当前位置:首页 > Thể thao > Nhận định, soi kèo Namibia vs Equatorial Guinea, 20h00 ngày 24/3: Trái đắng xa nhà 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
1. Giethoorn, Hà Lan
![]() |
Giethoorn thường được ví như Venice của Hà Lan. |
Ở thị trấn Giethoorn, khu vực trung tâm không có ô tô nên cách duy nhất để di chuyển là đi bộ hoặc đi thuyền tham quan quanh những ngôi nhà tranh nằm trên hòn đảo đầy than bùn. Khi đói bụng, bạn có thể dừng chân tại nhà hàng được trao sao Michelin, Hollands-Venetië.
2. Guimarães, Bồ Đào Nha
![]() |
Guimarães giờ không còn sôi động như thời là thủ đô của Bồ Đào Nha. |
Guimarães từng là thủ đô đầu tiên của Bồ Đào Nha. Kiến trúc thời trung cổ của nó phần lớn vẫn còn nguyên vẹn - những căn nhà, cung điện cổ kính và một lâu đài đổ nát.
Giống như khắp mọi nơi ở Bồ Đào Nha, các tiệm bánh bán loại bánh Tart trứng sữa rất ngon, nhưng đến đây bạn nên thử món đặc sản địa phương: món bánh Guimarães - một loại bánh ngọt với nhân bí và hạnh nhân.
3. Roscoff, Pháp
![]() |
Roscoff là một trong những thành phố cảng dễ thương nhất nước Pháp. |
Roscoff nằm ở vùng Brittany của Pháp, nơi làm giàu bằng thương mại hàng hải, bao gồm cả việc xuất khẩu hành tây hồng nổi tiếng sang Vương quốc Anh.
Ngày nay, đây là một trung tâm trị liệu, sử dụng nước biển để điều trị các bệnh lý. Nơi đây có một bến cảng nhỏ, nơi các chuyến phà rời đi để đến Plymouth ở Vương quốc Anh và xa hơn nữa.
4. Anghiari, Ý
![]() |
Đường phố của Anghiari được thiết kế cho các chiến binh thời Phục hưng. |
Nằm uốn lượn trên sườn đồi ở khu vực giáp ranh giữa Tuscany và Umbria, Anghiari là một thị trấn nhỏ dành cho người đi bộ với những con hẻm và con đường tráng men. Rất nhiều cung điện lớn ở Anghiari được xây dựng bởi những “tay súng” lính đánh thuê bí ẩn sống ở đây trong thời kỳ Phục hưng.
Du khách có thể tìm hiểu thêm trong Bảo tàng Anghiari, nơi ghi dấu lịch sử của một trận chiến quan trọng thời trung cổ diễn ra ở vùng đồng bằng bên ngoài thị trấn.
5. Nafplio, Hy Lạp
![]() |
Nafplio là thủ đô đầu tiên của Hy Lạp hiện đại. |
Nafplio tuyệt đẹp nằm giữa biển Aegean ở Peloponnese, với những lâu đài xây dựng theo phong cách Venice và một thị trấn cổ xinh đẹp nằm ẩn mình sau những bức tường cũ.
Đây là thủ đô đầu tiên của Hy Lạp hiện đại, vì vậy có rất nhiều thứ để tham quan. Nếu bạn đam mê lịch sử thì bảo tàng khảo cổ học nơi đây có những món đồ có niên đại từ thời Mycenae, khoảng năm 1600 TCN.
6. Mostar, Bosnia và Herzigovina
![]() |
Cây cầu của Mostar thu hút du khách từ khắp nơi. |
Mostar's Stari Most, hay “Cầu cổ”, được xây dựng bởi người Ottoman vào thế kỷ 16, từ lâu đã được coi là một trong những ví dụ điển hình nhất của kiến trúc Hồi giáo Balkan.
Cây cầu bắc qua sông Neretva, là một trong những điểm tham quan nổi tiếng nhất ở Balkan. Ngày nay đây là một trong những địa điểm tổ chức sự kiện Red Bull Cliff Diving World Series.
7. Mazara del Vallo,Sicily
![]() |
Được thành lập bởi người Phoenicia gần 3.000 năm trước, người ta đã chứng kiến vô số nền văn hóa tràn ngập khắp hòn đảo. Khu vực Kasbah của nó tương tự như một vùng trung tâm Bắc Phi, có một cộng đồng Tunisia mạnh mẽ và bạn sẽ có nhiều khả năng tìm thấy món bánh ngọt trên thực đơn hơn mỳ ống.
