Thời sự

Nhận định, soi kèo Gil Vicente vs Santa Clara, 22h30 ngày 15/3: Vùng vẫy trụ hạng

字号+ 作者:NEWS 来源:Công nghệ 2025-03-16 16:37:30 我要评论(0)

Phạm Xuân Hải - 15/03/2025 06:27 Bồ Đào Nha kêt qua bong đákêt qua bong đá、、

ậnđịnhsoikèoGilVicentevsSantaClarahngàyVùngvẫytrụhạkêt qua bong đá   Phạm Xuân Hải - 15/03/2025 06:27  Bồ Đào Nha

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}Microsoft bắt đầu phổ biến ngôn ngữ lập trình cho trẻ khiếm thị

Microsoft tuyên bố rằng họ đang bàn giao nghiên cứu và công nghệ đằng sau Project Torino, hiện tại được gọi là Code Jumper cho American Printing House for the Blind, một tổ chức phi lợi nhuận chuyên giúp đỡ người khiếm thị. Tổ này sẽ nỗ lực để đưa Code Jumper đến nhiều vùng lãnh thổ hơn - bao gồm Mỹ, Canada, Úc và Ấn Độ - vào cuối năm nay, với kế hoạch đưa nó đi khắp thế giới trong vòng năm năm tới.

Code Jumper cung cấp cho sinh viên khiếm thị trải nghiệm những khái niệm về lập trình, giao diện kéo và thả để giới thiệu cho trẻ nhỏ về viết code. Thay vì thao tác mọi thứ trên màn hình, ngôn ngữ vật lý của Microsoft liên quan đến việc kết nối các khối nhựa lớn lại với nhau để tạo chương trình.

Tương tự như XBOX Adaptive Controller, Code Jumper là một cách để thu hẹp khoảng cách công nghệ cho trẻ khiếm thị. "Đây là việc cần thiết để xây dựng các khái niệm để ai cũng có thể trở thành các nhà khoa học máy tính, lập trình viên, kỹ sư phần mềm,...", Cecily Morrison, một trong những nhà nghiên cứu của Microsoft đứng sau Project Torino, cho biết.

Nói lại về Xbox Adaptive Controller, đây là một thiết bị dùng để điều khiển chơi game có hai nút bấm có thể lập trình, và 19 cổng cắm có thể kết nối với các joystick, nút bấm và nút chuyển đổi nhằm giúp những người chơi khuyết tật có thể dễ dàng trải nghiệm game trên Xbox One và PC sử dụng Windows 10 hơn.

An Nhiên (theo Engadget)

Những khuôn mặt hoàn toàn được tạo ra bởi trí tuệ nhân tạo

Những khuôn mặt hoàn toàn được tạo ra bởi trí tuệ nhân tạo

Những bức chân dung về những con người trong bài nhìn rất bình thường. Nhưng tất cả đều hoàn toàn là những người không có thực.  

" alt="Microsoft bắt đầu phổ biến ngôn ngữ lập trình cho trẻ khiếm thị" width="90" height="59"/>

Microsoft bắt đầu phổ biến ngôn ngữ lập trình cho trẻ khiếm thị

Tôi có một người bạn trước đây cùng học nghề phần mềm với nhau. Học được một năm, bạn quyết định từ bỏ nghề phần mềm và chuyển hướng sang học quản trị kinh doanh.

Đến vài năm gần đây, nghề phần mềm của chúng tôi bùng nổ. Có thể nói rằng, trừ những trường hợp quá "lầy lội", quá kém cỏi, bất cứ một kỹ sư phần mềm nào cũng có thể dễ dàng kiếm việc. Đi nước ngoài là chuyện gần như tất yếu.

Có những lúc gặp tôi và trò chuyện, bạn cũng nói "Cũng có lúc tao tiếc, làm phần mềm thì nhiều cơ hội hơn". Thế rồi, bạn lại quay lại với team chiến lược ngân hàng của mình. Cuộc sống của bạn, như tôi nhìn thấy, vẫn là đủ hạnh phúc. Công việc ngân hàng không "giết chết" bạn, chí ít là không làm bạn khó chịu như những ngày còn học toán rời rạc hay OOP với tôi.

Nếu dự đoán được...

Tôi biết, ngày bỏ học để chuyển nghề, bạn và bố mẹ bạn đã nghĩ rất nhiều trước khi đưa ra quyết định. Thực chất, ngày chúng tôi học cùng nhau, bỏ phần mềm lại được coi là quyết định dũng cảm và... đúng đắn. Khi đó, giá cổ phiếu FPT bắt đầu xuống, nghề "IT" cũng mất dần sức hút để nhường chỗ cho các ngành kinh tế vươn lên trở thành "hot" nhất. Học IT vừa khó, lương khởi điểm lại không cao, cao nhất cũng không thể giàu như doanh nhân.

