Nhận định, soi kèo Đồng Tâm Long An vs Bình Phước, 16h00 ngày 9/2: Tiếp tục bất bại

Ngoại Hạng Anh 2025-02-11 05:37:09 2886
ậnđịnhsoikèoĐồngTâmLongAnvsBìnhPhướchngàyTiếptụcbấtbạv league hôm nay   Hồng Quân - 08/02/2025 18:20  Việt Nam
本文地址:http://play.tour-time.com/html/%C2%A0%C2%A0%20Pha%20l%C3%AA%20-%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%2030/09/2021%2004:35%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%C2%A0Nh%E1%BA%ADn%20%C4%91%E1%BB%8Bnh%20b%C3%B3ng%20%C4%91%C3%A1%20gi%E1%BA%A3i%20kh%C3%A1c
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Nice vs Lens, 23h00 ngày 8/2: Cân bằng

Nhận định, soi kèo Đồng Tâm Long An vs Bình Phước, 16h00 ngày 9/2: Tiếp tục bất bại

Tác giả và con trai

Hiểu và thương

Tôi từng có duyên được lắng nghe một buổi giảng pháp của Thiền sư Thích Nhất Hạnh khi ngài về Việt Nam lần đầu tiên (năm 2005), thầy nói về tình thương và sự gắn kết của cha mẹ - con cái. Theo Thiền sư, có rất nhiều người thương mà không hiểu con nên đã tạo ra áp lực cho con của mình. 

Không hiểu bởi vì không lắng nghe con. Đa số phụ huynh hay dùng “quyền” làm bố mẹ để đặt ra quá nhiều yêu cầu cho con phải làm. Từ nhỏ, khi con mới chào đời đã “yêu cầu” con phải ăn khỏe, lớn nhanh hơn con người khác. Khi con chập chững đến trường thì để con gánh ước mơ của chính mình - phải học giỏi nhất, đều các môn và số điểm phải luôn cao. 

Khi con lớn, lại mong con có người yêu, thành gia lập thất với bạn đời như thế này, thế kia, theo chuẩn của cha mẹ, thậm chí của đại gia đình. Rồi con trai hay cháu đích tôn thì phải nối dõi tông đường, ép con mình phải gánh vác đủ thứ trách nhiệm mà đôi khi không cần biết con có khả năng, có làm nổi không.

Tôi từng nghe tâm sự của một người bạn là con-trai-một của một gia đình: “Mình sinh ra đã mang giới tính thứ 3, thuộc cộng đồng LGBT nhưng không dám sống thật với bản thân. Mình sợ ba mẹ mình buồn, và nếu bố mẹ mình biết giới tính thật của mình sẽ nghĩ đây là mối… nhục của gia đình”.

Và bạn đã sống trong nỗi sợ và áp lực ấy suốt 35 năm qua. Khi lên TP.HCM học, có công việc, bạn ngại về quê không phải vì không thương quê, nhớ ba mẹ mà vì mỗi lần về lại nghe hối thúc chuyện vợ con, lại nghe càm ràm, so sánh với thằng Tý thằng Tèo gần nhà.

Ít cha mẹ nào hỏi con mình đi học có vui không mà chỉ biết đến điểm số và luôn luôn áp lực điểm số với con. Không phải tự nhiên mà những học trò tuổi mới lớn đã chọn sống quậy phá hoặc tự tử như một giải pháp bứt mình ra khỏi những ràng buộc thái quá từ cha mẹ. 

Con học giỏi ai không vui và chắc chắn, nếu con giỏi giang thì chính các con cũng vui vì điều đó. Nhưng đó không chỉ là mong muốn và áp lực mà nó là biểu hiện, bao gồm nhiều yếu tố quyết định: năng lực tự thân, sự rèn luyện, chuyên cần theo kiểu “cần cù bù thông minh”…

Song, sự giỏi giang nào cũng phải có điểm dừng, nghĩa là, ai cũng có một giới hạn để đạt được, để chịu đựng trong một khoảng thời gian nào đó. 

So sánh con mình với người khác là cách thiếu tôn trọng con và khiến con càng mặc cảm. Khuyến khích trẻ không phải bằng cách ấy mà cần một lời động viên gợi mở: con cứ cố gắng hết sức và vui vẻ với kết quả đạt được.

Nếu thương con, lắng nghe con thì hẳn cha mẹ sẽ nhận ra con mình có xu hướng tình cảm nào để có thể chia sẻ nhẹ nhàng: con thương ai cũng được, miễn là con hạnh phúc. 

Nếu thật thương, chắc chắn cha mẹ sẽ thấy những mỏi mệt nơi việc học, khó khăn trong cuộc sống của con để có thể tỉ tê: con có chuyện chi ở trường hả/ con có gì chia sẻ với ba mẹ không…

Sự lắng nghe sâu chính là ta có thể cảm nhận được cả những điều người kia không nói, thấy được cả những áp lực vô hình mà họ đang gánh để cùng họ ngồi xuống, tháo gỡ, giúp đỡ bằng cách thật nhẹ nhàng, như là ngồi im đó, có mặt cho họ như một bờ vai vững chãi.

Ba mẹ biết cách sống hạnh phúc, con mới hạnh phúc

Khi xem hạnh phúc là món quà thì ta sẽ luôn kiến tạo niềm vui tự thân để tặng cho người ta thương. Nếu lòng ta đầy ắp lo lắng, phiền não, mong muốn (mà không được)… thì làm sao ta có thể giúp người kia hạnh phúc?

Tình thương, nếu được xem như một sự trao đi ngọt ngào thì nó phải là chất liệu tạo nên niềm vui cho cả người trao lẫn người nhận.

