
Tình yêu đồng giới đã xuất hiện hàng thế kỷ trước.Được chụp vào khoảng năm 1920, bức ảnh cho thấy 2 người đàn ông đứng trước một ngôi nhà đang ôm hôn tình tứ vào thời điểm mà tình yêu đồng giới không chỉ bị phản đối mà còn là bất hợp pháp.
“Nó đại diện cho chúng tôi, vì vậy chúng tôi đã mua bức ảnh, mang về nhà và để nó trên bàn làm việc trong 6 hay 9 tháng gì đó”, Treadwell kể lại trong một cuộc phỏng vấn qua điện thoại tại nhà riêng ở thành phố New York. “Đó là một phát hiện ngẫu nhiên, và chúng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ tìm thấy một cái tương tự”.
Tuy nhiên, sau 2 thập kỷ kể từ đó, cặp đôi đã khám phá ra nhiều điều hơn thế. Bằng cách lùng sục các cuộc đấu giá, cửa hàng tạp hóa và chợ trời, họ đã thu thập được một kho lưu trữ gần 3.000 hình ảnh về những người đàn ông yêu nhau.
 |
Một bức ảnh giấy mỏng được chụp khoảng năm 1880. |
Được chụp từ giữa thế kỷ 19 và ngay sau Thế chiến thứ hai trên khắp 5 châu lục, bộ sưu tập bao gồm các bức chân dung và ảnh đời thực của các cặp đôi đang nằm trên giường, đi dã ngoại trên bãi cỏ hay tạo dáng bên cạnh ô tô. Nini và Treadwell có thể không biết hoàn cảnh chụp những bức ảnh, nhưng họ tin rằng ngôn ngữ cơ thể và ánh mắt trong ảnh là của những cặp tình nhân lãng mạn.
Giờ đây, họ đã xuất bản hơn 300 bức ảnh trong cuốn sách “Tình yêu: Lịch sử nhiếp ảnh của những người đàn ông đang yêu, năm 1850-1950”. Cùng nhau, họ đưa ra cái nhìn gần gũi về cuộc sống lãng mạn đã bị giấu kín giữa những người đàn ông.
“Cuốn sách này là tiếng nói của những cặp đôi. Họ không thể làm điều đó khi họ còn sống, nhưng họ có thể làm điều đó bây giờ”, Nini nói.
Nini cho rằng nhiều bức ảnh được chụp ở thời điểm mà việc chụp, phát tán hay lưu giữ có thể gây ra rủi ro đáng kể cho sự an toàn cá nhân của một người - hoặc thậm chí là ảnh hưởng tới tự do của họ. Vì vậy đằng sau mỗi tấm ảnh là một sự dũng cảm cần được ghi nhận.
“Những cặp đôi này đã làm một việc rất mạo hiểm vì họ thực sự quan tâm đến nhau. Họ đã khắc ghi tình cảm của mình bằng những bức ảnh này, và sau đó phải giấu chúng mãi mãi”, Nini nói.
Tình yêu bị ngăn cản
 |
Một bức ảnh được chụp năm 1910 và được đánh dấu bằng ghi chú “Ngày Lao động Rocky Nook”. |
Những bức ảnh cho thấy họ mơ ước có quyền tự do yêu đương giống như Nini và Treadwell, 2 người kết hôn không chính thức vào năm 1992 (và kết hôn hợp pháp 14 năm sau khi Massachusetts trở thành bang đầu tiên của Mỹ cho phép hôn nhân đồng giới).
Bộ sưu tập của cặp đôi cho thấy minh chứng lịch sử về việc những người đàn ông trao nhẫn và tham gia các nghi lễ cưới không chính thức. Trong một bức ảnh được cho là có từ đầu thế kỷ 20, một cặp đôi trẻ tuổi đang cầm một tấm biển ghi dòng chữ “Chưa kết hôn nhưng mong muốn kết hôn”.
