{keywords}Hình ảnh chụp lại từ video

Nghi phạm tên Chang bị cảnh sát bắt giữ vào hôm 20/12 sau khi đoạn video quay lại cảnh anh ta tấn công thầy giáo cũ ở tỉnh Hà Nam xuất hiện trên mạng xã hội cách đó vài ngày.

Theo như đoạn phim này, Chang đã chặn đường một người đàn ông lớn tuổi đang đi xe máy và hỏi “Ông còn nhớ tôi không?”.

Sau đó, anh ta bắt đầu tát vào đầu và mặt người đàn ông. Vụ tấn công kéo dài khoảng 20 phút. Trong suốt thời gian đó, người đàn ông không phản kháng gì nhưng liên tục nói “Tôi xin lỗi”.

Hôm 19/12, một người tự nhận là Chang đã chia sẻ trên một diễn đàn rằng, anh ta cũng là người thực hiện một vụ tấn công khác nhưng vụ này không được đăng tải lên mạng xã hội.

Được biết, người đàn ông bị đánh là ông Zhang, hiện 50 tuổi từng là giáo viên dạy tiếng Anh của Chang năm lớp 11.

Ông Zhang từng đánh Chang khi bắt gặp anh ta ngủ trong giờ học. Sau khi bắt anh Chang quỳ trước lớp, thầy giáo này đã đá cậu học trò “ít nhất 10 lần” vào đầu.

“Tôi muốn xin lỗi tất cả các giáo viên, trừ ông Zhang” – anh Chang viết và nói thêm rằng cái cách mà anh bị đối xử ở trường đã khiến anh tổn thương và muốn trả thù.

Một ngày sau khi đoạn video được đăng tải trên mạng xã hội Weibo, cảnh sát đã mở cuộc điều tra về sự việc.

Chang bị bắt tại nhà ga Đông Hàng Châu thuộc tỉnh Chiết Giang khi đang mua vé tàu đến Hà Nam.

Theo báo chí địa phương, Chang khai với cảnh sát rằng anh không nộp đơn khiếu nại vào thời điểm bị thầy giáo đánh vì cảm thấy xấu hổ.

Việc sử dụng bạo lực trong trường học Trung Quốc đã bị cấm từ năm 1986, tuy nhiên những trường hợp học sinh bị giáo viên đánh mắng không phải là hiếm ở nước này.

Hồi đầu tháng, 3 giáo viên mầm non ở tỉnh Liêu Ninh đã bị bắt vì nghi ngờ sử dụng bạo lực với trẻ em khi chăm trẻ, trong đó có cả hành vi dùng tăm đâm vào các em.

Nguyễn Thảo (Theo South China Morning Post)

Học sinh cá biệt bỏ trốn sau khi đánh thầy giáo nhập viện

Học sinh cá biệt bỏ trốn sau khi đánh thầy giáo nhập viện

Sáng 19/12, Sở GD-ĐT tỉnh Bình Định cho biết đã có báo cáo chính thức gửi Bộ GD-ĐT và UBND tỉnh này về vụ việc học sinh đánh thầy giáo xảy ra tại Trường THPT Trần Quang Diệu (huyện Hoài Ân, tỉnh Bình Định).

" />

Học trò cũ trả thù thầy giáo vì bị đánh cách đây 20 năm

Nhận định 2025-03-22 09:20:31 87

Một người đàn ông Trung Quốc vừa bị bắt vì tấn công thầy giáo cũ mà anh ta nói là đã từng đánh mình cách đây 20 năm.

{ keywords}
Hình ảnh chụp lại từ video

Nghi phạm tên Chang bị cảnh sát bắt giữ vào hôm 20/12 sau khi đoạn video quay lại cảnh anh ta tấn công thầy giáo cũ ở tỉnh Hà Nam xuất hiện trên mạng xã hội cách đó vài ngày.

Theọctròcũtrảthùthầygiáovìbịđánhcáchđâynălich thi đấu bóng đá hôm nayo như đoạn phim này, Chang đã chặn đường một người đàn ông lớn tuổi đang đi xe máy và hỏi “Ông còn nhớ tôi không?”.

Sau đó, anh ta bắt đầu tát vào đầu và mặt người đàn ông. Vụ tấn công kéo dài khoảng 20 phút. Trong suốt thời gian đó, người đàn ông không phản kháng gì nhưng liên tục nói “Tôi xin lỗi”.

Hôm 19/12, một người tự nhận là Chang đã chia sẻ trên một diễn đàn rằng, anh ta cũng là người thực hiện một vụ tấn công khác nhưng vụ này không được đăng tải lên mạng xã hội.