Điểm thu hút nổi bật của Mazara del Vallo là Satiro Danzante - một bức tượng đồng cổ đại trong nghệ thuật Hy Lạp và La Mã.
Đăng Dương(Theo CNN)
Một thị trấn ở Ukraine trông giống như được làm bằng những miếng ghép Lego, bởi vì những ngôi nhà và công trình kiến trúc ở đây đầy sắc màu.
" alt="Những thị trấn đẹp nhất châu Âu ít người biết"/>Mạng xã hội Trung Quốc từng xôn xao về bức “ảnh cưới” đặc biệt. Trong ảnh một người phụ nữ đã lớn tuổi mặc váy cô dâu, tay đặt lên vai một chàng trai trẻ mặc đồng phục lính cứu hỏa. Cả hai đều mỉm cười, hạnh phúc.
Người phụ nữ mặc váy cưới là bà Đường Tài Anh (85 tuổi) và chàng trai là Trương Giai Cảng (24 tuổi).
Chàng trai gọi người phụ nữ là bà nội. Nhưng thực tế, hai người không có quan hệ máu mủ.
Người phụ nữ nhân hậu và những đứa trẻ bị bỏ rơi
Đường Tài Anh vốn là nhân viên hậu cần tại một bệnh viện thuộc tỉnh Giang Tây.
Sáng sớm ngày 10/3/1982, cũng như mọi ngày, bà đến bệnh viện để làm việc. Trên đường đi, Đường Tài Anh nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ.
Bà đi về hướng có tiếng khóc thì thấy một bé gái bên cạnh đường sắt. Đường Tài Anh nhanh chóng cởi áo khoác và quấn lấy bé gái. Đợi đến khi trời sáng, bà đưa đứa trẻ đến một cơ quan ở địa phương nhưng bị nơi đó từ chối hỗ trợ vì không có kinh phí.
Ôm đứa trẻ về nhà, Đường Tài Anh tỏ ra lo lắng. Gia đình bà lúc đó đã có 5 người con, đứa nhỏ nhất mới 12 tuổi. Nếu nhận thêm một đứa con, gánh nặng sẽ tăng lên nhiều.
Nhưng Tài Anh cũng không thể bỏ đứa trẻ. Bà quyết định làm thủ tục nhận nuôi và đặt tên bé gái là Phương Phương.
Điều kỳ lạ là, sau khi nhận nuôi Phương Phương, bà liên tiếp nhặt được những đứa trẻ bị bỏ rơi khác. Tổng cộng bà đã nhận nuôi 6 đứa trẻ, gọi chúng là cháu - xưng bà nội.
Lúc này, bà đã về hưu. Để có tiền nuôi lũ trẻ, bà đi khai hoang đất trồng hoa màu, nuôi lợn. Lúc rảnh bà đi nhặt phế liệu, bán lấy tiền. Nhưng việc bà đi nhặt phế liệu khiến ai thấy cũng chế nhạo “người có lương hưu sao lại đến bãi rác nhặt những thứ rách nát này?”.
Kể từ đó, Đường Tài Anh không dám đi nhặt rác ban ngày. “Bà thường lẻn ra ngoài khi chúng tôi đã ngủ say và quay trở lại khi chúng tôi sắp thức dậy”, Trương Giai Cảng, đứa trẻ được bà nhặt về năm 1997, nhớ lại.
![]() |
Bà Đường lao động cật lực để lo cho gia đình và nuôi 6 đứa trẻ bị bỏ rơi. |
Chồng bà Đường thường xuyên vắng nhà nên mọi gánh nặng đều đặt lên vai bà. Mỗi ngày bà chỉ ngủ khoảng 2 đến 3 tiếng.
Thương mẹ, 5 người con ruột của bà Đường đề nghị mẹ bỏ lại 6 đứa trẻ nhưng Đường Tài Anh lắc đầu: “Đứa trẻ bị bỏ rơi cũng là sinh mệnh. Cứu một mạng người hơn xây 7 tòa tháp”.
Không thuyết phục được mẹ, những người con chỉ có thể cùng mẹ gánh vác trách nhiệm nặng nề. Song song với đó, họ cũng nỗ lực tìm kiếm các gia đình có nhu cầu nhận con nuôi.
Nhưng khi có người muốn đến nhận con nuôi, bà Đường Tài Anh đều đưa ra những yêu cầu rất khắt khe, đảm bảo đứa trẻ phải được đối xử tốt.
Cuối cùng, có hai gia đình bà thấy yên tâm nên cho 2 đứa trẻ là Lâm Lâm và Trương Giai Cảng đi làm con nuôi.
