Gần đây, một bà mẹ ở Bellevue đã thu hút nhiều dư luận vì những nỗ lực “ăn xin” nhằm có tiền đóng học phí cho cậu con trai ở một trường nghệ thuật năng khiếu trực thuộc Học viện nghệ thuật Idyllwild, California. Shelley Curley cho biết, cô phải “xin được” một khoản tiền kha khá, vì tiền học phí của cậu con trai sắp tới là 45.000 USD cộng thêm khoản tiền nợ trước đó là 4.000 USD.
Chính vì vậy, bà mẹ này đã phải chọn một vị trí đắc địa là một đoạn đường dốc trên xa lộ để “hành nghề”, và phải nộp “phí” 45 USD một giờ đồng hồ. Đây thực sự là một vị trí đắc địa “hái ra tiền”.
3. Ăn xin lấy vợ giàu
Trưng biển "tìm vợ" giàu.
Robert Darling thường xuyên di chuyển tuần một lần từ căn hộ hai phòng ngủ của mình ở bờ biển Bradley, New York để tới Manhattan tìm kiếm tình yêu với tấm biển: “Tôi đang tìm kiếm một quý cô giàu có làm vợ”.
Và tấm biển “tìm vợ” của Robert Darling thu hút rất nhiều sự chú ý của những người xung quanh. Đây được xem là kiểu “tìm vợ giàu” độc nhất vô nhị trên thế giới.
4. Kiếm được việc làm sau khi đi ăn xin “quảng cáo giọng vàng”
Tìm được việc nhờ trưng biển quảng cáo độc.
Một người đàn ông vô gia cư ở Mỹ có tên Williams đã tìm được việc làm sau khi đeo tấm biển quảng cáo “chất giọng vàng” của mình. Williams đeo tấm biển trên với hy vọng sẽ kiếm được việc làm cộng tác với đài truyền hình.
Thật may mắn cho anh ta, một phóng viên đã ghi lại hình ảnh khi anh “quảng cáo” chất giọng của mình, và nó nhanh chóng trở thành hiện tượng trên Youtube. Sau đó, Williams đã trở thành khách mời của talk show truyền hình có tên Dr. Phil.
5. Xin tiền uống rượu
Xin tiền uống rượu.
Đặc biệt nhất trong các cách ăn xin ở Mỹ phải kể đến “ăn mày bia rượu”. Những người này có nhà cửa, có thức ăn, nhưng khi không có bia hoặc rượu để uống thì họ lại tổ chức đi... ăn xin. Lúc này, họ sẽ treo trước ngực tấm bảng có dòng chữ: “Tôi cần tiền uống rượu” hoặc “Hãy cho tôi 1 ly bia”.
Nghe có vẻ lạ lùng, nhưng thu nhập của những “ăn mày bia rượu” này lại cao hơn hẳn so với những kiểu ăn mày khác. Lý do được đưa ra là người Mỹ cho rằng, “ăn mày xịn” là kẻ vô dụng vì đến việc làm họ cũng không tìm được, trong khi “ăn mày bia rượu” chỉ gặp khó khăn tạm thời, và họ không tiếc để cho họ một vài cốc bia.
6. Ăn mày đi du lịch
Ăn mày đi du lịch.
Người ăn mày Mỹ có suy nghĩ vô cùng độc đáo là người giàu tích lũy tiền để đi du lịch, còn ăn mày đi “du lịch” để có tiền. Một nhóm ăn mày ở New York đã thành lập “Đội du lịch ăn mày”, gồm 189 người. Xuất phát từ New York, đội quân này đã chu du các nước Italy, Đức, Thụy Điển trong vòng 99 ngày.
Tại những nước này họ hoàn toàn nghỉ ngơi, thư giãn và đi thăm thú danh lam thắng cảnh nổi tiếng tại những nơi đi qua.
(Theo Tri thức)
" alt="Những kiểu ăn xin có '1" />Những kiểu ăn xin có '1
Park Shin Hye tâm sự khi tham gia bộ phim nổi tiếng Nấc thang lên thiên đường tại chương trình Knowing Bros.
