Ở phía Bắc London có một ngôi chùa cổ ban đầu do người Ấn Độ xây dựng,ệnYêkết quả cúp c1 khách hành hương tới đây đa phần là người Hoa và người Ấn. Nam nữ thanh niên thì đến cầu duyên, ai có người thân đi xa thì đến cầu an, ai có anh chị em ly tán thì đến cầu được sum họp; người rời quê cha đất tổ thì đến xin người ở cố hương được khỏe mạnh, người mẹ thì đến xin cho con cái mình không ốm đau bệnh tật, vợ chồng tân hôn thì đến xin sớm sinh quý tử, bà bầu thì xin mẹ tròn con vuông.
Cứ mỗi tuần hai mẹ con Mộ Mai lại đến ngôi chùa này một lần, cô bé Mộ Mai từng hỏi mẹ Xuân “Vì sao phải đến chùa này hả mẹ, mẹ là người theo đạo Cơ Đốc kia mà?” Dù ai cũng bảo việc này là chuyện nước sông không phạm nước giếng, nhưng Mộ Mai không hiểu câu thành ngữ ấy có nghĩa gì. Hỏi bạn cùng lứa thì chúng không trả lời được, còn bà chủ nhà thì bảo nó giống như mối quan hệ giữa người thợ rèn và thợ đóng giày vậy, hai bên đều là thợ thủ công nhưng tính chất công việc không giống nhau. Còn đáp án của mẹ Xuân là “họ đến đây để đợi người cần gặp”.
Mẹ con họ vừa đến chùa thì phía sau xuất hiện hai chiếc xe hơi màu đen sang trọng. Người thiếu phụ bước ra khỏi hàng ghế sau, đi bên cạnh bà ấy là mấy người đàn ông mặc đồ đen hết sức cường tráng. Bọn họ ngăn những người đến đây cúng bái ở cửa, trong đó có cả mẹ con Mộ Mai để thiếu phụ kia đi vào.
Người thiếu phụ bụng to vượt mặt, trán lấm tấm mồ hôi được một người phụ nữ trung niên mặc áo sẩm dìu đỡ, thành kính bái lạy đức Phật hiền hậu được mạ vàng. Tiết trời đầu xuân tại London không khí ẩm ướt và lạnh lẽo, người thiếu phụ chỉ mặc một chiếc áo len tối màu, bên trong là chiếc váy dài rộng, chiếc áo lông chồn được vắt trên khuỷu tay của gã tài xế trung niên đứng bên cạnh. Bà ấy cúng bái khoảng nửa giờ, cung kính nhận lấy phật châu từ tay trụ trì rồi được trụ trì tiễn ra đến tận cửa.
Lúc này Mộ Mai đứng cách đó không xa, tay cô đang bị mẹ Xuân siết rất chặt, cô ngẩng đầu chỉ có thể nhìn chiếc cằm của mẹ Xuân bạnh ra, cho thấy lúc này mẹ đang tức giận. Mộ Mai cắn môi không dám nói cho mẹ Xuân biết mình đau. Lát sau, mẹ Xuân thả tay cô ra, ngồi xổm xuống kề sát vào người Mộ Mai, chỉ vào thiếu phụ bụng to kia: "Mộ Mai, con nhìn thấy người đó không?"
Mộ Mai gật đầu. Từ góc độ của cô bé chỉ thấy được cái bụng to tròn của người thiếu phụ, phía sau là bồn hoa đương độ nở rộ có trắng có đỏ, có tím có hồng vô cùng xinh đẹp.
Giọng mẹ Xuân vẫn vang lên bên tai: "Mộ Mai, bắt đầu từ bây giờ con hãy ghi nhớ lời mẹ Xuân nói. Con phải nhớ rõ người đàn bà kia, có một ngày mẹ Xuân muốn con phải làm cho gương mặt ấy trở nên đau khổ tột độ."
Mộ Mai vẫn vô thức gật đầu, cô bé đang nghĩ không biết mấy bông hoa kia có tên là gì ấy nhỉ? Chắc chắn tên của loài hoa ấy phải đẹp lắm đây.