Sự thật là, có nhiều phụ huynh trao đi tình thương trong mong cầu rất nhiều thứ ở con. Tạo ra vô vàn áp lực cho con thực ra cũng là tạo chừng ấy mệt mỏi cho mình.

Có người bảo, hãy làm bạn với con theo cách đặc biệt. Và, khi trở thành một người bạn thực thụ, ta sẽ không đòi hỏi con phải hồi đáp lại bất cứ thứ gì, kể cả cái ta nghĩ là tốt nhất cho con. Khi con không thể giỏi tự nhiên nhưng ta “bắt” con phải học toán, lý, hóa vì dễ thi vào những ngành nghề “hot” hiện nay - đó là thương mà không hiểu - cũng như khi người ta không thích ăn đồ ngọt mà ta ép họ ăn vì nó ngon (với ta) là một sai lầm.

Chỉ khi nào mình hiểu và chấp nhận con cái như là chính con, với tất cả những gì thuộc về con thì ta mới mang lại được niềm vui, hạnh phúc cho con. 

Thực ra, ngay khi có thể buông được những ý niệm mong cầu con mình phải thế này thế kia (tốt theo ý mình) thì ta cũng liền có hạnh phúc. Cũng ngay lúc ấy, ta tháo bỏ gánh nặng lâu nay mình đặt lên vai con trẻ. Tôi tin, khi đó, cả hai cùng mỉm cười, nhẹ nhàng đi qua tất cả những ánh mắt thiên hạ nhìn vào, bởi ta đã biết cách nhìn người thương, hiểu họ cần gì, nên như thế nào là tốt cho họ rồi.

(Lời dặn lòng của ông bố đơn thân có cậu con trai 4 tuổi)

Lưu Đình Long

">

Cha mẹ biết cách sống hạnh phúc, con cái mới hạnh phúc

Tôi lấy vợ được 5 năm và có 1 bé gái 2 tuổi. Từ lúc nào đó tôi và vợ không bao giờ có tiếng nói chung với nhau, tất cả cũng bởi vì một chữ tiền.

Tôi là một cán bộ quèn làm trong cơ quan nhà nước. Vợ tôi cũng từng là nhân viên kế toán cho một công ty tư nhân nhưng lương bèo bọt nên đã bỏ nghề ra làm kinh doanh. Ban đầu, vợ tôi chỉ bán hàng trên mạng, tuy không được nhiều tiền nhưng cuộc sống cũng coi như tạm ổn.

{keywords}
Buồn vì vợ chỉ coi trọng đồng tiền. Ảnh minh họa

Cách đây 3 năm, vợ nói với tôi muốn vay tiền mở cửa hàng kinh doanh đồ trẻ em. Đắn đo, suy nghĩ, tôi thấy quyết định của vợ cũng được nên quyết định về quê thế chấp căn nhà của bố mẹ để lấy vốn cho vợ làm ăn.

Thế rồi việc làm ăn của gia đình bắt đầu khấm khá và trả được nợ. Vợ tôi cũng mở thêm một vài cửa hàng nữa và thuê nhân viên trong coi giúp.

Tuy công việc có nhân viên trong coi nhưng vợ tôi vẫn rất bận rộn, không có thời gian để chăm sóc chồng con. Cuộc sống của chúng tôi bắt đầu chao đảo.

Từ khi có tiền, tính khí vợ cũng thay đổi hẳn. Từ lúc nào tôi và vợ không còn tiếng nói chung. Cô ấy bắt đầu chê bai những người không kiếm ra tiền, không biết làm ăn và coi thường ra mặt.

Đơn giản như việc bạn cũ đại học của tôi đến nhà chơi, cô ấy không thèm tiếp lời khi nhìn chiếc xe máy cũ đậu ở sân. Cô ấy cho rằng bạn tôi đến là để xin xỏ, vay tiền.

Nhiều lần tôi đã nói chuyện với vợ về việc này nhưng cô ấy phản đối quyết liệt và ngày càng coi khinh người khác hơn. Cô ấy cho rằng những người không làm ra tiền là người không chịu khó. Những người như vậy đến nhà chơi, cô ấy không muốn giao lưu, trò chuyện.

Rồi những mối quan hệ của tôi và bạn bè cũ cũng dần dần mất đi vì vợ, nhiều đồng nghiệp cơ quan cũng phải lên tiếng dè bỉu vì cách sống vô lễ của vợ mình.

{keywords}
càng ngày vợ tôi càng coi khinh người khác hơn. Ảnh minh họa

Tôi thực sự buồn vì cách sống hiện nay của vợ. Tôi phải làm sao để thay đổi hiện tại u tối này. Tôi chỉ mong vợ tôi hiểu, tâm sự để đối nhân xử thế đúng chừng mực.

Nhiều lúc buồn bực tôi không muốn trở về căn nhà này nữa. Nếu tôi có ý kiến thì vợ tôi nói cô ấy không rảnh để nói chuyện tào lao, còn phải kiếm tiền.

Thật sự cuộc sống vợ chồng tôi như thế này tôi chán nản lắm và chẳng cần sống sung túc bằng đồng tiền của vợ kiếm ra. Tiền để làm gì khi cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc, không có tiếng nói chung.

Mong mọi người hãy giúp tôi, làm sao để vợ tôi bớt coi khinh người khác. Tôi xin cám ơn nhiều.

Độc giả Đỗ Hoài

Tin liên quan

Tiền bạc và chuyện ấy mắc mớ gì với nhau?">

Vợ chỉ coi trọng tiền bạc

友情链接