Thời sự

Ví điện tử tăng gấp rưỡi người dùng, tăng gấp đôi doanh thu

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-03-06 20:00:53 我要评论(0)

Trong gần hai năm qua,íđiệntửtănggấprưỡingườidùngtănggấpđôbóng đá hôm qua đại dịch đã tác động mạnh bóng đá hôm quabóng đá hôm qua、、

Trong gần hai năm qua,íđiệntửtănggấprưỡingườidùngtănggấpđôbóng đá hôm qua đại dịch đã tác động mạnh đến chuyển đổi số nói chung và thanh toán không tiền mặt nói riêng. Hầu như mọi doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực thương mại điện tử, thanh toán số đều ghi nhận tăng trưởng cả người dùng lẫn đối tác và doanh thu.

{ keywords}
Thanh toán số tăng mạnh trong khoảng hai năm qua, một phần do đại dịch. (Ảnh: MoMo)

Trả lời ICTnews, ông Nguyễn Bá Diệp, Phó chủ tịch – đồng sáng lập Ví điện tử MoMo, cho hay mặt tích cực của dịch bệnh trong 2 năm qua là góp phần đẩy mạnh lượng người dùng các hình thức thanh toán kỹ thuật số.

Một mặt do giãn cách xã hội, mặt khác mọi người cũng dần e ngại sử dụng tiền mặt vì nguy cơ lây nhiễm dịch bệnh. Do đó, người ta tìm đến các giải pháp thanh toán số nhờ sự an toàn, thuận tiện và vô cùng rẻ, nếu không muốn nói hầu hết là miễn phí.

Trong đó, số liệu của MoMo cho thấy có sự dịch chuyển và gia tăng rõ rệt các giao dịch thanh toán không dùng tiền mặt qua MoMo của người dùng cuối, đặc biệt là những người có thu nhập trung bình và thấp.

Song song đó, ở các doanh nghiệp là đối tác, nền tảng này ghi nhận mức tăng mạnh mẽ về số lượng các doanh nghiệp vừa và nhỏ, siêu nhỏ và các hộ kinh doanh sử dụng giải pháp thanh toán của họ.

“Dễ nhận thấy rằng có sự gia tăng mạnh mẽ ở những dịch vụ thiết yếu phục vụ cho đời sống trong năm vừa qua. Đặc biệt một số mảng tăng mạnh trong mùa dịch như: chuyển tiền, mua sắm online, thanh toán điện nước, dịch vụ tài chính, giải trí tại nhà…”, ông Diệp cho ví dụ.

Theo Phó chủ tịch MoMo, ngay cả những người dùng và doanh nghiệp trước đây vẫn thoải mái với việc thanh toán bằng tiền mặt thì nay đã thay đổi thói quen do tác động của dịch bệnh.

Những tác động tích cực lên chuyển đổi số trong giai đoạn dịch bệnh nói chung hầu như chuyên gia nào cũng thừa nhận. Tuy nhiên khi Covid-19 được kiểm soát hoàn toàn, liệu chuyển đổi số nói chung, thanh toán không tiền mặt nói riêng có bị ảnh hưởng?

Trả lời câu hỏi này, nhà đồng sáng lập MoMo khẳng định dịch bệnh giảm xuống sẽ không khiến tỷ lệ thanh toán kỹ thuật số giảm đi.

“Lý do đơn giản là một khi đã quen với thanh toán không tiền mặt và bị thuyết phục bởi sự tiện lợi, an toàn thì người dùng khó có thể quay về các hình thức thanh toán cũ”, ông Diệp phân tích.

Chưa kể tình hình kinh tế cải thiện sẽ là cú hích cho thói quen mua sắm, chi tiêu của mọi người. Và đương nhiên khi đó các hình thức thanh toán không tiền mặt sẽ được ưu tiên nhờ trải nghiệm vượt trội.

