Nhận định, soi kèo Al

Thời sự 2025-02-24 10:36:36 181
ậnđịnhsoikèkết quả ngoại hạng tây ban nha   Pha lê - 21/02/2025 08:30  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://play.tour-time.com/news/22e693418.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Arema FC vs PSIS Semarang, 15h30 ngày 24/2: Điểm tựa sân nhà

Truyện Trăng Trong Gương

Đây là một số trong những chiến lược tốt nhất trong khi chơi Watch Dogs. Cuộc hành trình của bạn trên đường phố Chicago sẽ dễ thở hơn rất nhiều.

Nâng cấp kĩ năng Hack của bạn là ưu tiên hàng đầu

Bảng kĩ năng trong Watch Dogscho phép bạn nâng cấp các kĩ năng như Lái xe, Bắn súng, Hack hoặc Chế tạo.  Cả 4 kỹ năng này đều rất hữu ích nhưng hãy ưu tiên nâng cấp kĩ năng hack của bạn lên trước. Cụ thể, bạn có thể mở khóa tất cả các cánh cửa, kiểm soát cầu cống, điều khiển các thiết bị điện tử...

Tại sao ư? Bởi vì phần khó nhằn nhất trong Watch Dogslà những cuộc rượt đuổi bằng xe hơi. Bạn thường xuyên thấy mình bị truy bắt, và mặc dù tay nghề lái xe của những tên đó thì không tốt cho lắm. Mật độ xe hơi trong Watch Dogscũng rất đông, do đó bạn phải tự tạo nên những trở ngại để giúp cho mình tẩu thoát. Trên hết, nâng cấp kĩ năng lái xe cũng không hẳn khiến bạn trở thành một quái xế có thể thoát thân dễ dàng.

Bảng kỹ năng của Aiden

Do vậy, cách đáng tin cậy nhất để thoát khỏi những kẻ đeo bám chính là Hack. Mở một cánh cửa, lái xe đi qua đó, rồi đóng cánh cửa lại, hoặc là nâng cao một cây cầu lên khi bạn đang gần tới, nhảy qua và bạn đã an toàn. Bằng cách mở rộng kĩ năng hack của mình cho các thiết bị điện tử, bạn tự tạo cho mình nhiều sự lựa chọn để tẩu thoát.

Tận dụng những nơi có nước như sông, hồ, biển

Thật khôi hài khi Sở cảnh sát Chicago trong Watch Dogs dường như là bị cắt giảm ngân sách vậy. Họ không có lấy bất kì một chiếc thuyền hay cano nào. Điều đó là vô lý trong những tựa game open-world, nhưng lại cũng giúp ích cho bạn.

Nếu bạn đang gặp khó khăn bởi những cảnh sát, chỉ cần lái xe đến bờ biển. Nhảy lên một chiếc thuyền nếu bạn có thể tìm thấy, còn nếu không, nhảy xuống nước và bơi đi. Cảnh sát sẽ chỉ biết đứng nhìn bạn một cách bất lực. Tìm một chiếc thuyền đủ nhanh và bạn có thể vi vu thoát khỏi bán kính tìm kiếm trên rada rồi quay trở lại với việc mà bạn đang làm.

Máy bay trực thăng là một rắc rối lớn với bạn, tất nhiên. Đây là lý do để bạn nên nâng cao kĩ năng hack của mình. Có một khả năng hack cho phép bạn vô hiệu hóa một chiếc trực thăng trong 15 đến 30 giây. Sử dụng số thời gian này để ẩn nấp dưới một cây cầu hoặc trong một khu vực khác. Một số tàu thuyền cũng chạy nhanh hơn máy bay trực thăng nhưng nếu bạn đi vào nơi không có nước, bạn tiêu rồi.

Trốn trong tàu điện ngầm

Nếu bạn không tìm được đường ra bờ biển, hãy chạy tới bến tàu điện ngầm. Bạn có thể trốn trong đó.