Ngoài việc cho thấy sự thay đổi dần dần từ điệu bộ, kiểu tóc cho tới thời trang qua nhiều thập kỷ, các bức hình cũng cho thấy sự phát triển của nhiếp ảnh. Những bức ảnh lâu đời nhất của bộ sưu tập được thực hiện bằng cách sử dụng các dạng máy ảnh thời kỳ đầu.
 |
Một hình ảnh được cho là có từ đầu thế kỷ 20, trước khi hôn nhân đồng giới được hợp pháp hóa ở Hoa Kỳ hơn 100 năm sau. |
Nini và Treadwell không biết gì về những người trong ảnh. Họ thậm chí còn biết ít hơn về hành trình của những bức ảnh.
“Một số bức ảnh có nếp gấp, vì vậy có lẽ chúng đã được gấp lại và để trong ví. Trong khi một số bức còn nguyên vẹn, chúng có thể được giấu trong sách hoặc trong ngăn kéo”, Treadwell nói.
“Chúng tôi rất ngạc nhiên và tự hỏi hành trình của nó như thế nào - không chỉ đối với cặp đôi trong bức ảnh mà còn về cách mà nó được truyền đi. Tấm ảnh được bạn bè họ chia sẻ, được gia đình họ lưu lại hay đã qua tay những ai trước khi tới tay chúng tôi?”.
Không ai có thể trả lời được, và vì vậy người xem tự hình dung những câu chuyện đằng sau mỗi bức ảnh. “Nhiều phản hồi tích cực đối với bộ sưu tập là minh chứng cho sức mạnh của tình yêu”, cặp đôi nói.
“Thông điệp của cuốn sách hoàn toàn không phải về vấn đề tình dục”, Nini nói thêm. “Quan điểm của chúng tôi là tình yêu không có dục tính - nó thuần khiết và tự nhiên”.
 |
Cùng với các bức chân dung, bộ sưu tập bao gồm những bức ảnh của các cặp đôi đang nằm trên giường và có những chuyến dã ngoại. |
 |
Bức ảnh không ghi ngày tháng được cho là chụp ở Mỹ. |
Đăng Dương(Theo CNN)

Vừa công khai giới tính, chàng trai được Cát Tường mai mối thành công
Mai mối cho 3 bạn trẻ đặc biệt - đều thuộc giới LGBT, MC Cát Tường bất ngờ khi kết quả thành công ngoài mong đợi.
" alt=""/>Những bức ảnh về tình yêu đồng giới nam cách đây hàng trăm năm
Mất con sau 2 ngày thuê bảo mẫuĐối với những người làm cha mẹ, không có gì đau khổ hơn việc bị mất một đứa con vào tay những kẻ bắt cóc. Vợ chồng họ Tào ở Quế Lâm (Quảng Tây, Trung Quốc) cũng vậy. Họ đã dành gần nửa cuộc đời mòn mỏi đi khắp nơi tìm con trong nỗi ân hận, day dứt.
Hồi tháng 1/1988, đúng lúc vợ chồng họ Tào muốn tìm người chăm sóc cho cậu con trai Tào Bình 5 tháng tuổi thì có một cô gái trẻ đến xin làm bảo mẫu. Qua trò chuyện, bà Tào cảm thấy cô gái này khá đáng tin nên đã nhận vào làm. Không ngờ, đến ngày thứ 2, cô gái lẳng lặng bế Tào Bình đi mất.
Bà Tào cuống cuồng báo cảnh sát để họ phát đi thông báo tìm người. Bản thông báo có ảnh Tào Bình mặc một chiếc áo khoác bông dày, khuôn mặt tròn trịa, tóc rậm và đôi mắt to tròn. Ngoài ra, trên đó còn có hình phác họa nữ bảo mẫu đã bắt cóc cậu bé.
Thời điểm đó, không chỉ trông chờ vào cảnh sát, gia đình họ Tào còn huy động người thân, bạn bè tỏa ra khắp các bến tàu, bến xe tìm kiếm. Họ thậm chí còn xin kiểm tra những hành khách xách theo các va li, túi xách cỡ lớn vì nghĩ rằng kẻ bắt cóc sẽ giấu đứa trẻ trong đó.
 |
Thông báo tìm người năm 1988 của cảnh sát Quế Lâm. |
Tuy nhiên, vì cô gái kia dùng tên giả, thông tin giả nên cảnh sát không thể tìm ra tung tích của cô ta cũng như Tào Bình.
