您现在的位置是:Kinh doanh >>正文
Nhận định, soi kèo Texoma vs Foro SC, 07h00 ngày 19/3: Làm khó chủ nhà
Kinh doanh32人已围观
简介 Nguyễn Quang Hải - 18/03/2025 09:35 Nhận định ...
Tags:
相关文章
Soi kèo góc Thổ Nhĩ Kỳ vs Hungary, 0h00 ngày 21/3
Kinh doanhHoàng Ngọc - 20/03/2025 13:34 Kèo phạt góc ...
阅读更多Chàng trai H’Mông từ bồi bàn thành ông chủ, chinh phục khách Tây
Kinh doanhĐó là buổi tối cuối năm 2018, Sùng Mí Phìn có cuộc nói chuyện với người cha trước khi rời thị trấn cao nguyên đá Đồng Văn, Hà Giang để tìm đường đi mới cho bản thân. Khi nghe anh nói sẽ từ bỏ công việc giáo viên ổn định để đi học tiếng Anh về làm du lịch, cha anh phản đối kịch liệt. “Con muốn đi theo con đường con chọn…”, câu nói của anh chưa kịp dứt, cha anh ném cái cốc, vỡ toang. Một cuộc tranh cãi dữ dội khiến mẹ anh phải từ trong nhà lao ra can ngăn.
Sùng Mí Phìn bên ngôi nhà của mình ở xã Sà Phìn, Đồng Văn Sáng sớm hôm sau, khi những dải núi đá còn chìm trong sương, mẹ của Sùng Mí Phìn lục đục dậy nấu nồi cám lợn, chàng trai sinh năm 1992 khoác chiếc balo bước ra cửa. Mẹ anh lập cập chạy theo, gọi: “Cầm ít tiền, không lấy gì mà ăn?”.
Mặc cho mẹ đuổi theo, anh đi nhanh ra phía cửa. Chàng trai người H’Mông lên đường tìm cách khởi nghiệp với 500 nghìn đồng trong túi…
Thầy giáo mơ ước làm du lịch
“Sinh ra, lớn lên trong cái nghèo. Tôi nhìn xung quanh, đâu cũng chỉ có đá và đá”, Sùng Mí Phìn nói về tuổi thơ của mình. Cha của anh là một cán bộ xã, em gái anh cũng là giáo viên vì vậy cả gia đình đều mong anh - sẽ có công việc ổn định.
Sùng Mí phìn theo học một trường cao đẳng sư phạm tại Hà Nội vào năm 2015. Năm 2018 ra trường, anh theo nghiệp gõ đầu trẻ ở một điểm trường quê nhà.
Anh chàng (cầm khèn) bên một nhóm khách nước ngoài. Đi làm 2 tháng, Sùng Mí Phìn cảm thấy cuộc sống gò bó, nhàm chán. Anh nhận thấy mình yêu thích các hoạt động du lịch bởi những năm gần đây, lượng khách du lịch đến Hà Giang rất đông.
Sùng Mí Phìn khao khát dựng một homestay theo ý mình nhưng anh hiểu, không có Tiếng Anh thì không thể làm nên chuyện.
Cuối 2018, Sùng Mí Phìn quyết định đến SaPa - nơi rất nhiều người H’Mông thành thạo tiếng Anh, để học ngoại ngữ. Biết bố mẹ sẽ phản đối nên đêm trước ngày lên đường, anh mới thông báo. Trong sự giận dữ của gia đình, chàng trai H’Mông vẫn ra đi.
8h tối, anh có mặt ở thị trấn SaPa. Với 500 nghìn trong tay, anh ăn 1 bát phở sau ngày dài nhịn đói. Tối đó, Sùng Mí Phìn tìm nhà nghỉ để ngủ với giá 150 nghìn/đêm. Số tiền còn lại không nhiều, anh phải nhanh chóng tìm lớp học.
Qua Youtube, anh biết đến một trung tâm đào tạo tiếng Anh cho người H’Mông có đam mê làm du lịch ở SaPa. Anh liên hệ và may mắn sau khi nghe câu chuyện của anh, người chủ trung tâm đã miễn phí cho anh toàn bộ khóa học.