Câu chuyện của tôi và Bitcoin cũng gần giống như vậy. Tôi thường nghĩ, quyết định bán hết số coin mình có để thu lại khoản tiền vừa đủ để mua một chiếc tai nghe tầm thường không giống như khi tôi mua laptop chỉ 1 tháng trước khi hãng có sale. Tức là, tôi từ bỏ tiền ảo đến từ những sự cân nhắc và suy nghĩ kỹ càng, chứ không phải vì ... thiếu may mắn.

Hãy nhìn vào biểu đồ phía trên và bạn sẽ hiểu tại sao. Năm 2011, thừa thời gian, tôi cũng dùng máy để đào vài coin. Thế rồi, sang đến 2012, tiền tăng giá rồi... lao dốc dần dần. Tôi bán dần, giữ lại một ít với suy nghĩ, chắc lại tăng.

Tôi đã mất thời gian để dành quá nhiều cảm xúc theo dõi coin lên xuống.

Thế rồi, công việc của tôi bắt đầu có bước ngoặt. Tôi bắt đầu nghĩ, liệu chơi Bitcoin có "đáng"? Thật sự, lượng coin tôi nắm giữ lúc ấy quy đổi ra cũng không đáng để gây ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình – xét cho cùng, đó đều là những cơ hội tôi đã phải chờ đợi rất lâu. Tôi không muốn hy sinh những giá trị bền vững chỉ vì Bitcoin.

Với suy nghĩ ấy, tôi bán hết.

Giọt nước tràn ly.

Đến 2013, coin leo giá chóng mặt. Tôi có suy nghĩ đôi chút, giá như mình đã giữ lại một ít coin. Thế rồi, vụ hack Mt. Gox xảy ra. Suy nghĩ duy nhất của tôi lúc ấy: OK, không bao giờ trở lại với tiền ảo nữa.

Những người bạn cũng chơi coin kiểu "cho vui" như tôi sau sự cố ấy cũng bán hết số tiền ảo mà mình có.

Đến bây giờ, như bạn có thể thấy, tôi chắc chắn đã giàu hơn rất nhiều. Nếu nói có tiếc không thì đúng là tôi có lý do để tiếc. Nhưng cứ mỗi lần suy nghĩ "hay lại chơi coin" trở lại, những điều tôi đã từng nghĩ đến trong năm 2012, 2013 lại trở lại. Bitcoin có giá trị thực tế gì, ngoại trừ một biện pháp để rửa tiền và mua hàng phạm pháp? Điều gì sẽ xảy ra khi chính quyền các nước ra tay bóp chặt Bitcoin? Điều gì xảy ra khi blockchain không thể tạo coin mới?

Tôi có thể đã giàu hoặc đã khốn cùng vì coin...

Trên hết, đã bao giờ tôi sẵn sàng chấp nhận rủi ro mất 10 triệu hay 50 triệu khi bị hack hoặc khi tiền xuống dốc? Đã bao giờ tôi nhìn những người bạn mất tiền vì cày hoặc vì mua đi bán lại và tự nhủ, à nếu như thế thì mình vẫn không sao?

Câu trả lời cho 2 câu hỏi này đều là "không". Đặt câu hỏi "sao lúc ấy mình không mua coin" chẳng khác gì hỏi "sao ngày xưa không giữ đất ở ABC XYZ", "sao không mua cổ phiếu AAPL hay GOOG từ năm ngoái"... Chuyện Bitcoin tăng giảm là thứ rủi ro tôi không thể kiểm soát được. Nếu tôi sẵn lòng dành thời gian và tâm trí cho việc chơi coin theo kiểu giảm rủi ro nhất có thể, tôi đã mất thời gian và không thể dành trọn tâm trí cho những điều đang có nghĩa bây giờ: gia đình, việc làm, cơ hội phát triển...

Bây giờ, tôi chấp nhận rằng mình không giàu và cũng không khốn cùng.

Thật sự, những người bạn của tôi, khi bán hết coin vào năm 2013, đều bán vì... biết về coin chứ không phải là những kẻ phó mặc kinh tế cho may mắn. Cũng giống như người bạn cũ của tôi, nói quay lại thời gian để học phần mềm chỉ là vui miệng mà thôi. Tôi vẫn còn nhớ, bạn khổ sở khi học toán rời rạc rồi vui mừng khi được present trong lớp tiếng Anh...

Cái "hiểu biết", cái suy nghĩ của bạn về nghề IT lúc ấy có thể là sai lầm hoàn toàn như suy nghĩ của tôi về Bitcoin trong suốt 5 năm qua... Nếu được hỏi, giá quay ngược thời gian giữ lại vài coin để bây giờ có vài chục nghìn đô, chắc chắn tôi sẽ nói có.

Nhưng tôi không thể quay ngược được thời gian. Và tôi thấy đủ hạnh phúc với 5 năm đã qua để không tự dằn vặt mình, giá quay trở lại để làm một điều gì đó.

Theo GenK

" alt="Vì sao cho đến giờ tôi vẫn không hề hối tiếc vì không chơi Bitcoin?" width="90" height="59"/>

Vì sao cho đến giờ tôi vẫn không hề hối tiếc vì không chơi Bitcoin?