Trước đó,ừngbịtiênlượngtửvongbệnhnhâman city đấu với tottenham ngày 1/8, bệnh nhân có kết quả xét ngman city đấu với tottenhamman city đấu với tottenham、、
Trước đó,ừngbịtiênlượngtửvongbệnhnhâman city đấu với tottenham ngày 1/8, bệnh nhân có kết quả xét nghiệm RT-PCR dương tính với SARS-CoV-2 và được đưa vào Bệnh viện Phổi Đà Nẵng điều trị ngày 2/8.
Tính đến thời điểm xuất viện, đây là bệnh nhân có thời gian điều trị dài nhất ở đây, gần 2 tháng.
Bà N. nhập viện trong trạng thái tỉnh, có thể tiếp xúc, nhưng sốt cao (39 độ C), mệt mỏi. Phổi đã bị tổn thương, X-quang phổi thấy vết mờ lan tỏa cả hai phổi.
Trong 2 ngày (4-5/8), bệnh nhân được thở oxy. Lúc 10h ngày 5/8, bệnh nhân khó thở, nên được chỉ định thở HFNC. Tiên lượng bà N. có diễn biến xấu dần, Bệnh viện Phổi đã chỉ định lọc máu liên tục trong 5 ngày.
Chiều nay bệnh nhân được ra viện nhưng tiếp xúc chậm, cơ còn yếu. Ảnh: BVCC.
Ngày 9/8, nhận định bệnh nhân thở HFNF không hiệu quả, các bác sĩ quyết định chuyển sang thở máy không xâm nhập. Đến 16h, SpO2 tụt, bệnh nhân bắt đầu thở máy qua nội khí quản từ ngày 10-26/8.
Bác sĩ Lê Thành Phúc, Giám đốc Bệnh viện Phổi cho biết, từ ngày 20 đến 25/8, bệnh nhân có nguy cơ tử vong cao.
Ngày 27/8, bệnh nhân được thở máy qua khai khí quản, đến ngày 30/8, bệnh nhân hồi tỉnh và mở mắt tự nhiên. Từ ngày 9-26/9, bệnh nhân tỉnh táo hơn, đáp ứng với tiếng gọi và kích thích đau, có phản xạ ánh sáng. X-quang phổi cải thiện, bệnh nhân chỉ còn thở oxy qua T-Tube 6l/p.
Bệnh nhân được xét nghiệm SARS-CoV-2 trong 5 lần từ 19/8 tới 26/9, đều có kết quả âm tính.
"Đây là trường hợp lội ngược dòng từ cửa tử trở về cửa sinh thành công. Nhiều bệnh nhân khác có các triệu chứng và diễn biến tương tự nhưng đều đã tử vong”, bác sĩ Phúc chia sẻ.
Chiều nay, bệnh nhân ra viện với kết quả X-quang phổi cải thiện, các xét nghiệm chức năng gan, thận, tim mạch tạm ổn. Bệnh nhân tỉnh, nhưng tiếp xúc chậm, cơ còn yếu, thở oxy qua T-Tube 2 l/p.
>>> Cập nhật tình hình Covid-19 mới nhất
Nguyễn Hiền
Đà Nẵng tiêm vắc xin phòng Covid-19 gần 4.000 người nước ngoài
Chiều 25/9, Đà Nẵng tổ chức tiêm vắc xin phòng Covid-19 cho người nước ngoài đang làm việc, cư trú trên địa bàn.
Bước vào bên trong. Nền nhà quá bẩn. Đồ đạc dụng cụ vứt tứ phía. Trên vách, những tấm ảnh đã ngả màu. Đây là phòng khách của căn nhà. Một cô gái thấy chúng tôi bước vào lặng lẽ bỏ ra ngoài. Thêm một chiếc võng còn mới được đặt ngay ngắn giữa phòng. Dưới võng là quần áo, lon nước giải khát và rác rến. Bên cạnh võng, một nồi cơm điện đậy kín nắp.
Phòng khách
Tiếp tục ra phía sau. Phòng ngủ. Căn phòng nhỏ hẹp, ánh sáng tù mù. Mùi tanh tưởi xông lên mũi khiến chúng tôi rùng mình. Đảo mắt quanh phòng, phòng trống, không có vật dụng.
Có tiếng động. Chúng tôi nhìn về hướng phát ra. Dưới nền nhà, trên sạp gỗ lót tấm chiếu rách, một phụ nữ lõa lồ nằm bất động. Đầu và mình chị nằm trên khô. Riêng đôi chân nhúng hẳn vào vũng nước sình quá bẩn. Đặc biệt, một chân chị bị xích bằng sợi xích sắt ...