Khi Sùng Mí Phìn vào lớp mới biết những người ở đây đã học tiếng Anh được 1 năm.
“Buổi đầu tiên, cô giáo gọi Phìn lên giới thiệu tên tuổi bằng tiếng Anh. Phìn chẳng biết gì, nói vụng về, cả lớp cười nghiêng ngả. Mình từng là giáo viên, cũng lên lớp mà giờ có mỗi tên, tuổi cũng không nói được, Phìn vô cùng tự ái. Buổi thứ 2 cũng không khá hơn là bao”. Anh gặp người quản lý xin nghỉ, định về Hà Giang luôn trong đêm.
Khách du lịch sẽ được lên nương, vào núi lấy nước, ăn cơm, sinh hoạt như một người bản địa Nhưng buổi nói chuyện với người quản lý đã thay đổi quyết định của Sùng Mí Phìn. Chị nói: “Ở Hà Giang, du lịch phát triển nhanh quá, người dân bản địa không thích ứng được. Muốn làm du lịch chuyên nghiệp mình phải học từ bây giờ. Em là người trẻ, em phải học để đánh thức tư duy cho cả cộng đồng.
Em về quê cũng có thể có công việc nhưng em chỉ như thế thôi. Nếu em ở lại học, em còn có thể giúp được người khác. Điều này quan trọng hơn nhiều”.
Sùng Mí Phìn từ bỏ hẳn ý định nghỉ giữa chừng. Vừa học, anh vừa xin đi làm các công việc như bồi bàn, dọn phòng, lễ tân… để có thêm chi phí và hiểu biết về du lịch. Năm 2019, Sùng Mí Phìn tạm biệt SaPa về với cao nguyên đá, bắt tay làm du lịch theo cách anh mong muốn.
Homestay ‘lạ’ trên cao nguyên
“Thay vì những căn phòng lịch sự, hiện đại theo thiết kế Hàn Quốc, tôi muốn đưa yếu tố bản địa, văn hóa địa phương vào homestay của mình ở xã Sà Phìn, Đồng Văn”.
Khi nghe từ “homestay”, cha mẹ anh ngơ ngác. Anh xin cha mẹ gian bếp để làm nhưng mẹ anh lắc đầu. Bà nói: “Bếp phải để đựng ngô”. Anh xây một cái bếp phía ngoài để “bù” cho bà.
Căn bếp cũ của gia đình giúp Sùng Mí Phìn đặt được 4 giường cho khách. Anh đăng ký homestay của mình lên mạng. Thời gian này, chưa có khách nên anh phải đi dẫn tour ở ngoài để kiếm thêm thu nhập.
Sùng Mí Phìn và Tẩn Thị Su, người sáng lập Dự án SaPa O'Châu. Tẩn Thị Su cũng là người giúp Phìn học tiếng Anh miễn phí. Một ngày, đang đi tour, mẹ anh hốt hoảng gọi điện: “Mày đang ở đâu? Bọn Tây cứ tìm đến nhà, bố mẹ biết làm thế nào? Sao nay nhà lại toàn người Tây thế?”. Anh biết mình đã thành công. Sùng Mí Phìn nhờ bạn làm nốt việc, phóng như bay về nhà.
Sùng Mí Phìn bắt tay vào nấu cơm đãi khách. Không kịp đi chợ, sẵn rau trong vườn, họ có gì ăn nấy.
Anh còn nhờ luôn khách vào bếp cùng mình. “Tôi cứ để họ được tự do, được sống thật như đang ở nhà của mình”, anh nói. Vì vậy, khách Tây đến nhà anh cũng tham gia quét nhà, hái cỏ cho bò, lên các khe đá lấy nước về…
“Ban đầu, chỉ vì nhà ít người nên tôi nhờ khách cùng làm với mình không ngờ họ lại thích việc đó. Về thị trấn Đồng Văn, họ kể cho nhau nghe: “Trên xã Sà Phìn có cái homestay lạ lắm”, anh nói thêm.
