Như trường hợp của chị B. (tên đã thay đổi), nhân viên y tế Bệnh viện Lê Văn Thịnh (TP Thủ Đức) cho biết, đã hết quý 3 nhưng chị vẫn chưa được nơi mình làm việc chuyển một đồng thu nhập tăng thêm theo Nghị quyết 08. Suốt 10 tháng nay, việc chi tiêu của chị chủ yếu dựa vào lương cơ bản và một vài khoản phụ cấp nhỏ, tổng chỉ vài triệu đồng/tháng.
Điều này khiến cuộc sống của nữ viên chức gặp bất ổn.
"Tôi phải vay mượn gia đình và bạn bè để cầm cự, ăn uống dè sẻn từng đồng, trong khi các khoản nợ dự tính đã trả xong từ đầu năm cũng phải xin khất. Ba quý thu nhập tăng thêm của tôi dự tính lên đến 50-60 triệu đồng.
Tôi mong sớm được nhận khoản tiền trên để trang trải cuộc sống. Nhiều đồng nghiệp của tôi ở bệnh viện cũng khó khăn, đã rục rịch muốn nghỉ", chị B. bày tỏ.
Nhân viên y tế làm việc tại Bệnh viện Lê Văn Thịnh (Ảnh: Hoàng Lê).
Trao đổi với phóng viên, lãnh đạo Bệnh viện Lê Văn Thịnh (TP Thủ Đức) xác nhận, từ đầu năm, đơn vị này chưa chi tiền thu nhập tăng thêm theo Nghị quyết 08 cho viên chức, người lao động nằm trong biên chế của đơn vị.
Vị trên lý giải, cuối năm 2023, Nghị quyết 08/2023/NQ-HĐND được Hội đồng nhân dân TPHCM ban hành thay thế cho Nghị quyết số 03/2018/NQ-HĐND về quy định chi thu nhập tăng thêm cho cán bộ, công chức, viên chức trước đây.
Để thực hiện Nghị quyết này, các bệnh viện tự chủ tài chính nhóm 2-3 (tự chủ chi thường xuyên và tự chủ một phần) gửi báo cáo tài chính, hồ sơ dự trù kinh phí cần chi cụ thể của từng đơn vị về Sở Y tế TPHCM, theo số lượng, xếp loại viên chức và thâm niên.
Nếu bệnh viện không thể tự chủ chi, số tiền thu nhập tăng thêm theo Nghị quyết 08 của đơn vị sẽ được ngân sách Thành phố hỗ trợ.
Theo đại diện Bệnh viện Lê Văn Thịnh, từ khi quy định tiền lương cơ sở tăng lên 30%, bệnh viện đã phải gồng gánh, "vật vã" rất nhiều để xoay xở. Trong khi đó, cơ cấu giá khám chữa bệnh không đổi. Vì vậy, đơn vị này không thể chi nổi khoản tiền Nghị quyết 08 cho hơn 600 nhân viên biên chế.
Từ đầu năm, Bệnh viện Lê Văn Thịnh đã gửi hồ sơ về Sở Y tế để xin ngân sách Thành phố duyệt chi tiền Nghị quyết 08 cho các nhân viên, nhưng đến nay vẫn chưa được giải ngân quý nào.
Nhân viên y tế trực đêm tại khoa Cấp cứu, Bệnh viện Lê Văn Thịnh (Ảnh: Hoàng Lê).
"Một số bệnh viện nộp hồ sơ sớm đợt 1 đã may mắn được duyệt chi. Còn bệnh viện chúng tôi chưa được giải ngân đồng nào, hồ sơ và danh sách gửi lâu lắm rồi. Tổng số tiền đề xuất cho cả 3 quý lên đến hơn 30 tỷ đồng.
Chúng tôi cũng rất nôn nóng, nếu có tiền sẽ phát cho nhân viên liền. Mong thành phố sớm xem xét duyệt chi, để anh em an tâm làm việc. Chúng tôi đã họp Công đoàn, họp Đảng ủy Ban giám đốc mở rộng, giải thích rõ với mọi người rằng bệnh viện hiện không có khả năng tự chi", vị trên nói.
Để tạm thời giải quyết khó khăn của nhân viên, phía Bệnh viện Lê Văn Thịnh cho biết, đơn vị sẽ cân đối các nguồn quỹ khác ngoài quỹ cải cách tiền lương để cho viên chức, người lao động tạm ứng nếu có nhu cầu.
Tương tự, lãnh đạo Bệnh viện đa khoa khu vực Thủ Đức cũng chia sẻ, nơi đây chưa được ngân sách Thành phố rót khoản tiền Nghị quyết 08 của quý nào trong năm.
Đại diện Bệnh viện đa khoa khu vực Thủ Đức cho rằng, sau khi lương tăng và quy định số phần trăm ngân sách được giữ lại quỹ cải cách tiền lương và các quỹ khác có sự thay đổi, nên cơ quan chức năng vẫn đang trong thời gian xác định số tiền cụ thể bệnh viện được giữ lại là bao nhiêu. Từ đó mới có thể phê duyệt các khoản hỗ trợ để chi cho viên chức.
Có hơn 800 nhân viên nằm trong diện được nhận tiền, Bệnh viện đa khoa khu vực Thủ Đức đã cố gắng cân đối các nguồn tiền để ứng trước cho viên chức 1 quý thu nhập tăng thêm theo Nghị quyết 08. Đơn vị đang chờ được nhận kinh phí từ Thành phố để tiếp tục chi quý 2, quý 3.
