Truyện Bác Sĩ Tâm Lý Tô Duy
时间:2025-02-03 19:03:58 来源:NEWS
Tô Duy là một nhà phân tâm học ( phân tích tâm lý học )
Cho nên khi Lâm Duẫn Nhiên hùng hùng hổ hổ chạy vào nhà,ệnBácSĩTâmLýTôkết quả bóng đá bundesliga nhào đến bên người Tô Duy định táy máy chân tay, Đại Hoàng mặc tạp dề bưng cà phê từ phòng bếp đi ra, vừa vặn chứng kiến cảnh này liền tiến một bước dài chen giữa hai người, ánh mắt sắc nhọn lướt qua rồi vẽ nụ cười nịnh nọt : “Tiên sinh, ngài là tâm thần phân liệt hay là rối loạn nhân cách ?”
Lâm Duẫn Nhiên : “……”
Trên thực tế, bệnh nhân đến khám chủ yếu là những người bị rối loạn cảm xúc đến xin lời khuyên, những bệnh nhân bị rối loạn nhân cách hay tâm thần phân liệt nghiêm trọng thực sự rất ít, mà Đại Hoàng lại là một trong số đó.
Một tuần trước, ở vườn hoa khu phố bên cạnh, Tô Duy tiện tay nhặt Đại Hoàng đem về nhà.
Khi đó Đại Hoàng chẳng rõ đã rời nhà lăn lội ngoài đường bao nhiêu ngày, cả người bẩn thỉu, ngũ quan trên mặt đều không nhìn rõ, thế nhưng còn có đôi mắt sáng rực, ánh mắt lấp lánh không bị che lấp. Tô Duy vốn cho rằng cậu là ăn xin lưu lạc đến đây, thế nhưng bên người Đại Hoàng lại không có công cụ ăn xin nào, cũng chẳng bày ra cái dáng muốn xin xỏ, chỉ đơn giản ngồi bên bồn hoa, ánh mắt tò mò nhìn theo một người lại một người đi qua trước mặt cậu.
Tô Duy nhất thời bị ma xui quỷ khiến thế nào, bước đến trước mặt cậu, hơi cúi người xuống. Ánh mặt trời dừng chân nơi gò má anh khiến cho gương mặt vốn lạnh băng nhìn qua hết sức nhu hòa : “Tên ?”
Đại Hoàng ngơ ngác nhìn anh, thật lâu vẫn chưa cất lời. Mãi cho đến khi thấy một con chó vàng vẫy đuôi chạy phía sau Tô Duy, Đại Hoàng mới tỉnh lại, nhỏ giọng nói : “Đại Hoàng…”
Tô Duy khẽ nhấc khóe miệng, lịch sự gật đầu : “Đại Hoàng, chào cậu.” Dứt lời thì từ từ đứng thẳng, xoay người rời đi.
Ngũ quan Tô Duy đều rất đẹp, da rất trắng, lông mi dài mà dày, bên khóe mắt trái có một nốt ruồi nhỏ, cộng thêm khí chất ưu buồn. Chỉ là cũng nhờ nốt ruồi nhỏ kia, tước giảm nơi anh vài phần khí, trái lại khiến anh thoạt nhìn có chút quyến rũ —— tất nhiên, nó không giống như cái quyến rũ, cái duyên của người con gái, chỉ là làm giảm đi chút nam tính mà thôi.
Đáng lẽ ra, tướng mạo Tô Duy cũng không thuộc dạng kinh diễm mê người, thế nhưng lại rất vừa mắt người khác. Từ lúc Tô Duy bước đến chỗ Đại Hoàng, che đi ánh mắt trời vốn thuộc về cậu, suy nghĩ trong đầu Đại Hoàng giống như một đĩa nhạc bị vấp, ngây ngốc bám theo anh.
Đi được một đoạn đường, Tô Duy phát hiện Đại Hoàng bám theo mình, từ đầu đến cuối đều duy trì khoảng cách không xa cũng chẳng gần, bệnh nghề nghiệp khiến anh xoay người tiến về phía Đại Hoàng, lịch sự mà xa cách mỉm cười : “Cậu cần giúp đỡ sao ?”
Đại Hoàng chăm chú nhìn Tô Duy, nhìn thật lâu mới lại chợt bừng tỉnh, lúng ta lúng túng nói : “Tôi bị ánh sáng bắn vào mông..”
