế tắc trước khi có những đột phá hiếm hoi. Nhưng đó sẽ là phần thưởng rất lớn trên con đường khoa học'.
Cho nên, GS Châu nói những nhà nghiên cứu trẻ không nên quá lo lắng khi bị bế tắc trong khoa học. Khi bị bế tắc, rất có thể là do chúng ta chưa hiểu tường tận vấn đề, hiểu một cách rạch ròi và chính xác. Khi chưa làm được điều đó, chúng ta không có hy vọng giải quyết được những bài toán khó.
Ngoài ra, bế tắc cũng có thể là do chúng ta đang thử cách giải quyết bài toán bằng những công cụ, phương pháp của những người đi trước đã thử rồi, cho nên khả năng bế tắc cũng rất cao. Do đó, cần phải tìm kiếm thứ vũ khí tư duy mới, khác với những người đã từng thử sức với bài toán đó thì mới có thể đi tới đột phá.
Ở Việt Nam, vấn đề nghiên cứu chuyên sâu khá khó khăn. Liệu sinh viên có cơ hội và động lực nào để có thể phát triển theo con đường nghiên cứu định hướng chuyên sâu không?
Trả lời câu hỏi này, GS Châu nói ông nghĩ điều kiện nghiên cứu khoa học ở Việt Nam vẫn còn rất nhiều khó khăn dù đã tốt hơn nhiều so với trước đây. Đặc biệt, đối với những lĩnh vực chuyên sâu, để có được những nghiên cứu chất lượng tốt đòi hỏi sự nỗ lực, sự can đảm và sự đầu tư rất lớn.
Ông Châu khuyên sinh viên nên tham gia vào một nhóm nghiên cứu nào đó, có một người thầy dẫn dắt đủ tốt. Người này sẽ đưa cho bạn những vấn đề, bài toán để mình nghiên cứu.
"Tôi không nghĩ rằng một sinh viên có thể tự tìm ra một bài toán nào đó vì điều này thuộc về vấn đề chuyên nghiệp. Do đó, việc tham gia vào một nhóm nghiên cứu nào là điều quan trọng nếu bạn muốn theo đuổi một vấn đề chuyên sâu".
Phương Chi
GS Ngô Bảo Châu: 'Giờ rất hiếm những tiếng nói như Phan Đình Diệu'
"Có những người xuất sắc, khiến chúng ta cảm thấy choáng ngợp khi gặp họ nhưng ngược lại, họ rất nhẹ nhàng với mọi người, rất dễ gần và dễ chịu...", GS Ngô Bảo Châu nói về một cái tên mà ông ngưỡng mộ trong nghề: GS Phan Đình Diệu.
" alt="GS Ngô Bảo Châu: Có nhiều khoảnh khắc tôi bị mất cân bằng">GS Ngô Bảo Châu: Có nhiều khoảnh khắc tôi bị mất cân bằng
-
- Gia đình tôi cũng từng trải qua sóng gió khi tranh luận về việc ăn Tết ở quê nội hay quê ngoại. Chúng tôi ở riêng, hai quê tiện đường đi lại hơn bạn nhưng vẫn có điểm chung là đến Tết sấp ngửa về quê nội, quê ngoại cho trọn đạo làm con. Vợ đùng đùng đòi ly hôn nếu không được ăn Tết ở nhà ngoại" alt="Tết là cứ phải chia đều cả 2 bên nội">
Tết là cứ phải chia đều cả 2 bên nội
-
Bức ảnh từng gây xôn xao mạng xã hội.
Mạng xã hội Trung Quốc từng xôn xao về bức “ảnh cưới” đặc biệt. Trong ảnh một người phụ nữ đã lớn tuổi mặc váy cô dâu, tay đặt lên vai một chàng trai trẻ mặc đồng phục lính cứu hỏa. Cả hai đều mỉm cười, hạnh phúc.
Người phụ nữ mặc váy cưới là bà Đường Tài Anh (85 tuổi) và chàng trai là Trương Giai Cảng (24 tuổi).
Chàng trai gọi người phụ nữ là bà nội. Nhưng thực tế, hai người không có quan hệ máu mủ.
Người phụ nữ nhân hậu và những đứa trẻ bị bỏ rơi
Đường Tài Anh vốn là nhân viên hậu cần tại một bệnh viện thuộc tỉnh Giang Tây.
Sáng sớm ngày 10/3/1982, cũng như mọi ngày, bà đến bệnh viện để làm việc. Trên đường đi, Đường Tài Anh nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ.
Bà đi về hướng có tiếng khóc thì thấy một bé gái bên cạnh đường sắt. Đường Tài Anh nhanh chóng cởi áo khoác và quấn lấy bé gái. Đợi đến khi trời sáng, bà đưa đứa trẻ đến một cơ quan ở địa phương nhưng bị nơi đó từ chối hỗ trợ vì không có kinh phí.