“Đây mới đúng là cuộc sống người H’Mông trên vùng cao nguyên đá - khó khăn nhưng vui vẻ, hạnh phúc”, một vị khách khác nói. Khách đông hơn, mỗi tháng gia đình anh đón khoảng 60 người với giá 250 nghìn/ngày.
Bố mẹ anh cũng thôi không còn phản đối con trai. “Ngày trước, mẹ tôi đi cắt cỏ mỗi ngày chỉ được 5 bó. Nay có khách đi cùng, mỗi ngày bà có được 20 bó cỏ lại còn có người mang giúp về tận nhà”, anh kể.
Anh quay video, tạo các diễn đàn... để chia sẻ kinh nghiệm làm du lịch với người dân địa phương, giúp họ có công việc, thu nhập từ việc khai thác vẻ đẹp tự nhiên, văn hóa của đất và người Hà Giang. Khách đến nhà Sùng Mí Phìn là người Nhật, Trung Quốc, Mỹ… Anh ấn tượng nhất với 2 cô gái Mỹ từng ở lại nhà anh để đón Tết của người H’Mông.
Các cô gái cùng vào bếp làm cơm, gói bánh… để đón năm mới. Họ còn tự tay dán miếng vải đỏ lên cửa nhà Sùng Mí Phìn. “Người H’Mông quan niệm, dán miếng vải này phải là những khách xa lạ và ở thật xa càng đem lại may mắn cho gia chủ”, anh nói.
Ngoài phát triển homestay, 9X ở Hà Giang cũng muốn người dân quê anh được sống trong môi trường du lịch, có công ăn việc làm. Anh lập các nhóm làm diễn đàn và dựng các video để truyền tải cách làm du lịch chuyên nghiệp cho người dân học hỏi.
“Dù làm gì, cách nào, đích đến của tôi vẫn là đem được văn hóa bản địa, cái nét riêng của Hà Giang để giới thiệu cho du khách”, anh khẳng định.
Với những nỗ lực của mình, tháng 11 vừa qua, dự án “Phát triển du lịch bền vững” của Sùng Mí Phìn đạt giải Nhì cuộc thi “Ý tưởng khởi nghiệp sáng tạo thanh niên nông thôn toàn quốc” năm 2020.">...
阅读更多Vợ tôi lấy cớ mang thai không về quê dự đám tang bên nhà chồng
Kinh doanhVợ tôi nói: “Về đấy, gặp ai cũng giới thiệu anh em, ba bề bốn bên đều là anh em, em chẳng biết vai vế thế nào mà chào cả, phát ngại lên được”. Vậy nên mỗi lúc nhà có việc cô ấy đều viện cớ bận nọ bận kia để tôi về một mình. Vợ tôi vừa có bầu chưa đầy hai tháng. Sáng biết tin vui thì chiều tôi nhận được tin bà nội mất. Ngay lập tức tôi bảo vợ thu xếp về quê. Nhưng đến lúc chuẩn bị về thì cô ấy thay đổi ý định không về nữa. Cô ấy nói: “Em nghe người ta nói, phụ nữ mang thai kiêng dự đám tang vì sẽ không tốt cho thai nhi. Anh về một mình đi, em không về nữa”.
Trong lúc nhà đang có tang gia bối rối, nghe vợ nói vậy khiến tôi bực bội. Tôi là cháu đích tôn, cô ấy là vợ tôi, là dâu mới. Không có lý gì bà nội tôi mất mà vợ lại không về. Bình thường có giỗ chạp hay đám cưới họ hàng cô ấy không muốn về tôi không năn nỉ. Nhưng đây là bà nội tôi mất, làm sao cô ấy có thể vì lý do mang thai mà không về.
Tôi cáu, nói không về không được, em làm như vậy là khiến mọi người cười vào mặt anh. Anh chẳng nghe ai nói có bầu mà kiêng dự đám tang. Thời nào rồi mà còn nói những điều mê tín như vậy. Nhưng cô ấy vẫn cứng đầu: “Dù sao thì bà cũng mất rồi, con mình thì mình phải giữ gìn chứ. Vả lại em về đấy thì có làm được gì đâu”.