Tàu điện ngầm cũng giống như nước vậy, là một điểm mù trong Watch Dogs. Cảnh sát sẽ không biết làm thế nào để lên được tàu. Kể cả biệt đội SWAT tinh nhuệ khi truy đuổi bạn, cũng sẽ chỉ biết chạy lên cầu thang, đứng trên bục chờ tàu và đứng nhìn bạn ở đó mà thôi. Thỉnh thoảng họ vẫn sẽ phát hiện ra bạn nhưng về cơ bản bạn tương đối an toàn.

Một lần nữa, các máy bay trực thăng vẫn là mối đe dọa của bạn. Bạn chỉ cần nhảy ra khỏi tàu, vô hiệu hóa máy bay trực thăng, và nhảy trở lại tàu để khiến chúng mất dấu bạn. Nếu như bạn không thể vô hiệu hóa trực thăng khi bạn đang ở trong tàu điện ngầm thì vấn đề sẽ phức tạp thêm đấy.

Sử dụng Phác thảo của bạn

Phác thảo trong cây kỹ năng là khi bạn đã nâng cấp kỹ năng Hack đến một mức nhất định. Những thứ mà bạn có thể tạo ra với các vật liệu được tìm thấy trong lĩnh vực này, hoặc mua thông qua cửa hàng có thể đảo ngược cả một trận chiến.

Hãy lấy ví dụ - Blackout. Khi sử dụng nó, tất cả hệ thống đèn trong một khu vực nhất định sẽ mất tối thui. Trong Watch dogs, Aiden sẽ thường phải đối diện với một số đông kẻ thù và Blackout là một con át chủ bài tuyệt vời. Nó sẽ mở ra cho bạn một lới thoát dễ dàng.

Chất nổ cũng cực kỳ hữu ích. Nó không phải chỉ đơn thuần giúp bạn thổi bay những tên thù địch 1 cách nhanh chóng. Sau này trong game, bạn sẽ gặp phải những kẻ thù có mặc áo giáp. Một quả bom có thể giúp bạn tiết kiệm được rất nhiều đạn và máu.

Chế tạo vũ khí cũng vậy. Hãy sử dụng chúng cho tốt. Chúng sẽ làm cho hành trình của bạn dễ dàng hơn nhiều.

Hoàn thành các nhiệm vụ phụ

Các nhiệm vụ phụ trong Watch Dogscũng giúp ích được cho bạn. Hoàn thành chúng sẽ mở khóa vũ khí mới, phương tiện và kỹ năng giúp bạn sống sót.

Thậm chí nếu bạn không muốn hoàn thành 100% tất cả nhiệm vụ, thì tôi khuyên bạn nên ít nhất là hoàn thành mỗi nhiệm vụ một lần. Khi bạn hoàn thành nhiệm vụ phụ đầu tiên, bạn sẽ có được 1 phần thưởng. VD: chặn đứng 1 tên tội phạm sẽ tăng tốc độ trao đổi vũ khí của bạn, thanh toán một băng gangster sẽ mở khóa súng trường AK-74 cho kho vũ khí của bạn, rất tuyệt phải không nào?

Những phần thưởng khác sẽ được đưa ra khi bạn hoàn thành các mốc 5, 10, hoặc 20 của nhiệm vụ. Bạn có thể cảm thấy chán nản trước khi nhận được những phần thưởng đó. Ít nhất thì có một vật phẩm đáng để bạn hoàn thành, đó là: Spec Ops SMG-11. Súng tiểu liên có lắp giảm thanh này được mở sau khi bạn xóa sổ 10 băng Gangster. Khẩu súng này sẽ rất có lợi cho bạn trong những nhiệm vụ mà bạn buộc phải hành động trong thầm lặng.

