当前位置:首页 > Kinh doanh > Nhận định, soi kèo East Bengal vs Hyderabad, 21h00 ngày 26/2: Đè bẹp đối thủ 正文
标签:
责任编辑:Thời sự
Nhận định, soi kèo Tigre vs Banfield, 7h00 ngày 25/2: Cú sẩy chân đầu tiên
Ít phút sau, một hành khách từ dưới đi lên cho biết anh là bác sĩ tại Ấn Độ nên hai người cùng phối hợp cấp cứu. Trong quá trình đó, bác sĩ Dũng trò chuyện với họ bằng tiếng Anh. Khi hai người cùng nhau trao đổi để cấp cứu người bệnh, lúc này, mọi người mới tin Phó giáo sư Dũng là bác sĩ thật.
Trên khoang thương gia nhiều ghế trống, bác sĩ đề nghị đưa nữ hành khách lên đó để chăm sóc y tế. Trong vali cấp cứu của tổ bay có thuốc hỗ trợ tim mạch, dụng cụ đo huyết áp, ống nghe tim phổi nhưng không có máy đo độ bão hòa oxy trong máu SpO2.
Bác sĩ Dũng và đồng nghiệp người Ấn Độ quyết định cho bệnh nhân uống thuốc trợ tim. Tuy nhiên, để giảm tình trạng lo lắng, người bệnh cần dùng thuốc an thần. Bác sĩ Ấn Độ có mang theo loại thuốc này, kịp thời cho bệnh nhân uống. "May mắn, cô ấy bình ổn trở lại. Bữa tối của chúng tôi bị lùi lại một giờ", Phó giáo sư Dũng kể.
Sau 1 tiếng, bệnh nhân đã ổn định, nhịp tim giảm. Vợ chồng hành khách không còn lo lắng như ban đầu. Chuyến bay kéo dài hơn 4 tiếng kết thúc an toàn.
Phó giáo sư Dũng cho biết bệnh nhân này không có tiền sử tăng huyết áp hay tim mạch nên việc dùng thuốc cũng thuận tiện hơn. Ông nhận định có thể do hành khách quá lo lắng hoặc vì một lý do nào đó dẫn tới nhịp tim tăng. Hơn 40 năm làm trong nghề y, đây là lần đầu tiên bác sĩ Dũng tham gia tình huống cấp cứu trên máy bay. Ông chia sẻ nhìn gia đình bệnh nhân đi lại bình thường khi xuống tới sân bay ông mới yên tâm.
Cấp cứu hành khách trên máy bay: Bác sĩ bị nghi ngờ vì mặc quần 'rách'
Mẹ còn hỏi người yêu tôi thích ăn gì để bà chuẩn bị. Thấy mẹ sốt sắng, tươi vui, tôi hạnh phúc, trút bỏ mọi sự hồi hộp, lo lắng.
Trên đường trở về nhà, tôi thay hình nền điện thoại từ ảnh cũ sang ảnh tôi và anh ngồi nhìn nhau. Tôi thích ảnh này vì xem nó xong, ai cũng khen chúng tôi có tướng phu thê.
Mỗi lần nhớ đến câu ấy, lòng tôi lại ngập tràn hạnh phúc. Trò chuyện, dặn dò anh mãi, cuối cùng chúng tôi cũng về đến quê.
Đến nơi, tôi không vội cho anh về nhà mình ngay mà để anh lại khách sạn. Tôi muốn anh xuất hiện trong bữa tiệc đặc biệt mà tôi và mẹ đã chuẩn bị tại nhà.
Cuối cùng, giây phút tôi chờ đợi cũng đến. Anh dừng xe trước cổng nhà cùng bó hoa tươi rực rỡ.
Tôi ra đón anh, dẫn vào nhà giới thiệu với mẹ. Nhưng thật bất ngờ, vừa nhìn thấy anh, mẹ tôi lộ vẻ thất thần, hoảng hốt. Mặt bà tái xanh, tay run run, không giấu nổi vẻ xúc động, lúng túng.
Sau ít phút cố bình tĩnh, mẹ mời anh ngồi. Bà hỏi anh về nhân thân, gia đình của mình. Khi nhận được câu trả lời, mẹ càng căng thẳng tột độ.