Nhưng nhiều ngày sau khi về nhà bố mẹ mới, 2 đứa trẻ vẫn khóc, van xin được trở lại nhà bà Đường. Bà Đường đứng từ xa, nhìn thấy cảnh đó vô cùng đau lòng.
Bà muốn nhận lại chúng nhưng bố mẹ nuôi của 2 đứa trẻ bắt bà phải trả hàng nghìn tệ để “chuộc” về. Bà lại đi vay mượn, gom góp nộp đủ cho người ta. Từ đó, bà không bao giờ giao bọn trẻ cho bất kỳ ai.
‘Tôi thà vất vả một chút còn hơn là phải khiến bọn trẻ bị tổn thương. Ở với tôi, chúng tuy không có thức ăn ngon nhưng sẽ được yêu thương”, bà tâm sự.
![]() |
Nhiều người đặt câu hỏi: “Bà chắc chắn có thể sống vui vẻ, đủ đầy lúc tuổi già bằng lương hưu, tại sao lại tự làm khổ mình như vậy?”. Bà chỉ cười.
“Tôi không sợ khổ. Đối với tôi, dù là con đẻ hay con nuôi, tôi đều thương chúng như nhau. Tôi mong chúng có cuộc sống tốt đẹp. Tôi hạnh phúc khi chúng sống tốt”.
Nhưng do lao động quá sức trong một thời gian dài, thân hình bà ngày càng gầy gò, lưng còng rạp xuống.
Lòng tốt được lan tỏa
Dần dần, lòng tốt của Đường Tài Anh cũng được nhiều người biết đến. Nhiều cơ quan, tổ chức địa phương đã đề xuất trợ cấp cho gia đình bà để cải thiện đời sống sinh hoạt. Trong đó, đội cứu hỏa đã thành lập quỹ Tình thương, tài trợ học phí và chi phí sinh hoạt cho Lâm Lâm và Trương Giai Cảng đến khi hai đứa trẻ trưởng thành.
Mỗi dịp cuối tuần hay ngày lễ, đội cứu hỏa địa phương lại rủ nhau đến nhà bà Đường chơi.
Hình ảnh những người lính cứu hỏa nhiệt tình, tốt bụng, vui vẻ đã gieo vào lòng Trương Giai Cảng một ước mơ, trở thành lính cứu hỏa. Vì thế, Trương Giai Cảng đã nỗ lực hết mình để biến ước mơ đó trở thành sự thật.
![]() |
Mỗi khi rảnh rỗi, Trương Giai Cảng đều đưa bà nội đi chơi. |
Năm 2016, Trương Giai Cảng chính thức trở thành lính cứu hỏa. Cũng từ đây, anh bắt đầu góp sức của mình để giúp đỡ những người khác.
“Chính nhờ sự giúp đỡ của bà nội và những người lính cứu hỏa, tôi đã có niềm tin và hy vọng vào cuộc sống của mình. Vì vậy tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ nhiều người khác, để họ cảm nhận được sự ấm áp và lòng nhân ái của xã hội”.
Mỗi khi có thời gian, Trương Giai Cảng cũng đưa bà nội đi chơi. Việc chụp ảnh cưới cũng là một bất ngờ mà anh âm thầm chuẩn bị cho bà.
Trương Giai Cảng nói, anh từng nghe bà tâm sự, cả đời bà chưa một lần mặc váy cưới. Anh ghi nhớ trong lòng và quyết định giúp bà nội thực hiện ước mơ của mình.
Vào ngày chụp ảnh, ông nội vắng mặt vì sức khỏe không tốt nên anh tháp tùng bà hoàn thành buổi chụp.
“Bà đã nuôi cháu khôn lớn, cháu sẽ luôn ở bên khi bà già đi”, Trương Giai Cảng nắm lấy bàn tay nhăn nheo của bà Đường và nói trong lúc chụp ảnh.
Ngày nay, bà Đường được nhiều cơ quan đoàn thể tuyên dương và vinh danh. Tuổi bà cũng đã cao nhưng giống như những ngày còn trẻ, bà vẫn nỗ lực ra ngoài làm việc khi mặt trời mọc và trở về khi mặt trời đã lặn.
Nhiều người khuyên bà nên nghỉ ngơi. Bà nói: “Vẫn còn rất nhiều người cần giúp đỡ. Tôi vẫn còn sức khỏe”.