Tôi chẳng có thời gian mà đôi co với vợ, một mình ra về, lòng đầy buồn bã và thất vọng.
Đúng như tôi dự đoán, về nhà ai cũng hỏi sao vợ tôi không về. Tôi không dám nói cô ấy vừa mới có thai nên không muốn về, vì nghe nó vô lý lắm. Trong anh em nội ngoại, các chị đang mang bầu vẫn đến dự đám tang, phụ giúp này nọ đấy thôi. Vậy nên tôi nói là vợ tôi ốm.
“Vợ mày ốm thế nào, ốm liệt giường liệt chiếu hay sao mà không về được. Nó là con dâu cả, là vợ của đích tôn. Tương lai cái nhà này đều nhìn vào vợ chồng mày. Nhà có việc như vậy, nó còn không về. Đợi lúc bố mẹ chồng ốm đau rồi chết, nó cũng nói mệt không về được à? Là nó coi thường nhà chồng nên mới cư xử như vậy. Một cuộc gọi điện về nhà hỏi thăm tình hình cũng không có”. Nhìn vẻ tức giận của mẹ tôi, tôi biết vợ tôi càng sai to rồi.
Mấy hôm nay tôi nhìn vợ tôi đều thấy khó chịu. Cô ấy thì luôn miệng nói: “Ai nghĩ gì, trách gì em cũng chịu. Nhưng anh mà còn trách em thì em không có gì để nói. Em chỉ cần biết việc gì tốt cho con thì em làm”.
Cho đến lúc này tôi mới thấy rõ sự ích kỉ của vợ mình. Nó khiến tôi thật sự thất vọng. Là vì vợ tôi quá mê tín vào những điều vô căn cứ, thật sự lo cho con, hay cô ấy không muốn về quê chồng đến nỗi chuyện gì cũng có thể mang ra làm lý do?
Lời đề nghị của bố vợ khiến chàng rể đứng ngồi không yên
Hai hôm nay, tôi như ngồi trên đống lửa khi liên tục nhận được tin nhắn, cuộc gọi của bố vợ. Bây giờ tôi không biết phải giải quyết thế nào cho trọn vẹn.
">...
阅读更多
热门文章
- Soi kèo góc Hàn Quốc vs Oman, 18h00 ngày 20/3
- Vết loét chân lan rộng do biến chứng tiểu đường
- "Giữa trung tâm Thủ đô, tại sao vẫn để xảy ra đua xe lạng lách?"
- Lời đề nghị của bố chồng trước đám cưới khiến cô dâu trẻ uất ức
- Soi kèo góc Australia vs Indonesia, 16h10 ngày 20/3
- Các cơ thủ thế giới lên tiếng bảo vệ billiards Việt Nam
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Liberia vs Tunisia, 23h00 ngày 19/3: Chủ nhà tự tin
-
Sau nhiều năm nỗ lực, vợ chồng tôi cũng mua được miếng đất và xây được ngôi nhà nhỏ để ở, từ nay thoát khỏi cảnh thuê phòng trọ. Hai vợ chồng tiếp tục động viên nhau cùng cố gắng kiếm nhiều tiền để xây nhà to đẹp hơn. Nhưng ước mơ chính đáng đó sao khó thực hiện đến vậy. Chồng tôi ngày càng sống buông thả không còn ngoan như khi trước nữa. Là tài xế vậy mà anh thường xuyên uống rượu, tụ tập bạn bè nhậu hết đêm. Sáng ra không thể đi làm được, chủ xe không chấp nhận nhân viên người nồng nặc mùi rượu nên chồng tôi đã bị đuổi việc.
Nhiều lần tôi khuyên anh ấy bớt rượu chè cố gắng kiếm tiền để lo cho các con nhưng chồng chỉ hứa hẹn lúc không say xỉn. Còn khi đã có men rượu vào thì anh không kiểm soát được bản thân, mỗi ngày về nhà anh mắng mỏ vợ con vô cớ. Tôi có thể chịu đựng được nhưng bọn trẻ đang tuổi lớn chúng sẽ ảnh hưởng đến tâm lý.