Không chỉ vậy, cô còn bị đánh thật khi nhân vật Jeong Seo bị bắt nạt trong bộ phim lãng mạn ''Nấc thang lên thiên đường'' phát sóng năm 2003 - 2004. Theo kịch bản, Jeong Seo bị tát bốn cái, nhưng đạo diễn lấy nhiều góc máy để tạo hiệu quả cho cảnh phim. Kết quả, Park Shin Hye nhận đến 30 cái tát. Nữ diễn viên Lee Hwi Hyang (đảm nhận vai mẹ kế) cảm thấy áy náy với Park Shin Hye sau khi hoàn tất cảnh phim. Bà còn bày tỏ lời xin lỗi đến cô nàng khi trả lời các buổi phỏng vấn sau đó.
Park Shin Hye thành công với vai diễn đầu tay tại Nấc thang lên thiên đường khi chỉ 13 tuổi.
Câu chuyện về 30 cái tát trong lúc diễn xuất đã làm các MC, nghệ sĩ tham gia chương trình Knowing Bros đều bất ngờ và sợ hãi. Tuy nhiên, Park Shin Hye tâm sự rằng khi đó không có thời gian và tâm trí để nghĩ đến việc bị đau. Cô làm việc theo kịch bản và thấy vui với công việc diễn viên mà mình đã theo đuổi từ những ngày còn nhỏ.
Được biết, trong Nấc thang lên thiên đường, Park Shin Hye đảm nhận vai Han Jeong Seo thời niên thiếu. Bộ phim gây tiếng vang lớn năm 2003, giúp Park Shin Hye nhận được sự quan tâm lớn ngay khi còn là diễn viên nhí. Sau đó, nữ diễn viên trở nên thành công với các bộ phim Cô nàng đẹp trai, Nốt nhạc tình yêu, Những người thừa kế, Pinocchio, Doctors, Hồi ức Alhambra…
Xem trích đoạn của Park Shin Hye trong phim Nấc thang lên thiên đường:
Khánh Ngọc
Song Joong Ki nhìn xuyên áo Song Hye Kyo: Tiết lộ cảnh hôn khiến phim Hàn dậy sóng
Trên phim thì hôn sâu, trong hậu trường thì thế này, bảo sao chồng của sao nữ không ghen.
" alt="Park Shin Hye bị tát 30 cái khi đóng Nấc thang lên thiên đường" />Park Shin Hye bị tát 30 cái khi đóng Nấc thang lên thiên đường
Không biết mình sập bẫy, Tuệ Lâm (Lã Thanh Huyền) hào hứng thông báo: "Anh Minh, anh Sơn có tin vui đây. Bên Minh Long và Rainbow đã đồng ý làm quân xanh cho chúng ta rồi". Tuy nhiên ngay lập tức cô bị dội 1 gáo nước lạnh khi nghe Sơn thông báo: "Em mắc bẫy của bọn khốn đó rồi. 2 bên đó đều không có ý định tranh thầu, chỉ định nhảy vào để kiếm phần trăm giao dịch thôi."
Linh bất ngờ ngã vào vòng tay của Phong.
Trong khi đó, Linh có vẻ đã cảm nắng Phong sau thời gian dài làm việc và đang được sếp o bế. Cảm nhận được điều này, Phong ra sức tấn công Linh. Khi hai người đi dạo, Phong đột ngột hỏi: "Có bao giờ em nghĩ là em sẽ yêu 1 người lớn tuổi, thậm chí đã từng có gia đình?". Khi Linh đáp: "Em vốn không nghĩ đến chuyện đó, nếu có cảm xúc thì là yêu thôi", Phong lập tức dò hỏi: "Thế nào là cảm xúc? Em đã bao giờ có cảm xúc đó chưa?" Chưa kịp trả lời thì một tình huống bất ngờ xuất hiện khiến Linh ngã vào vòng tay của Phong.
Liệu hai người sẽ tiến xa hơn? Hoàng Thổ làm gì để đối phó với Bách Hợp? Diễn biến chi tiết "Tình yêu và tham vọng" tập 3 sẽ lên sóng VTV3 vào 21h30 thứ 2, 30/3.
Mỹ Anh
Hậu trường cảnh Diễm My 9x bị đuối nước được Nhan Phúc Vinh cứu
Hóa ra cảnh nhân vật Linh của Diễm My chìm xuống suối sâu được thực hiện ở bể bơi trong nhà.