Mua súng

Tiền tệ trong Watch Dogsđược sử dụng chủ yếu cho 2 mục đích: xe hơi và súng. Nếu bạn muốn dùng nó 1 cách thông minh, tôi khuyên bạn nên tích trữ nó và để dành cho sau này.

Một chiếc xe xịn - có thể là tốt. Chỉ có điều, bạn không phải thường xuyên có thể chọn những chiếc xe của bạn cho một nhiệm vụ. Vũ khí là sự lựa chọn sáng suốt, nó có thể dùng cho bất kì nhiệm vụ nào. Aiden có một cái túi không đáy, có thể sử dụng hàng loạt vũ khí hạng nặng cho những tình huống phù hợp. Có vũ khí của mỗi loại cũng chắc chắn rằng bạn sẽ tận dụng triệt để các loại đạn khác nhau mà bạn có thể tìm thấy trên đường đi.

Dễ dàng hơn, bạn có thể kiểm tra các cửa hàng súng. Thường thì sẽ có một hoặc hai vũ khí có sẵn với mức giá vừa phải. Bạn có thể yên tâm trên con đường khó khăn của trò chơi với vũ khí của mình.

Hữu Trung 

">

6 điều bạn nên biết khi chơi Watch Dogs

Truyện Xui Xẻo Thì Xui Xẻo

Nhận định, soi kèo Cruz Azul vs Queretaro, 08h05 ngày 24/2: Chủ thắng cả kèo lẫn trận


Tôi ngửa đầu lên, dùng tay sờ sờ kéo kéo, đúng là tóc mái đã chạm tới lông mày thật rồi. May quá!

Tôi cười, gật đầu: "Từ mai không đội nữa."

Tuấn Anh cũng cười, ngả lưng ra sau, uống nước phồng má lên, chần chừ một hồi rồi mới nuốt xuống, trong lúc đó ánh mắt vẫn luôn nhìn tôi chằm chằm.

Tôi hỏi: "Tuấn Anh nhìn gì vậy?"

"Nhìn An." Cậu ấy mỉm cười.

"Biết." Tôi đặt bút xuống, cũng cầm lấy ly nước của mình đưa lên miệng, hỏi: "Nhưng nhìn có ý gì? Mắt Tuấn Anh không được bình thường."

"Không bình thường chỗ nào?" Tuấn Anh nhướng mày, nói: "Thể hiện tình yêu đong đầy quá rõ ràng hả?"

"..."

Tôi trực tiếp phun sạch nước ra ngoài, văng cả lên người cậu ấy, còn ho sặc sụa, thẹn đến đỏ mặt tía tai.

Còn Tuấn Anh thì cứ cười ha ha ha như đến giờ lên cơn thần kinh. Cậu ấy rút mấy tờ khăn giấy, cũng không lau cho bản thân mà vội vàng nhảy qua bàn, ném mấy tờ lên đề cho thấm nước, rồi một tay vỗ lưng, một tay lau miệng cho tôi.

Tôi đẩy cậu ấy ra, tự mình chạy vào trong bếp rửa mặt, chủ yếu tách ra khỏi người kia để xua đi cảm giác nóng hổi đang len lỏi lan khắp toàn thân.

Thế mà tôi mới chỉ vốc được lượt nước đầu tiên, Tuấn Anh đã theo vào tới, thậm chí còn giữ gáy rồi tự ý rửa mặt cho tôi.

May là vẻ cợt nhả ban nãy đã biến mất sạch sành sanh, chỉ dịu dàng nói: "Từ từ thôi không ướt hết áo. Lỡ mẹ thấy lại hỏi."

Tôi đẩy tay cậu ấy ra: "Để An tự làm."

Tuấn Anh cười khẽ, nắm lấy tay tôi rồi thơm lên mu bàn tay một cái, "Xong rồi còn tự cái gì nữa? An tính rửa cho mặt mòn bớt đi à? Da mặt đã mỏng thế này rồi, rửa thêm nữa thì Tuấn Anh nói mấy lời ngọt ngào chắc An trực tiếp xỉu cái đùng luôn."