Điều khiến bà hài lòng hơn cả là cùng với sự phát triển của thời đại, cuộc sống con người ngày càng tốt hơn, số trẻ sơ sinh bị bỏ rơi cũng ít đi.
Có người hỏi rằng, khi khó khăn đến cùng cực, có lúc nào bà thấy hối hận vì đã nhận nuôi quá nhiều đứa trẻ? Bà luôn lắc đầu và nói rằng, dù có vất vả hơn, bà cũng sẽ chọn lựa như thế.
Bà sẵn sàng đương đầu với mọi sóng gió để nuôi các con/cháu khôn lớn. Đồng thời, bà cũng dùng những hành động để chúng biết rằng, dù số phận có bất công thì các con/cháu cũng phải tử tế với thế giới.
Có một tổ chức đã tặng bà Đường một cuốn sách. Trên đó có viết: “Cầu mong những người tử tế sẽ được thế giới này đối xử tử tế”.
Bà Đường đã đón nhận, khi Trương Giai Cảng lớn khôn, bà trao lại cho anh và nói: “Hãy là một người tử tế và làm những điều có ý nghĩa”.
Hiện Trương Giai Cảng cũng đang làm theo lời bà. Anh cũng hy vọng sự tử tế sẽ được lan rộng ra toàn thế giới.
Linh Giang(Theo 163)
Vì đã quá tuổi sinh nở nên người vợ 56 tuổi có ý định làm thụ tinh nhân tạo để sinh con cho chồng trẻ.
" alt="Chàng 24 chụp 'ảnh cưới' cùng bà 85 tuổi và điều xúc động phía sau"/>Chàng 24 chụp 'ảnh cưới' cùng bà 85 tuổi và điều xúc động phía sau
Cả khu phố bàng hoàng
Sự việc chị Lê Thị Hương Mai (SN 1986, trú tại phường Bến Gót, thành phố Việt Trì, Phú Thọ) tìm đến cái chết ngày 1/9 nơi dòng sông Lô (thuộc địa phận thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ) khiến hai bên gia đình nội ngoại và người thân, làng xóm bàng hoàng. Cho đến nay nhiều người vẫn không dám tin đó lại là sự thật.
Đau lòng hơn, chị Mai lúc này đang có bầu 3 tháng tuổi nhưng vẫn ôm đứa con trai đầu lòng hơn 2 tuổi cùng gieo mình xuống sông để rồi cả ba mẹ con cùng bỏ mạng…
Chiều ngày 3/9, sau ba ngày nỗ lực tìm kiếm, các cơ quan chức năng và người dân mới tìm thấy xác chị Mai cùng con trai trên sông Hồng gần khu vực địa phận huyện Phúc Thọ (Hà Nội), cách nơi chị Mai ôm con nhảy xuống khoảng hơn 20km.
Theo tâm nguyện của gia đình, thi thể của chị và các con sau khi hỏa thiêu tại đài hoá thân Hoàn Vũ (Hà Nội) sẽ được đưa về an táng tại xã Vĩnh Lại, Lâm Thao, Phú Thọ.
![]() |
Cái chết tức tưởi của chị Lê Thị Hương Mai đang gây rúng động dư luận |
Sáng ngày 7/9, PV VietNamNet có mặt tại Khu 9, xã Vĩnh Lại, Lâm Thao, Phú Thọ, nơi chị Lê Thị Hương Mai cùng chồng là anh Lê Hải S đã sinh ra và lớn lên.
Đã 4 ngày trôi qua, nhưng cả xã Vĩnh Lại và vài xã lân cận vẫn chưa hết xôn xao câu chuyện đau lòng này.
Hai bên đường, từ người bán hàng nước, quán ăn đến những người dân đang sinh sống nơi đây đều rớt nước mắt khi được hỏi về chị. Họ thương xót cho cô gái trẻ đẹp có công ăn việc làm ổn định, con ngoan ngoãn nhưng đoản mệnh.
Tuy nhiên, họ thương chị năm thì thương cậu con trai chị mười bởi cháu bé còn quá nhỏ để phải xa lìa trần thế.
![]() |
Ai cũng thương xót đứa cháu còn quá nhỏ đã phải lìa xa trần thế. |
Trong khi đó, bên trong ngôi nhà nơi chị Mai từng sinh sống trước khi lấy chồng, người mẹ già bệnh tật vẫn đang quằn quại vì nỗi đau phải tiễn những kẻ đầu xanh. Những đứa em, những người anh, người chị vẫn chưa nguôi ngoai được mất mát to khi người chị/người em và đứa cháu của mình phải ra đi một cách đầy oan ức đến như thế. Họ vẫn khóc, hai mắt vẫn đỏ hoe và thâm quầng vì những đêm thức trắng...
