Trực tiếp AFF Cup 2022 Việt Nam vs Myanmar: Quang Hải đá chínhTrực tiếp bóng đá Việt Nam vs Myanmar thuộc khuôn khổ bảng B AFF Cup 2022, 19h30 hôm nay 3/1, SVĐ Mỹ Đình." />

HLV Thái Lan tuyên bố sẽ bảo vệ ngôi vô địch AFF Cup

Thể thao 2025-01-26 17:04:13 3524
Trực tiếp AFF Cup 2022 Việt Nam vs Myanmar: Quang Hải đá chínhTrực tiếp bóng đá Việt Nam vs Myanmar thuộc khuôn khổ bảng B AFF Cup 2022,áiLantuyênbốsẽbảovệngôivôđịmâm cỗ ngon miền bắc 19h30 hôm nay 3/1, SVĐ Mỹ Đình.
本文地址:http://play.tour-time.com/html/103c199161.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs Ipswich Town, 22h00 ngày 25/1

wet-dead-iphone-02.jpg
Ảnh minh họa.

>> Thị trường smartphone đã bão hòa?/ Cuộc đua smartphone giá rẻ chỉ mới bắt đầu

Năm 2013 chứng kiến nhiều smartphone hàng “top” xuất hiện. Kể từ đầu năm đến nay, có thể kể đến một vài gương mặt tiêu biểu như: HTC One, BlackBerry Z10, Samsung Galaxy S4, Moto X, LG G2. Chúng đều là những smartphone thực sự tốt và được nhiều người thèm muốn.

Tuy nhiên, bất chấp những sự kiện ra mắt rình rang, những tháng ròng giám đốc úp mở về sản phẩm kế tiếp, không một thiết bị nào thực sự trở thành cuộc cách mạng như kì vọng. Chúng đều ngang ngang nhau. Apple đã có bước nhảy vọt so với đám đông năm 2007 với iPhone, song từ đó, mọi người đều bám đuổi nhau khốc liệt.

Với phần lớn mọi người, tất cả đều thực hiện những tác vụ tương tự: chạy ứng dụng, duyệt web, xem video, kiểm tra email, chơi game. Dù bỏ ra thêm bao nhiêu tiền hay điện thoại có tính năng độc đáo gì, mọi thứ đều giống nhau. Mô hình “điện thoại thông minh” đã chết!

Với những người theo dõi sít sao ngành đi dộng, những gì đã diễn ra trong 6 năm qua có thể khiến họ bật cười. Tuần trước, LG giới thiệu G2 với điểm nổi bật nhất là nút bấm vật lý được chuyển hết về phía sau, ngay dưới máy ảnh. Nokia tháng trước ra mắt Lumia 1020 máy ảnh 41MP, một tính năng cao cấp mà số đông không bao giờ cần tới, chưa kể tới việc nó đắt hơn các đối thủ khác khoảng 100 USD. Samsung có lẽ tệ hại nhất với Galaxy S4. Hãng điện tử Hàn Quốc “thêm mắm thêm muối” vào S4 những thứ không cần thiết như điều khiển bằng ánh mắt, khiến thiết bị trở nên rối rắm và phức tạp khi sử dụng.

">

Smartphone đã chết?

{keywords}

Cụ thể, Galaxy S3 và Galaxy Note 2 đều đứng trên đại địch iPhone 5 của Apple.Một điểm đáng chú ý là cuộc thăm dò được tiến hành hồi tháng 3, trước khiSamsung tung ra Galaxy S4. Nếu như tính cả S4 thì rất có thể, iPhone 5 sẽ phảiđối mặt với thêm một đối thủ cực kỳ nặng ký nữa từ Samsung.

Số điểm mà S3 nhận được là 84 trên thang điểm 100. Đứng sát ngay sau S3 làGalaxy Note 2 với số điểm 82, bằng điểm với iPhone 4S. Trong khi đó, phiên bảniPhone mới nhất là iPhone 5 lại chỉ đứng ở vị trí tiếp theo với 81 điểm. ViệciPhone 4S đứng trên iPhone 5 cũng là một hiện tượng đáng chú ý, khi mà công nghệmới nhất dường như lại không được lòng người dùng bằng model tiền nhiệm. Tấtnhiên, liệu đây có phải sự thụt lùi về trải nghiệm hay không thì còn cần thêmnhiều nghiên cứu khác nữa, ACSI phân tích.