"Mộ Mai, cách gây cho người đàn bà kia đau khổ chính là đứa bé trong bụng của ả. Mười ngày sau nó sẽ đến với thế giới này, mẹ Xuân nhất định sẽ cầu xin cho nó được bình an chào đời. Mộ Mai, sau này các con sẽ lớn lên, chờ đến ngày con trưởng thành, nếu người đàn bà kia sinh ra một bé trai thì con hãy nhớ phải khiến nó yêu con, rồi từ đó hóa tình yêu thành độc dược, để nó sống không bằng chết. Còn nếu người đàn bà kia sinh ra con gái, thì con nhất định phải cướp mất người yêu của nó vào thời điểm nó yêu đối phương nhất, khiến nó đau đớn khôn cùng."
Mộ Mai vẫn đang nghĩ vẩn vơ, nếu bên bồn hoa đó có bướm vờn quanh thì sẽ đẹp hơn nhiều.
"Mộ Mai, con có nghe mẹ nói gì không?"
Bên tai truyền đến tiếng nói cao vút của mẹ Xuân, cô bé bối rối dời mắt khỏi bồn hoa kia: "Con có ạ, mẹ Xuân." Rồi cúi thấp đầu.
"Vậy con có nghe theo lời mẹ Xuân nói không?" Tiếng nói lanh lảnh vẫn còn quanh quẩn bên tai.
Bún bò Huế là món ăn được nhiều thực khách ưa thích. Ảnh: I.T
Món ăn ở đây chuẩn vị Huế, dù năm trong khu người Hoa nhưng không bị biến tấu, không nhiều dầu mỡ. Nước lèo không quá ngọt như vị người miền Nam. Khách ở đây đa phần là người ăn quen lâu năm.
Mỗi suất bún bò Huế được phục vụ kèm theo một phần rau sống hoặc trụng tuỳ theo khách yêu cầu. Trên bàn luôn để sẵn các đồ nêm như chanh, sa tế, mắm để khách tự ý thêm thắt.
Làm cơm rang kim chi đúng chuẩn Hàn Quốc ngay tại nhà
Từ lâu, món cơm rang kim chi với sắc đỏ nổi bật đã xuất hiện nhiều trong các bộ phim Hàn. Bạn cũng có thể tự tay làm ra món ăn này mà không cần phải ra hàng để thưởng thức.
Cô nàng sở hữu gương mặt không tì vết cùng body đẹp đến nỗi khiến người ta không tin là có thực.
Nước da trắng, mái tóc bồng bềnh, vòng 1 nở nang, eo thon và hông quả táo, Sori được nhiều người ví như cô búp bê Barbie đời thực, thậm chí xinh đẹp, sống động hơn nhiều.
Bí quyết hàng đầu của Sori là chế độ ăn uống vô cùng khắt khe.
Cô uống mỗi ngày hơn 3 lít nước chưa bao gồm nước ép hoa quả.
Thực đơn của Sori chủ yếu là salad, gần như rất ít tinh bột và chất béo.
Để có body hoàn mỹ, chân dài kiêm giáo viên fitness chăm tập yoga hàng ngày.
Cô tập từ yoga thường tới yoga bay, tập kèm pilates để thân hình săn chắc và nở nang đúng chỗ.
Nhờ vẻ đẹp rạng rỡ cùng lối sống lành mạnh, Sori trở thành con cưng của nhiều nhãn hàng tại xứ kim chi.
Dẫu vậy, niềm đam mê lớn nhất của người đẹp vẫn là cống hiến cho phòng tập.
Afma22 là tên tài một tài khoản mẫu nội y khá nổi tiếng trên mạng xã hội Hàn Quốc.
Cô mẫu trẻ sở hữu lượng fan hùng hậu gần 200 ngàn người hâm mộ nhờ vào vẻ đẹp pha trộn giữa thơ ngây và nóng bỏng.