Với vẻ mặt nghiêm túc, căng thẳng đến khó hiểu, mẹ hỏi quan hệ của chúng tôi đã thân thiết đến mức nào, đã “vượt rào” hay chưa,… Bà yêu cầu chúng tôi nói thật và chờ đợi câu trả lời trong tâm trạng lo âu.
Chỉ khi anh nói chúng tôi mới chỉ dừng lại ở mức tìm hiểu nhau, chưa đi quá giới hạn, mẹ mới thở phào nhẹ nhõm. Sau ít phút im lặng đến nghẹt thở, mẹ yêu cầu chúng tôi chấm dứt chuyện tình cảm.
Mẹ nói trong nước mắt rằng, bà sẽ không bao giờ chấp nhận mối quan hệ này. Và, mối quan hệ này không được phép tồn tại.
Thay cho lời giải thích, mẹ kể về tuổi thanh xuân của mình. 24 năm trước, mẹ là cô gái thôn quê lên thành phố học đại học. Nơi xứ người, mẹ quen biết, yêu thương và trao đời con gái cho nam thanh niên cùng dãy trọ.
Chưa từng va vấp, mẹ không biết rằng mình đã trao yêu thương nhầm người. Ngày mẹ biết mình có thai cũng là lúc bà phát hiện người mình yêu chỉ là gã sở khanh, ham của lạ.
Không chỉ chối bỏ trách nhiệm, gã còn trốn biệt, cắt đứt mọi liên lạc, bỏ mặc mẹ bụng mang dạ chửa giữa xứ người. Không thể bỏ giọt máu của mình, mẹ chấp nhận dang dở giấc mơ trở thành dược sĩ.
Mẹ từ bỏ giảng đường, về quê sinh, nuôi con trong sự khinh bỉ, coi thường của người đời. Nỗi đau tình phụ, nỗi nhục “không chồng mà có chửa”, thanh xuân bị hủy hoại khiến mẹ thù hận gã sở khanh.
Từ đó, tâm trí mẹ khắc ghi hình ảnh người đàn ông tệ bạc. Mẹ thù hận đến nỗi nói rằng, dù người ấy có biến thành tro, khi đứng trước mặt mình bà vẫn sẽ nhận ra.
Ông trời thật khéo trêu đùa. Gã sở khanh năm ấy giờ là bố của anh, người tôi vừa dẫn về nhà giới thiệu với mẹ. Mẹ nhận ra sự thật đau đớn ấy ngay lần đầu tiên thấy anh. Bởi anh giống bố như tạc.
Chỉ trong một đêm, tôi phải chấp nhận cùng lúc 2 nỗi đau. Tôi phát hiện mình còn cha. Nhưng phũ phàng thay, người cha ấy lại mang đến cho tôi nỗi đau bẽ bàng thay vì niềm hạnh phúc trùng phùng, tái hợp.
Đau đớn hơn, ông lại là bố của người đàn ông tôi đặt trọn tình yêu đầu đời. Phát hiện ấy cũng biến người tôi yêu, mong ước được gọi là chồng trở thành cậu em trai cùng cha khác mẹ.
Những sự thật tưởng chừng chỉ có trong phim xảy đến với tôi theo cách không ngờ nhất. Tâm trí tôi rối bời, chán nản.
Đến bây giờ, tôi vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật phũ phàng và không biết phải đối diện với nó ra sao. Giờ đây, tôi chỉ ước những gì đã xảy ra chỉ là một cơn ác mộng.
Độc giả K.A.
Vừa thấy mặt con rể tương lai, mẹ lộ vẻ thất thần, lý do khiến tôi đau đớn
Hàng chục công nhân, người dân khu vực đã nhanh chóng tập trung cứu nạn nhân. Đồng thời, tổ cấp cứu 115 của Bệnh viện Đa khoa Hùng Vương đã về hiện trường hỗ trợ. Khu vực hố sâu 2m, có nước kèm theo nhiều bê tông nên mất nhiều thời gian để cứu nạn nhân. May mắn, mực nước ở dưới cống không quá lớn nên nạn nhân không bị ngạt nước.