Ngoài hai ông lớn Samsung và Apple thì danh sách này còn gọi tên MotorolaDroid RAZR Maxx HD với số điểm khá cao là 80 và Droid Razr đạt 77 điểm. Dunglượng pin 3300 mAh của Droid Razr Maxx HD cho phép người dùng sử dụng con dế nàyliên tục trong hơn một ngày mà không cần sạc lại. Thông tin này được đưa ra khimà Motorola chỉ vừa mới công bố bộ ba Droid Ultra, Droid Maxx và Droid Mini hồituần trước, còn siêu phẩm Moto X thì chuẩn bị ra mắt vào ngày 1/8 tới. ACSI chorằng "Motorola đã chứng minh họ đủ sức tung ra những smartphone có khả năngthách thức cả Samsung lẫn Apple".

Một điều cũng đáng nói là trong khi người dùng Mỹ chuộng Samsung hơn iPhonethì trớ trêu thay, iPhone 5 lại ghi điểm cao nhất trong Chỉ số Thỏa mãn ngườidùng Hàn Quốc, đánh bại Samsung ngay trên sân nhà.

Y Lam(Theo Phone Arena)

">

S4 và Note 2 thỏa mãn người dùng hơn hẳn iPhone 5

Nhận định, soi kèo Bournemouth vs Nottingham, 22h00 ngày 25/1: Đôi công hấp dẫn


Trong xe lặng im, không có bất kỳ người nào trả lời câu hỏi của nàng.

Qua một hồi lâu, Du Thanh Vi nói: "Tiểu muộn ngốc, sau khi cha tôi có chuyện, ông nội tôi mải miết tìm cha tôi, những năm nay tìm rất nhiều giếng Hoàng Tuyền. Chiếc giếng này là một trong những chiếc giếng Hoàng Tuyền nguy hiểm nhất được phát hiện và là chiếc giếng duy nhất tìm thấy giao xà, cũng là một cái giếng có hi vọng nhất. Ông nội tôi nói cha tôi mang theo trên người món bảo vật có thể trấn được giao xà." Cô tạm ngừng, nói: "Nếu không phải ông nội tôi tự biết ông ấy không có khả năng xuống giếng thì ông ấy đã tự mình xuống đó từ lâu rồi." Cô quay đầu lại liếc nhìn Lộ Vô Quy, nói: "Ông nội tôi đã tới đây rất nhiều lần, hầu như hàng năm đều đến, không có một lần nhìn thấy giao xà. Cho tới nay, ông cũng chỉ là dựa vào phong thủy và bố cục của nơi này mà suy đoán ở đây rất có khả năng xuất hiện giao xà. Nếu như trước kia ông phát hiện có giao xà, liều mạng cũng sẽ đi tìm."

Lộ Vô Quy không nói nữa. Nàng nghĩ đến Du Kính Diệu biến thành quái vật vảy rắn, nghĩ đến vảy rắn trên lưng Du Thanh Vi, nàng nghĩ nếu như cột sống của Du Thanh Vi không bị ông nội in bùa niêm phong lại, Du Thanh Vi cũng sẽ biến thành quái vật vảy trắng. Nếu không tháo gỡ được nút thắt này, có lẽ con của Du Thanh Vi trong tương lai vẫn có thể có vảy trắng trên người, cũng sẽ biến thành quái vật vảy trắng. E rằng, nhóm ông Du cũng không chỉ là tìm Du Kính Diệu.

Xe trở lại nội thành thì trời đã sáng.

Tả Tiểu Thứ đưa Tần Đạo Gia về nhà trước, lúc này mới lái xe trở về nhà ông Du.

Xe mới vừa vào trong sân, Du lão gia tử cùng Tả Nhàn đều vội vàng ra đón.

Sau khi bọn họ vào nhà, Du Thanh Vi kể cho ông Du chuyện đã xảy ra trong hai ngày nay.

Ông Du nghe xong không nói gì, chỉ bảo bọn họ đi nghỉ ngơi trước.