Ôm đứa trẻ về nhà, Đường Tài Anh tỏ ra lo lắng. Gia đình bà lúc đó đã có 5 người con, đứa nhỏ nhất mới 12 tuổi. Nếu nhận thêm một đứa con, gánh nặng sẽ tăng lên nhiều.
Nhưng Tài Anh cũng không thể bỏ đứa trẻ. Bà quyết định làm thủ tục nhận nuôi và đặt tên bé gái là Phương Phương.
Điều kỳ lạ là, sau khi nhận nuôi Phương Phương, bà liên tiếp nhặt được những đứa trẻ bị bỏ rơi khác. Tổng cộng bà đã nhận nuôi 6 đứa trẻ, gọi chúng là cháu - xưng bà nội.
Lúc này, bà đã về hưu. Để có tiền nuôi lũ trẻ, bà đi khai hoang đất trồng hoa màu, nuôi lợn. Lúc rảnh bà đi nhặt phế liệu, bán lấy tiền. Nhưng việc bà đi nhặt phế liệu khiến ai thấy cũng chế nhạo “người có lương hưu sao lại đến bãi rác nhặt những thứ rách nát này?”.
Kể từ đó, Đường Tài Anh không dám đi nhặt rác ban ngày. “Bà thường lẻn ra ngoài khi chúng tôi đã ngủ say và quay trở lại khi chúng tôi sắp thức dậy”, Trương Giai Cảng, đứa trẻ được bà nhặt về năm 1997, nhớ lại.
Bà Đường lao động cật lực để lo cho gia đình và nuôi 6 đứa trẻ bị bỏ rơi. Chồng bà Đường thường xuyên vắng nhà nên mọi gánh nặng đều đặt lên vai bà. Mỗi ngày bà chỉ ngủ khoảng 2 đến 3 tiếng.
Thương mẹ, 5 người con ruột của bà Đường đề nghị mẹ bỏ lại 6 đứa trẻ nhưng Đường Tài Anh lắc đầu: “Đứa trẻ bị bỏ rơi cũng là sinh mệnh. Cứu một mạng người hơn xây 7 tòa tháp”.
Không thuyết phục được mẹ, những người con chỉ có thể cùng mẹ gánh vác trách nhiệm nặng nề. Song song với đó, họ cũng nỗ lực tìm kiếm các gia đình có nhu cầu nhận con nuôi.
Nhưng khi có người muốn đến nhận con nuôi, bà Đường Tài Anh đều đưa ra những yêu cầu rất khắt khe, đảm bảo đứa trẻ phải được đối xử tốt.
Cuối cùng, có hai gia đình bà thấy yên tâm nên cho 2 đứa trẻ là Lâm Lâm và Trương Giai Cảng đi làm con nuôi.
Nhưng nhiều ngày sau khi về nhà bố mẹ mới, 2 đứa trẻ vẫn khóc, van xin được trở lại nhà bà Đường. Bà Đường đứng từ xa, nhìn thấy cảnh đó vô cùng đau lòng.
Bà muốn nhận lại chúng nhưng bố mẹ nuôi của 2 đứa trẻ bắt bà phải trả hàng nghìn tệ để “chuộc” về. Bà lại đi vay mượn, gom góp nộp đủ cho người ta. Từ đó, bà không bao giờ giao bọn trẻ cho bất kỳ ai.
‘Tôi thà vất vả một chút còn hơn là phải khiến bọn trẻ bị tổn thương. Ở với tôi, chúng tuy không có thức ăn ngon nhưng sẽ được yêu thương”, bà tâm sự.
Nhiều người đặt câu hỏi: “Bà chắc chắn có thể sống vui vẻ, đủ đầy lúc tuổi già bằng lương hưu, tại sao lại tự làm khổ mình như vậy?”. Bà chỉ cười.
“Tôi không sợ khổ. Đối với tôi, dù là con đẻ hay con nuôi, tôi đều thương chúng như nhau. Tôi mong chúng có cuộc sống tốt đẹp. Tôi hạnh phúc khi chúng sống tốt”.
Nhưng do lao động quá sức trong một thời gian dài, thân hình bà ngày càng gầy gò, lưng còng rạp xuống.
Lòng tốt được lan tỏa
Dần dần, lòng tốt của Đường Tài Anh cũng được nhiều người biết đến. Nhiều cơ quan, tổ chức địa phương đã đề xuất trợ cấp cho gia đình bà để cải thiện đời sống sinh hoạt. Trong đó, đội cứu hỏa đã thành lập quỹ Tình thương, tài trợ học phí và chi phí sinh hoạt cho Lâm Lâm và Trương Giai Cảng đến khi hai đứa trẻ trưởng thành.