" alt="Tình yêu và tham vọng tập 3: Tuệ Lâm sập bẫy, Linh ngã vào vòng tay Phong" />
...[详细]
Ngày càng nhiều bạn trẻ thể hiện trạng thái tình cảm của mình quá đà trên trang cá nhân (Ảnh minh họa)
Một lần Đạt đăng bức hình chụp cùng người yêu đang "giải quyết nỗi buồn"trong nhà vệ sinh. Thực ra đây là hình ảnh 3D nhưng cũng khiến nhóm bạn thân củaĐạt "chướng mắt". "Chỉ còn mỗi rủ CoCee đi nhà nghỉ là Đạt chưa viết status thôinhỉ"; "Nhí nhố đã thành bệnh rồi đấy"; "Nếu không bớt nhí nhố, m nên blockhết bạn bè ra, chỉ để 2 đứa m với nhau thôi, m up ảnh phòng the của chúng mày lênt cũng mặc kệ"....Đó là tất comment, chủ yếu "ném đá" khổ chủ từ những người bạncực kỳ thân thiết.
Thật bất ngờ, Đạt block bạn bè thật. Khổ nỗi, nhóm chơi thân có 5 người thìĐạt block 2 người trong đó có Dũng. Dũng đùng đùng nổi giận cho rằng, bực thằngbạn mình vì làm mất hết sĩ diện, sĩ diện với bạn bè thì ít nhưng sĩ diện với emChi thì nhiều. Dũng chắc bẩm chắc em Chi khinh mình lắm, sao chơi thân thế màvẫn bị block...
Ngay lập tức, Dũng đã cắt kết bạn với Đạt và kèm theo tuyên bố, không bạn bègì hết. Dũng còn tuyên bố trên facebook: "Các chiến hữu thân thiết, tình hình làt với Đạt không còn quan hệ bạn bè gì nữa. Sắp cưới t, các chiến hữu có mừng thìphong bì riêng, cấm mua quà chung như dự kiến. Riêng thằng Đạt, t không thèmmời, có gửi quà t cũng trả lại đấy. Mười mấy năm chơi với nhau, các chiến hữubiết tính t rồi đấy".
Mặc dù vậy nhưng Đạt vẫn không thôi đăng những status sến sẩm với đầy lời lẽyêu thương, lãng mạn quá mức cần thiết bởi Đạt nghĩ chắc Dũng tức thì thế thôi chứ chơi với nhau thế nói bỏ là bỏ sao được. Cực chẳng đã, bạn bè thân thiết của Đạtđã đồng loại share nhau thêm một stutas của Dũng nữa, coi như một lời chia tayĐạt: "Hãy biết thể hiện tình cảm một cách văn minh, cái gì quá cũng đều khôngtốt. Đừng lố bịch quá để trở thành trò cười cho thiên hạ. Chúc hai bạn hạnh phúc với thế giới của mình và hy vọng cuộc đời này không có biến cố gì to lớn đến với bạn, để bạn không bao giờ cần đến bạn bè để sẻ chia nỗi buồn".
Cầu vượt dành cho người đi bộ trên phố Láng Hạ chi chít những dòng chữ trên thành cầu.
Kiểu tỏ tình nhút nhát
Giải bày của kẻ yêu đơn phương
Nhiều lời thề thốt với tên người cụ thể
Tỏ tình với biệt danh.
Những lời hứa hôn nhân.
Những dòng chữ kiểu này được viết đầy rẫy trên thành cầu vượt dành cho người đi bộ trước cổng trường Đại học Công Đoàn, phố Nguyễn Lương Bằng.
Lời thề thốt tồn tại đến khi nào cơ quan chủ quản làm sạch thành cầu.
Ghi rõ thời gian viết lời tỏ tình.
Cũng như các cầu cầu vượt dành cho người đi bộ khác, cây cầu trước cổng trường Đại học Thủy Lợi cũng bị vấy bẩn bởi hàng trăm dòng chữ, ký hiệu yêu đương.
Lời tỏ tình với người yêu hầu hết được viết bằng loại bút xóa.
Chụt chịt cái hôn yêu dấu với anh chàng tên Hưng nào đó.
Kiểu ghét của đôi lứa.