Riêng về thanh toán trên thiết bị di động, ông Diệp dẫn số liệu từ Phó thống đốc Ngân hàng Nhà nước Phạm Tiến Dũng cho biết, phương thức này tăng trưởng mạnh hằng năm với 90% về số lượng và 150% về giá trị.

Theo xu hướng này, năm 2022, MoMo nói riêng, các phương tiện thanh toán không tiền mặt nói chung dự kiến sẽ tiếp tục bứt phá cả về số lượng người dùng và giá trị giao dịch.

Tác động lạc quan của thị trường thể hiện rõ qua những tăng trưởng từ phía MoMo. Tính đến 21/12, ví điện tử này đạt 31 triệu người dùng, tăng 11 triệu người dùng so với tháng 9/2020 (tăng 55%) và tăng 20 triệu so với năm 2019. Như vậy, trung bình mỗi năm MoMo có thêm 10 triệu người dùng mới.

Cùng với đó, số điểm chấp nhận thanh toán đạt 140.000 điểm trên khắp cả nước, trải rộng nhiều lĩnh vực, tăng 20.000 điểm so với cuối năm 2020. Số đối tác kinh doanh đạt 50.000, tăng 10.000 đối tác so với tháng 9/2020 (tăng 33%).

Nhờ gia tăng cả về số lượng người dùng, điểm chấp nhận thanh toán lẫn đối tác kinh doanh, ông Diệp cho hay doanh thu công ty ước tính tăng gần gấp đôi so với năm 2020.

Hiện nền tảng này có hơn 50 đối tác tài chính bao gồm ngân hàng, công ty tài chính, bảo hiểm. Trong đó, liên kết trực tiếp với 32 ngân hàng trong và ngoài nước thuộc hệ thống ngân hàng nội địa và kết nối với cổng Napas.

Có thể thấy dịch bệnh tác động tích cực lên xu hướng thanh toán kỹ thuật số ở nhiều ngành nghề. Song ông Diệp đánh giá một số lĩnh vực như đi lại - du lịch, xem phim, giải trí, ăn uống - cafe ở các cửa hàng… do dịch bệnh phải dừng hoạt động, ảnh hưởng mạnh đến các giao dịch thanh toán không tiền mặt.

Hải Đăng

Thanh toán kỹ thuật số, mua bán online tăng mạnh cuối năm

Thanh toán kỹ thuật số, mua bán online tăng mạnh cuối năm

Mua sắm online và thanh toán kỹ thuật số tiếp tục tăng giai đoạn cuối năm cho thấy người dân vẫn giữ thói quen vốn đã hình thành trong giai đoạn giãn cách.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Tôi năm nay 49 tuổi, làm công việc văn thư. Tôi đã kết hôn được 25 năm, con tôi cũng đã đi làm.

Chồng tôi là một người tốt. Anh ấy chăm sóc và làm rất nhiều việc trong gia đình. Thỉnh thoảng đi công tác, anh ấy đều gọi điện cho tôi để báo cáo. 

Tôi yêu chồng nhưng không hay thể hiện tình cảm. Nhiều khi mẹ chồng nhắc tôi quan tâm, hỏi han chồng nhiều hơn nhưng tôi mặc kệ. Bên nhau mấy chục năm rồi anh đã hiểu tính tôi và tôi cũng rất tin anh.

{keywords}
 Ảnh: L.G

Một ngày nọ, chồng tôi say rượu trở về. Điện thoại anh kêu nhiều nên tôi bật lên nghe, không ngờ, vừa thấy tiếng tôi, bên kia liền tắt máy.

Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn. Sáng hôm sau, tôi hỏi chồng, lúc đầu anh ấy không thừa nhận. Sau đó, anh thú thật đang cặp kè với một người phụ nữ 44 tuổi, đã ly hôn được vài năm. 

Người phụ nữ đó bán quần áo thuê, con trai của cô ấy do chồng cũ nuôi. Chồng tôi nói rằng cô ấy sống rất vất vả.

