"Chào buổi sáng, thầy Trần".
……
"Chào buổi sáng,Tony".
Hắn cũng lịch sự chào hỏi lại.Đến trường hắn cũng không có tiết dạy ngay, nhưng theo thói quen hắn vẫn đến trước một tiếng đồng hồ.Ngồi nhâm nhi ly cafe,hắn dựa người trên ghế.Minh Nguyệt , giảng viên của khoa cũng vừa tới, Trần Thăng đặt ly cafe lên bàn , tươi cười chào hỏi:
"Ms Nguyệt, bộ mỹ phẩm cô đặt đã về rồi, tôi có đem cho cô đây".
Minh Nguyệt vô cùng vui vẻ, chạy tới ôm lấy bộ mỹ phẩm vào lòng , không quên đặt lên má Trần Thăng một nụ hôn, nàng hét lên sung sướng:
"Bộ mỹ này đã hết hàng,không ngờ thầy có cách lấy được,tối nay tôi sẽ dùng nó trong đám cưới bạn tôi".
Bị hôn bất ngờ Trần Thăng cũng ngẩn người ra,hắn lau vội vết son trên má, không ngừng cười khổ:
"Không có gì ,nhớ chuyển khoản là được".
Bất chợt Trần Thăng cảm thấy sau lưng có chút lạnh,hắn nhìn ra cửa ,lặng đứng người.Minh Nguyệt thấy biểu hiện lạ của Trần Thăng cũng quay lại nhìn về phía cửa.Khi nhận ra người tới, nàng vỗ vỗ vai Trần Thăng rồi nhón chân rời đi:
"Ok,sẽ chuyển đủ".
Trần Thăng cũng đâu còn tâm trạng gì vui nữa,hắn vội vàng chạy ra cửa , khuôn mặt rạng rỡ , chào đón người tới:
"Mỹ Sa, tới sớm vậy".
Mỹ Sa ,bạn gái quen ba năm của Trần Thăng.Nhìn thấy cảnh vừa rồi, nàng giận dữ,giọng nói có chút hờn dỗi:
"Tôi không tới sớm sao thấy được cảnh thân mật của anh."
Trần Thăng cười khổ,hắn vội kéo nàng lại đặt lên ghế ngồi ,nắm tay nàng,dỗ dành:
"Anh mua hộ Ms Nguyệt bộ mỹ phẩm, nàng vui quá nên làm vậy,em đừng giận".
Mỹ Sa rụt tay lại quay đầu về hướng khác,hừ nói:
"Không phải là tại anh thường ngày hay trêu hoa ghẹo nguyệt sao".
Trần Thăng nắm lấy vai nàng ôm nàng vào lòng dỗ dành,hắn giơ hai ngón tay lên cao:
"Anh không có ,anh thề với trời."
Mỹ Sa như bị lời nói của Trần Thăng thuyết phục, nàng rất giận ,nhưng lần nào cũng bị chiêu này của Trần Thăng dỗ dành,trong lòng tự khinh bỉ mình quá mềm lòng, luôn bị lời nói của Trần Thăng mê hoặc:
"Anh lần nào cũng dùng chiêu này".
Biết Mỹ Sa đã bị thuyết phục, Trần Thăng cũng không dây dưa chủ đề này nữa, hắn nghiêm túc hỏi:
"Hôm nay em tới đây có chuyện gì vậy?"
Vừa nói Trần Thăng vừa rót một ly trà đặt trước mặt Mỹ Sa.Nàng cầm ly trà lên nhâm nhi,hương trà làm nàng cảm thấy tỉnh táo, nàng nhìn Trần Thăng nói:
"Cuối tuần này ,bên Bảo tàng có triển lãm, đây là thiệp mời".
Cầm tấm thiệp trên tay, Trần Thăng nhìn nội dung trên thiệp ,hắn cảm thấy chủ đề lần này rất thú vị "Di chứng của chiến tranh-Nỗi đau người ở lại".Hắn quay sang vui vẻ nói với Mỹ Sa:
"Anh sẽ tới đúng giờ".
Sau khi tiễn Mỹ Sa về , Trần Thăng cũng lên giảng đường để giảng bài.Trên giảng đường thì thầm âm thanh to nhỏ của mấy nữ sinh viên:
"Thầy Trần đẹp trai quá"
"Ta nghe nói thầy là Việt kiều đó,sống ở nước ngoài từ nhỏ, mới về nước không lâu."
"Ta còn nghe nói thầy có hai bằng thạc sĩ về tâm lý học và hoá học của đại học Y bên nước S ."
….
">
Truyện Thám Tử Của Quỷ