Tô Duy buồn cười nhìn cậu, đứng chưa đến 3 giây đã quay người định đi tiếp. Thế nhưng Đại Hoàng đột nhiên nắm vạt áo anh giữ lại, ngượng ngùng cúi đầu, khổ sở nói : “Tiên sinh, tôi không nhớ rõ tôi là ai.”
“Oh ?” Tô Duy xoay người, cả khuôn mặt chìm trong ánh mặt trời, kéo dài thanh âm lo lẳng hỏi: “Mất —— trí nhớ ?”
Sau đó, Tô Duy giúp Đại Hoàng tắm rửa một chút, ngoài ý muốn phát hiện ra cậu môi hồng răng trắng mắt to lông mày rậm, là một thiếu niên hết sức đẹp trai. Tô Duy dẫn cậu tới bệnh viện làm kiểm tra toàn diện trên dưới trước sau, bác sĩ kết luận —— tất cả bình thường.
Anh lại hỏi Đại Hoàng thêm mấy vấn đề, xác định cậu mất trí nhớ là do tâm lý. Vì vậy Tô Duy đưa cậu đến sở cảnh sát làm hồ sơ, cuối cùng dẫn người về nhà.
Đương nhiên, Tô Duy cũng không thích xen vào chuyện người khác, anh tất nhiên cũng chẳng có lòng hảo tâm nào, anh làm như vậy là vì tư tâm.
Rất lâu sau này, Đại Hoàng hỏi lại chuyện cũ, hỏi rằng liệu có phải là anh nhất kiến chung tình với cậu hay không, Tô Duy bình tĩnh trả lời : “Trước khi gặp em, anh xem sách thấy loại bệnh này. Một bệnh nhân mất trí nhớ đối với bác sĩ tâm lý, so với đem một thi thể vẹn tươi tặng cho mấy sinh viên học y, giá trị hơn nhiều.”
Đại Hoàng nín lặng…
Nhà Tô Duy nằm ở phía tây Thượng Hải, ba phòng hai sảnh ước chừng hơn một trăm mét vuông, chỉ một mình anh ở. Tô gia kinh doanh bất động sản lớn, Tô Duy là con thứ hai trong gia đình, theo lý thì gọi là Tô Nhị thiếu gia. Thế nhưng Tô Duy ngoại trừ một chiếc xe và một căn nhà, cũng không muốn lấy thêm của cải từ Tô gia.
Tô Duy ngồi trên ghế sa lon, mặt không đổi sắc đánh giá Đại Hoàng: “Cậu còn nhớ mình bao nhiêu tuổi không ?”
Đại Hoàng không chút do dự đáp : “Mười tám.” Nói xong thì lại ngẩn người
Tô Duy nhìn cậu một chút : “Cậu còn nhớ cái gì nữa ?”
Đại Hoàng quay đầu nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu, vẻ mặt đau khổ nói : “Không biết, nếu không anh hỏi tôi, tôi nhớ thì trả lời anh.”
Tô Duy hỏi một vài vấn đề cơ bản, nhận thấy chỉ số thông minh và phương diện kiến thức của Đại Hoàng đều bình thường, chỉ có những vấn đề liên quan đến thân phận cậu thì bị mất trí nhớ.
Tô Duy thu thập một phòng khách cho Đại Hoàng ở, quyết định chậm rãi nghiên cứu con chuột trắng nhỏ này.
Để lý giải bệnh tình của Đại Hoàng, Tô Duy ngoại trừ quan sát nhất cử nhất động trong sinh hoạt hàng ngày của cậu ra, mỗi ngày còn dành chút thời gian cùng cậu nói chuyện, nỗ lực khai thác đoạn ký ức chính cậu tự mình phong tỏa —— ký ức sẽ bị mất đi nếu không có tác động từ bên ngoài, giống như một cơ chế phòng ngự của tâm lý. Tô Duy gần như chắc chắn khẳng định, Đại Hoàng phải trải qua một khoảng thời gian không thể chấp nhận những việc đã xảy ra nên mới tự phong tỏa ký ức của mình. Loại phong tỏa này, có thể là tạm thời, mà cũng có thể sẽ chẳng bao giờ khôi phục được.