Chúng tôi đã cãi nhau nhiều vì chuyện này. Sau đó, anh luôn lấy cớ đi công tác ba bốn ngày không về. Tôi biết anh đi tìm người phụ nữ kia nên đã gọi điện bảo anh về nhưng anh nói, hãy để anh yên. 

Tôi thương lượng với bên thứ 3 thì cô ấy vênh váo bảo, chồng tôi yêu cô ấy. Anh còn nói với cô ấy, từ lâu đã hết cảm xúc với tôi.

Tôi nói: “Em cũng là phụ nữ và đã ly hôn, em làm thế này có thấy xấu hổ không?”. Sau cuộc nói chuyện, tôi nhắn tin mắng chồng. Tôi bảo anh không phải là người nên mới làm những chuyện vô liêm sỉ như vậy.

Xin hỏi chuyên gia tâm lý, tôi và chồng đã ở bên nhau 25 năm và có một đứa con gái. Tôi có nên cứu vãn cuộc hôn nhân này không? Nếu muốn kéo anh ấy trở lại, tôi cần phải làm gì khi anh ấy có vẻ đang rất yêu người phụ nữ kia?

Chuyên gia tâm lý:

Chào bạn. 

Thông thường, một cuộc hôn nhân có nên được cứu vãn hay không phụ thuộc vào ba góc độ. 

Góc độ đầu tiên là vợ chồng đã có con chưa, nếu có con thì cố gắng không ly hôn ngay mà hãy xem còn cơ hội nào khác cho mối quan hệ hay không.

Góc độ thứ 2 là hãy nhìn lại nền tảng tình cảm đã qua. Hai bạn đã kết hôn được 25 năm, nền tảng của mối quan hệ này rất vững chắc.

Góc độ thứ ba phụ thuộc vào tính cách của người bạn đời và người ấy có trách nhiệm với gia đình hay không. Nếu người đó là một kẻ cặn bã, ly hôn là giải pháp tốt. 

Nếu chồng bạn có đức tính tốt, có trách nhiệm với gia đình thì bạn hãy cân nhắc xem có phải do tình cảm giữa hai người có vấn đề khiến người kia không vừa lòng, lại có sự dụ dỗ bên ngoài nên mới ngoại tình hay không?

Tôi đã thấy một vài điểm từ mô tả của bạn vừa rồi:

Thứ nhất, khi phát hiện chồng lừa dối, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy đau đớn, buồn bã và không cách nào nguôi ngoai được, nhưng lúc này mong bạn hiểu, thực sự trong lòng bạn đang muốn gì? Nếu bạn muốn ly hôn, chỉ cần tìm một luật sư là có thể giải quyết ngay lập tức.

Nếu không muốn ly hôn, bạn gọi anh ta là đồ cặn bã thì sẽ chỉ khiến đối phương thêm chán ghét. 

Nếu là một người phụ nữ lý trí, điều bạn nên nghĩ lúc này là, nói như thế nào và làm như thế nào để giúp anh ấy rời bỏ bên thứ ba và quay về với gia đình.

Thứ hai, bạn cần phải nhìn lại mình. Bạn không nhận thấy chồng mình lừa dối, và bạn vẫn cần mẹ chồng nhắc nhở bạn để ý đến chồng. Trong mấy chục năm hôn nhân, bạn cảm thấy chồng mình luôn rất tốt. Vậy bạn có thực sự hiểu tình trạng của chồng, cảm xúc và chất lượng của mối quan hệ hôn nhân không? Hãy nhìn lại và xem bạn đã thiếu sót ở những điểm gì?

Khi đàm phán với bên thứ ba, bạn phải nhớ 3 điểm cơ bản này.

Thứ nhất, hãy bày tỏ sự đồng cảm với người phụ nữ độc thân, một mình mưu sinh.