"..."

Mặt mới rửa xong lại muốn bốc khói rồi.

Tôi tránh Tuấn Anh, chạy ra bàn học trước, nhưng tai vẫn đặt bên cạnh người này, lắng nghe thì vẫn có tiếng nước chảy, chắc là cậu ấy đang rửa mặt. Cũng đúng thôi. Hồi nãy bị tôi phun bao nhiêu nước vào mặt thế kia... Ngại quá đi! Nhưng chưa hết giờ học thêm thì sao mà về đây?

"An làm gì vậy?"

"Hả?"

Nghe được giọng Tuấn Anh thì tôi ngơ ngác, nhìn lại mới biết trong lúc bối rối thẫn thờ thế mà tay lại gom hết sách vở bút thước vào cặp.

Vậy là lại lục đục bỏ hết ra bàn.

Tuấn Anh bật cười.

Cậu ấy ngồi xuống đối diện, đưa cho tôi cốc nước.

Tôi lắc đầu nhưng cậu ấy lại đưa đến bên môi, tay kia còn có dấu hiệu bóp má nên tôi đành phải cầm lấy tự mình uống. Đúng là có dòng nước mát xoa dịu cơ thể thì cả người khoan khoái hẳn.

Cậu ấy mỉm cười, lấy lại cốc nước đặt lên bàn rồi nghiêm túc nói chuyện.

"Vừa nãy Tuấn Anh nhìn An như vậy là do đột nhiên phát hiện ra một chuyện."

"Chuyện gì?" Tôi tò mò hỏi.

Cậu ấy đứng dậy, đi đến ghế sofa rồi ngồi xuống, sau đó vẫy tay với tôi: "Lại đây."

Tôi lập tức đứng dậy, thậm chí là chạy tới. Tôi định ngồi bên cạnh nhưng Tuấn Anh tóm lấy eo, kéo tôi ngồi lên đùi.

Cậu ấy nắm tay tôi, hỏi: "Sao mà ngoan thế này? Không sợ Tuấn Anh làm chuyện xấu sao?"

Tuấn Anh là người tốt thì làm sao có thể làm chuyện gì xấu được? Nhất là đối với tôi, cậu ấy sẽ không bao giờ làm chuyện gì khiến tôi khó xử chứ đừng nói tới chuyện gì có hại.

Mỗi lần học ở đây, không gian vô cùng riêng tư, tối nào cũng chỉ có hai người, nhưng Tuấn Anh không bao giờ làm chuyện gì quá mức thân mật. Kể cả phòng ngủ của cậu ấy, ngoài lần đặc biệt kia ra thì tôi chưa từng đặt chân vào thêm lần nào nữa.

Chuyện này cũng rất hợp ý tôi. Vô cùng hợp!

Đương nhiên là tôi muốn gần gũi với Tuấn Anh, rất muốn nữa là đằng khác. Nhưng lâu nay, ở gần nhau lâu ngày, tôi đã biết chỉ hôn môi thôi là chưa đủ.

Tôi có ham muốn, Tuấn Anh chắc chắn càng có nên cậu ấy mới luôn cố gắng kiềm chế bản thân như thế.

Tôi muốn chiều chuộng cậu ấy chứ. Muốn vô cùng.

Nhưng Tuấn Anh nói đúng. Tôi còn nhỏ, chúng tôi còn nhỏ. Cậu ấy lo lắng tôi bị tổn thương, còn tôi sợ thời khắc âu yếm sẽ ảnh hưởng tương lai của cậu ấy.

Đó là thứ nhất.

Thứ hai, là tôi sợ. Tôi muốn, nhưng tôi vẫn sợ hãi. Mỗi lần Tuấn Anh hôn sâu thì bên dưới tôi đều hưng phấn, còn có chút khó chịu. Tôi không chỉ muốn đưa tay chạm tới mà còn thèm khát bàn tay của Tuấn Anh sờ xuống như lần nọ. Mỗi lần hôn môi đều có cảm giác ham muốn như thế.