Ngụ ý gì với kiểu viết nửa tiếng Anh, nửa tiếng Việt ?
Không rõ hiện giờ đôi lứa này đã thành vợ, thành chồng chưa đây?
Nhan nhản lời khẳng định tình yêu bền vững được viết bằng loại bút xóa trên những cây cầu vượt dành cho người đi bộ ở Thủ đô.
Lê Anh Dũng
" alt="Cầu Hà Nội bị 'bủa vây' bởi những lời tỏ tình cháy bỏng" />
...[详细]
Bà Almuth Meyer-Zollitsch, Giám đốc Viện Goethe chia sẻ "Nhiều ý kiến cho rằng truyện tranh chỉ dành cho trẻ em, không mang tính nghệ thuật và đặc trưng của truyện tranh chỉ là manga (Nhật) hay chuột Mickey (Mỹ).
Nhưng nói như vậy là sai! Nếu từ "Comic" được dịch ra có nghĩa là "Câu chuyện có tranh", và nhìn vào nghệ thuật Châu Âu trong chiều lịch sử, thì có thể khẳng định kể truyện bằng tranh là một truyền thống rất lâu đời.
Từ 800 năm trước các nhà thờ Thiên chúa giáo ở Châu Âu đã vẽ những câu chuyện bằng tranh về cuộc sống của những vị thánh thiên chúa."
Tuy nhiên trước kia người ta gần như không cần lời dưới các bức tranh. Con người biết hầu hết các tích kể và chúng được truyền từ đời này qua đời khác.
Một truyện tranh khoa học được trưng bày
Thế kỉ thứ 19, các nghệ sĩ Đức và Pháp đã khám phá ra truyện tranh như là một công cụ để phác họa lại sự phát triển trong xã hội, và để châm biếm: tên thương gia mập ú keo kiệt, gã cảnh sát ngu ngốc tham tiền, kẻ thường dân cáu giận luôn tin vào vị hoàng đế tốt bụng... Đó là những nhân vật thường thấy trong truyện được vẽ bằng tranh trước kia.
Thế kỉ 20, các nghệ sĩ Đức hầu như không còn quan tâm tới truyện tranh nữa. Tâm điểm dịch chuyển tới Mỹ với Walt Disney, chuột Mickey và vịt Donald bất tử. Công chúng chủ yếu là trẻ em.
Cho đến tận những năm 1990, cách đây 20 năm, một thế hệ trẻ các nghệ sĩ Châu Âu lại khám phá xã hội qua truyện tranh với một thái độ độc lập và nghiêm túc. Đó là thời kì phát triển mạnh. Sự kiện thống nhất nước Đức đã đưa Berlin vào một bối cảnh lịch sử mới. Nghệ thuật và truyền thông bùng nổ trước sự sáng tạo, internet và toàn cầu hóa.
Truyện tranh nghệ thuật - trông như một bộ phim
Dạo một vòng qua triển lãm, có thể thấy truyện tranh của Đức khá đa dạng với bút pháp và các mảng đề tài lớn phong phú: chính trị, gia đình, khoa học giả tưởng, nghệ thuật... Nó thích hợp với cách tiếp cận thông tin nhanh của thời kì mới. Truyện tranh thậm chí đã đánh thức mối quan tâm với văn học qua "tiểu thuyết đồ họa".
Trả lời phỏng vấn báo VietNamNet, bà Meyer-Zollitsch cho biết: "Hiện nay, doanh số truyện tranh cho người lớn ở Đức rất cao và vẫn tiếp tục tăng hàng năm".
Truyện tranh được chuyển thể từ tác phẩm văn học
Nhiều tạp chí chuyên ngành truyện tranh ra đời cho thấy truyện tranh có xu hướng phát triển ở Châu Âu
Một xu hướng mới đang diễn ra: các nghệ sĩ sử dụng cốt truyện văn học và thể hiện bằng trang vẽ. Thậm chí họ có thể vẽ rất kĩ và đầy tính nghệ thuật với các tiểu thuyết mang hàm lượng nội dung cao.
Chúng tôi quan sát tại triển lãm, một cuốn sách truyện tranh tiểu thuyết dung lượng trung bình có giá khoảng 15 đến 20 Euro (khoảng 450.000-600.000 đồng), tương đương với giá của một cuốn tiểu thuyết thông thường tại Châu Âu.