Lộ Vô Quy ăn bữa sáng rồi về nhà tắm rửa sạch sẽ, sau khi thu dọn ổn thỏa, nằm sấp trên đầu giường, mở ra điện thoại di động đã sạc pin được một lúc đặt ở đầu giường.

Điện thoại khởi động máy, liên tiếp vang lên tin báo của các cuộc gọi nhỡ, có của Trang Phú Khánh, của vợ Trang Phú Khánh, nhưng phần lớn đều là của Trang Hiểu Sanh, đến mười mấy cuộc.

Nàng gọi lại cho chị Hiểu Sanh, vốn tưởng rằng chị Hiểu Sanh sẽ mắng nàng hoặc là giận nàng, kết quả chị Hiểu Sanh hỏi nàng không phải nói phải bảy ngày mới về sao? Sau đó nàng mới biết chị Hiểu Sanh liên lạc nàng không được, liền gọi điện thoại cho ông Du.

Nàng không biết ông Du nói gì với chị Hiểu Sanh, dù sao bây giờ chị Hiểu Sanh không ngăn cản nàng xuống giếng Hoàng Tuyền nữa, chỉ căn dặn nàng cẩn thận chút.

Nàng biết cái giếng kia hung hiểm, nhờ Tiểu Đường mang đến ít vật liệu vẽ bùa, lại vẽ một đống bùa, đặc biệt là bùa phong cương, Du Thanh Vi cùng Tả Tiểu Thứ đều dùng nhiều lắm. Hai cô ấy chạy trốn như con rùa, nếu như không cho hai cô ấy chuẩn bị đủ bùa phong cương để bảo mệnh, hai cô ấy cũng khỏi cần xuống giếng. Du Thanh Vi không xuống giếng, chị Hiểu Sanh tuyệt đối sẽ không để nàng đi. Nàng biết chị Hiểu Sanh nghĩ gì, Du Thanh Vi là cháu gái ông Du, coi Du Thanh Vi như bùa hộ mệnh của nàng, nàng cảm thấy nàng là bùa hộ mệnh của Du Thanh Vi mới đúng.

Tả Tiểu Thứ mang cho nàng thật nhiều thịt khô, thịt bò, thịt thỏ, thịt cá, thịt gà, thịt lừa, có đủ mọi hương vị. Nếu không phải nàng nhỏ hơn Tả Tiểu Thứ, tính ra nàng với Du Thanh Vi là cùng thế hệ, nàng cảm thấy Tả Tiểu Thứ có thể làm được chuyện ôm đùi nàng mà gọi sư phụ.

Cái người trên hai mươi ôm cánh tay của nàng nói phải giúp nàng vẽ bùa phong cương. Nàng để Tả Tiểu Thứ vẽ bùa, vẽ mười lá thì chín lá là giấy lộn, lá còn lại thì không khác giấy lộn là bao. Nàng vẽ được một xấp thật dày, Tả Tiểu Thứ một lá cũng không vẽ được, đang đâu lãng phí lá bùa với vật liệu của nàng, ngốc tới mức nàng cũng không biết nói cái gì cho phải. Nàng thực sự không nỡ để Tả Tiểu Thứ lãng phí lá bùa và vật liệu của nàng, mau chóng đưa một đống lá bùa cho cô ấy, cuối cùng cũng đuổi được cô ấy đi.

Để tỏ lòng biết ơn của mình, Tả Tiểu Thứ dùng xe chở hàng nhỏ kéo cả một xe thịt khô tặng nàng. Nàng cảm thấy nếu như nàng ăn hết những thịt khô này, khẳng định đời này cũng không muốn ăn thịt khô nữa, liền chia ra hơn một nửa để Tả Tiểu Thứ đóng gói gửi cho Trang Phú Khánh.