"Nó là con gái út của tui đó", ông Mai Văn Đặng (60 tuổi) chủ nhà từ sau nói vọng tới. Ông cho biết thêm, con ông tên Mai Thị Kim Tân, 26 tuổi bị bệnh tâm thần từ nhiều năm nay, gần đây trở nặng nên phải xích lại...
Nhà bếp
Ông Đặng là người dân cư ngụ tại khu vực này từ rất lâu. Gia đình ông vốn là gia đình lao động làm mai ăn chiều. Chợ Phú Xuân gần nhà ông là nơi cả gia đình ông mưu sinh. Hiện nay, mỗi ngày cả ông và bà đều làm công cho những tiểu thương tại chợ. "Cũng may, làm gần nhà thỉnh thoảng còn về thăm chừng con bé", ông bày tỏ.
Nhìn người con gái nằm thiêm thiếp trên nền nhà chúng tôi không sao cầm lòng được.
Nhà ông Đặng có 7 người gồm ông bà, 3 con gái và 2 cháu ngoại nhưng không có chiếc giường nào trong nhà. Có thể họ ngủ dưới đất ? Không thể, vì nền nhà quá bẩn và chật chội. Nghĩ mãi chưa có câu trả lời...
Dường như đoán biết, ông Đặng mỉm cười nhỏ nhẹ : "Nhà như thế làm sao mà ngủ. Nhờ gần chợ, tối nào cha con cũng kéo nhau ra chợ tìm những sạp trống trèo lên đó mà ngủ. Chỉ một người ở nhà nằm trên võng để theo dõi diễn biến. Như thế mà đã nhiều năm trôi qua rồi đấy ...
Bệnh nhân tâm thần vẫn là con người
"Anh biết cái vũng trong nhà vì sao mà có không ?", ông Đặng hỏi và không đợi chúng tôi trả lời. Ông nói tiếp, con bé Tân đó. Bị bệnh tâm thần từ nhỏ thỉnh thoảng nó vẫn lên cơn. Một ngày vào năm 2013 nó bỏ nhà đi từ 2g sáng đến chiều mới về. Cứ thế, ngày nào cũng đi. Thức ăn ai cho cũng không ăn vứt đi rồi tìm bới ở những nơi bẩn thỉu để có cái ăn.
Được một thời gian nó thuyên giảm phần nào bớt đi và "hiền" hơn. Đến cuối năm 2015 bệnh nó trở nặng. Ngày nào cũng vậy cứ chiều đi đêm về, tinh thần rối loạn ...
Bà Đặng bên con
Nhìn con như thế làm cha làm mẹ ai chịu nổi ? Chúng tôi tìm cách xích cháu lại cho ở hẳn trong phòng. Thế là la hét đập phá. Trong phòng không có cái gì còn nguyên vẹn. Thậm chí nền nhà nó cạy lên một mảng lớn. Gạch thì nó đập vỡ vụn. Còn lại cát trên nền nó hốt tung lên khắp phòng.
Căn nhà này là nhà tình thương được chính quyền địa phương xây cho từ năm 2003 với diện tích 3,5mx9,5m đến nay đã xuống cấp. Một phần do thời gian, nhưng phần chính xuống cấp là do con tôi phá phách quá. Ông đưa chúng tôi đi quanh nhà. Căn nhà rệu rã lắm rồi.
Chân chị Tân bị xích
Gia đình chúng tôi rất nghèo. Thu nhập của cả 2 vợ chồng nhờ làm công ngoài chợ mỗi ngày chưa đến 100.000đ nhưng phải lo cho mấy miệng ăn. Cũng may, bà con chòm xóm và chính quyền địa phương giúp đỡ nhiều nên cũng qua được khó khăn.
Cái lo nhất của tôi bây giờ là cháu Tân. Bệnh tình càng ngày càng nặng. Cháu la hét, phá phách làm kinh động cả xóm...
Nỗi lòng người cha
Chị Lê Phương Khanh, cán bộ xóa đói giảm nghèo UBND thị trấn Nhà Bè thừa nhận những khó khăn mà gia đình ông Đặng chịu đựng bấy lâu nay.
Chị cho biết, chính quyền rất "để ý" đến gia đình này, đã có những trợ giúp nhất định. Các đoàn thể trong địa phương vẫn thường xuyên đến thăm viếng giúp quét dọn nhà cửa làm vệ sinh chung quanh.
Chị Khanh cho biết thêm, gia đình ông Đặng là gia đình khó khăn nhất của thị trấn nên rất được quan tâm giúp đỡ.