Chồng không kiếm được tiền, mọi chi tiêu trong gia đình đều đổ lên vai tôi. Lương hàng tháng không đủ sống, tôi quyết định đi làm thêm vào buổi tối. Ban ngày tôi làm kế toán của công ty, buổi tối tôi phụ bán phở với một người bạn. Dù mệt lắm nhưng tôi vẫn phải cố gắng hết sức để các con không bị đói.
Một ngày đi làm về muộn, thấy nhà cửa tan hoang, từ cái tivi, tủ lạnh, gương và tủ kính đều bị đập vỡ ngổn ngang khắp nơi. Hai đứa con sợ hãi từ một góc nhà lao đến ôm chặt lấy mẹ mà khóc nức nở. Không thể kìm được nước mắt, tôi cũng bật khóc theo.
Đứa con lớn 9 tuổi mếu máo nói: "Bố về không thấy mẹ ở nhà, nói mẹ đi chơi bời và đã đập tanh bành mọi thứ". Nghe thấy tiếng ngáy của chồng ở trong phòng ngủ mà tôi bất lực. Chồng thế này thì bỏ đi cho rồi, sống sao với nhau cả đời được?
Sau một đêm thông suốt, sáng ra tôi quyết định đưa đơn ly dị yêu cầu chồng ký vào để giải thoát cho cả hai. Thế nhưng anh ấy nhất định không ký vào đơn ly dị còn mắng mỏ tôi là có người đàn ông khác rồi nên muốn bỏ chồng.
Không thể tiếp tục cuộc sống này nữa, nhân lúc chồng đi uống rượu tôi đã bế con về quê ngoại để trốn. Cứ ngỡ bố mẹ tôi sẽ hiểu cho nỗi khổ của con gái, nào ngờ mẹ khóc lóc và khuyên tôi nên quay trở lại. Vợ chồng cơm không lành canh không ngọt là bình thường, có gì đóng cửa bảo nhau đừng để thiên hạ cười vào mặt bố mẹ.
Đến nước này bố mẹ còn sợ mất sĩ diện với hàng xóm? Ở nhà ngoại mới được 2 ngày mà mẹ hối thúc đuổi tôi đi không biết bao nhiêu lần. Theo mọi người bây giờ tôi phải làm sao đây?
Tôi không còn yêu vợ vì cô ấy quá xem thường nhà chồng
Tại sao đến giờ tôi mới nhận ra cô ấy không bao giờ muốn lắng nghe người khác và vô cùng hiếu thắng?
" alt="Đi làm về, tôi thấy đồ đạc bị đập tan, hai con sợ hãi lao ra ôm mẹ khóc nức nở">Đi làm về, tôi thấy đồ đạc bị đập tan, hai con sợ hãi lao ra ôm mẹ khóc nức nở
-
Khoảnh khắc ấn tượng này được chụp tại thành phố Novosibirsk nơi cách thủ đô Moscow khoảng 3.380km. Khi ngoài trời lạnh -40 độ C, bát mỳ và quả trứng cũng đông cứng luôn sau khi vừa được mang ra. Không bỏ lỡ cơ hội này, Luhn đã đi khắp thành phố để ghi lại nhiều khoảnh khắc "ấn tượng" khiến người xem cũng thấy "rùng mình" vì cái lạnh tê tái.
Với những người yêu chó ở Siberia thì đây là cảnh tượng quen thuộc. Yuliya Shipitsina, một phụ nữ địa phương cho biết, mùa đông tại đây "rất khủng khiếp". "Có những ngày thậm chí nhiệt độ chỉ còn -42 độ C. Sống ở điều kiện khó khăn như vậy, ngay cả việc hít thở không khí khi đi ngoài trời cũng có thể gây nguy hiểm cho sức khỏe", cô nói.