Việc con trai bị bắt cóc khiến vợ chồng họ Tào suy sụp. Họ bắt đầu lao vào công cuộc tìm con triền miên từ năm này qua tháng khác. Hơn một năm sau, họ sinh thêm một cô con gái đặt tên là Tào Dĩnh. Tuy nhiên, nỗi nhớ thương con trai đầu lòng không vì thế mà vơi bớt.
Trong nhà mình, bà Tào để riêng một chiếc tủ để cất đồ chơi của Tào Bình và không cho phép con gái động vào. Thậm chí, vợ chồng bà Tào còn luôn đặt con gái trong mối tương quan so sánh với anh trai. Mỗi khi Tào Dĩnh phạm lỗi, họ thường nói rằng: “Anh của con nhất định sẽ không làm như thế”.
Khi mua các món đồ lưu niệm, ông bà Tào thường mua hai chiếc và bảo với Tào Dĩnh: “Cái này của con, còn cái kia là của anh trai”. Hành động và suy nghĩ của bố mẹ khiến nhiều lúc Tào Dĩnh nghĩ rằng, anh trai đang ở trong nhà và lớn lên cùng mình.
Nỗi ám ảnh về đứa trẻ bị bắt cóc khiến vợ chồng họ Tào đề ra những nguyên tắc vô cùng khắt khe với con gái. Từ nhỏ, Tào Dĩnh luôn được đặt trong tầm mắt của cha mẹ. Ông bà Tào không thuê bảo mẫu, luôn tự mình đưa đón con, không cho phép con được nhận đồ ăn của người lạ. Tào Dĩnh sớm phải học thuộc số điện thoại của gia đình và luôn mang trong túi một thẻ điện thoại mệnh giá 50 tệ.
Trong suốt 30 năm, vợ chồng họ Tào liên tục đăng thông tin lên báo chí, các trang web tìm kiếm trẻ em bị bắt cóc. Họ còn kết nối với dữ liệu ADN tìm kiếm những đứa trẻ mất tích của cơ quan chức năng.
Suốt nhiều năm không có tin tức, họ nghĩ rằng, Tào Bình đã bị bán tới một nơi nào đó rất xa. Họ còn hy vọng Tào Bình được một gia đình khá giả nào nuôi dạy, được học hành đến nơi đến chốn.
Con trai quay lưng lại với mẹ đẻ
Tháng 5/2020, với sự trợ giúp của cảnh sát, vợ chồng họ Tào cuối cùng cũng tìm ra tung tích của con trai. Tào Bình lúc này đã có vợ và hai con. Anh sống ở một vùng nông thôn cách Quế Lâm chưa đầy 200km. Kẻ bắt cóc Tào Bình tên thật là Tần Phương. Suốt 32 năm, bà Tần không bán Tào Bình cho ai khác mà tự mình nuôi dưỡng.
Biết con trai đã phải chịu nhiều thiệt thòi, ông bà Tào tìm mọi cách bù đắp cho con. Thời gian đầu, mối quan hệ của Tào Bình với cha mẹ đẻ khá thuận hòa, vui vẻ. Thi thoảng, anh đưa vợ con đến ăn cơm cùng ông bà Tào. Bà Tào còn tặng cho con dâu một chiếc vòng vàng như món quà gặp mặt.
 |
Ngay trong lần đầu tiên gặp gỡ, Tào Bình đã nói rằng, anh không muốn mẹ nuôi phải ngồi tù. |
Tuy nhiên, những bất đồng dần dần xảy ra, đặc biệt là chuyện liên quan đến vấn đề giáo dục con cái.
Vợ chồng bà Tào vô cùng xót xa khi biết rằng, sau khi học hết cấp 2, con trai đã phải đi làm kiếm tiền thay vì tiếp tục học lên cấp 3 như các bạn cùng trang lứa. Bà Tào vì thế muốn chuyển trường cho cháu trai đến Quế Lâm để cháu có cơ hội phát triển tốt hơn, tránh đi vào lối mòn của bố trước đây. Tuy nhiên, Tào Bình không đồng ý.