Vừa qua, nghệ sĩ giành giải Diễn viên xuất sắc nhất tại Liên hoan phim Las Palmas (Tây Ban Nha) với vai chính trong Cu li không bao giờ khóccủa đạo diễn Phạm Ngọc Lân. Đây cũng là tác phẩm thắng giải Phim đầu tay xuất sắc nhất tại Liên hoan phim Quốc tế Berlin hồi tháng 2.
Trò chuyện với phóng viên Dân trí, nghệ sĩ toát lên năng lượng tích cực và sự tươi trẻ dù đã ở tuổi xế chiều, trải qua không ít thăng trầm trong cuộc sống.
NSND Minh Châu có cuộc sống vui vẻ, nhiều năng lượng tuổi U70 (Ảnh: Facebook nhân vật).
Ở vai trò nghệ sĩ, NSND Minh Châu đóng nhiều tác phẩm nổi tiếng, đoạt nhiều giải thưởng. Nhưng ở vai trò là một người phụ nữ bình thường, thành tựu lớn nhất của bà là gì?
- Là gia đình. Chỉ khi có gia đình hạnh phúc, mình mới làm được nhiều thứ, mới có cảm hứng cống hiến trong nhiều tác phẩm. Gia đình là điểm tựa tinh thần để mình có nơi quay về.
Mỗi khi mệt mỏi, mỗi khi công việc có điều gì chưa ổn, tôi được an ủi, nguôi ngoai áp lực khi thấy con cháu trong gia đình khỏe mạnh. Ở tuổi này, tôi mê cháu, thích được chơi với cháu. Nhiều khi mở ảnh cháu ra xem rồi cười một mình, đó cũng là một niềm hạnh phúc.
Trên màn ảnh, NSND Minh Châu có biệt danh "người đàn bà khóc". Ngoài đời, danh xưng này có đúng với bà?
- Tôi luôn luôn giữ năng lượng tích cực. Trong hoàn cảnh nào tôi cũng tự nhủ phải cố vươn lên. Xung quanh chúng ta còn rất nhiều người khổ cực nhưng vẫn lạc quan sống. Vậy thì tại sao mình không làm được?
Anh ấy nghĩ rằng ai nấy đều đang bận rộn nên chả để ý, mà không ngờ rằng tôi chạy vào phòng lấy điện thoại để quên.
Tôi không vượt qua được cú sốc bạn và chồng đâm sau lưng nên đã dứt khoát ly hôn mặc chồng dùng mọi cách níu giữ.
Dù đã đường ai nấy đi, năm nào chồng cũ cũng tặng quà sinh nhật cho tôi. Từ chối không được, tôi đành lấy quà đem cho. Nhưng năm nay, nhận được quà là bức ảnh gia đình chụp hồi đầy tháng con gái và một lá thư tay, tôi bỗng thấy mủi lòng và không nén được tò mò mà mở lá thư ra đọc.
Chồng cũ viết rất nhiều về sự ăn năn, hối hận của mình và mong tôi cho cơ hội quay lại, vì anh rất thương con và còn yêu tôi nhiều, anh ao ước cùng hai mẹ con làm những việc giản dị mà bao gia đình khác vẫn làm như cùng đi siêu thị, cùng xem phim, đi chơi công viên.
Tôi đã bật khóc vì lá thư của anh khiến tôi nhớ đến những lời nói ngây ngô của con gái. Giáng sinh năm ngoái, con đã ước có một tuần trọn vẹn được ở cùng nhà với cả bố mẹ, nhưng tôi bảo con không phải điều ước nào cũng có thể thành sự thật.
Gần đây, trong đầu tôi cứ lảng vảng suy nghĩ nối lại tình xưa, điều mà trước đây tôi đã tự thề với chính mình không bao giờ được phép làm.
Bốn năm nay tôi không có tình cảm với ai khác, chỉ lủi thủi đi làm rồi về với con, cuộc sống nhiều khi ngột ngạt, buồn tủi. Chồng cũ bảo rằng đã cắt đứt với cô bạn tôi ngay sau khi bị phát hiện. Từ đó đến nay cũng không thấy anh ấy có thêm mối quan hệ nào.
Những năm qua, cuộc sống của mẹ con tôi vẫn có sự hiện diện của chồng cũ dù ban đầu tôi rất gây khó dễ. Anh ấy đưa đón con đi học mỗi ngày. Cứ cuối tuần, lại đến đón con về chơi với mình, lúc đưa con lại nhà tôi còn mang theo một túi đồ ăn, hoa quả.
Những dịp đặc biệt ở trường con hay khi con ốm đau, anh đều xuất hiện cùng tôi. Từ trong sâu thẳm, tôi vui khi con gái được tiếp xúc với bố nhiều như vậy, con sẽ không quá thiệt thòi, thiếu thốn.
Chồng cũ đã nhiều lần nhắc đến chuyện quay lại mà tôi lảng đi. Nhưng lần này, quả thực tôi đang bị lung lay. Tôi không biết có nên gắng quên đi quá khứ bị phản bội, để cho nhau cơ hội làm lại từ đầu, để con gái tôi được toại nguyện sống dưới mái nhà có cả bố và mẹ hay không?
Thường thì tôi vẫn thấy chị em bảo ân hận khi lấy chồng xa vì vất vả, vậy mà tôi lại ân hận khi lấy chồng gần sau vài tháng cưới vì lý do chẳng thể ngờ đến.
" alt=""/>Chồng cũ hối hận vì quá khứ ngoại tình với bạn thân, giờ cầu xin quay lại