Nguyên nhân là mâu thuẫn mẹ chồng, nàng dâu?
Theo tìm hiểu của PV, hai vợ chồng chị Mai đều công tác tại cơ quan nhà nước. Bản thân chị Mai từng là cán bộ y tế tại Khoa Sản, BV Đa Khoa Phú Thọ. Sau đó vì lý do gia đình, chị xin chuyển sang làm việc tại Phòng Quản lý chất lượng, BV Đa Khoa Phú Thọ. Còn chồng chị - anh S làm việc tại ban quản lý dự án Việt Trì (Phú Thọ). Gia đình anh chị thuộc diện khá giả, có của ăn, của để.
Sau khi kết hôn, chị Mai cùng chồng là anh Lê Hải S về sống với mẹ chồng ở tổ 22, phường Bến Gót, thành phố Việt Trì.
Cuộc sống của cô con dâu cùng người mẹ chồng không mấy thoải mái khi thường xuyên có lời qua tiếng lại. Tuy nhiên để giữ gia đình êm ấm, chị vẫn cố gắng gượng đến khi sinh con với hy vọng bà không thương mình thì sẽ thương cháu.
Nhưng khi cháu bé được sinh ra với 1 bàn chân 6 ngón thì những mâu thuẫn giữa chị và mẹ chồng càng thêm lớn hơn nên không còn cách giải quyết nào khác, chị và chồng quyết định thuê phòng trọ ra ở riêng. Đến ngày 28/6, sau khi hai vợ chồng thống nhất bàn bạc, chị quyết định theo chồng về sống với mẹ chồng. Tuy nhiên, chưa đầy 2 tháng 10 ngày thì xảy ra chuyện đau lòng trên.
Sự việc chị Lê Thị Hương Mai vì uất ức đến cực độ nên đã bế theo con trai nhảy sông tự tử đã dấy lên một làn sóng dư luận tại Phú Thọ cũng như trên cả nước. Để tìm rõ nguồn cơn của sự việc, PV VietNamNet đã về trực tiếp tại nơi chị từng sinh sống, làm việc để tìm hiểu sự thực. Mời bạn đọc theo dõi bài tiếp theo vào ngày mai
11h10 ngày 1/9, công nhân xây dựng cầu Việt Trì mới bắc qua sông Lô (thuộc địa phận thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ) đang dùng cơm trưa thì phát hiện một phụ nữ dựng xe ở bờ sông. Người này để đồ đạc lại trên bờ, ôm một đứa trẻ gieo mình xuống dòng sông Lô và mất tích. Theo điều tra ban đầu, nạn nhân là Lê Thị Hương Mai, sinh năm 1986 làm cán bộ Phòng Quản lý chất lượng tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Phú Thọ. Được biết chị Mai đã kết hôn với anh Lê Hải S ở phường Bến Gót, thành phố Việt Trì, Phú Thọ từ năm 2011. Hai người đã có chung 1 con trai hơn 2 tuổi và chị Mai hiện đang mang thai hơn 3 tháng. Sau hơn hai ngày tìm kiếm, đến chiều ngày 3/9 cơ quan chức năng và người dân đã tìm thấy xác chị Mai và con trai trên sông Hồng gần khu vực địa phận huyện Phúc Thọ (Hà Nội), cách nơi chị Mai ôm con nhảy sông khoảng hơn 20km. |
Minh Anh - Hạnh Thuý
Xem tiếp: Uẩn khúc cái chết tức tưởi của nữ y tá qua lời kể gia đình
Nhận định, soi kèo TOSK Tesanj vs Gornji Rahic, 21h30 ngày 23/3: Sân nhà vẫn hơn
Từ khoảng mấy tháng trở lại đây, vùng kín của mình bỗng dưng bị ngứa không sao chịu được (Ảnh minh họa)
Đêm nằm mình ngủ không ngon giấc vì cứ thỉnh thoảng cơn ngứa lại trỗi dậy. Thế là mình khó chịu lục đục mất ngủ suốt đêm. Đôi khi khó chịu quá, mình kẹp gối vào giữa hai chân mà ngủ. Chồng nhìn thấy khinh khỉnh bảo: “Cô đang khao khát thằng nào phải không? Lại lên cơn không chịu được à?”.