Bà Tào từ lâu đã quyết kiện kẻ bắt cóc ra tòa. Bà luôn ấm ức cho rằng, Tần Phương đã cướp đi tương lai của con bà. Tào Bình đáng lẽ đã có thể vào đại học và có một cuộc sống tốt hơn nếu không bị bắt cóc.
Khi mâu thuẫn về chuyện học hành của cháu trai xảy ra, bà và con gái càng muốn Tần Phương phải ngồi tù. Bà mong muốn Tào Bình sẽ đứng ra làm chứng trước tòa, chống lại mẹ nuôi Tần Phương.
Tuy nhiên, Tào Bình nói, bao năm qua, mẹ nuôi đối xử với anh rất tốt. Vì vậy, anh không muốn làm bất cứ điều gì tổn thương đến bà ấy. Hơn nữa, hiện giờ anh đã có cuộc sống riêng nên muốn chuyên tâm vun vén cho gia đình. Anh không muốn cuộc sống bình lặng của mình bị đảo lộn.
Nghĩ đến những cay đắng mà mình phải gánh chịu bao năm qua, những thiệt thòi của con trai, bà Tào không đồng tình. Điều này khiến cho mối quan hệ của bà và con trai ngày càng xấu đi. Bà Tào giúp đỡ về vật chất hay quan tâm thế nào Tào Bình cũng không chịu nhận, thậm chí anh còn la mắng, chửi rủa, coi mẹ đẻ như kẻ thù.
Tháng 8 vừa qua, viện kiểm sát đã bác bỏ vụ kiện của bà Tào vì cho rằng, thời hạn truy tố vụ việc đã quá 20 năm. Tuy nhiên, bà Tào và con gái không chấp thuận và nói sẽ trình vụ việc lên cơ quan cấp cao hơn. Theo họ, trong vụ việc này, Tào Bình bị mẹ nuôi bắt cóc. Tần Phương không phải là người mua mà là nghi phạm trong vụ án hình sự.
Hành vi của Tần Phương đã vi phạm nghiêm trọng luật hình sự và tình tiết này sẽ không thể thay đổi bất kể đứa trẻ bị bắt cóc mong muốn ra sao. Thứ hai, xét về góc độ đạo đức, cha mẹ ruột của Tào Bình chính là nạn nhân lớn nhất, họ đã ngày đêm đau khổ vì mất con trong hơn 30 năm.
Bà Tào rất buồn khi con trai nói “sự thù hận trong mắt mẹ đẻ còn lớn hơn tình cảm gia đình”. Bà cho rằng, con mình đã mù quáng “nhận giặc làm mẹ” và quan hệ tình cảm này dựa trên một sự lừa dối suốt 32 năm.
Bà sẽ kiên quyết theo đuổi vụ kiện đến cùng vì so với những đau khổ mà bà đã trải qua thì đó là việc làm hoàn toàn chính đáng. Suốt nhiều năm tìm con, bà Tào còn mắc phải chứng trầm cảm, sức khỏe ảnh hưởng nghiêm trọng.
Bà Tào muốn công lý được thực thi bởi những vụ mua bán người đã gây ra bao cuộc chia lìa máu thịt, mang lại nỗi đau không thể xóa nhòa cho biết bao gia đình. Bà Tào lo ngại, nếu pháp luật không răn đe những kẻ như Tần Phương thì ai sẽ bảo vệ công lý? Ai sẽ ngăn chặn thêm những thảm kịch xảy ra?
Hồng Hạnh (Theo Sina, Sohu)

Cô gái bị cha đẻ bắt cóc 13 năm được đoàn tụ với mẹ
Bà mẹ người Mỹ vui mừng khi được đoàn tụ với cô con gái, hiện 19 tuổi, tại một cửa khẩu biên giới Mexico sau 13 năm xa cách.
" alt=""/>Khốn khổ tìm con 32 năm, khi đoàn tụ con lại một mực bảo vệ kẻ bắt cóc