Xe cấp cứu 115 của bệnh viện tới hiện trường nhanh chóng sơ cứu cho nữ điều dưỡng và đưa về cấp cứu tại bệnh viện. Kết quả chụp CT, nữ điều dưỡng gãy 9 xương sườn kèm theo nhiều vết thương phần mềm. Hiện tại, toàn trạng bệnh nhân ổn định và đang được theo dõi tại Bệnh viện Đa khoa Hùng Vương.
Soi kèo phạt góc Crystal Palace vs Aston Villa, 02h30 ngày 26/2
Mỗi người có thể mắc sốt xuất huyết tối đa 4 lần
Tính từ đầu năm đến cuối tháng 7, Hà Nội ghi nhận gần 2.000 ca sốt xuất huyết, tăng nhiều lần so với cùng kỳ năm 2022, chưa có ca tử vong. Mỗi tuần, Hà Nội ghi nhận từ 300-400 ca mắc mới. Các quận, huyện hiện nhiều bệnh nhân sốt xuất huyết là Thạch Thất, Hoàng Mai, Bắc Từ Liêm, Thanh Trì, Phú Xuyên, Thường Tín... Trung tâm Kiểm soát bệnh tật Hà Nội dự báo số ca có xu hướng tăng trong thời gian tới.
Tiến sĩ Nguyễn Văn Dũng, Trưởng khoa Côn trùng, Viện Sốt rét Ký sinh trùng Côn trùng Trung ương, cũng cho biết dịch ở miền Bắc có dấu hiệu tăng, cao hơn 60% cùng kỳ năm ngoái. Theo vị chuyên gia, một trong những yếu tố tác động lớn nhất đến tình trạng trên là thời tiết.
Theo TS.BS Nguyễn Văn Lâm, Giám đốc Trung tâm Bệnh nhiệt đới, Bệnh viện Nhi Trung ương, sốt xuất huyết là bệnh truyền nhiễm cấp tính do một loại siêu vi trùng có tên là Dengue gây ra. Đây là căn bệnh có thể lây truyền từ người này sang người khác khi bị muỗi vằn mang mầm bệnh đốt.
Virus gây bệnh sốt xuất huyết Dengue có 4 loại tương ứng với 4 tuýp huyết thanh là DEN-1, DEN-2, DEN-3 và DEN-4. Vì thế, mỗi người có thể mắc bệnh tới 4 lần.
Nguy hiểm nhất là ngày 3-7 từ khi có dấu hiệu
Sau giai đoạn sốt, trẻ bước vào giai đoạn nguy hiểm của bệnh, thường rơi vào khoảng ngày thứ 3-7 sau khi mắc bệnh.
Biểu hiện sốt xuất huyết ở trẻ vào giai đoạn này có thể còn sốt hoặc đã thuyên giảm, trẻ bị thoát huyết tương. Nếu tình trạng thoát huyết tương nặng sẽ dẫn đến sốc, với các biểu hiện dễ nhận thấy như: vật vã, bứt rứt, lờ đờ, lạnh đầu chi, da lạnh ẩm, mạch nhanh nhỏ, tiểu ít, tụt huyết áp hoặc không thể đo được huyết áp.
Đặc biệt, trẻ bị xuất huyết dưới da hoặc xuất hiện các mảng bầm tím, các nốt xuất huyết nằm rải rác hoặc tập trung ở mặt trước hai cẳng chân và mặt trong hai cánh tay, bụng, đùi, mạng sườn; xuất huyết ở niêm mạc như chảy máu mũi, chảy máu chân răng, tiểu ra máu…
Bộ Y tế đã đưa ra các dấu hiệu của sốt xuất huyết Dengue có dấu hiệu cảnh báo, trẻ có ít nhất một trong các dấu hiệu sau cần đưa đi viện gấp:
- Trẻ vật vã, lờ đờ, đau bụng liên tục nhiều vùng gan.
- Trẻ buồn nôn và nôn trên 3 lần/giờ, hoặc trên 4 lần/giờ.
- Xuất huyết niêm mạc, chảy máu chân răng, tiểu cầu giảm nhanh.