Mấy đêm mình thức giấc nửa đêm làm chồng mất ngủ, anh xách gối sang phòng ngủ với con. Mình năn nỉ, giải thích đủ kiểu chồng mới chịu về lại phòng. Mình đi khám nhiều nơi thì họ lại cho thuốc uống thuốc rửa, được vài bữa “mèo lại hoàn mèo”, cứ một lòng luẩn quẩn vừa tốn tiền vừa công cốc.
Chồng có anh bạn thân khám thai sản và phụ khoa tại nhà. Nghĩ khám chỗ người quen tin cậy, mình định đến đấy khám mà chồng cấm tiệt. Anh còn dấm dứ nắm đấm vào mặt mình nói đừng “vạch áo cho người xem lưng”.
Thật sự không hiểu tại sao chồng mình lại có ác cảm với bệnh ngứa vùng kín của vợ như thế. Cứ mở miệng là anh lại vừa đùa vừa thật bảo mình lén quan hệ bừa bãi với nhiều người nên mới “dở chứng” như vậy. Mình đã khóc bao lần trong oan ức. Vì hàng ngày cứ tan làm, mình lập tức về nhà đón con, chợ búa nấu ăn đến tối thì dọn dẹp nhà cửa, mình ngoại tình vào lúc nào được? Thế mà mọi người biết không, chồng mình nói “cần gì thời gian, dâm đãng thì chỉ cần vài phút là ngoại tình được”.
Mình không muốn vì chuyện bệnh lý bé cỏn con thường gặp của phụ nữ mà ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình nên lần nào hết phân bua không được, mình cũng im lặng. Im lặng không phải vì thua lý mà sợ cảnh vợ chồng to tiếng ảnh hưởng xấu đến con.
Không đi khám thì chồng chê “khắm”, khám về rồi thì chồng bảo như cái phích cắm công cộng, ai thò vào cũng được nên mất hứng ân ái. Mình có cảm giác như chính anh mới là người viện cớ để khỏi phải nghĩa vụ vợ chồng. Mình hoang mang tự hỏi là chồng đang “ghê tởm” vợ hay đã có “phở” thỏa mãn bên ngoài.
Tủi thân ghê gớm, chỉ mới bị bệnh lý sơ sơ chồng đã hắt hủi thế này. Huống hồ một ngày nào đó mình đau ốm thật, chắc anh bỏ mẹ con mình lấy vợ khác.
![]() |
Mình mặc cảm với bệnh tật và tủi thân vì chồng quá. Đôi khi còn cay đắng nghĩ nhờ vậy mà biết được tình cảm chồng dành cho mình đến đâu (Ảnh minh họa) |
Lần quan hệ mới đây, mình để ý anh đã mặc “áo mưa” rồi vẫn chần chừ xé thêm một cái nữa mặc lồng vào. Mình ngạc nhiên hỏi làm thế để làm gì. Anh gầm gừ “Để tránh lây bệnh chứ sao, ai biết mắc bệnh gì!”. Thế là mình khóc cả đêm, không còn hứng để chồng chạm vào. Chồng mình biết đã lỡ lời nhưng sau đó chỉ an ủi vợ rất qua quýt rồi sang phòng con ngủ.
Chồng còn làm mình xấu hổ bao nhiêu phen, về nhà nội ngoại hoặc đi ăn quán, cứ hễ ti vi phát chương trình quảng cáo dung dịch vệ sinh phụ nữ là anh nói oang oang ra để mọi người nghe thấy “xem người ta bán gì mà mua về để khử mùi kìa”. Trước mặt bố mẹ chồng, anh cũng nói thế làm mình chỉ muốn độn thổ.
Mình mặc cảm với bệnh tật và tủi thân vì chồng quá. Đôi khi còn cay đắng nghĩ nhờ vậy mà biết được tình cảm chồng dành cho mình đến đâu. Chồng mình tệ quá phải không? Anh không thương mình chút nào phải không mọi người? Mình phải làm thế nào để chồng không nghi ngờ mình chút nào nữa đây?
(Theo Trí thức trẻ)" alt="Bị chồng nghi ngờ và dằn vặt hằng đêm vì bị bệnh phụ nữ"/>3 tháng sau, em xin nghỉ việc bên đó trở về Việt Nam làm thư ký cho tôi với lý do không thể sống xa tôi được. Chúng tôi tiếp tục mối tình đó, còn cuồng nhiệt hơn cả trước kia (Ảnh minh họa)
Tôi nói dối em là tôi chưa có gia đình. Chúng tôi dọn về sống chung sau 2 tháng hẹn hò. Đến khi kết thúc hợp đồng, tôi trở về nước thành lập văn phòng đại diện của Tổng công ty tại Việt Nam. Lúc này tôi và em đã yêu nhau được hơn 2 năm. Trong 2 năm đó, tôi không hề về quê, thỉnh thoảng cũng có chat webcame với người nhà nhưng đều giấu em. Chỉ có một lần khi tôi đang nói chuyện với vợ thì em xông vào bất ngờ. Nhưng em không hề nghi ngờ điều gì, chỉ bảo không ngờ tôi còn có chị gái, lại có cháu trai lớn như thế kia.