Tiếp xúc với ông Lê Bảo Lộc, phó chủ tịch UBND thị trấn được ông cho biết :"Hiện nay chúng tôi đã hoàn tất thủ tục để đưa chị Tân về Trung Tâm bảo trợ xã hội TP. Hồ sơ đã trình UBND Huyện và chỉ còn chờ quyết định của cấp trên. Sau khi chị Tân được đưa đi chữa bệnh, chúng tôi sẽ có kế hoạch xây lại căn nhà cho ông Đặng để gia đình có nơi chốn trú ngụ."
Bệnh nhân tâm thần cũng là con người. Nhìn cảnh chị Tân trú ngụ ở nhà, chân chìm trong nước bẩn, mình nằm trên chiếu rách xót xa vô cùng. Cũng mong những việc làm đầy ắp tính nhân văn của UBND Thị trấn Nhà Bè sớm thành hiện thực ...
Trần Chánh Nghĩa
" width="175" height="115" alt="Mảnh đời bất hạnh trong ngôi nhà ẩm thấp" />
Tôi lúc nào cũng tin tưởng chồng nhưng không ngờ anh lại phản bội
Hơn 5 năm chung sống, chúng tôi có với nhau một cô con gái. Vì còn lo cho sự nghiệp nên tôi bàn với anh, khi nào con lớn hẳn mới sinh đứa thứ hai. Anh cũng rất tôn trọng ý kiến của tôi, không sốt sắng gì. Ngoài công việc trên văn phòng, tôi dốc lòng dốc sức về nhà chăm sóc gia đình nhỏ, lo chu đáo mọi việc nội ngoại. Dù không nói nhưng tôi có cảm giác anh khá tự hào về vợ.
Mới đây, anh thăng chức, tăng lương, tôi vui lắm. Anh hí hửng báo với bố mẹ đôi bên để làm mấy mâm cơm ăn mừng. Chồng có chút chức tước cũng khiến tôi yên tâm hơn nhiều. Tôi mang tiền tiết kiệm và vàng hồi môn còn giữ, sắm cho anh một chiếc xe ô tô vừa tiền để anh chạy, giúp anh phát triển hơn nữa.
Từ ngày đó, anh “phất” thật. Công việc tốt, các mối quan hệ cũng mở rộng hơn đồng nghĩa với việc anh đi tối ngày. Dù lúc nào anh cũng gọi điện về báo họp, báo đi ăn tiệc vợ không phải chờ cơm nhưng lòng tôi vẫn rất buồn. Chỉ là tôi không muốn lộ ra ngoài, sợ anh không yên tâm công tác.
Bạn bè hay nói, đàn ông lẻo mép lại có tiền, có xe hơi như anh phải cẩn thận nhưng tôi chỉ cười bởi tôi luôn tin tưởng chồng mình. Thế nhưng thời gian gần đây tự nhiên chồng có nhiều biểu hiện lạ khiến tôi chột dạ. Tôi nhận ra anh thay đổi gu ăn mặc, yêu đời, hay hát hò hơn. Anh dùng nhiều loại nước hoa dù trước giờ anh không thích. Khi tôi hỏi thì anh cười bảo vì lên sếp, phải ra ngoài nhiều nên cũng muốn chỉn chu hình thức.
Nếu không có chuyện cô bạn thân nhìn thấy một cô gái trẻ ngồi trong xe hơi của chồng thì tôi vẫn không đa nghi đến mức đi lục lọi bằng chứng. Trước giờ điện thoại, máy tính của anh, tôi đều nắm rõ mật khẩu. Anh cũng chưa bao giờ cấm tôi động vào bất cứ thứ gì, tin nhắn tôi xem thoải mái. Vậy anh liên lạc với nhân tình thế nào?
Hôm đó, đúng ngày chồng ra ngoài còn tôi được nghỉ, vì nghĩ ngợi lung tung nên tôi thử vào máy tính của chồng. Tôi tìm đủ thứ vẫn không thấy gì khả nghi. Tự nhiên thấy email của anh có nhiều thư với nội dung “chương trình ưu đãi giảm giá…”, tôi tò mò thử nhấn vào chơi chơi. Ai ngờ dòng chữ: “Chương trình giảm giá ưu đãi sẽ diễn ra vào tối ngày mai, lúc 21 giờ tại showroom…” đã ngầm tiết lộ thông tin chồng ngoại tình.
Mail này anh nhận từ hôm trước, tức đúng tối hôm tôi mở mail sẽ diễn ra “chương trình giảm giá”. Chồng đi từ sáng chưa về làm tôi bắt đầu lo. Tôi gọi cho anh hỏi tối có về ăn cơm không thì anh báo về muộn càng dấy lên nghi ngờ trong tôi.