Cảnh tượng như bước từ thế giới cổ tích với nền tuyết huyền ảo. "Khi trời lạnh sâu như vậy, tốt nhất bạn nên mặc đồ như chiếc bắp cải vậy, với nhiều lớp quần áo. Nó sẽ giữ ấm nhiệt cơ thể. Đôi khi, chúng tôi vẫn tới phòng tắm hơi kiểu Nga. Đó là sự lựa chọn tốt nhất", cô Shipitsina chia sẻ.
Hồ nước ngọt Baikal lâu đời nhất thế giới ở Siberia đã đóng băng cục bộ. Trên thực tế, phần lớn nước Nga có khí hậu lục địa với mùa đông kéo dài, lạnh giá, còn mùa hè khá ngắn ngủi. Tuy nhiên, do đất nước này có diện tích rộng lớn nên nhiệt độ giữa hè và đông chênh lệch rất lớn.
Tại khu vực thuộc bờ biển phía đông nam của Biển Đen, nhiệt độ tháng 1 ở ngưỡng khoảng 6 độ C, nhưng phía bắc lại khá "điên rồ".
Khi bạn lỡ quên phơi quần áo ngoài trời và cái kết. Ví dụ, vào năm 1974, nhiệt độ ở phía bắc nước Nga thấp kỷ lục chỉ còn -71 độ C. Đây là nhiệt độ được ghi nhận tại ngôi làng Oymyakon phía đông bắc Siberia. Nền nhiệt này thấp kỷ lục tại một khu vực có người sinh sống từ trước tới nay. Thậm chí, ở nhiều khu vực tại Siberia lạnh đến nỗi mặt đất không bao giờ tan băng.
Cảnh tượng được một người Siberia chia sẻ khi vừa đi bộ ngoài trời, lông mi lông mày và mặt đã phủ đầy băng tuyết. Hai bên đường dường như đã "đông cứng". Hắt nước sôi lên trời vào mùa đông là thú vui của người dân địa phương. Tuy nhiên cái lạnh đôi khi không thể "quật ngã" được ý chí của những người mê thể thao. Người ta vẫn sẵn sàng tham dự nhiều bộ môn thể thao mùa đông dù lạnh "cắt da cắt thịt". Tắm trong hồ nước đóng băng là một trong những hoạt động như thế. Với nhiều người, đây là cách rèn luyện sức khỏe, sự dẻo dai. Thậm chí có những em bé chỉ 6, 7 tuổi đã bắt đầu tham gia "tắm băng". Thành phố Novosibirsk trong cái lạnh tê tái -42 độ C. Cảnh quan thành phố như một "miền hư ảo". Đàn chim cũng co rúm vì lạnh sâu. Hoa huỳnh liên nở vàng rực giữa ngày Sài Gòn se lạnh
Sắc vàng của hoa huỳnh liên phủ kín 2 bên đường ray xe lửa nội đô Sài Gòn khiến đoạn dài đường sắt, con hẻm cạnh bên trở nên vô cùng lãng mạn.
" alt="Những cảnh tượng 'bất thường' chỉ xuất hiện ở nơi lạnh sâu tới">Những cảnh tượng 'bất thường' chỉ xuất hiện ở nơi lạnh sâu tới
-
Điện thoại xuất sắc: SamsungGalaxy Z Fold3 5G " alt="Loạt sản phẩm đoạt giải tại Tech Awards 2021">Loạt sản phẩm đoạt giải tại Tech Awards 2021
-
Nhận định, soi kèo West Chester vs Loudoun United, 06h30 ngày 19/3: Bắt nạt chủ nhà nghiệp dư
-
"Có những thứ ta không bao giờ muốn buông bỏ, người ta không bao giờ muốn bỏ lại. Nhưng hãy nhớ rằng buông tay không phải là tận thế, mà là khởi đầu của một cuộc sống mới".
Có đủ 9 điều sau dễ khiến tình nhân yêu say đắm
Tình yêu thường đến vào những lúc không ngờ nhất, và ngay cả khi đã tìm thấy nó, chúng ta vẫn tự hỏi điều gì khiến mình trở nên đắm say một người đến thế.
" alt="Bình yên là khi chúng ta biết buông đúng lúc, bỏ đúng người!">Bình yên là khi chúng ta biết buông đúng lúc, bỏ đúng người!