Thế nhưng qua một vài ngày, Tô Duy phát hiện ra mình đã rước phiền toái lớn về nhà. Anh nhận ra mình không chỉ là một người quan sát, đồng thời còn là một người bị quan sát ——
“… Cậu nhìn cái gì ?” Tô Duy không nhịn được nữa gác đũa lại, “Trên mặt tôi có hạt cơm sao ?”
Đại Hoàng lộ ra vẻ mặt hoa si, tươi cười nói: “Bác sĩ, anh thật là đẹp trai !”
Tô Duy trầm mặc vài giây, một lần nữa cầm bát đũa lên.
“…Cậu lại nhìn cái gì ?” Anh ngồi trước bàn đọc sách, Đại Hoàng dời cái ghế nhỏ ngồi cách đó không xa, ánh mắt như muốn đốt cháy người trước mặt.
Đại Hoàng liếm liếm môi : “Bác sĩ, lông mi của anh thật dài a !”
Tô Duy trầm mặc mấy giây, một lần nữa cầm bút lên.
“…” Anh tắm rửa xong quàng một chiếc khăn tắm đi ra, cảm nhận được ánh mắt sáng rực của Đại Hoàng ở chỗ phòng khách, không nói một lời xoay người trở về phòng tắm. Đóng cửa, chốt lại.
Mấy phút sau, Tô Duy quần áo chỉnh tề một lần nữa đi ra : “Nếu như cậu đã đã sẵn sàng, giờ có rảnh hay không nói chuyện với tôi ?”
Đại Hoàng gật đầu liên tục, nhu thuận đi tới bên sô pha ngồi xuống.
Tô Duy xoay bút trên tay : “Tối qua ngủ có ngon không ?”
Đại Hoàng cúi đầu, có chút phiền não ngập ngừng :”Bác sĩ, tối qua em mơ…”
“Oh ?” Tô Duy hứng thú hỏi : “Gặp gì trong giấc mơ ?”
Đại Hoàng lập tức ngẩng lên nhìn Tô Duy, lại cúi xuống lần nữa. “Bác sĩ, anh, anh biết là em thích anh. Em nói anh không được tức giận…”
Tô Duy nắm bút, trầm mặc hai giây, mặt không đổi sắc hỏi lại: “Mơ cái gì ?”
Đại Hoàng gương mặt ửng hồng : “Khụ….Em mơ mình cởi quần áo bác sĩ…”
Lúc này Tô Duy không trầm mặc nữa : “Cởi thế nào ?”
Đại Hoàng ngẩn người, ngây ngốc nói : “Em mơ em cởi khuy áo bác sĩ, rất lâu…” Dừng lại một chút, tỏ vẻ đáng tiếc nói : “Nhưng mà em không cởi ra được..”
Tô Duy nói : “Khuy áo đại diện cho khép kín, cái này nói rằng, cậu muốn đến gần tôi, muốn hiểu tôi mà không được thôi. Không phải suy nghĩ nhiều. Rồi, cậu còn mơ thấy gì nữa không ?”
Đại Hoàng : “….”
Mấy phút sau, Đại Hoàng uể oải hỏi: “Bác sĩ, anh luôn luôn hỏi em. Có thể cùng em tâm sự về anh không ?”
Tô Duy nhún vai : “Đương nhiên có thể.”
Đại Hoàng tỉnh táo tinh thần, cười híp cả mắt : “Bác sĩ, tại sao anh lại làm bác sĩ tâm lý ?”
Cho nên khi Lâm Duẫn Nhiên hùng hùng hổ hổ chạy vào nhà,ệnBácSĩTâmLýTôkết quả bóng đá bundesliga nhào đến bên người Tô Duy định táy máy chân tay, Đại Hoàng mặc tạp dề bưng cà phê từ phòng bếp đi ra, vừa vặn chứng kiến cảnh này liền tiến một bước dài chen giữa hai người, ánh mắt sắc nhọn lướt qua rồi vẽ nụ cười nịnh nọt : “Tiên sinh, ngài là tâm thần phân liệt hay là rối loạn nhân cách ?”
Lâm Duẫn Nhiên : “……”
Trên thực tế, bệnh nhân đến khám chủ yếu là những người bị rối loạn cảm xúc đến xin lời khuyên, những bệnh nhân bị rối loạn nhân cách hay tâm thần phân liệt nghiêm trọng thực sự rất ít, mà Đại Hoàng lại là một trong số đó.