Nàng nghe thấy ba gã Quỷ Đạo nói muốn lưỡi câu, dây câu, Tỏa Long Câu, Tỏa Giao Liên gì đó, cho rằng phải chuẩn bị rất lâu, kết quả mất ba ngày đã chuẩn bị đầy đủ đồ vật. Một cái cung đầu rồng, mười hai mũi tên đều có khắc bùa, nàng vừa nhìn cái đầu mũi vẽ bùa, liền biết là thiên về dùng mũi tên bùa gọi năng lượng giông tố vào trong bùa niêm trên mũi tên, không cần sử dụng, chỉ mới đặt ở đây đã cảm thấy khí thế kinh người. Dây cung như là gân của loài động vật nào đó, nhưng nàng không nghĩ rằng gân của loài nào có thể phát ra ánh sáng óng ánh mờ mờ như ngọc. Trên gân thấp thoáng có hoa văn, hoa văn đó trông vô cùng có đạo vận, không phải khắc lên, như là thiên nhiên hình thành.

Ngón tay của nàng đặt vào trên dây cung, cảm giác thấm lạnh, để nàng thấy quen thuộc lạ thường, dường như đã từng đi cùng nàng rất nhiều năm tháng. Nhưng nàng không nhớ ra được mình thấy cây cung này ở đâu, nói một cách chính xác là không nhớ ra được thấy sợi gân này ở đâu.

Trong lòng dâng lên cảm giác mất mát làm cho nàng không còn tâm tình để xem thứ khác, cúi đầu lên xe.

Cũng không lâu lắm, Du Thanh Vi cùng Tả Tiểu Thứ lên xe, Du Thanh Vi ngồi trên ghế lái, khởi động xe việt dã.

Tả Nhàn và ông Du đứng ngoài xe, căn dặn bọn họ nhất định phải cẩn thận.

Lộ Vô Quy nghe thấy Tả Nhàn gọi nàng: "Tiểu Quy Quy", quay đầu nhìn Tả Nhàn, nghe thấy Tả Nhàn nhờ nàng chăm nom Tả Tiểu Thứ cùng Du Thanh Vi, nàng gật đầu đáp lại.

Sau khi xe chạy khỏi tiểu khu, xe của nhóm Đường sư thúc chạy ở đằng sau lại rẽ vào đường khác, Lộ Vô Quy không biết bọn họ làm gì, cũng không có hỏi.

">

Truyện [Đam Mỹ] Quy Hồn


Không phải anh đã bỏ trốn rồi sao?

Lúc này Tưởng Hiểu Hiểu mới phát hiện, cô đang ở một nơi nào đó sâu trong núi, phía trước là cánh rừng, phía sau thì sâu thăm thẳm không thấy đáy, xung quanh cô không chỉ có Tưởng Nghị, cách đó không xa còn một người đàn ông ăn mặc kín đáo, làn da ngăm đen, đang đề phòng xung quanh, nhưng điều khiến cô phát sợ là vì anh ta trông rất giống Triệu Vũ!

Người đàn ông kia đang dựa lưng vào gốc cây cổ thụ nghỉ ngơi, bóng dáng cao lớn nên dù có bóng cây to kia vẫn khiến người khác cảm thấy hoảng sợ!

Bên cạnh anh ta là Khương Triết và Tưởng Diễn, những người này đều đang ở cùng một chỗ, im lặng không nói lời nào.

Theo bản năng cô muốn trốn đi, cô còn mang theo váy cưới màu đỏ, đúng vậy, cô đã lấy chồng, là người phụ nữ của người khác rồi.

Bọn họ đến là để tìm Tô Anh sao?

Tưởng Hiểu Hiểu đột nhiên nở nụ cười, bày tỏ sự phấn khích.

Cô nhớ rất rõ đêm hôm qua, Diêu Lượng đã mang Tô Anh đi cho đàn em chơi đùa. Dù cho có tìm được đi nữa thì cũng chỉ là một bông hoa rách nát, người đàn bà mà ai cũng có thể làm chồng, còn gì được gọi là ngây thơ trong sáng! Ai mà còn muốn cô ta chứ!

Tưởng Nghị nghiêng người chắn trước mặt Tưởng Hiểu Hiểu, anh thấp giọng nói: "Hiểu Hiểu, em......"

Tưởng Hiểu Hiểu cười, làm Tưởng Nghị nhíu mày.

Tưởng Hiểu Hiểu cúi mặt, lí nhí nói: "Anh à, nếu anh thật sự quan tâm em thì đưa em về đi, hiện giờ em đã gả cho Diêu Lượng, là người phụ nữ của anh ta, anh đem em đi, muốn xem em khổ thế nào sao?"