Được biết, người đàn ông bị đánh là ông Zhang, hiện 50 tuổi từng là giáo viên dạy tiếng Anh của Chang năm lớp 11.

Ông Zhang từng đánh Chang khi bắt gặp anh ta ngủ trong giờ học. Sau khi bắt anh Chang quỳ trước lớp, thầy giáo này đã đá cậu học trò “ít nhất 10 lần” vào đầu.

“Tôi muốn xin lỗi tất cả các giáo viên, trừ ông Zhang” – anh Chang viết và nói thêm rằng cái cách mà anh bị đối xử ở trường đã khiến anh tổn thương và muốn trả thù.

Một ngày sau khi đoạn video được đăng tải trên mạng xã hội Weibo, cảnh sát đã mở cuộc điều tra về sự việc.

Chang bị bắt tại nhà ga Đông Hàng Châu thuộc tỉnh Chiết Giang khi đang mua vé tàu đến Hà Nam.

Theo báo chí địa phương, Chang khai với cảnh sát rằng anh không nộp đơn khiếu nại vào thời điểm bị thầy giáo đánh vì cảm thấy xấu hổ.

Việc sử dụng bạo lực trong trường học Trung Quốc đã bị cấm từ năm 1986, tuy nhiên những trường hợp học sinh bị giáo viên đánh mắng không phải là hiếm ở nước này.

Hồi đầu tháng, 3 giáo viên mầm non ở tỉnh Liêu Ninh đã bị bắt vì nghi ngờ sử dụng bạo lực với trẻ em khi chăm trẻ, trong đó có cả hành vi dùng tăm đâm vào các em.

Nguyễn Thảo (Theo South China Morning Post)

Học sinh cá biệt bỏ trốn sau khi đánh thầy giáo nhập viện

Học sinh cá biệt bỏ trốn sau khi đánh thầy giáo nhập viện

Sáng 19/12, Sở GD-ĐT tỉnh Bình Định cho biết đã có báo cáo chính thức gửi Bộ GD-ĐT và UBND tỉnh này về vụ việc học sinh đánh thầy giáo xảy ra tại Trường THPT Trần Quang Diệu (huyện Hoài Ân, tỉnh Bình Định).

本文地址:http://play.tour-time.com/news/590d998593.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo U21 Burnley vs U21 Fleetwood, 2h00 ngày 19/3: Tiếp cận top 2

Ông lang thang vô định và cuối cùng vất vưởng sống ở một làng quê nhỏ. Ở đó, tuy phương tiện thô sơ nhưng với kiến thức uyên bác, ông vẫn chữa được bệnh cho rất nhiều người.

Một lần vì muốn cứu người, ông ăn trộm bộ dụng cụ phẫu thuật của tình địch khi xưa và phải ra tòa vì không có giấy phép hành nghề.

Có thể đây là một phần động lực để tôi theo đuổi ngành Y và năng đến các địa phương khó khăn cả trong và ngoài nước. Mới đây, khi cùng đoàn Giám sát tối cao Quốc hội đến các trạm y tế xã, chúng tôi nhìn thấy rõ những khó khăn về nhân lực, thu nhập, chất lượng khám chữa bệnh, cơ sở vật chất của y tế tuyến dưới.

Các bất cập này sẽ tạo thành vòng luẩn quẩn không có lối ra nếu việc khắc phục chỉ mang tính chắp vá. Tăng lương, xây trụ sở, mua máy móc... không giải quyết được gốc rễ của vấn đề. Lương không thể tăng mãi, cơ sở khang trang mà không có bệnh nhân, máy móc hiện đại mà không ai biết sử dụng... cuối cùng lại gây lãng phí lớn.

Trạm y tế xã phường có hai nhiệm vụ: dự phòng (tiêm chủng, phòng chống dịch, giáo dục tuyên truyền) và điều trị (chăm sóc sức khỏe ban đầu, quản lý các bệnh mạn tính, sơ cấp cứu tại cộng đồng). Tuy nhiên nhiệm vụ thứ hai ngày càng "teo tóp" khiến việc hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất trở nên bội phần khó khăn so với trước đây. Dự phòng là mục tiêu quan trọng nhưng chữa bệnh cũng cần được coi là chìa khóa để y tế cơ sở có đủ sức tồn tại và phát triển trong nền kinh tế thị trường hiện nay.