Một tuần trước, ở vườn hoa khu phố bên cạnh, Tô Duy tiện tay nhặt Đại Hoàng đem về nhà.
Khi đó Đại Hoàng chẳng rõ đã rời nhà lăn lội ngoài đường bao nhiêu ngày, cả người bẩn thỉu, ngũ quan trên mặt đều không nhìn rõ, thế nhưng còn có đôi mắt sáng rực, ánh mắt lấp lánh không bị che lấp. Tô Duy vốn cho rằng cậu là ăn xin lưu lạc đến đây, thế nhưng bên người Đại Hoàng lại không có công cụ ăn xin nào, cũng chẳng bày ra cái dáng muốn xin xỏ, chỉ đơn giản ngồi bên bồn hoa, ánh mắt tò mò nhìn theo một người lại một người đi qua trước mặt cậu.
Tô Duy nhất thời bị ma xui quỷ khiến thế nào, bước đến trước mặt cậu, hơi cúi người xuống. Ánh mặt trời dừng chân nơi gò má anh khiến cho gương mặt vốn lạnh băng nhìn qua hết sức nhu hòa : “Tên ?”
Đại Hoàng ngơ ngác nhìn anh, thật lâu vẫn chưa cất lời. Mãi cho đến khi thấy một con chó vàng vẫy đuôi chạy phía sau Tô Duy, Đại Hoàng mới tỉnh lại, nhỏ giọng nói : “Đại Hoàng…”
Tô Duy khẽ nhấc khóe miệng, lịch sự gật đầu : “Đại Hoàng, chào cậu.” Dứt lời thì từ từ đứng thẳng, xoay người rời đi.
Ngũ quan Tô Duy đều rất đẹp, da rất trắng, lông mi dài mà dày, bên khóe mắt trái có một nốt ruồi nhỏ, cộng thêm khí chất ưu buồn. Chỉ là cũng nhờ nốt ruồi nhỏ kia, tước giảm nơi anh vài phần khí, trái lại khiến anh thoạt nhìn có chút quyến rũ —— tất nhiên, nó không giống như cái quyến rũ, cái duyên của người con gái, chỉ là làm giảm đi chút nam tính mà thôi.
Đáng lẽ ra, tướng mạo Tô Duy cũng không thuộc dạng kinh diễm mê người, thế nhưng lại rất vừa mắt người khác. Từ lúc Tô Duy bước đến chỗ Đại Hoàng, che đi ánh mắt trời vốn thuộc về cậu, suy nghĩ trong đầu Đại Hoàng giống như một đĩa nhạc bị vấp, ngây ngốc bám theo anh.
Đi được một đoạn đường, Tô Duy phát hiện Đại Hoàng bám theo mình, từ đầu đến cuối đều duy trì khoảng cách không xa cũng chẳng gần, bệnh nghề nghiệp khiến anh xoay người tiến về phía Đại Hoàng, lịch sự mà xa cách mỉm cười : “Cậu cần giúp đỡ sao ?”
Đại Hoàng chăm chú nhìn Tô Duy, nhìn thật lâu mới lại chợt bừng tỉnh, lúng ta lúng túng nói : “Tôi bị ánh sáng bắn vào mông..”
Tô Duy buồn cười nhìn cậu, đứng chưa đến 3 giây đã quay người định đi tiếp. Thế nhưng Đại Hoàng đột nhiên nắm vạt áo anh giữ lại, ngượng ngùng cúi đầu, khổ sở nói : “Tiên sinh, tôi không nhớ rõ tôi là ai.”
“Oh ?” Tô Duy xoay người, cả khuôn mặt chìm trong ánh mặt trời, kéo dài thanh âm lo lẳng hỏi: “Mất —— trí nhớ ?”
Sau đó, Tô Duy giúp Đại Hoàng tắm rửa một chút, ngoài ý muốn phát hiện ra cậu môi hồng răng trắng mắt to lông mày rậm, là một thiếu niên hết sức đẹp trai. Tô Duy dẫn cậu tới bệnh viện làm kiểm tra toàn diện trên dưới trước sau, bác sĩ kết luận —— tất cả bình thường.