Truyện tranh trinh thám
Truyện tranh gia đình
Một bà mẹ đưa con gái đi triển lãm truyện tranh vì em rất thích vẽ
Hồ Hương Giang Ảnh: Angellittlefire
" alt="Đừng tưởng truyện tranh cho người lớn không ăn khách" />
...[详细]
Giám khảo Viktor Tretyakov – Chủ tịch hội đồng giám khảo bảng Violon - đang chơi cây đàn do Nicolo Gagliano chế tác năm 1772. Còn giám khảo Chen Xi - giảng viện Violon tại Nhạc viện Quốc Gia Trung Quốc đang chơi cây đàn Pietro Guarneri của Mantua được làm năm 1690. Nghệ sĩ Violon, giám khảo Kyung Sun Lee đã theo học cùng với Nam Yun Kim, Sylvia Rosenberg, Robert Mann và Dorothy Delay hiện đang biểu diễn trên cây đàn Joseph Guarneris, được làm từ năm 1723.
Giám khảo Vilmos Szabadi - người từng phát hành 59 sản phẩm âm nhạc với rất nhiều công ty thu âm trên toàn thế giới thường xuyên biểu diễn trên cây đàn do nghệ nhân Laurentius Storioni chế tác năm 1778. Nghệ sĩ Stephanie Chase thường biểu diễn với vai trò nghệ sĩ độc tấu violin kiêm chỉ huy dàn nhạc. Cây đàn violin của cô được làm vào năm 1742 bởi Petrus Guarnerius ở Venice và cây archet được thực hiện bởi Dominique Peccatte.
Giám khảo Vilmos Szabadi.
Lâu nay, violon là nhạc cụ phổ biến nhất trong bộ đàn dây và dàn nhạc giao hưởng. Cho dù bây giờ có nhiều nơi sản xuất đàn violon công nghiệp nhưng các nghệ sĩ chuyên nghiệp luôn chọn những cây đàn được làm thủ công, đặc biệt ở vùng Cremona. Đến nay, các nhà khoa học vẫn đang nghiên cứu đặc tính của các cây đàn bằng các kỹ thuật hiện đại để tìm hiểu lý do tại sao những cây đàn có giá trị đến cả triệu đô lại phát ra những âm thanh tuyệt vời như vậy.
Guarneri là dòng họ làm đàn vùng Cremona trong thế kỷ 17 và 18. Những nghệ sĩ violin vĩ đại nhất trong lịch sử như N. Paganini, Y. Heifetz, Y. Menuhin hay thích dùng đàn của Guarneri hơn Stradivari. Người nổi tiếng nhất trong dòng họ là Giuseppe Guarneri với các cây đàn del Giesù. Những nghệ sĩ thế kỷ 20 chơi đàn của Guarneri có thể kể đến Y. Heifetz, L. Kogan, Kyung Wha Chung, Isaac Stern, Sarah Chang, Gidon Kremer.....
Antonio Stradivari khác với Guarneri là dòng họ thì Stradivari là một nghệ nhân làm đàn dây. Tuy ông chế tạo đa số là đàn violin nhưng ông cũng chế tạo một số lượng lớn đàn viola, cello và thậm chí là cả đàn guitar và harp. Chất lượng sản phẩm của Stradivari đạt lên cao nhất vào giai đoạn 1698 – 1725 mà đỉnh cao là năm 1715.
Một số nghệ sĩ nổi tiếng dùng đàn Stradivari có thể kể đến các cellist Yo-yo Ma, M. Rostropovich, Jacqueline Du Pré, các violinist I. Perlman, Gil Shaham, V. Mulova, A.S. Mutter, Joshua Bell, S. Accardo, V. Repin...... Tại Ý, hai trường phái Stradiavri và Guarneri luôn cạnh tranh nhau về chất lượng của các cây đàn. Giá trị của các cây đàn hiện nay lên đến hàng triệu đô. Âm thanh của cây đàn Stradivarius thường sáng, đẹp, đặc biệt ở âm vực cao và gần với giọng con người, còn đàn của Guarneri thường tạo ra âm thanh xé, chắc, khỏe và giàu sức công phá. Rất khó để biết được cây đàn nào hay hơn, nó phụ thuộc vào thẩm mỹ riêng của từng nghệ sĩ.