Tối đó, tôi đã lén đến địa chỉ “showroom” nọ nhưng chẳng có showroom nào mà là khách sạn. Vì đến từ sớm nên nửa tiếng sau tôi bắt gặp chồng cũng tới nơi. Chưa kịp đi theo thì thấy một cô gái ra đón anh, họ ôm chầm lấy nhau như tình nhân lâu ngày chưa gặp. Nước mắt tôi chảy dài, tim đập loạn xạ nhưng cũng đủ bình tĩnh để chụp lại bức ảnh anh gái gú bên ngoài.
Tôi về nhà trong tâm trạng mơ màng, choáng váng vì sự thật quá phũ phàng. Mở máy tính của anh lên để tìm hiểu tiếp, tôi nhìn thấy một loạt các bức thư giá điện, tiền nước, chứng khoán… Tất cả đều là hình thức ngoại tình tinh vi của anh.
Có lẽ vì anh biết tôi quá tin tưởng chồng nên anh chưa bao giờ xóa những cái mail ấy. Và hôm nay “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Người chồng tôi tin yêu, dốc lòng chăm sóc cuối cùng lại ăn nằm với người con gái khác. Nghĩ lại tôi chỉ thấy rùng mình sợ hãi. Đau đớn hơn, anh còn ôm ấp nhân tình trong chính chiếc xe tôi đã tích cóp tiền mua cho anh đi làm.
Tại sao khi khó khăn người ta luôn nói yêu thương gắn bó, khi giàu có lại nhanh thay lòng? Không lẽ sự chung thủy chỉ có được khi còn bần hàn? Vậy có tiền để làm gì khi hạnh phúc cũng chẳng thể giữ gìn?
Bây giờ, tôi thực sự hoang mang, không biết có nên làm lớn chuyện rồi… chấm dứt tất cả hay cứ sống như vậy để “bảo toàn hôn nhân”?
Độc giả Th.
Chán chồng quá 'ngoan', vợ ngoại tình với thanh niên sinh năm 99
Một số người, ngay cả khi cuộc sống hôn nhân của họ rất suôn sẻ cũng vẫn không cảm thấy như ý, bị cám dỗ bởi thế giới đầy màu sắc bên ngoài mà chọn phản bội gia đình và đối tác của mình, tìm kiếm niềm vui khác.
" width="175" height="115" alt="Vợ phát hiện chồng ngoại tình ngay trên ô tô mình tích cóp mua" />
Vợ phát hiện chồng ngoại tình ngay trên ô tô mình tích cóp mua
Tối qua, chồng cô dẫn cô đi dự tiệc của công ty anh ta được tổ chức ở một khách sạn 4 sao trong thành phố. Ai tới mời rượu cô, anh ta cũng bảo cô cứ uống nhiệt tình để lấy thể diện cho anh ta, say thì còn có anh, lo gì! Cô muốn thân thiết hơn với đồng nghiệp của chồng nên cũng không từ chối, nhiệt tình uống cạn.
Lúc gần tàn tiệc, cô vẫn mang máng nhớ được, chồng cô nói hôm nay muốn “đổi gió” với vợ ở khách sạn. Đưa cô vào một phòng khách sạn, dặn cô ở đấy chờ, anh ta xuống tạm biệt mọi người xong sẽ lên ngay. Cô đã khá say, nằm mơ màng rồi thiếp đi lúc nào không hay. Khi lờ mờ thấy bóng dáng một người đàn ông mở cửa bước vào phòng, cô cũng chẳng nghi ngờ chút nào. Lúc đi anh ta đã tắt đèn, cô không nhìn rõ là ai, nhưng chút tỉnh táo cuối cùng còn sót lại bảo cô rằng, cũng chỉ có chồng cô mới có chìa khóa vào phòng chứ còn có thể ai vào được nữa.
Người đàn ông ấy vào phòng nhưng không nói không rằng, chỉ nhẹ nhàng đến bên giường và bắt đầu âu yếm, vuốt ve cô mà thôi. Cô không tỉnh táo, lại bị hơi men kích thích nên cũng nồng nhiệt đáp trả. Có lẽ vì dáng người anh ta không khác mấy so với chồng cô, nên trong cơn mê man cô đã chẳng nhận ra được người đang ân ái với mình không phải là chồng mình! Hai người say đắm hết lần này tới lần khác, cho tới gần sáng mới mệt nhoài ngủ thiếp đi!