Anh lại hỏi Đại Hoàng thêm mấy vấn đề, xác định cậu mất trí nhớ là do tâm lý. Vì vậy Tô Duy đưa cậu đến sở cảnh sát làm hồ sơ, cuối cùng dẫn người về nhà.
Đương nhiên, Tô Duy cũng không thích xen vào chuyện người khác, anh tất nhiên cũng chẳng có lòng hảo tâm nào, anh làm như vậy là vì tư tâm.
Rất lâu sau này, Đại Hoàng hỏi lại chuyện cũ, hỏi rằng liệu có phải là anh nhất kiến chung tình với cậu hay không, Tô Duy bình tĩnh trả lời : “Trước khi gặp em, anh xem sách thấy loại bệnh này. Một bệnh nhân mất trí nhớ đối với bác sĩ tâm lý, so với đem một thi thể vẹn tươi tặng cho mấy sinh viên học y, giá trị hơn nhiều.”
Đại Hoàng nín lặng…
Nhà Tô Duy nằm ở phía tây Thượng Hải, ba phòng hai sảnh ước chừng hơn một trăm mét vuông, chỉ một mình anh ở. Tô gia kinh doanh bất động sản lớn, Tô Duy là con thứ hai trong gia đình, theo lý thì gọi là Tô Nhị thiếu gia. Thế nhưng Tô Duy ngoại trừ một chiếc xe và một căn nhà, cũng không muốn lấy thêm của cải từ Tô gia.
Tô Duy ngồi trên ghế sa lon, mặt không đổi sắc đánh giá Đại Hoàng: “Cậu còn nhớ mình bao nhiêu tuổi không ?”
Đại Hoàng không chút do dự đáp : “Mười tám.” Nói xong thì lại ngẩn người
Tô Duy nhìn cậu một chút : “Cậu còn nhớ cái gì nữa ?”
Đại Hoàng quay đầu nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu, vẻ mặt đau khổ nói : “Không biết, nếu không anh hỏi tôi, tôi nhớ thì trả lời anh.”
Tô Duy hỏi một vài vấn đề cơ bản, nhận thấy chỉ số thông minh và phương diện kiến thức của Đại Hoàng đều bình thường, chỉ có những vấn đề liên quan đến thân phận cậu thì bị mất trí nhớ.
Tô Duy thu thập một phòng khách cho Đại Hoàng ở, quyết định chậm rãi nghiên cứu con chuột trắng nhỏ này.
Để lý giải bệnh tình của Đại Hoàng, Tô Duy ngoại trừ quan sát nhất cử nhất động trong sinh hoạt hàng ngày của cậu ra, mỗi ngày còn dành chút thời gian cùng cậu nói chuyện, nỗ lực khai thác đoạn ký ức chính cậu tự mình phong tỏa —— ký ức sẽ bị mất đi nếu không có tác động từ bên ngoài, giống như một cơ chế phòng ngự của tâm lý. Tô Duy gần như chắc chắn khẳng định, Đại Hoàng phải trải qua một khoảng thời gian không thể chấp nhận những việc đã xảy ra nên mới tự phong tỏa ký ức của mình. Loại phong tỏa này, có thể là tạm thời, mà cũng có thể sẽ chẳng bao giờ khôi phục được.
Thế nhưng qua một vài ngày, Tô Duy phát hiện ra mình đã rước phiền toái lớn về nhà. Anh nhận ra mình không chỉ là một người quan sát, đồng thời còn là một người bị quan sát ——
“… Cậu nhìn cái gì ?” Tô Duy không nhịn được nữa gác đũa lại, “Trên mặt tôi có hạt cơm sao ?”
Đại Hoàng lộ ra vẻ mặt hoa si, tươi cười nói: “Bác sĩ, anh thật là đẹp trai !”
Tô Duy trầm mặc vài giây, một lần nữa cầm bát đũa lên.
“…Cậu lại nhìn cái gì ?” Anh ngồi trước bàn đọc sách, Đại Hoàng dời cái ghế nhỏ ngồi cách đó không xa, ánh mắt như muốn đốt cháy người trước mặt.
Đại Hoàng liếm liếm môi : “Bác sĩ, lông mi của anh thật dài a !”
Tô Duy trầm mặc mấy giây, một lần nữa cầm bút lên.
