Hơn 1 tháng ở nhà suy nghĩ, cuối cùng tôi cũng đả thông tư tưởng và đưa ra quyết định cho mình. Tôi cũng chẳng trách anh ta, bởi xét cho cùng nếu tôi không phạm sai lầm thì anh ta cũng chẳng có cớ mà bắt bẻ mình. Tôi hối hận là sự thật, tôi yêu anh ta cũng là thật, chỉ tiếc là tôi đã đặt niềm tin nhầm chỗ. Mà sai lầm thì phải sửa, dẫu đau đớn thế nào cũng phải làm mà thôi!Mẹ tôi cặp bồ với người đàn ông khác và bố tôi quyết định ly hôn. Tôi đã hận mẹ và định về ở cùng bố thì lại sốc khi biết bố tôi cưới vợ ngay sau khi hai người chấm dứt. Chẳng còn cách nào khác, tôi về ở với mẹ, vì chí ít mẹ tôi không lấy chồng mà chỉ cặp với ông ta.
![{keywords}](https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2019/07/08/09/chu-re-vach-mat-co-dau-voi-lao-ra-khoi-nha-ngay-dem-tan-hon-3.jpg) |
Ảnh: M.S |
Những tháng ngày đó, tôi đã cực kì chán nản. Từ một cô công chúa được bao bọc trong nhung lụa, tôi sa đà vào những cuộc ăn chơi, thác loạn.Tôi may mắn khi được sinh ra trong một gia đình giàu có, suốt 20 năm đầu đời, tôi được cưng chiều hơn trứng mỏng. Nhưng đó cũng là nguồn cơn cho bi kịch của tôi khi mà bố mẹ ly dị, tôi đã không thể chịu đựng được cú sốc quá lớn này. Tôi trượt dài trong sai lầm, lạc lối.
Hậu quả của sự sa ngã đó là tôi bập vào một người đàn ông lớn tuổi. Anh ta mang đến cho tôi cái cảm giác được yêu thương… Nhưng rồi khi tôi nói có bầu, anh ta đã thản nhiên bỏ đi với lời thú nhận: “Anh có vợ rồi, chuyện của chúng mình chỉ đổi gió cho vui vậy thôi chứ không thể tiến xa hơn em ạ”.
Lúc ấy, tôi mới 23 tuổi, còn chưa tốt nghiệp được Đại học vì nghỉ quá nhiều. Tôi stress, khủng hoảng và không biết bấu víu vào đâu. Tôi đã định làm mẹ đơn thân, nhưng rồi đứa bé cũng rời bỏ tôi vì sức khỏe tôi quá yếu. Sau cú sốc đó, tôi quyết tâm làm lại từ đầu.
Tôi cố gắng chôn chặt quá khứ, quay trở lại trường học cho xong và cầm lấy tầm bằng sau thời gian chậm trễ. Tôi đi làm, một công việc văn phòng lương không quá cao nhưng ở đó tôi có những người đồng nghiệp thương yêu. Thú thật, gia đình tôi dư điều kiện để tôi có thể sống sung sướng, cũng chẳng phải đi làm đợi vài đồng lương ngày cuối tháng như thế. Nhưng tôi thấy vui với cuộc sống như vậy vì cảm thấy mình có ích.
Và rồi tôi gặp anh, đối tác công ty nơi tôi làm việc. Chúng tôi quen nhau tình cờ. Anh kể cho tôi nghe về tuổi thơ vất vả, về gia đình nghèo túng của mình. Nghị lực của anh là thứ khiến tôi trân trọng. Hai đứa dần dần thân hơn rồi yêu nhau lúc nào không hay. Đám cưới của chúng tôi được gấp rút chuẩn bị. Phía nhà tôi người lớn cũng chẳng ý kiến gì nhiều. Kể từ khi bố mẹ tôi ly hôn, mỗi người sống một cuộc đời, chẳng mấy ai bận tâm đến chuyện người khác. Gia đình anh thì hào hứng, chào đón tôi lắm.
Mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua như thế, đám cưới của tôi cũng diễn ra vui vẻ, ấm cúng. Đêm tân hôn, hai vợ chồng ngồi đếm phong bì. Chồng tôi ghi ghi, chép chép. Xong xuôi, anh hào hứng ra mặt nói:
- “Được nhiều phết đấy. Công nhận họ nhà em giàu, mừng phong bì lắm thật. Nhà anh thì chẳng có gì…”.