Mỗi dịp cuối tuần hay ngày lễ, đội cứu hỏa địa phương lại rủ nhau đến nhà bà Đường chơi.
Hình ảnh những người lính cứu hỏa nhiệt tình, tốt bụng, vui vẻ đã gieo vào lòng Trương Giai Cảng một ước mơ, trở thành lính cứu hỏa. Vì thế, Trương Giai Cảng đã nỗ lực hết mình để biến ước mơ đó trở thành sự thật.
Mỗi khi rảnh rỗi, Trương Giai Cảng đều đưa bà nội đi chơi. Năm 2016, Trương Giai Cảng chính thức trở thành lính cứu hỏa. Cũng từ đây, anh bắt đầu góp sức của mình để giúp đỡ những người khác.
“Chính nhờ sự giúp đỡ của bà nội và những người lính cứu hỏa, tôi đã có niềm tin và hy vọng vào cuộc sống của mình. Vì vậy tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ nhiều người khác, để họ cảm nhận được sự ấm áp và lòng nhân ái của xã hội”.
Mỗi khi có thời gian, Trương Giai Cảng cũng đưa bà nội đi chơi. Việc chụp ảnh cưới cũng là một bất ngờ mà anh âm thầm chuẩn bị cho bà.
Trương Giai Cảng nói, anh từng nghe bà tâm sự, cả đời bà chưa một lần mặc váy cưới. Anh ghi nhớ trong lòng và quyết định giúp bà nội thực hiện ước mơ của mình.
Vào ngày chụp ảnh, ông nội vắng mặt vì sức khỏe không tốt nên anh tháp tùng bà hoàn thành buổi chụp.
“Bà đã nuôi cháu khôn lớn, cháu sẽ luôn ở bên khi bà già đi”, Trương Giai Cảng nắm lấy bàn tay nhăn nheo của bà Đường và nói trong lúc chụp ảnh.
Ngày nay, bà Đường được nhiều cơ quan đoàn thể tuyên dương và vinh danh. Tuổi bà cũng đã cao nhưng giống như những ngày còn trẻ, bà vẫn nỗ lực ra ngoài làm việc khi mặt trời mọc và trở về khi mặt trời đã lặn.
Nhiều người khuyên bà nên nghỉ ngơi. Bà nói: “Vẫn còn rất nhiều người cần giúp đỡ. Tôi vẫn còn sức khỏe”.
Điều khiến bà hài lòng hơn cả là cùng với sự phát triển của thời đại, cuộc sống con người ngày càng tốt hơn, số trẻ sơ sinh bị bỏ rơi cũng ít đi.
Có người hỏi rằng, khi khó khăn đến cùng cực, có lúc nào bà thấy hối hận vì đã nhận nuôi quá nhiều đứa trẻ? Bà luôn lắc đầu và nói rằng, dù có vất vả hơn, bà cũng sẽ chọn lựa như thế.
Bà sẵn sàng đương đầu với mọi sóng gió để nuôi các con/cháu khôn lớn. Đồng thời, bà cũng dùng những hành động để chúng biết rằng, dù số phận có bất công thì các con/cháu cũng phải tử tế với thế giới.
Có một tổ chức đã tặng bà Đường một cuốn sách. Trên đó có viết: “Cầu mong những người tử tế sẽ được thế giới này đối xử tử tế”.
Bà Đường đã đón nhận, khi Trương Giai Cảng lớn khôn, bà trao lại cho anh và nói: “Hãy là một người tử tế và làm những điều có ý nghĩa”.
Hiện Trương Giai Cảng cũng đang làm theo lời bà. Anh cũng hy vọng sự tử tế sẽ được lan rộng ra toàn thế giới.
Linh Giang(Theo 163)
Chàng 30 cưới vợ 56 tuổi, ngoại hình cô dâu gây bất ngờ
Vì đã quá tuổi sinh nở nên người vợ 56 tuổi có ý định làm thụ tinh nhân tạo để sinh con cho chồng trẻ.
" alt="Chàng 24 chụp 'ảnh cưới' cùng bà 85 tuổi và điều xúc động phía sau">Chàng 24 chụp 'ảnh cưới' cùng bà 85 tuổi và điều xúc động phía sau
-
Nhận định, soi kèo Eswatini vs Mauritius, 20h00 ngày 23/3: Tâm lý thoải mái
-
Các quán cà phê với chỗ ngồi ngoài trời trên vỉa hè là một nét đặc trưng ở Paris. Từ những con đường trải đá với những chiếc ghế xếp, cho đến những khoảng sân kiểu Pháp sang trọng luôn đem đến những trải nghiệm đặc biệt với người dân và du khách ở Paris. Đây là nơi đơn giản để ngắm nhìn đường phố và thư giãn trong không gian "không thể lãng mạn hơn". " alt="Cà phê vỉa hè">Cà phê vỉa hè