- Chảy máu chân răng, chảy máu mũi, hành kinh sớm và kéo dài (đối với trẻ nữ)
- Tiểu ít, đi ngoài phân đen
Một nửa trẻ đi khám sốt xuất huyết ở viện Nhi Trung ương có dấu hiệu cảnh báo
Cuối tuần, nhà tôi thường đi uống cà phê hoặc đi chơi loanh quanh, ăn hàng quán. Nhưng mẹ vợ cho thế là lãng phí. Đến quán, bà ăn gì uống gì cũng chê ra chê vào, ngúng nguẩy kêu đắt. Có lần chúng tôi rủ đi ăn sáng, bà không đi, đòi ở nhà bế cháu, khiến chúng tôi ăn bát phở cũng áy náy.
Ngay cả chuyện tôi đi đá bóng tuần 1 lần, bà cũng khó chịu. Từ ngày cưới đến giờ đã 3 năm, vợ tôi chưa từng phản đối sở thích này của tôi. Cô ấy bảo đá bóng cũng như chơi thể thao, miễn là có giới hạn, tuần 1 - 2 buổi thì được. Thế mà vừa thấy tôi xách giày ra khỏi cửa, bà đã ngấm nguýt.
Tôi nghe được rõ ràng lời bình phẩm “vô công rồi nghề” của bà. Tôi cũng hơi “sốc” và có chia sẻ với vợ. Cô ấy động viên rồi xuê xoa bảo: “Thế hệ của bà chỉ có làm việc kiếm tiền mới là chân lý, chứ làm gì có thời gian chơi bời, thể thao. Anh thông cảm cho bà, bà nói kệ bà”.
Vợ nói thế thì tôi đành cố nhịn. Nhưng đỉnh điểm là lần tôi đặt hàng online một đôi giày đá bóng về nhà. Tôi đi làm nên nhờ bà ở nhà nhận giúp, tiền tôi đã trả. Vừa thấy tôi về đến nhà, bà đá thúng đụng nia, mặt nặng mày nhẹ. Tôi đoán có lẽ bà đã kịp nhìn giá của đôi giày 2 triệu đồng.
Sau bữa cơm tối hôm đó, bà kéo vợ tôi vào phòng. Tôi ở ngoài, vẫn nghe loáng thoáng bà than với cô ấy, nào là “ăn chơi”, “trưng diện”,… thậm chí có cả từ “bồ bịch”. Tôi nghe thấy vợ tôi gạt đi và bênh tôi “một năm anh ấy chỉ mua 1 - 2 đôi giày”, rồi “mua đồ tốt tí thì dùng càng bền”,…
Mặc dù đang rất khó chịu trong lòng nhưng tôi rất cảm kích vợ, cũng định nhắm mắt làm thinh.
Nhưng sáng hôm sau, lúc cả nhà ngồi ăn sáng, bà lại kể tình cờ nghe được chuyện của nhà hàng xóm: “Cậu Hưng sát nhà mình mới 33 tuổi mà mua nhà, mua xe. Hôm trước, mẹ vợ cậu ấy khoe lương tháng 5 - 6 chục triệu. Cậu ấy tốt tính mà chẳng nhậu nhẹt, chơi bời gì. Thanh niên bây giờ giỏi thật đấy!”.
Vợ tôi chắc cũng hiểu ngụ ý của bà nên lại vớt vát cho tôi đỡ "quê": “Vợ chồng con cũng có kém gì mấy đâu, cũng có nhà mấy năm rồi đấy thôi. Xe thì bọn con chưa có nhu cầu nên chưa mua thôi. Mình thấy đủ là đủ, chứ sống mà cứ so bì thế mệt mỏi lắm mẹ ơi!”.
Cả ngày hôm đó, tôi bực lắm, cảm thấy bị chạm vào lòng tự ái. Mẹ vợ nói thế khác nào chê tôi kém cỏi, không lo được cho con cháu bà.
Tôi định bàn với vợ cho bà về quê để thuê giúp việc. Nếu cứ để bà ở đến năm con tôi 2 tuổi thì cuộc sống mệt mỏi, ngột ngạt quá. Nhưng tôi cũng sợ mẹ vợ và vợ giận. Theo các anh chị, tôi nên làm thế nào?
Độc giả giấu tên
Mẹ vợ ra trông cháu, soi xét con rể từ đôi giày tới chuyện mua nhà, xe