Thứ hai, bạn phải nhớ, khi bạn tấn công bên kia thì theo bản năng, bên kia sẽ phản công. Thay vào đó hãy nói chuyện nhẹ nhàng, bảo cô ta kể những khó khăn để xem bạn có thể giúp gì cho cô ta. 

Điểm thứ ba là bạn phải nói với cô ấy rằng, gia đình của bạn là không thể tan vỡ và bạn sẽ không bao giờ bỏ rơi gia đình của mình. Hãy để cô ấy tránh xa gia đình của bạn và không cần phải tấn công cá nhân cô ta. 

Nếu thực sự muốn chồng quay về, bạn nên dừng việc trút bỏ những cảm xúc tiêu cực của mình với anh ấy. Điều bạn nên làm là nói chuyện thật tốt với chồng và tìm những nguồn lực để cứu vãn mối quan hệ gia đình, thúc đẩy chồng quay trở lại càng sớm càng tốt.

Say đắm Việt kiều Mỹ, bà chủ homestay chết lặng trước sự thật

Say đắm Việt kiều Mỹ, bà chủ homestay chết lặng trước sự thật

Trước tình trạng kinh doanh bị "đóng băng" vì dịch bệnh, bà chủ homestay rơi vào trạng thái mất ngủ, dễ cáu gắt và liên tục hồi tưởng lại những chuyện buồn trong quá khứ.

" alt="Vợ sững sờ nghe chồng thú nhận ngoại tình sau 25 năm chung sống" width="90" height="59"/>

Vợ sững sờ nghe chồng thú nhận ngoại tình sau 25 năm chung sống

Mảnh giấy hẹn gặp trên cây cầu

{keywords}
Kati và bố mẹ đẻ gặp nhau trên cây cầu Vỡ ở Hàng Châu.

Câu chuyện tìm được bố mẹ đẻ của Kati có thể gọi là kỳ diệu.

Kể từ năm 1992, Trung Quốc chỉ cho phép người nước ngoài nhận con nuôi từ trại trẻ mồ côi. Gia đình Pohlers - một cặp vợ chồng theo đạo Tin lành đến từ Hudsonville, Michigan cùng với 2 đứa con ruột - đã tới thăm một trại trẻ mồ côi ở Suzhou – cách Hàng Châu hơn 120km. Sau đó, họ đưa Jingzhi về nhà. Jingzhi là tên của đứa bé được viết trong mẩu giấy bị bỏ lại cùng đứa trẻ ở một khu chợ rau quả.

Mẩu giấy được viết bằng bút lông, ghi: “Con gái chúng tôi, Jingzhi, sinh lúc 10 giờ sáng ngày 24/7 âm lịch năm 1995. Chúng tôi rất nghèo khó và buộc phải bỏ cháu. Cầu xin tấm lòng của các ông bố bà mẹ xa gần! Cảm ơn các ông bà vì đã cứu con gái nhỏ bé của chúng tôi và đã đưa nó về nuôi dưỡng. Nếu ông trời thương, nếu định mệnh đưa chúng tôi lại với nhau, hãy cho chúng tôi gặp lại nhau trên cây cầu Vỡ ở Hàng Châu vào buổi sáng ngày lễ Thất tịch 10 năm hoặc 20 năm nữa”.

Kati nói rằng, cô chưa bao giờ cảm thấy mình khác biệt khi lớn lên giữa một cộng đồng người da trắng của Hudsonville và cũng không có ý định đào sâu về lý lịch của mình.

“Tôi có một tuổi thơ đẹp và yên ổn. Ai cũng biết tôi là con nuôi, vì thế tôi chưa bao giờ bị hỏi về chuyện này”.

Nhưng khi bước sang tuổi 21, Kati nói với mẹ nuôi rằng đã đến lúc cô cần biết nhiều hơn về nguồn gốc của mình. Gia đình Pohler biết thông tin về cha mẹ đẻ của Kati trong một thời gian, nhưng họ không nói vì sợ làm gián đoạn cuộc sống của cô.