Tôi sợ bản thân sa ngã, cũng sợ mình làm nhục Tuấn Anh.

Nhất thất nhân thân, vạn kiếp bất phục.

Chỉ sợ hai chúng tôi lún quá sâu, sẽ không thể quay đầu được nữa.

Tôi muốn chừa đường lui.

Tôi còn muốn gặp lại Tuấn Anh.

Dù sau này chúng tôi có còn như bây giờ hay tâm sinh lý sẽ phát triển theo hướng khác đi chăng nữa, thì tôi muốn mình còn cơ hội ngẩng cao đầu mà mỉm cười vẫy tay chào đón cậu ấy.

Đó là viễn cảnh tương lai mà tôi luôn mường tượng ra.

Ít nhất trong quá khứ tôi còn trong sạch, tôi cũng không vấy bẩn Tuấn Anh, chúng tôi chưa từng làm gì đi quá giới hạn. Như thế, cả hai sẽ chẳng có rào cản gì khi phải đối mặt với nhau.

Tuy nhiên, đấy chỉ là trường hợp xấu khi một trong hai, hoặc cả hai không còn như hiện tại. Còn nếu tôi và Tuấn Anh trưởng thành rồi mà vẫn nghĩ về nhau như bây giờ thì mọi chuyện quá là đơn giản.

Như vậy, sau này, chỉ cần đủ 18 tuổi mà Tuấn Anh tìm đến, thì tôi sẽ chủ động đẩy cậu ấy lên giường. Thích làm gì thì làm thế đó. Chỉ cần cậu ấy vui là được.

Vì thế nên tôi cười tươi tắn, đáp lại: "Không sợ.". ngôn tình hài

Tuấn Anh bật cười, thơm liên tục 'chóc chóc' lên bàn tay tôi mấy lần, sau đó mới nói: "Tuấn Anh vừa cảm thấy bản thân ngu ngốc đấy."

"Đến tận bây giờ mới phát hiện ra một điểm quan trọng."

"Điểm gì?" Tôi cũng tò mò, chuyện gì mà khiến cậu ấy tự đánh giá mình ngốc luôn vậy? Không phải lúc nào cũng tự tin mình là giỏi nhất, đẹp trai nhất sao?

Trông cậu ấy cười cực kì vui vẻ, giọng điệu còn có chút sảng khoái: "Trước đây cứ nghĩ chúng ta tính cách hoàn toàn trái ngược nhau, An mềm mỏng, Tuấn Anh mạnh mẽ. Nhưng vừa rồi mới chợt nhận thấy, An còn một khía cạnh nữa cực kì giống với Tuấn Anh."

"Gọi cho sang thì là kiên định, giữ vững lập trường, nhưng nói huỵch toẹt ra thì chính là cố chấp."

"Cái tính này giống Tuấn Anh vô cùng."

Tôi sửng sốt. Sao tính của mình mà mình không biết nhỉ?

Tuấn Anh thật là giỏi. Đến tính cách của tôi mà cậu ấy còn rành hơn cả bản thân tôi nữa. Tôi vui vẻ trong lòng, chẳng cần phải bận tâm tính nết cậu ấy vừa khai quật được là tốt hay xấu, chỉ cần biết quan trọng là cậu ấy để ý kỹ mình là đủ. Kể cả bây giờ cậu ấy có nói tôi ác độc thì trong lòng tôi vẫn lâng lâng phê pha ngủ ngon lành được.

Tôi lập tức nhe răng, mắt chớp chớp, cười vui vẻ cùng cậu ấy, đầu gật lia lịa.