Tưởng Nghị cười lạnh: "Hiểu Hiểu, đến bây giờ em vẫn còn chấp mê bất ngộ, em theo Diêu Lượng lâu như vậy rồi mà vẫn không nhìn ra hắn làm gì sao? Đi theo hắn sẽ không có kết quả tốt đâu!"

Tất nhiên Tưởng Hiểu Hiểu biết, nhưng nếu không đi theo Diêu Lượng, chẳng lẽ theo Tưởng Nghị trở về ngồi tù sao? Cô không muốn! Huống chi Diêu Lượng có thể thỏa mãn bất cứ yêu cầu nào của cô, anh ta sẽ giúp cô báo thù!

"Anh đưa em về đi, em xin anh..."

"Đừng mơ tưởng đến chuyện đó nữa!"

Tưởng Nghị đối với Tưởng Hiểu Hiểu lúc này chỉ toàn thất vọng, tới bước này rồi, cô còn không biết hối cải chút nào!

"Hiện tại em cho rằng Diêu Lượng có thể đi đâu? Hang ổ của hắn đã bị tiêu diệt, em còn muốn trở về sao, còn tưởng rằng có thể giống như lúc trước nhất hô bá ứng [1] sao?"

[1] nhất hô bá ứng: quyền cao chức trọng

Tưởng Hiểu Hiểu kinh hãi, cô chỉ nghĩ rằng Tưởng Nghị đưa cô ra đây, nghĩ rằng Triệu Vũ và Khương Triết còn đang suy nghĩ biện pháp đi cứu Tô Anh, tại sao chỉ qua một đêm...

Cô lập tức phủ nhận, nói: "Không phải như vậy! Anh đừng gạt em, không phải! Diêu Lượng rất lợi hại, các anh không thể bắt được anh ấy! Anh ấy sẽ đến cứu em!"

Cô biết Diêu lượng làm gì, cũng biết tay Diêu Lượng dính đầy máu, càng biết trong trại mỗi ngày đều có người chết, bởi vì biết chuyện đó cho nên cô càng cho rằng Diêu Lượng sẽ không bị tóm nhanh như vậy!

Tưởng Nghị đã không còn lời nào để nói với Tưởng Hiểu Hiểu, hiện giờ anh rất đang thất vọng về cô.

Tưởng Hiểu Hiểu chưa bao giờ bị hoảng hốt như vậy, nếu Diêu Lượng bị bắt, cô nên làm gì bây giờ? Không, cô không thể trở về, cô không muốn quay lại nơi đó, cô không thể bị người khác chế giễu, chuyện đó so với giết chết cô còn kinh khủng hơn...

- --

Lúc Tưởng Hiểu Hiểu kinh hoảng chuẩn bị âm thầm chạy trốn thì lại thấy Tô Anh!

Hình như cô ta cũng mới tỉnh lại, trong tay ôm một bình nước dùng trong quân đội để uống nước, trên người cô ta không hề bị vấy bẩn, vẫn còn dáng vẻ buồn ngủ, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra cô ta không phải chịu bất cứ chuyện tồi tệ gì rồi!

Tô Anh phát hiện ra cô đang nhìn, lúc bỏ bình nước xuống còn quay sang nhìn cô cười, điệu bộ vô cùng đắc ý, làm Tưởng Hiểu Hiểu tức giận đến mức cắn hai hàm răng đến phát đau!

Cô nhớ rõ ràng là tối hôm qua......

Tưởng Hiểu Hiểu tức tối, quả nhiên cô không nên lơ là, sao cô không đợi chứ? Nếu muốn kết hôn thì cô cũng nên chính mắt nhìn Tô Anh chịu nhục mới được đã chứ!

Lúc này cô mới chịu tin điều Tưởng Nghị nói, Diêu Lượng thật sự đã xảy ra chuyện, bằng không Tô Anh sao có thể hoàn hảo không tổn hại gì xuất hiện ở chỗ này chứ?!