Tôi chỉ gượng cười. Tiền bạc với tôi thực sự không phải là thứ đáng để tự hào trong hoàn cảnh này. Tôi toan đi thay chiếc váy ngủ, thì chồng ngăn lại, bảo ngồi xuống có chuyện muốn nói. Anh trầm ngâm một lúc khiến tôi bồn chồn lo lắng:
- Anh cũng không định nói thẳng ra đâu, nhưng đã là vợ chồng, tốt nhất nên thẳng thắn. Chuyện quá khứ của em ấy, chắc em rõ hơn ai hết nhỉ? Anh cũng tìm hiểu hết rồi. Anh biết hết về em, từ khi hai đứa mình còn chưa yêu nhau cơ. Anh cũng suy nghĩ nhiều trước khi cưới. Đàn ông ai chẳng có sĩ diện. Nhưng anh sẽ bỏ qua hết cho em với điều kiện, em bảo bố mẹ em mua cho bọn mình một cái nhà. Căn nhà đó phải đứng tên anh. Anh sẽ coi đó như một sự bù đắp tổn thương tinh thần. Chỉ cần thế thôi, từ giờ về sau anh sẽ nhắm mắt coi như chưa từng biết em là một cô gái hư hỏng…
Nghe tới đây tôi không thể nào chịu đựng thêm được nữa. Tôi thẳng tay tát anh ta thật mạnh rồi kéo chiếc valy mà chỉ mới ban sáng, tôi vừa mang nó về nhà chồng. Tôi rời khỏi căn nhà đó, tôi trốn chạy khỏi gã chồng đốn mạt đó. Chẳng thà, anh ta không cưới, chẳng thà anh ta bực tức quát tháo và chửi bới tôi khi biết về chuyện đó thì tôi lại dễ chấp nhận.
Còn đằng này, rõ ràng anh ta có động cơ, có mục đích ngay từ khi tiếp cận tôi. Anh ta mang cái sai lầm của tôi ra để làm thứ đổi chác kiếm lợi… Gia đình tôi hoàn toàn có thể tặng tôi một căn nhà, nhưng tôi không bao giờ để anh ta có được nó chỉ vì muốn có 1 tấm chồng.
Đêm hôm đó chuyển đi, tôi thuê phòng ngủ tạm qua đêm. Một tháng sau khi suy nghĩ thấu đáo, tôi quyết định gửi đơn ly hôn cho anh ta. Chẳng thà giờ đau một lần còn hơn cả đời sống bên gã chồng đến với mình thực chất chỉ vì hám lợi. Mọi thứ sẽ khó khăn hơn với tôi, tôi lại thêm vào cuộc đời một vết nhơ nữa. Nhưng tôi tin, trời không phụ lòng người, rồi sẽ có ngày tôi gặp được người thực sự thương mình.
Theo Dân Việt
" alt=""/>Tâm sự của cô dâu bị chú rể lợi dụng chuyện quá khứ vì hám lợi
Sang Mỹ theo tiếng gọi của tình yêu với người đàn ông ngoại quốc hơn mình 35 tuổi, cô gái Vũ Thị Nhạn (Hà Nội) mang theo bao khát vọng về cuộc sống hạnh phúc giản đơn.Vậy nhưng, sự khác biệt lối sống, văn hóa và nhiều lý do khách quan khác, khiến cuộc hôn nhân của họ rơi vào bế tắc. Để rồi cuối cùng, Nhạn lựa chọn làm mẹ đơn thân.
![{keywords}](https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2019/07/01/13/hon-nhan-buon-va-nghi-luc-cua-nu-viet-kieu-tren-dat-my.jpg) |
Nữ Việt kiều bên con trai. |
Tình yêu cách nửa vòng trái đất
Ngược dòng thời gian, Nhạn chia sẻ, cô và chồng đã có chuyện tình đẹp. Anh David Brass từng rất giàu có khi còn phục vụ trong ngành hàng không. Tuy nhiên, năm 2009 sau biến cố phá sản vì đầu tư đất đai ở tuổi 52, anh trở nên khó khăn.