Nhưng sự bất hợp lý về chính sách đã bóp nghẹt khả năng phát triển của các trạm y tế xã phường. Không lý gì cùng một bệnh nếu chữa ở xã chỉ được dùng thuốc hạ áp giá 100 đồng một viên. Còn lên tỉnh, huyện lại được cấp viên thuốc đắt tiền hơn. Trao đổi với tôi, vị trạm trưởng đã gần tuổi hưu tâm sự, tuyển được nhân viên đã khó, giữ được người còn khó hơn. Điều này là dễ hiểu vì một đêm trực, họ được thù lao chẳng đáng là bao, khám một bệnh nhân, họ nhận chỉ 27.000 đồng, chưa kể còn trừ ngược trừ xuôi. Trước đây, quầy thuốc luôn có chỗ đứng trong các trạm y tế, vừa là nơi phục vụ cho người bệnh cần mua những sản phẩm bảo đảm với giá cả được kiểm soát, vừa là nguồn thu nhập tăng thêm chính đáng cho nhân viên y tế. Hiện nay, việc này không thể thực hiện được vì không có nguồn đầu tư thiết lập nhà thuốc đạt chuẩn GPP.

Vậy làm cách nào để một hệ thống dày công xây dựng từ nhiều thế hệ đi trước không bị teo tóp và mất hoàn toàn chức năng điều trị? Theo tôi, cần thử nghiệm mô hình mới: coi các trạm y tế xã phường là phòng khám của trung tâm y tế quận huyện; các tiêu chuẩn con người là tương đương nhau, cả người bệnh và nhân viên y tế. Các bác sĩ trung tâm y tế quận huyện sẽ có những buổi khám ngoại trú cố định ở xã phường, đặc biệt là với các bệnh mãn tính, không lây nhiễm như huyết áp, đái tháo đường, bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính, tâm thần... Họ đồng thời cũng sẽ có các buổi khám về ngoại khoa, sản khoa, nhi khoa... để xử lý tại chỗ các vấn đề đơn giản hoặc tư vấn cho người bệnh đi chữa đúng địa chỉ, nếu cần chuyển lên tuyến trên.

Ngoài ra với từng địa phương, cần có kế hoạch chi tiết tới từng trạm y tế theo địa chính trị. Việc này phải được "may đo" cẩn thận, không để lãng phí, mặc đồng phục cho tất cả trạm y tế trong cả hệ thống. Ví dụ: một trạm trưởng giỏi về siêu âm cần đầu tư máy tốt để phát huy khả năng này; một y sĩ đông y giỏi châm cứu cần có phương tiện chuyên biệt để hành nghề; một trạm y tế vùng cao không thể trang bị như y tế phường cách bệnh viện huyện có vài km.

Trưởng các trạm y tế cũng cần được giao thêm quyền và trách nhiệm để phát triển thế mạnh của mình. Khi những việc này đã vận hành trơn tru, chúng ta sẽ tiến lên một bước nữa: phối hợp giữa bệnh viện tỉnh và các trung tâm y tế quận huyện. Bác sĩ giỏi ở tỉnh sẽ về huyện làm việc định kỳ trong tuần, những bệnh nhân sau mổ sẽ được khám lại ở huyện khi hệ thống đã liên thông thực sự. Việc này rất nhiều bệnh viện tỉnh đã tiến hành với tuyến trung ương, các bác sĩ đầu ngành đã có các buổi khám tại địa phương theo lịch.

Số hoá ngành y tế, bao gồm cả khám chữa bệnh từ xa (Telehealth), sẽ là chìa khoá thành công cho việc đổi mới mô hình hoạt động của hệ thống chăm sóc sức khoẻ ban đầu. Ở những địa phương đã có kết nối Telehealth hoặc có hệ thống Telerad (lưu trữ hình ảnh số hoá PACS), bệnh nhân sẽ được hướng dẫn đến bệnh viện gần, bác sĩ tái khám từ xa theo lịch hẹn. Bệnh viện Đại học Y Hà Nội đã triển khai khám từ xa tại các bệnh viện huyện vùng cao từ hai năm nay. Số lượng bệnh nhân chưa nhiều, có thể do hình thức quá mới mẻ và luật chưa quy định cụ thể. Năm nay chúng tôi sẽ tiếp tục thử nghiệm tái khám từ xa cho các bệnh nhân sau phẫu thuật, can thiệp tại Bệnh viện Đại học Y Hà Nội.

Đào tạo liên tục (CME) cũng là yếu tố quan trọng để nâng cao tay nghề cho nhân viên y tế tuyến cơ sở. Cũng vị trạm trưởng lớn tuổi chia sẻ, đã 10 năm nay chẳng có lớp học nào triển khai đến trạm y tế cách trung tâm thành phố đáng sống nhất Việt Nam chưa đầy 30 phút lái xe. Tới đây, khi Luật Khám chữa bệnh sửa đổi chính thức có hiệu lực, 50 giờ CME bắt buộc để tiếp tục gia hạn giấy phép hành nghề sẽ là động lực cho các lớp học trực tuyến. Tổ chức có hiệu quả, tiết kiệm là trách nhiệm của các trường đại học và các bệnh viện thực hành. Đầu tư phần cứng (máy tính, camera, đường truyền) và phần mềm là trách nhiệm của sở y tế và chính quyền địa phương. Không đào tạo, thiếu cập nhật kiến thức, kém phản biện là nguồn gốc sự đi xuống của bất kỳ hệ thống nào trong cuộc sống.