Tô Anh cũng đã sớm biết Tưởng Hiểu Hiểu không có khả năng sẽ dễ dàng buông tha mình, lúc Hoắc Khâu đi rồi, cô cũng ở ngoài sơn động tìm cách trốn đi, quả nhiên không sai, một lát sau liền thấy một đám đàn ông say khướt đi đến, lời nào nói ra cũng đều dơ bẩn, cô biết những người đó muốn làm gì.

Bởi vì bọn họ không tìm được người, nhưng cũng không hoảng loạn, ngược lại hứng thú càng thêm đậm, đại khái là cho rằng Tô Anh là một cô gái nên không thể trốn thoát xa được, cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay bọn họ được, nên từ chỗ đó tỏa ra đi tìm.

Tô Anh trốn đi, trong chốc lát, người của Hoắc Khâu và Khương Triết, Triệu Vũ, Tưởng Diễn xuất hiện, bọn họ cũng ngụy trang, trong bóng đêm hạ gục từng người trong đám người say khướt kia. Tô Anh cũng không tham dự nhiều, cô bị một người đàn ông cao lớn mang đến nơi an toàn trốn đi. Khi trời sáng, tiếng súng sau núi còn chưa dứt hết, nghe nói Diêu Lượng bị tóm gọn, nhưng mà Diêu Lượng còn hai người anh trai và cha hắn vẫn đang lẩn trốn, người của Hoắc Khâu và Triệu Quyền đuổi theo, Khương Triết cùng Triệu Vũ, Tưởng Diễn trở về.

Tuy rằng cô không trải qua nhiều mưa bom bão đạn nhưng có thể ngửi được trên người Khương Triết và Triệu Vũ có mùi máu, thậm chí là máu có lẫn cả bùn đất.

"Không biết trong núi bây giờ còn nhiều hay ít người đang trốn, ăn một chút đi rồi chúng ta mau chóng rời khỏi đây."

Thật sự trong núi hiện giờ không thiếu những người đang trốn đi như bọn họ, chỉ là đêm qua tiếng động quá lớn, cũng rất loạn, hơn nữa cũng không thể xác nhận những người bị Diêu Lượng lừa tới đây đã hoàn toàn quy thuận chưa, cũng sợ sẽ bị phục kích từ sau lưng. Khương Triết và Triệu Vũ, Tưởng Diễn luân phiên nhau mang theo Tô Anh rời đi.

Tưởng Nghị mang theo Tưởng Hiểu Hiểu, tuy rằng anh giận Tưởng Hiểu Hiểu ngu ngốc nhưng cũng sẽ không bỏ lại cô mà không quan tâm.

Anh đưa cho Tưởng Hiểu Hiểu một cái bánh lương khô và nước, Tưởng Hiểu Hiểu không từ chối, cô bị trói hai tay ở phía sau, bất đắc dĩ bày ra bộ mặt đáng thương, nói: "Em ăn như thế nào đây? Huống chi em còn là một đứa con gái trói gà không chặt, các anh nhiều người như vậy, em còn có thể chạy sao?"

Tưởng Nghị lạnh giọng: "Chìa khóa không ở trong tay anh, há miệng ra."

Anh nhét thẳng bánh vào miệng Tưởng Hiểu Hiểu, cho cô uống nước một cách thô lỗ, "Đừng có mong giở trò, lần này em không muốn cùng anh trở về, anh cũng sẽ mang em trở về!"

Tưởng Hiểu Hiểu rũ mắt, bị bánh quy và nước làm nghẹn đến trong lòng vừa tủi thân vừa khổ sở, cô chưa từng xem thường Tưởng Nghị, chính là Tưởng Nghị chưa bao giờ tín nhiệm cô, anh luôn đề phòng cô, đối với cô còn không tốt bằng đối với Tô Anh, vì sao tất cả mọi người đều thích Tô Anh, không thích cô chứ? Ngay cả anh trai ruột của cô cũng vậy.

Trong miệng lại ngoan ngoãn nói: "Em biết, chỉ là em bị trói thấy không thoải mái, hai tay đều đã tê rần......"

"Chịu đựng đi."

"......"

Tô Anh cũng nghe động tĩnh bên kia, nhưng cô không quay lại xem, im lặng ăn bánh quy, cô sẽ không đồng tình với sự đáng thương của Tưởng Hiểu Hiểu, kết cục mà cô ta có hôm nay đều là gieo gió gặt bão.