Lúc này, anh và người vợ đầu ra tòa ly hôn. Buồn chán, anh đến Việt Nam du lịch rồi ở lại làm quản lý quán bar trong TP.HCM. Nhạn đang học cấp 3, chuẩn bị du học ở Hàn Quốc, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc yêu và lấy người nước ngoài.
Năm 2014, Nhạn về nước, chuyển vào TP.HCM lập nghiệp. Bằng vốn ngoại ngữ tiếng Anh và tiếng Hàn, Nhạn nhanh chóng kiếm được công việc tốt, thu nhập khoảng 2 nghìn đô la/1 tháng. Thời gian này, hai người quen biết, hay nhắn tin trò chuyện qua lại trên phần mềm chát.
![{keywords}](https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2019/07/02/08/trai-long-cua-nu-viet-kieu-sau-do-vo-hon-nhan-vi-khac-biet-van-hoa.jpg) |
Tình yêu đã khiến Nhạn từ bỏ cuộc sống, công việc thu nhập cao ở Việt Nam đến đất nước xa xôi làm vợ |
Anh David Brass nhiều lần bày tỏ tình cảm với Nhạn nhưng cô từ chối. Tháng 9/2014, người đàn ông ngoại quốc về nước. Nhạn mới thấu hiểu tình cảm của mình dành cho David và hai người bắt đầu yêu nhau. Năm 2015, bạn trai cầu hôn và bày tỏ muốn đón Nhạn qua Mỹ sống.
Sau nhiều ngay thuyết phục gia đình, đấu tranh tư tưởng, cô quyết định bỏ lại tất cả, nhận lời làm vợ David.
Tròn 1 năm 4 tháng yêu nhau, David tranh thủ về Việt Nam làm thủ tục bảo lãnh Nhạn. Đây cũng là lần đầu tiên họ gặp mặt chính thức ngoài đời. Sau đó, David quay về Mỹ chờ đợi, Nhạn cũng nhanh chóng đặt vé bay sang với anh.
Quá trình bay gặp trục trặc, David tưởng rằng Nhạn trêu đùa mình vì đúng giờ hẹn, vẫn chưa thấy cô xuất hiện. Nhiều tiếng đồng hồ sau, chuyến bay đưa Nhạn đến Mỹ mới hạ cánh xuống sân bay. Hai người ôm chầm lấy nhau khóc vì hạnh phúc. Họ tổ chức một đám cưới nhỏ và chung sống trong căn nhà thuê.
Cuộc sống bình dị trôi qua nhưng nào ngờ, những mâu thuẫn về lối sống, tính cách đã đẩy họ xa nhau.
Nỗi buồn sâu thẳm sau đổ vỡ hôn nhân
‘Chung sống thời gian ngắn, tôi có bầu và ở nhà dưỡng thai, chờ ngày sinh nở. Nếu nói tôi sang Mỹ không lúc nào buồn chán là nói dối. Thú thực, ban đầu tôi cảm thấy cuộc sống buồn tẻ, chán nản.
Vì ở Việt Nam tôi làm ra tiền, muốn làm gì, đi đâu đều chủ động, không phụ thuộc ai. Từ khi sang Mỹ, tôi suốt ngày ru rú ở nhà không đi đâu được. Chỗ tôi ở thuộc vùng nông thôn, chạy xe 2 tiếng mới có chợ Việt Nam. Chồng đi làm cả ngày. Vợ chỉ ở nhà làm bạn với máy tính, điện thoại, hơn nữa lại đang bầu bí nên stress kinh khủng.
Tôi muốn ăn đồ Việt, đồ Châu Á cũng không có mà ăn. Từ nhỏ đến giờ tôi vốn ghét đồ ăn nhanh, bơ sữa kinh khủng mà giờ tôi phải ăn nó hàng ngày. Mỗi lần đến bữa ăn, tôi cảm thấy như cực hình. Sang mấy tháng mà sức khỏe tôi kém đi, do không hợp thực phẩm’, Nhạn tâm sự.
![{keywords}](https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2019/07/02/08/trai-long-cua-nu-viet-kieu-sau-do-vo-hon-nhan-vi-khac-biet-van-hoa-1.jpg) |
Nhạn trải lòng, cuộc hôn nhân đổ vỡ vì những khác biệt văn hóa, tuổi tác |
Nữ Việt kiều chia sẻ thêm, đôi lúc cả hai vợ chồng đều stress, mỗi người thích một kiểu. Ban đầu, cả hai đều cố gắng vượt qua, cùng vì con mà dẹp những thú vui, cá tính riêng qua một bên.