“…” Anh tắm rửa xong quàng một chiếc khăn tắm đi ra, cảm nhận được ánh mắt sáng rực của Đại Hoàng ở chỗ phòng khách, không nói một lời xoay người trở về phòng tắm. Đóng cửa, chốt lại.
Mấy phút sau, Tô Duy quần áo chỉnh tề một lần nữa đi ra : “Nếu như cậu đã đã sẵn sàng, giờ có rảnh hay không nói chuyện với tôi ?”
Đại Hoàng gật đầu liên tục, nhu thuận đi tới bên sô pha ngồi xuống.
Tô Duy xoay bút trên tay : “Tối qua ngủ có ngon không ?”
Đại Hoàng cúi đầu, có chút phiền não ngập ngừng :”Bác sĩ, tối qua em mơ…”
“Oh ?” Tô Duy hứng thú hỏi : “Gặp gì trong giấc mơ ?”
Đại Hoàng lập tức ngẩng lên nhìn Tô Duy, lại cúi xuống lần nữa. “Bác sĩ, anh, anh biết là em thích anh. Em nói anh không được tức giận…”
Tô Duy nắm bút, trầm mặc hai giây, mặt không đổi sắc hỏi lại: “Mơ cái gì ?”
Đại Hoàng gương mặt ửng hồng : “Khụ….Em mơ mình cởi quần áo bác sĩ…”
Lúc này Tô Duy không trầm mặc nữa : “Cởi thế nào ?”
Đại Hoàng ngẩn người, ngây ngốc nói : “Em mơ em cởi khuy áo bác sĩ, rất lâu…” Dừng lại một chút, tỏ vẻ đáng tiếc nói : “Nhưng mà em không cởi ra được..”
Tô Duy nói : “Khuy áo đại diện cho khép kín, cái này nói rằng, cậu muốn đến gần tôi, muốn hiểu tôi mà không được thôi. Không phải suy nghĩ nhiều. Rồi, cậu còn mơ thấy gì nữa không ?”
Đại Hoàng : “….”
Mấy phút sau, Đại Hoàng uể oải hỏi: “Bác sĩ, anh luôn luôn hỏi em. Có thể cùng em tâm sự về anh không ?”
Tô Duy nhún vai : “Đương nhiên có thể.”
Đại Hoàng tỉnh táo tinh thần, cười híp cả mắt : “Bác sĩ, tại sao anh lại làm bác sĩ tâm lý ?”
-
Nhận định, soi kèo Newcastle vs Fulham, 22h00 ngày 1/2: Hướng về Top 4Nhận định, soi kèo Sabah FK Baku vs Qarabag, 19h00 ngày 30/1Nhận định, soi kèo NK Radomlje với NK Aluminij, 23h30 ngày 20/02: Cắt đuôiNhận định, soi kèo Madura United FC với Persita Tangerang, 15h00 ngày 6/3: Khách trắng tayNhận định, soi kèo Gokulam vs SC Bengaluru, 20h30 ngày 29/1: Thất vọng cửa dướiNhận định, soi kèo Swansea City với Ipswich, 22h00 ngày 17/2: Tin vào kháchNhận định, soi kèo Slaven Belupo với Istra 1961, 23h00 ngày 16/2: ‘Bắt nạt’ đội kháchNhận định, soi kèo Nữ Mỹ vs Nữ Mexico, 10h15 ngày 27/2: Mỹ phô diễn sức mạnhNhận định, soi kèo Jeddah vs AlNhận định, soi kèo Araz Saatli với Zaqatala FK, 18h00 ngày 15/2: Kiếp bét bảng
上一篇:Nhận định, soi kèo Juventus vs Benfica, 3h00 ngày 30/1: Hòa là đủ
下一篇:Nhận định, soi kèo Ajax vs Galatasaray, 3h00 ngày 31/1: San bằng khoảng cách
下一篇:Nhận định, soi kèo Ajax vs Galatasaray, 3h00 ngày 31/1: San bằng khoảng cách
相关内容
- ·Nhận định, soi kèo Ismaily vs Tala'ea El Gaish, 21h00 ngày 31/1: Đối thủ kị dơ
- ·Nhận định, soi kèo Deportivo Garcilaso vs ADT Tarma, 7h30 ngày 6/3: Tin vào cửa dưới
- ·Nhận định, soi kèo Qarabag với Sabah, 23h00 ngày 8/2: Khách ngẩng cao đầu