Tưởng Diễn chỉ thở dài không tiếng động, lắc lắc đầu, nói: "Sớm biết có hôm nay, biết vậy lúc trước..."

Người đáng thương sẽ có chỗ đáng giận.

Khương Triết chọn im lặng không nói gì.

Triệu Vũ lạnh lùng cười một tiếng, lạnh nhạt mà tuyệt tình.

Tuy anh đối với Tưởng Hiểu Hiểu không có chút hảo cảm nhưng trước mặt cô vẫn giữ ba phần lịch sự. Lúc này anh cũng không còn giữ một chút phép tắc nào. May mắn là Tô Anh không xảy ra chuyện gì, nếu không anh cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Ăn qua loa một chút, bọn họ chuẩn bị xuất phát tiếp.

Tưởng Hiểu Hiểu lại đột nhiên nói: "Anh... em, em muốn đi toilet..."

Tưởng Nghị nhíu mày.

Tưởng Hiểu Hiểu đợi chờ, lại thấy tất cả mọi người không tin tưởng nhìn mình.

Cô nhìn Triệu Vũ, người đàn ông kia với vẻ mặt khinh thường, ngay cả một ánh mắt cùng lười nhìn sang cô, hiện giờ cũng nhíu mày, dáng vẻ không kiên nhẫn, trong lúc nhất thời cảm thấy đau khổ, lại âm thầm oán hận không thôi.

Mọi người đều đối xử với cô lạnh lùng như vậy nhưng đối với Tô Anh che chở tận tình!

Cô ta phải chịu khổ gì chứ? Rõ ràng là khỏe mạnh, có thể chạy có thể nhảy, chỉ là từ dưới đất đứng lên thôi mà, anh còn cẩn thận đỡ ở phía sau! Sợ cô ta bị ngã à?

Rõ ràng người chịu tội là cô!

Vì sao chưd? Dựa vào cái gì!

Cô cúi đầu, che dấu ý hận trong mắt, trên mặt mảnh mai, điềm đạm đáng yêu.

- --

Tưởng Hiểu Hiểu được mở còng tay ra, Tưởng Nghị mang cô đi một bên, bởi vì sợ cô chạy trốn, là người con gái duy nhất ở đây, Tô Anh cùng Tưởng Nghị mang theo Tưởng Hiểu Hiểu đi, Khương Triết cùng Triệu Vũ không yên tâm nên cũng đi theo.

Tưởng Hiểu Hiểu ngồi xổm ở một bụi cỏ, trong lòng càng thêm hận.

Cô liếc mắt nhìn Tô Anh, đột nhiên nói: "Tô Anh, kỳ thật có một vấn đề tôi rất tò mò."

Tô Anh quay đầu lại nhìn cô một cái, cũng không nói tiếp.

Tưởng Hiểu Hiểu nói: "Khương Tứ thích cô, Triệu Nhị thích cô, ngay cả anh trai tôi cũng thích cô, bên cạnh cô có nhiều đàn ông như vậy, nhưng người cô yêu thực sự là ai? Một người cô cũng không chọn, chẳng lẽ chỉ hưởng thụ cảm giác bọn họ quan tâm, theo đuổi cô sao? Thỏa mãn lòng tham sao?"

Tô Anh không nghĩ tới chuyện Tưởng Hiểu Hiểu nói chuyện này với cô, nhưng cô cũng biết lời nói của Tưởng Hiểu Hiểu có ẩn ý, thật ra là đang châm ngòi mà thôi, cô nói: "Cô tính làm gì, có thời gian tò mò tôi, không bằng lo lắng cho chính bản thân mình đi? Cô cảm thấy sau khi ra khỏi đây, cô sẽ nhận được kết cục gì? Sẽ giống như lúc trước làm được làm cô công chú nhỏ của Tưởng gia sao, là ở trong ngục giam suốt nửa đời còn lại đó!"