Nghệ sỹ Stephanie Chase.
Jean-Baptiste Vuillaume là nghệ nhân làm đàn của Pháp, ngoài ra ông còn là một thương gia và nhà phát minh với nhiều giải thưởng. Ông đã làm hơn 3000 các nhạc cụ khác nhau và ông nổi tiếng nhất trong việc làm lại các cây đàn nổi tiếng của Stradivari (đặc biệt là cây Messiah) và các cây del Gesu, đặc biệt là cây Il Canon của N. Paganini. Phiên bản copy này N. Paganini đã trao cho học trò duy nhất của mình là Sivori và hiện nay cây đàn này đang được nghệ sĩ violin xuất chúng Hilary Hahn sử dụng.
Nicolo Amati là cháu của Andrea Amati, người phát minh ra đàn violin. Ông là người duy nhất nhận người ngoài dòng họ về để truyền kỹ thuật làm đàn và chính Andrea Guarneri, người lập nên thương hiệu đàn Guarneri là học trò của ông. Hiện nay các cây đàn của Amati rất hiếm và thường chỉ được trưng bày tại một số bảo tàng nghệ thuật trên thế giới, nghệ sĩ Violon Emmanuel Borok hiện đang sở hữu một trong số cây Amati quý hiếm.
Giovanni Guadagnini là một trong những nhà làm đàn giỏi nhất trong lịch sử đàn dây. Ông được coi là đứng thứ 3 sau Guarneri và Stradivari. Các cây đàn ông làm ra được chia làm 4 giai đoạn và được đặt tên theo các thành phố nơi ông sống và sản xuất ra các cây đàn: Piacenza, Milan, Parma vàTurin.
Một số những nghệ sĩ dùng đàn của ông có violinist Zakhar Bron, Y. Heifetz, J. Joachim, Viktoria Mulova, Eugène Ysaÿe, H. Vieuxtemps,… các cellist Han-na Chang, Sol Gabetta.…. Gagliano là dòng họ làm đàn nổi tiếng xứ Napes. Người lập nên thương hiệu Alesandro vốn làm việc trong xưởng của Amati và Stradivari, sau khi trở về từ Cremona ông tạo ra trường phái làm đàn Neapolitan. Người con trai út Nicolo Gagliano là nghệ nhất nổi tiếng nhất trong dòng họ, đàn của ông thường được copy sao chép và nhiều cây đàn do ông làm ra bị nhầm với đàn của Stradivari.
Nghệ sĩ Violon, giám khảo Kyung Sun Lee
Lorenzo Storioni được coi là người làm đàn cổ cuối cùng vùng Cremona. Ông thuộc thế hệ sau của Stradivari và Guarneri và không có sự liên kết gì trong phong cách làm đàn. Ông có những cải tiến về vị trí của lỗ f trên đàn và hay sử dụng chất liệu khác để tạo nên các đặc tính riêng biệt.
Collin – Mezin là nhà làm đàn người Pháp, ông có một khoảng thời gian làm việc tại Brussels cùng Nicolas-François Vuillaume, em trai của Jean-Baptiste Vuillaume. Giống như những nghệ nhân khác của Pháp, ông sử dụng các kỹ thuật truyền thống của trường phái Ý như Stradivarius, Guarnerius hay Amati, tuy nhiên ông có phát triển riêng kỹ thuật đánh véc-ni cho đàn. Đàn của ông được nhiều violinist sử dụng như J. Joachim, Sivori hay Jules Armigaud, người coi đàn của Collin – Mezin có chất lượng và âm thanh tương đương của Stradivari.
Anh Phương
Cuộc thi violon quốc tế lần đầu tại Việt Nam có giá trị hơn 1 tỷ đồng
Cuộc thi âm nhạc quốc tế cho violon và hoà tấu thính phòng Việt Nam 2019 sẽ diễn ra tại Học viện âm nhạc quốc gia từ 3-11/8 với sự tham gia của nhiều nghệ sĩ quốc tế và giá trị giải thưởng lên tới hơn 1 tỷ đồng.
" alt="Những cây đàn quý hiếm trên thế giới hội ngộ tại Việt Nam" />