{keywords}
Một bản sao của mảnh giấy để lại cùng Kati hẹn ngày gặp lại.

Trước đó, vào năm 2005, vợ chồng nhà Pohler đã nhờ một người bạn ở Trung Quốc tới cây cầu Vỡ vào ngày đã hẹn trong mẩu giấy năm xưa và tìm một cặp vợ chồng người Trung Quốc. Vợ chồng Pohler không muốn cung cấp tên hay chi tiết liên lạc của họ. Họ chỉ đơn giản là muốn cho ông Xu và bà Qian biết rằng con gái họ an toàn, khỏe mạnh và đang hạnh phúc.

Hai bên không gặp được nhau trên cây cầu nhưng sau đó đã được kết nối thông qua một đài truyền hình địa phương. Bị thu hút bởi câu chuyện, Chang - một người gốc Giang Tô nhưng đã sống nhiều năm ở Pennsylvania - đã liên lạc với cha mẹ ruột của Kati. Anh ta cũng tiến hành một cuộc điều tra thông minh và tìm đến được gia đình Pohler ở Hudsonville.

Vợ chồng Pohler nói với Chang rằng, họ sẽ không nói cho Kati biết về cha mẹ ruột của cô bé trừ khi cô bé hỏi. Và cuối cùng, chuyện này cũng xảy ra vào mùa hè năm 2016. Sau đó, Kati đã đứng trên cây cầu Vỡ.

Tìm gặp nhưng không gọi 'bố, mẹ'

{keywords}
Kati đi chơi ở Trung Quốc cùng em gái ruột.

Chiếc máy quay của Chang và rào cản ngôn ngữ khiến cuộc gặp đầu tiên đầy cảm xúc nhưng cũng rất căng thẳng. Sau vài ngày ở Hàng Châu, Kati nói lời chia tay bố mẹ đẻ và cô em gái. Không có gì đảm bảo rằng họ sẽ gặp lại nhau.

Chuyên gia giáo dục Chin Ponte cho rằng, việc không có sự nỗ lực trong việc xây dựng một mối quan hệ sau khi một đứa trẻ tái hợp với cha mẹ ruột là điều dễ hiểu. “Trong vài trường hợp, họ chỉ muốn biết thông tin về tên tiếng Trung của họ, ngày sinh thật hay thông tin về gien. Họ gọi đó là ‘sự thật’”.

Rất may là trường hợp của Kati, không có ai bước ra khỏi mối quan hệ. Họ nhắn tin cho nhau thường xuyên thông qua ứng dụng dịch tiếng Anh - tiếng Trung. Năm 2018, Kati tốt nghiệp đại học ở Mỹ và quay trở về Trung Quốc.

Cô chọn Hoài An, một thành phố thuộc Giang Tô - cách Hàng Châu 450km - để bắt đầu trải nghiệm mới. Ở đây, cô dạy tiếng Anh trong vòng 1 năm. Cô gặp bố mẹ ruột thường xuyên hơn vào các ngày lễ Tết.

Một bên là cô gái người Mỹ độc lập, quyết đoán, từng đi du lịch khắp nơi, biết chơi violin và có bạn trai sống ở Scandinavia. Một bên là cặp vợ chồng người Trung Quốc dành phần lớn cuộc đời mình chỉ để tồn tại. Họ chưa từng đi ra nước ngoài, thậm chí còn không có kỳ nghỉ ngoài dịp Tết âm lịch. 

Bất chấp những trái ngược ấy, họ vẫn ngồi trò chuyện, ăn uống và trêu đùa nhau.

{keywords}
Kati tới thăm gia đình trong thời gian ở Trung Quốc. 