Tôi thực đáng xấu hổ vì lúc đó đã ra sức phủ nhận quan hệ với vợ. Tôi không giải thích gì cho em hiểu thậm chí còn nói thêm vào là “Chị gái anh vất vả từ nhỏ, chồng mất rồi nên giờ ở với bố mẹ anh, một mình nuôi hai con nhỏ”.
Về nước, tôi thuê một biệt thự 3 tầng làm văn phòng và cũng là chỗ ở luôn. Tôi không đón vợ con ra ở cùng vì muốn cô ấy ở dưới quê chăm sóc cho bố mẹ tôi và cũng vì tôi cảm thấy không được tự nhiên khi tiếp xúc với vợ. Trong thời gian này tôi vẫn liên lạc với người yêu bên kia trái đất.
3 tháng sau, em xin nghỉ việc bên đó trở về Việt Nam làm thư ký cho tôi với lý do không thể sống xa tôi được. Chúng tôi tiếp tục mối tình đó, còn cuồng nhiệt hơn cả trước kia. Chúng tôi công khai đi ăn uống, du lịch với nhau. Bạn bè chẳng ai biết tôi đã có vợ con dưới quê nên đều cho rằng hai đứa tôi là một đôi.
Trong một lần đột xuất lên thăm, mẹ tôi phát hiện ra mối quan hệ mờ ám của tôi với cô thư ký. Bà khéo léo gọi tôi vào phòng ngủ trên tầng 2 nói chuyện riêng. Vừa vào phòng, mẹ tôi đã biết tôi sống chung với người con gái khác. Bà vẫn kiềm chế hỏi tôi thật lòng hay chơi bời. Tôi thành thật đáp yêu nhau thật lòng đã được gần 3 năm. Giờ chỉ còn thiếu lễ trầu cau để rước vào cửa.
Thế là bà tức giận đập ngay cái chén trà xuống chân tôi. Nhưng bà không hề quát ầm lên vì vẫn giữ mặt mũi cho tôi với nhân viên cấp dưới ở tầng 1. Bà chỉ nói rất nhỏ nhẹ, rằng bà không chấp nhận. Cả đời bà chỉ có một đứa con dâu là H - tên vợ tôi. Bà bảo tôi đừng trông mong gì đưa người khác vào cửa, vào gia phả dòng họ.
Từ bé tôi đã sợ mẹ, nên lần này tôi cũng không dám cãi lời bà. Tôi nói với mẹ sẽ thu xếp ổn thỏa cả hai bên. Mẹ tôi vẫn một mực nói là tôi phải cắt đứt ngay với em.Nửa tháng sau bà sẽ lên lần nữa, nếu thấy vị trí thư ký vẫn là em thì bà sẽ làm ầm lên, mặc tôi có mất mặt mũi hay không.
Tôi năn nỉ bà rằng em là một thư ký giỏi, nhờ có em mà sự nghiệp của tôi mới thuận lợi như vậy. Nhưng mẹ tôi rất thẳng tính, bà quát tôi rằng cho tôi ăn học bao nhiêu năm, cuối cùng phải dựa vào đàn bà. Thế là tôi đành im thin thít, không dám cãi nửa lời.
![]() |
Tôi biết, nếu sống với người vợ hiện tại, chắc chắn tôi chẳng bao giờ có thể yêu thương cô ấy được. Chúng tôi sẽ chỉ như người dưng nước lã, như vậy cũng là làm khổ cô ấy (Ảnh minh họa) |
Mẹ tôi ra về với khuôn mặt hằm hằm tức giận. Em không hiểu gì, nhưng cũng không hỏi nhiều mà chỉ im lặng an ủi tôi, nói tôi thông cảm cho mẹ. Tôi rất yêu em, rất muốn được ở bên em cả đời nhưng trong lòng tôi cũng cảm thấy mang nợ với người vợ tần tảo, khốn khổ ở quê. Tôi biết, nếu sống với người vợ hiện tại, chắc chắn tôi chẳng bao giờ có thể yêu thương cô ấy được. Chúng tôi sẽ chỉ như người dưng nước lã, như vậy cũng là làm khổ cô ấy. Nhưng nói tôi bỏ em, tôi sợ không làm được. 3 năm qua, em như một phần trong con người tôi rồi.
