“Tôi sợ nhất đi viếng đám ma. Vào đó, không chào hỏi thì người ta bảo khinh người, chào một vài câu người ta lại cười sằng sặc”. |
Danh hài Quang Thắng thành công nhất trong vai Táo kinh tế. |
Quang Thắng là một trong những danh hài nổi tiếng trong giới giải trí, văn nghệ Việt. Đặc biệt, anh được nhắc tới nhiều trong các chương trình như: Gặp nhau cuối năm, Gala Cười, Gặp nhau cuối tuần…
Quang Thắng thường vào vai những người nông dân hiền lành, chân chất, thật thà trên sân khấu. Kể cả ngoài đời, anh cũng là một người chân thành, bộc trực.
Dù có hàng nghìn fan hâm mộ và quen mặt trên các sân khấu cũng như sóng truyền hình nhưng Quang Thắng chưa bao giờ nhận mình là ngôi sao. “Đến bây giờ tôi chẳng biết ngôi sao là thế nào nữa. Ngôi sao là nó phải bay cao trên bầu trời, bay bằng máy bay. Đây tôi toàn đi xe ô tô (cười). Với lại tôi mà ngôi sao thì bạn chẳng bao giờ gọi được cho tôi”- Quang Thắng chia sẻ.
Những cuộc trò chuyện của Quang Thắng với báo chí luôn khiến độc giả thích thú bởi anh không màu mè, hoa mĩ và luôn nói thật. Còn nhớ, có lần Quang Thắng tâm sự anh sợ nhất đi viếng đám ma. Hẳn ai cũng tò mò, ngạc nhiên. Quang Thắng lí giải: “Tôi sợ nhất đi viếng đám ma. Vào đó, không chào hỏi thì người ta bảo khinh người, chào một vài câu người ta lại cười sằng sặc. Cái cảm giác người nhà đám ma nhìn mình như đang làm trò gì đó nhố nhăng ở lễ tang khiến tôi cảm thấy khó chịu vô cùng. Vì vậy, trừ những mối quan hệ không thể từ chối, tôi rất ngại xuất hiện trong đám ma. Đại khái thế!”.
Không chỉ đám ma, Quang Thắng sợ cả đám cưới. Bởi đến đám cưới đúng là có đỡ ngượng hơn đám ma, nhưng vẫn khiến anh vô cùng khó xử. “Anh em họ hàng thấy mặt tôi một cái là lôi thốc lên sân khấu nói: Này ông Thắng, lên sân khấu làm trò gì đó cho mọi người vui đi! Điều đó làm tôi cảm thấy tự ái. Họ hàng đâu có hiểu, công việc của tôi là hằng ngày đi diễn, mang lại tiếng cười cho mọi người, chứ đâu phải kẻ làm trò, mua vui. Cho nên, ngoài đi diễn ra, tôi rất ngại xuất hiện trước đông người vì lý do như vậy. Đại khái thế!”- Quang Thắng nói.
Hóa ra một nghệ sĩ có thể làm đủ trò trên sân khấu để mang lại tiếng cười cho mọi người nhưng lại rất sợ phải làm “một thằng hề” giữa đời thường. Nên nghe những tâm sự của Quang Thắng không ít người cảm thấy ái ngại.
Quang Thắng từng tâm sự: “Đã lên sân khấu là quên hết những buồn bã ở ngoài, nhưng khi xong vai diễn, trở lại cuộc sống thật của mình, tôi đã nhiều lần khóc thầm. Đàn ông cũng khóc chứ, khóc với nỗi đau nào đó mà mình không chia sẻ được” hay “Lắm lúc đi đâu đó, gặp người hâm mộ, họ nhảy bổ vào đấm một cái rõ đau, hoặc chửi mình trước rồi mới hỏi han sau. Điều đó làm tôi rất buồn”.
Bản thân Quang Thắng khẳng định nếu được chọn lại nghề thì anh không chọn nghề này, vì nó quá bạc bẽo. “Nếu nghệ sĩ như tôi ở nước ngoài, được mọi người biết đến nhiều thế, thì tôi sẽ có một cuộc sống xênh xang chứ không chật vật, lo từng bữa như bây giờ. Nhưng nghề diễn đã vận vào mình rồi, nên có đam mê hay không thì khi ánh đèn sân khấu bật lên là mình lao lên như một con nghiện, lao vào diễn và quên hết nỗi buồn ngay.
Đời diễn chúng tôi nghèo lắm. Ai cũng nghèo, cứ nhìn cụ Văn Hiệp thì biết. Những lúc ông sống thì chả ai quan tâm. Bây giờ lại góp tiền cho ông Trần Hạnh, tôi thấy chả ra làm sao. Người ta đang sống bình thường thế, đâu cần thương hại. Tại sao không tạo điều kiện cho người ta làm việc ấy. Nghệ sĩ họ sống tình cảm và vì thế họ rất mong manh, dễ vỡ, dễ tổn thương. Thế nên đừng thương hại họ, mà hãy ghi nhận sự đóng góp của họ một cách công tâm.
Diễn viên họ có nhiều uẩn khúc trong lòng lắm. Như chị Minh Vượng, tiền bao nhiêu năm tích cóp được giờ chưa đủ đi chữa bệnh. Anh Quốc Khánh, anh ấy chẳng chịu lấy vợ, anh ấy chán rồi... Diễn cho khán giả cười mà khóc trong lòng ấy”- Quang Thắng bộc bạch.
Cuối cùng, Quang Thắng cho rằng anh đến với khán giả bằng sự chân thành, bằng lòng nhiệt tình, được ở lại lòng khán giả đối với anh là hạnh phúc nhất trên đời. Chứ không phải bằng chiêu trò để nổi tiếng.