Cả hệ thống đã nhận ra nếu không lo dự phòng, các cơ sở bệnh viện sẽ quá tải, gánh nặng tiền bạc đè nặng lên cả người dân và nhà nước. Càng đi nhiều tôi càng thấy sự cần thiết phải đầu tư đúng cách cho y tế tuyến dưới trước khi quá muộn.

Nguyễn Lân Hiếu

">

Trạm y tế 'teo tóp'

Tôi là một người có may mắn đang được tiếp xúc mỗi ngày với các sinh viên Đại học. Cả cuộc đời tôi, từ năm hai tuổi đến nay, đã hơn ba thập kỷ, đều gắn liền với trường lớp. Đến mức, tôi hay bị đùa là giống như sĩ tử, sinh đồ ngày xưa, chỉ biết cắm đầu dưới đèn, đến hẹn lại cắp ống quyển đi thi.

Tôi luôn tin, nếu có điều kiện, thì bất kỳ ai cũng rất nên học Đại học. Ngay khi chưa biết mình muốn gì, việc có những kiến thức căn bản ở Đại học vẫn rất bổ ích cho việc giúp ta hiểu hơn về bản thân ở phương diện trí tài, lẫn chí - tâm. Ta sẽ biết được giới hạn sức mình trong môi trường lao động không chân tay, và hiểu lĩnh vực nào sẽ cho ta nhiều cảm hứng để hoạt động nhất? Vì mối quan hệ với nghề là lâu dài, nên càng có nhiều kiến thức về bản thân và chuyên môn, ta càng dễ lựa chọn công việc phù hợp.

Đặc biệt, những kỹ năng mềm như đọc, viết, giao tiếp, diễn giải, suy luận, phân tích, tranh luận, mà ta học được ở Đại học là cực kỳ bổ ích cho bất cứ ngành nào, cũng như cho cuộc sống ý nghĩa, thỏa mãn nói chung. Ta có thể có một ngàn ý tưởng cao siêu, hữu ích, nhưng nếu không biết cách trình bày và thể hiện chúng với người đối diện (chưa nói đến áp dụng thực tiễn), thì nó sẽ mãi là mơ mộng. Đại học cho ta những phương tiện, công cụ để mài giũa ý tưởng đó thành sản phẩm đẹp, thực tế.

>> 'Điểm ưu tiên thi đại học không tạo ra bất công'

Tôi biết ơn sự học bao nhiêu, lại càng trân trọng, đau lòng vì nỗi mất mát khi không có sự học bấy nhiêu. Ngay ở ngôi trường tôi đang nghiên cứu luận án và dạy học, cũng nằm ở địa phương tương đối nghèo. Các sinh viên của tôi đa phần là thuộc tầng lớp "tay làm hàm nhai", trung lưu trở xuống, đi học nhờ trợ cấp. Rất nhiều người trong số đó là thế hệ đầu trong gia đình được vào Đại học.

Tôi cảm nhận được rất rõ sự chênh lệch giữa họ với bạn học chung Đại học ở thời của mình - nơi mà đại đa số sinh viên (trừ tôi) đều thuộc tầng lớp trung lưu trở lên. Vì thế, sinh viên của tôi phải nỗ lực hơn rất nhiều lần. Bản thân tôi cũng phải như vậy để giúp họ hoàn thành tốt việc học. Tấm bằng Đại học với các sinh viên của tôi cũng có ý nghĩa khác hẳn với sinh viên nơi khác.

Tôi luôn tin giáo dục là cốt lõi cho sự tồn hưng của một xã hội, sự khai trí cho mỗi cá nhân. Và vì vậy, tôi luôn ấp ủ một ngày nào đó có thể giúp sức biến việc học thành lối thoát cuộc đời cho thật nhiều trẻ em ở Việt Nam.

An Tư

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

">

'Ai cũng nên học Đại học'

Phạt chồng chửi vợ: Khó thực hiện!

Nhận định, soi kèo Bulgaria vs CH Ireland, 02h45 ngày 21/3: Bất phân thắng bại

">

5 bí quyết giúp hôn nhân lần 2 bền vững hơn

友情链接