Tôi kể ra chuyện này vì tôi đang rối rắm vô cùng. Một nửa con người tôi đang mong muốn được theo đuổi tình yêu đích thực, bất chấp mọi thứ. Một nửa con người có trách nhiệm thì đang cố gắng giữ gìn gia đình hiện tại và mối quan hệ tốt đẹp trong nhà, còn sức ép từ phía mẹ tôi nữa. Mà mẹ tôi đã nói là làm. Tôi nên làm thế nào bây giờ?
(Theo MASK Online)" alt="Nên theo đuổi tình yêu đích thực hay sống với vợ quê?"/>Chàng trai U40 nhút nhát, yêu 3 tháng nhưng chưa dám hôn bạn gái (Video: Bạn muốn hẹn hò).
Hai người sau đó vẫn nói chuyện với nhau, nhưng Ngọc Bích thấy không phù hợp. Anh nói với bạn gái: "Mình chỉ dừng ở đây, làm bạn thôi, không thể bước tới nữa".
Tuy nhiên, trong thời gian quen nhau, Ngọc Bích mới nắm tay bạn gái, có suy nghĩ tới chuyện hôn môi nhưng không dám làm. MC Ngọc Lan nghe vậy liền tỏ ra lo lắng. Nữ MC hỏi rằng, nếu đồng ý bấm nút, nhà trai có dám hôn má bạn nữ hay không, Ngọc Bích đáp lại: "Để chốc em ráng".
Khi đến chương trình, anh mong có bạn gái cao 1,50-1,65m, nặng 45-60kg. Nhưng anh vẫn đồng ý nếu bạn gái nặng 40kg hay 70kg. Nhờ mai mối, Ngọc Bích được làm quen với Dương Thùy Lan Như (21 tuổi), đang sinh sống tại Tiền Giang và sẽ tốt nghiệp vào năm tới.
Nhờ được "đẩy thuyền", chàng trai nhút nhát nên duyên với cô gái kém 10 tuổi (Video: Bạn muốn hẹn hò).
Giống nhà trai, nhà gái là người khá nhút nhát, thích học hỏi, chăm chỉ và cầu tiến. Trong chuyện tình cảm, Lan Như từng trải qua vài mối tình nhưng không dài lâu. Mối tình đầu và thứ hai của cô chỉ kéo dài một tuần. Mối tình sau đó kéo dài một tháng.
Lan Như mong muốn có bạn trai ham học, trưởng thành, tôn trọng sở thích và công việc của mình. Cô không thích người hút thuốc.
Nhà gái đến chương trình cùng bố mẹ và chị gái. Bố của Lan Như nhận xét, Ngọc Bích có tính tình hiền hậu nhưng nhút nhát, cần mạnh dạn hơn. Dù nhà trai lớn hơn nhà gái 10 tuổi, ông vẫn đồng ý. Tuy nhiên, hai người có đến với nhau hay không tùy thuộc vào duyên số.
Sau khi gỡ bỏ rào chắn, nhà trai và nhà gái cùng trao đổi quà tặng. Sau đó, Ngọc Bích vừa ngại ngùng, vừa đọc thơ tặng cho Lan Như. Thậm chí trước đó, nhà trai chưa bao giờ đứng đối diện và nhìn thẳng vào mắt của bạn gái.
MC Quyền Linh gợi ý nhà trai hôn má nhà gái sau khi bấm nút hẹn hò (Ảnh: Chụp màn hình).
Nắm bắt tình hình, MC Quyền Linh và Ngọc Lan liền hỗ trợ, "đẩy thuyền" cho cặp đôi chính.
Ngọc Bích bày tỏ, Lan Như là cô gái phù hợp và mong cô trở thành bạn gái của mình. Còn Lan Như thấy chàng trai đối diện hiền lành, cũng ít nói giống mình.
Khi MC Quyền Linh hỏi hai người có muốn bấm nút hay không, họ đều đồng ý. Theo thông lệ, sau khi hai bên bấm nút hẹn hò, nhà trai đặt nụ hôn đầu trên má nhà gái.
" alt="Chàng trai U40 chưa từng hôn ai chinh phục cô gái kém 10 tuổi"/>Chàng trai U40 chưa từng hôn ai chinh phục cô gái kém 10 tuổi