Sau bữa tối, không khí trở nên nghiêm túc hơn khi ông Xu hỏi Kati liệu cô có ghét họ không vì đã từ bỏ cô, và liệu cô có gặp khó khăn khi lớn lên mà không có họ.

“Hãy nhìn sâu vào trái tim con và nói cho bố biết con tha thứ hay căm ghét chúng ta”, ông nói.

Kati cố gắng trấn an bố mẹ rằng cô không cảm thấy khó khăn, rằng cô có một tuổi thơ hạnh phúc. Nhưng câu hỏi ấy vẫn tiếp tục được lặp lại dưới những hình thức khác nhau. 22 năm sống trong cảm giác tội lỗi không thể trút bỏ một cách dễ dàng.

Sự khác biệt về văn hoá mang lại nhiều điều tuyệt vời. Ông Xu nói rằng nếu như Kati được nuôi dạy ở Trung Quốc, có thể con bé sẽ không quay lại tìm vợ chồng ông.

“Các cô gái nước ngoài và các cô gái Trung Quốc suy nghĩ khác nhau”, ông nói. “Một cô gái Trung Quốc bị bỏ rơi sẽ không bao giờ tha thứ cho bố mẹ đẻ. Đó là văn hoá”.

Vợ chồng ông Xu cũng biết ơn vợ chồng nhà Pohler đã cho phép Kati tới Trung Quốc. “Chắc chắn việc để con bé đi rất khó khăn với họ, đặc biệt là tới một đất nước xa xôi như thế”, bà Qian nói.

Về phía Kati, ban đầu khi phát hiện ra bố mẹ nuôi giấu mình thông tin của bố mẹ đẻ, cô đã rất buồn nhưng sau đó cô tha thứ cho họ.

“Họ đã làm rất tốt việc cố gắng xem xét cảm giác của tôi. Họ cũng trò chuyện với bố mẹ đẻ tôi qua màn hình máy tính và muốn tới Trung Quốc thăm họ”.

Katie nói cô sẽ xem xét việc học thêm ở Mỹ hoặc châu Âu trong tương lai sau khi cô đã dành một thời gian trải nghiệm ở Trung Quốc.

{keywords}
Kati đi du lịch Cộng hoà Séc.

Kati nói, cô gọi em gái ruột là em gái bằng tiếng Trung, bởi vì ở Mỹ cô không có em gái. Nhưng cô không gọi bố mẹ đẻ là bố mẹ, bởi vì cô đã có bố mẹ ở nhà.

Còn vợ chồng ông Xu thì dĩ nhiên đã gọi Kati là con gái. “Tôi để lại mẩu giấy ấy bởi vì tôi hi vọng sẽ gặp lại con bé. Chúng tôi không định bỏ rơi con bé mãi mãi”.

Cầm đĩa bánh và hoa quả ra bàn, bà Qian hỏi Kati sẽ ở lại Trung Quốc bao lâu. Kati đưa ra một câu trả lời mơ hồ, và nhận thấy rằng cha mẹ ở đâu cũng giống nhau. “Họ không bao giờ muốn nói lời tạm biệt”.

“Tất nhiên, cha mẹ con sẽ lo lắng khi con đi xa một mình như vậy”, bà Qian nói.

“Nhưng con không thích mọi người lo lắng về con”, Kati phản đối.

“Hãy đợi đến khi con có con”, bà Qian đáp.

Cựu binh Mỹ gặp lại con gái gốc Việt sau 48 năm

Cựu binh Mỹ gặp lại con gái gốc Việt sau 48 năm

Một cựu binh người Mỹ từng tham chiến ở Việt Nam đã tìm ra cô con gái thất lạc nhờ bài xét nghiệm DNA.

" alt="Bỏ rơi con gái, gia đình tái ngộ trên cây cầu nhờ mảnh giấy năm xưa" width="90" height="59"/>

Bỏ rơi con gái, gia đình tái ngộ trên cây cầu nhờ mảnh giấy năm xưa