Hai vợ chồng không khá giả, mọi chi phí sinh hoạt được lên kế hoạch tiết kiệm. ‘Khi mang thai, tôi mong có thể đi làm thật nhanh để đỡ đần cho chồng. Tính tôi vốn độc lập, mạnh mẽ từ bé, phải phụ thuộc vào kinh tế của anh khiến tôi tủi thân.
Ngày tôi sinh con, chồng cùng tôi trải qua những thời khắc mệt mỏi, đau đớn. Tuy nhiên, tháng ngày ở cữ thực sự là áp lực’, Nhạn tâm sự.
Quãng thời gian này, Nhạn phải tự chăm sóc mình và con. Mới mổ đẻ, vết thương chưa lành, cô đã ngồi dậy làm mọi thứ.
![{keywords}](https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2019/07/02/08/trai-long-cua-nu-viet-kieu-sau-do-vo-hon-nhan-vi-khac-biet-van-hoa-2.jpg) |
Nhạn ngày mới sinh con trai Kenny |
‘Chồng đi làm từ sáng sớm đến tối muộn. Tôi gồng mình cố gắng. Người thân bên chồng lại ở xa, không có ai cùng chia sẻ, tôi rơi vào trạng thái bị trầm cảm nặng nề. Đầu óc lúc nào cũng đau, như sắp nổ tung.
Nếu ở Việt Nam, sản phụ được ăn đồ kiêng cữ, tăng chất lượng sữa cho em bé. Ở bên Mỹ, tôi chủ yếu ăn đồ ăn nhanh vì không thể nấu nướng được. Hôm nào tôi nấu nướng thì không có thời gian ngủ, chăm con hay dọn dẹp nhà cửa. Ngày đó, tôi cũng chưa biết chạy xe hơi. Cuộc sống luôn bủa vậy bởi sự ngột ngạt, mệt mỏi.
Phải thừa nhận, chồng cũ của tôi là người tốt, yêu vợ con nhưng khoảng cách tuổi tác lớn, khác biệt về nhiều thứ nên tôi bị cô đơn trong chính cuộc hôn nhân của mình.
Có thể, anh cũng hiểu điều đó nhưng vì lớn tuổi, công việc kiếm sống bên ngoài cũng cực nhọc nên sự quan tâm dành cho vợ không được nhiều. Trong khi lúc sinh đẻ, phụ nữ thường nhạy cảm, yếu đuối, cần sự động viên nhất.
Lâu dần, cả hai không còn tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn’, nữ Việt kiều gốc Hà Nội bộc bạch.
Bước vào hôn nhân bằng tình yêu nhưng phải buông tay vì bất đồng quan điểm sống, Nhạn trở thành mẹ đơn thân, đối mặt với bao khó khăn để kiếm sống nuôi con.
Cô giãi bày: ‘Tôi chưa bao giờ hối tiếc vì lấy chồng ngoại quốc. Chúng tôi đã từng rất hạnh phúc nhưng sau cùng, chẳng còn gì ngoài những kỷ niệm và nỗi buồn sâu thẳm. Hôn nhân không phải màu hồng, cuộc sống bên nước ngoài cũng vậy’.
(Còn nữa)
![Gặp sĩ quan tàu biển Pháp ở quán bar, cô gái Việt lấy được chồng điểm 10](https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2019/06/17/20/chuyen-tinh-khac-cot-ghi-tam-cua-co-gai-viet-voi-si-quan-tau-bien-nguoi-phap.jpg?w=145&h=101)
Gặp sĩ quan tàu biển Pháp ở quán bar, cô gái Việt lấy được chồng điểm 10
Trúng tiếng sét ái tình của cô gái Việt Nam dễ thương, chàng sĩ quan người Pháp kiên trì theo đuổi. Kỷ niệm 1 năm quen nhau, anh ngọt ngào cầu hôn cô ở TP.HCM.
" alt=""/>Tâm sự của nữ Việt kiều sau ly hôn ở Mỹ vì lệch tuổi