Tuấn Anh nhìn tôi như vậy thì còn cười dữ hơn, nhưng dường như trạng thái đã thay đổi, điệu cười có chút bất lực, còn cả nhíu mi, nhắm mắt, đỡ trán, nhưng miệng vẫn còn cười. Là sao nhỉ?

Cậu ấy gục đầu xuống hõm cổ tôi mà cười rung hết cả người, cười đã rồi mới nói: "Nhìn mặt An, Tuấn Anh đỡ không nổi."

Tôi vội vàng xoa xoa khắp mặt mình, sợ có gì dính bẩn.

Tuấn Anh lại bật cười, kéo tay tôi xuống, hắng giọng, hỏi: "Vừa rồi đầu An gật quá trời gật là muốn gật chuyện gì?"

?

Còn chuyện gì nữa? Đương nhiên là: "An đồng ý với ý kiến của Tuấn Anh."

"Ý kiến gì?" Tuấn Anh nhẹ nhàng hỏi.

"Thì nói An cố chấp đó." Tôi ngại ngùng gãi đầu mũi một chút.

Tuấn Anh ngồi thẳng người dậy, lại kéo tay tôi xuống rồi ôm nựng lấy hai má tôi, hỏi: "An biết mình cố chấp à?"

Đương nhiên là tôi không biết. Là cậu ấy nói nên tôi mới vừa biết mà. Sao lại hỏi ngược lại như thế?

Nghĩ vậy nên tôi mở tròn đôi mắt, lặng lẽ lắc đầu.

Cậu ấy lại hỏi: "Vậy An nghĩ rằng mình có cố chấp à?"

Tôi vẫn là không hiểu mà tiếp tục lắc đầu. Không biết mình có tính cố chấp thì sao mà nghĩ tới được. Tuấn Anh hỏi thật là kì cục quá đi! May mà đẹp trai vớt lại đấy!

Tuấn Anh phì cười, hỏi tiếp: "Vậy An gật đầu làm cái gì? Còn bày ra bộ mặt vui vẻ như thể ngày ngày khoe khoang bộ dạng cố chấp lượn qua lượn lại mà mãi nhiều năm sau Tuấn Anh mới chịu phát hiện ra ấy!"

"..."

Cậu ấy cốc nhẹ đầu tôi: "Không biết mình cố chấp chỗ nào mà dám bày ra dáng vẻ vô cùng tự hào như thế!"

"..."

Tôi cảm thấy uỷ khuất, giọng điệu vô thức nhỏ nhẹ: "Là Tuấn Anh nói mà... Tuấn Anh nói như thế nào thì chính là như thế ấy..."

Có lẽ vì tiếng của tôi quá lí nhí nên trông càng tội nghiệp, có lẽ vì tôi ủ rũ không dám nhìn thẳng vào mắt cậu ấy nên nom càng thêm đáng thương.

Có lẽ là vì thế nên Tuấn Anh giật mình thảng thốt, bàn tay cậu ấy đặt trên má tôi run lên một cái rõ ràng. Tôi cảm nhận được.

Giọng cậu ấy đã vô cùng dịu dàng rồi, giờ khắc này càng thêm thả nhẹ nhịp điệu, như sợ người ngồi trong lòng cậu ấy là tôi đây nghe nặng lời một chút thì sẽ lập tức vỡ tan vậy.

Cậu ấy ôm khuôn mặt ép buộc tôi ngước lên: "Tại sao An không thắc mắc? Sao An không hỏi bản thân mình cố chấp thế nào? Như thế, Tuấn Anh sẽ giải thích cho An hiểu, nói rõ ràng cho An biết. Hoặc An có thể cãi lại mà. Nếu An cảm thấy không đúng, hay là An chưa biết thì An phải cãi lại chứ. Không phải Tuấn Anh nói gì cũng đúng đâu. An hiền quá!"

">

Truyện Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy

Truyện Đối Loạn Nghịch Luân

Truyện Hỏa Ngục (Inferno)

友情链接