- ·Nhận định, soi kèo NK Rijeka vs NK Lokomotiva Zagreb, 21h00 ngày 17/2: Giữ vững ngôi đầu
- ·Soi kèo góc Ipswich vs Southampton, 22h00 ngày 1/2
- ·Nhận định, soi kèo Duhok vs Al Kahrabaa, 21h00 ngày 5/3: Top 3 vẫn gọi Duhok
- ·Nhận định, soi kèo Dinamo Zagreb vs Gorica, 23h15 ngày 4/2
- ·Nhận định, soi kèo KF Tirana với KF Laci, 19h30 ngày 26/2: Trái đắng trên tổ ấm
- ·Nhận định, soi kèo Al Hilal vs Al
- ·Nhận định, soi kèo Vojvodina với Mladost Lucani, 21h00 ngày 10/02: Niềm tin gia tăng
- ·Nhận định, soi kèo Rotherham United với Watford, 22h00 ngày 17/2: Tiếp tục chìm sâu
- ·Nhận định, soi kèo La Equidad vs Independiente Santa Fe, 08h30 ngày 31/01
- ·Nhận định, soi kèo Khor Fakkan vs Al Ain, 20h15 ngày 30/1: Thắng nhọc
- ·Nhận định, soi kèo Newroz SC với Al Shorta, 18h30 ngày 29/02: Cân tài cân sức
- ·Nhận định, soi kèo Heartland với Kano Pillars, 20h00 ngày 16/2: Ám ảnh sân khách
- ·Nhận định, soi kèo Ipswich(U21) với Swansea City(U21), 20h00 ngày 20/2: Nỗi đau kéo dài
最新内容
- ·Nhận định, soi kèo Man City vs Club Brugge, 3h00 ngày 30/1: Không còn đường lùi
- ·Nhận định, soi kèo Bengaluru với Chennaiyin, 21h00 ngày 7/2: Cửa trên đáng tin
- ·Nhận định, soi kèo Zob Ahan với Malavan, 18h30 ngày 15/2: Kịch bản quen thuộc
- ·Nhận định, soi kèo Ehime với V
- ·Nhận định, soi kèo Juarez vs Santos Laguna, 10h00 ngày 30/1: Không thắng Laguna thì thắng ai
- ·Nhận định, soi kèo Teuta Durres với KF Tirana, 22h59 ngày 20/02: Chủ động buông bỏ
- ·Nhận định, soi kèo Stoke City với QPR, 02h45 ngày 15/2: Bất phân thắng bại
- ·Nhận định, soi kèo Ruch Chorzow vs Warta Poznan, 21h00 ngày 17/2: Dìm chủ xuống đáy
- ·Nhận định, soi kèo Sydney vs Adelaide United, 13h00 ngày 1/2: 3 điểm xa nhà
- ·Nhận định, soi kèo Boyaca Chico với Independiente Medellin, 8h20 ngày 15/2: Ưu thế sân nhà
推荐内容
热点内容
- ·Nhận định, soi kèo Juarez vs Santos Laguna, 10h00 ngày 30/1: Không thắng Laguna thì thắng ai
- ·Nhận định, soi kèo Iran vs Nhật Bản, 18h30 ngày 3/2
- ·Nhận định, soi kèo Medeama SC với Al Ahly SC, 22h59 ngày 23/02: Nhà vô địch tỉnh giấc
- ·Nhận định, soi kèo Alianza Petrolera với America de Cali, 9h00 ngày 7/3: Kịch bản quen thuộc
- ·Nhận định, soi kèo Sporting Lisbon vs Bologna, 3h00 ngày 30/1: Tự quyết số phận
- ·Nhận định, soi kèo Aizawl FC vs Sreenidi Deccan, 20h30 ngày 19/02: Khách lấn chủ
- ·Nhận định, soi kèo Deportivo Pereira vs Independiente Santa Fe, 08h15 ngày 18/2: Nối dài mạch thắng
- ·Nhận định, soi kèo BG Pathum United với Uthai Thani, 19h00 ngày 15/2: Khó cho chủ nhà
- ·Nhận định, soi kèo Universitario vs Inter Miami, 8h00 ngày 30/1: Điểm tựa sân nhà
- ·Nhận định, soi kèo Al Ahli Benghazi vs Al Morooj , 00h00 ngày 30/01