Theo Tiền Phong
Công Lý nói Trấn Thành huyên thuyên, Thanh Thảo kêu ảo tưởng" alt=""/>Nỗi sợ hãi của Quang Thắng

"'Chửi' ai chưa biết nhưng khi dựng vở, ngoài việc muốn xem hay, hấp dẫn, có thông điệp, đôi chút lãng mạn thì đặc biệt khán giả thích vở của chúng tôi phải 'chửi', 'chửi' theo kiểu phê phán một cái gì đó thật mạnh mẽ, dù báo chí đã làm mạnh lắm rồi", NSƯT Chí Trung chia sẻ. |
Chí Trung trong chương trình Táo quân
|
Nhà hát Tuổi trẻ vừa hoàn thành và cho ra mắt vở diễn "Lời nói dối cuối cùng", kịch bản của cố nhà văn Lưu Quang Vũ và công bố dự án "Chắp cánh niềm tin - kết nối tương lai" - mang vở diễn tới tất cả các tỉnh thành trên cả nước với kinh phí lên tới 4 tỷ đồng. Nhân dịp này NSƯT Chí Trung đã có những chia sẻ rất thật xung quanh chuyện làm nghề và quá trình dựng vở.
"Lời nói dối cuối cùng" vở kịch do đạo NSND Phạm Thị Thành dàn dựng cho lớp diễn viên tài năng của Nhà hát Tuổi trẻ ngày ấy như Lê Khanh, Lan Hương, Chí Trung, Đức Hải... được công diễn vào tháng 12/1985 và được khán giả đón nhận mạnh mẽ.
 |
Cảnh trong 'Lời nói dối cuối cùng'. |
Hỏi NSƯT Chí Trung lý do tại sao hay chọn kịch bản của Lưu Quang Vũ để dựng, có phải bởi cái tên Lưu Quang Vũ đã là vé đảm bảo để vở diễn được chú ý ngay từ đầu?
Anh chia sẻ: "Khi đọc kịch bản, dù đã hơn 30 năm nhưng vở diễn với những thông điệp vẫn đúng, đủ bởi bản thân trong vở diễn đã hội đủ tính thông điệp, dự báo. Đặc biệt vở diễn kết cấu chặt chẽ, nhân vật xuất hiện có số phận, có sự tươi sáng, cái kết mang lại hạnh phúc đủ đầy cho người xem và người diễn. Ngày xưa khán giả cái gì cũng xem, miễn là của Lưu Quang Vũ và của Nhà hát Tuổi trẻ. Nhưng bây giờ khán giả khó tính hơn nhiều. Họ có nhiều lựa chọn, kể cả ngồi nhà không mặc gì họ cũng xem được cả thế giới. Nên tôi rất hiểu khán giả trẻ của tôi hiện nay, họ không chỉ muốn xem hay, hấp dẫn, có thông điệp, đôi chút lãng mạn và đặc biệt là họ muốn chúng tôi 'chửi', 'chửi' ai không biết nhưng cứ phải 'chửi', kiểu phê phán một cái gì đó thật mạnh mẽ, mặc dù báo chí đã làm.
Kịch bản văn học rất hay, từng lời văn có thơ mà từng lời thơ hàm ý văn học, giàu tính biểu tượng. Nói thế thôi, hay thì rất hay nhưng khi bắt tay vào làm lại khó vô cùng. Vì là vở cổ, với câu chuyện cổ xoay quanh nhân vật Cuội, Bờm, Lụa. Mà những câu chuyện cổ bây giờ đâu tiếp cận được với khán giả, nhất là khán giả trẻ. Chưa kể áp lực với tôi là phải giữ nguyên được nguyên tác. Thực ra là tôi tự gây áp lực cho mình. Tôi luôn muốn giữ hết mức nguyên tác của tác phẩm chứ không như nhiều đạo diễn khác là xé toang tác phẩm ra, chỉ lấy cái tên. Nên vấn đề đưa những thứ hấp dẫn khác, có điểm nhấn vào tác phẩm khiến tôi đau đầu. Lần này tôi đã nhớ tới nhạc sĩ Quốc Trung phụ trách âm nhạc dân gian cho tôi, anh đã đưa hip hop, rap vào", NSƯT Chí Trung chia sẻ.
Vẫn là Chí Trung với lối dàn dựng tác phẩm như một 'nồi lẩu thập cẩm' nhưng các vị đưa vào đều hài hòa? - PV hỏi. Đạo diễn Chí Trung cho biết: "Tôi luôn luôn lắng nghe xem khán giả của mình thích gì, tôi làm chiều theo khán giả. Hôm sơ duyệt, khán giả 600 người không ai bỏ về, duy chỉ có một cặp vợ chồng trẻ, tôi chạy ra hỏi ngay, lý do họ về là con họ khóc quá. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Những bài đồng dao kiểu Bờm, Cuội nhạc sĩ Quốc Trung đã biến thành đọc hip hop. Nếu cứ để khán giả xem một vở cổ mà không đưa hơi thở thời đại vào thì làm sao giữ chân được họ lâu. Phần âm nhạc cũng được đầu tư nhiều nhất với tác phẩm sân khấu, bình thường chỉ 30 triệu đồng nhưng tôi đầu tư lên tới 50 triệu đồng".
"Lời nói dối cuối cùng" sẽ ra mắt ngày 17/9 tại Nhà hát Tuổi trẻ.
T.Lê
" alt=""/>Lời nói dối cuối cùng