Tưởng Hiểu Hiểu nghiến răng nghiến lợi, ác độc trong ánh mắt giống như có thể bắn chết người, cô lại cười: "Tất nhiên là tôi biết, nửa đời sau của tôi đã xác định, không thay đổi được. Không giống như cô, cô còn có bao nhiêu lựa chọn, tùy tiện chọn một người còn có thể làm cô cười đến nằm mơ còn tỉnh lại, còn nếu muốn làm chị dâu tôi? Nếu cô nguyện ý, tôi tất nhiên sẽ chúc phúc cho cô cùng anh trai tôi."

Tô Anh: "Từ lúc này đến sau khi ra ngoài, cô và tôi sẽ không có bất cứ liên quan gì nữa."

Tưởng Hiểu Hiểu than thở: "Xem ra anh tôi không có hy vọng rồi, vất vả lắm mới biết cảm giác thích một người, thật là đáng tiếc. Vậy chỉ còn có Triệu Vũ và Khương Triết, hai người bọn họ cô chọn một người đi?"

Tô Anh cười, cảm thấy Tưởng Hiểu Hiểu vừa buồn cười vừa ngu ngốc, thậm chí lời nói ra đều không suy nghĩ, cô lắc lắc đầu: "Đôi mắt của cô cũng chỉ thấy được nhiêu đó thôi sao?"

Tưởng Hiểu Hiểu ghét nhất chính là chuyện Tô Anh dùng ánh mắt đó nhìn cô, trong mắt toàn khinh miệt cùng trào phúng có thể làm ý hận trong lòng cô tăng thêm, giống như hiện tại, nhìn bộ dạng của cô ta lúc này đi, tưởng mình là công chúa sao? Thật ra chỉ là một đứa con gái buôn cây bán hoa thôi mà, may mắn gặp được những người như anh của cô nên nghĩ bản thân là Lọ Lem chắc!

Cô chỉnh lại quần áo, sau đó liếc mắt một cái, cô có thể thấy phía sau gốc cây là những thân hình cao lớn, cô nói với Tô Anh những lời này nhất định là họ nghe thấy được. Tô Anh sẽ lựa chọn ai mới là điều bọn họ quan tâm!
">

Truyện Tiệm Hoa Của Tô Anh

gsmarena_001.jpg
Hình ảnh được cho là của iPhone 5S - Ảnh: nowhereelse

>> Người dùng Apple muốn gì nhất ở iPhone 5S?/ Những hình ảnh thuyết phục nhất về iPhone 5C của Apple/  iPhone giá rẻ trình làng sẽ "khai tử" iPhone 5?

Tin đồn Apple sẽ phá vỡ truyền thống hai màu đen, trắng với iPhone 5S đang dần "nóng" lên, khi ngày càng nhiều hình ảnh xuất hiện trên mạng. Phiên bản 128GB mà các nhà phân tích dự đoán sẽ xuất hiện cũng có khả năng thành hiện thực hơn rất nhiều, sau khi tấm ảnh về hộp đựng iPhone 5S được tiết lộ.

Trong loạt ảnh mới nhất do trang nowhereelse (Pháp) đăng tải, iPhone 5S màu vàng rượu vang được xếp kế bên iPhone 5S phiên bản trắng, đen. Tấm panel nhựa trên đỉnh và chân máy vẫn còn thiếu, có lẽ chúng mang màu khác biệt hơn so với các phiên bản còn lại. Mặt trước thiết bị không được chụp lại.

Mặt sau hộp đựng iPhone 5S cho thấy nhãn 128GB và các lựa chọn kết nối mạng, bao gồm kết nối 3G DC-HSPA, CDMA và LTE (băng tần 1/3/5/13/25). iPhone 4 có bộ nhớ trong tối đa là 32GB, iPhone 4S và iPhone 5 tăng lên gấp đôi 64GB. Vì thế, năm 2013 là thời điểm thích hợp để nâng cấp bộ nhớ cho iPhone.

Một số hình ảnh các phiên bản iPhone 5S và hộp đựng:

gsmarena_002.jpg
 

Mặt sau iPhone 5S phiên bản đen, vàng rượu vang, trắng

gsmarena_003.jpg
 

Có thể thấy 2 tấm panel nhựa trên đỉnh và chân máy của iPhone 5S vàng bị khuyết.

">

Thêm bằng chứng iPhone 5S có bộ nhớ “khủng” 128GB

友情链接