Tới sáng, cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại lạ lẫm. Cô mở mắt ra và phát hoảng khi thấy bên cạnh không phải là chồng mà lại là một người đàn ông lạ - chính là sếp của chồng cô. Anh ta năm nay đã gần 50 tuổi nhưng vẫn còn khá phong độ, nghe đâu đã li dị vợ và đang sống một mình cùng con trai. Thấy sự kinh hoàng trên mặt cô, anh ta mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Đừng sợ. Chồng em đưa anh vào đây tối qua. Anh rất thích em, yên tâm đi, anh không để em thiệt đâu”.
Nghe gã đàn ông nói câu đó, cô chết lặng đi. Cô không đáp lời, chỉ nhìn trừng trừng vào anh ta. Anh ta gượng cười rồi nghe điện thoại, và sau đó bỏ đi như thế đấy. Còn cô, nằm ngơ ngẩn như người mất hồn mãi mới tiêu hóa được một sự thật mặn chát: chồng cô chính là người đẩy cô lên giường với anh ta!
Cô nhớ lại, anh ta đã tới nhà cô vài lần vì chuyện công việc. Và dường như ánh mắt anh ta nhìn cô có chút quái lạ, anh ta cũng tận tình hỏi han cô, chuyện công việc, chuyện cuộc sống một cách hơi bất bình thường. Nhưng cô chẳng để tâm nhiều, vì cho dù anh ta có ý đồ xấu gì, nếu cô không ưng thuận, anh ta cũng chẳng thể làm được gì, chẳng lẽ lại ra tay cưỡng đoạt chắc!
Cô nhớ lại, tối qua rõ ràng chồng cô cố ý để cô phải uống đến say, sau đó đưa cô lên phòng khách sạn này là đều có mục đích, theo kế hoạch được chuẩn bị từ trước. Không ngờ anh ta cũng tinh ý phát hiện ra cách đối xử khác lạ của sếp mình với cô, để rồi nảy sinh mưu đồ bỉ ổi, khốn nạn tới mức đẩy vợ vào vòng tay của sếp mong thỏa khao khát tiến thân trên con đường sự nghiệp.
Bỗng tiếng chuông điện thoại réo vang cắt đứt dòng suy nghĩ của cô. Là chồng cô! Cô băn khoăn một lát rồi cũng nhấn nút nghe, nhưng không lên tiếng. “A lô, em à? Anh đợi ở dưới quán café đối diện này, em xuống đi, anh đưa em về! Anh thấy sếp anh đi ra 1 mình rồi mà sao em còn ở đấy làm gì lâu thế?”, giọng anh ta vang lên hồ hởi một cách vô cùng chướng tai. Nỗi chua chát, niềm đau đớn trong cô bỗng chốc biến thành sự chán ngán, khinh bỉ tới tột cùng khi thấy thái độ vui vẻ, hớn hở của anh ta.
Cô thu dọn qua rồi xuống quán café đối diện khách sạn. Chồng cô cười làm lành: “Xin lỗi em, anh cũng không còn cách nào khác. Em biết đấy, sự nghiệp của anh long đong bao năm rồi chẳng tiến thêm được chút nào… Mình cũng có mất gì đâu em… Sếp anh là người chịu chi lắm đấy… Anh thăng tiến cũng tốt cho gia đình mình mà, anh sẽ có điều kiện lo cho em và con hơn… Anh sẽ làm tất cả để bù đắp cho em, thề cả đời này không bao giờ phụ lòng em…”. Nghe những lời bào chữa, biện bạch của anh ta, cô càng thấy buồn nôn hơn. Sao trên đời này lại có gã đàn ông không biết đến tự trọng, liêm sỉ tới mức này!
Cô thấy thật nực cười. Anh ta nghĩ cô sẽ chấp nhận sao? Vì thương xót anh ta, vì tình nghĩa nên giúp anh ta, hay vì bị hấp dẫn bởi vị sếp chịu chi kia, hay vì sợ bị anh ta bỏ nếu không chấp nhận? Xin lỗi đành phải phụ sự kì vọng của anh ta, nhưng cô bình thường sống hiền lành, dĩ hòa vi quý không có nghĩa là cô không có nguyên tắc của mình. Chuyện đến nước này, li hôn đã là kết cục không thể thay đổi. Cô không thể sống tiếp với người chồng rắp tâm bán vợ mưu cầu danh lợi này thêm một phút giây nào nữa!
(Theo Trí Thức Trẻ)
" width="175" height="115" alt="Chết lặng vì câu nói: 'Đừng sợ. Chồng em đưa anh vào đây tối qua!...'" />
Chết lặng vì câu nói: 'Đừng sợ. Chồng em đưa anh vào đây tối qua!...'