Đối lập với người mẫu Sori ở trên luôn kiêng khem rất khắt khe, sở thích của Afma là ăn uống.
Cô đặc biệt thích ăn đồ ngọt, thịt nướng, bít tết và các món nhiều tinh bột.
Lạ thay, Afma vẫn có thân hình khiến người ta trầm trồ ghen tị với cặp chân dài và 3 vòng đẹp mỹ mãn.
Bí quyết của cô nàng có lẽ là sống lạc quan, du lịch nhiều và dành không ít thời gian ở bể bơi, phòng tập.
Afma tập gym mỗi tuần 3-4 buổi kết hợp bơi lội, bấy nhiêu là đủ với một người “đẹp từ trong trứng” như cô.
Ngoài ra, người đẹp còn rất chịu khó đắp mặt nạ dưỡng da cũng như tới salon uy tín để chăm sóc cho mái tóc.
Vì được chăm sóc kỹ lưỡng nên dù chỉ makeup nhẹ nhàng và để kiểu tóc đơn giản, vẻ đẹp của Afma cũng được tôn lên bội phần.
Ngay cả một khoảnh khắc đi tập vào buổi sáng của cô nàng cũng có thể khiến trái tim ai đó loạn nhịp.
Dàn hot girl sở hữu vòng eo con kiến chăm khoe ảnh gợi cảm
Sở hữu vòng hai thon gọn, 3 cô gái này được quan tâm trên mạng xã hội, song có người cũng vấp phải nghi ngờ chỉnh ảnh quá đà.
'Năm 1982, tôi về đảo Long Sơn (TP. Vũng Tàu) thăm người bác ruột. Bác dẫn tôi lên núi chơi. Núi không cao nhưng hoang sơ. Cây dại mọc đầy. Trong số cây dại đó, có một loài cây đang ra trái màu đỏ đẹp vô cùng. Đến gần, bác với tay hái cho tôi một chùm và nói, con ăn thử đi ngọt lắm.
Tôi chưa vội ăn, chần chừ hỏi, trái này là trái gì vậy bác? Bác cười, con cứ ăn đi. Ăn xong là biết tên của nó liền. Tôi chọn một trái màu đỏ bầm cho vào miệng. Vừa nhai, vị chua thật chua làm cho tôi rợn người. Dường như trong đời - dù đã ăn nhiều trái chua kể cả chanh nhưng chưa có trái nào chua đến như thế. Tôi nhả ra. Mặt tôi chau lại, người trân lên', ông Vũ nhớ và kể lại.
Loại cây có trái màu đỏ đẹp vô cùng.
Đã qua mùa nhưng sirô trong nhà ông Vũ vẫn nhiều quả.
'Bác tôi cười ha hả thật lớn. 'Con biết tên nó chưa? Con trân mình, chau mày chau mặt thì gọi là cây trân chau. Mình bỏ thêm dấu mũ cho cái tên nó đẹp hơn, cây trân châu con nhé'. Thì ra tôi đã bị bác lừa. Cú lừa của bác không mang dụng ý xấu mà cố tạo cho tôi một kỷ niệm đẹp. Sau lần đó tôi lên đường nhập ngũ.
Năm 2005 tôi phục viên về nhà. Tôi trở lại Long Sơn thăm bác. Lần này không gặp bác. Bác đã mất. Tôi đốt nhang khấn vái bác rồi trở lên núi tìm về dĩ vãng.
Cây trân châu vẫn còn cho trái. Màu đỏ của trân châu khá đẹp khiến cho tôi nhiều lúc ngẩn ngơ. Tôi mê vẻ đẹp của trân châu và cũng nhờ có trân châu giúp tôi nhớ bác. Tôi dạo quanh cố tìm cho được vài hạt đem về nhà gây giống.
Thấy vẻ đẹp của trái trân châu, nhiều khách thăm quan tìm đến, chụp ảnh.
Tôi trồng 2 cây trước cổng. Cây lớn nhanh. Chỉ sau hơn một năm, cây ra hoa. Từ hoa, những trái xanh xuất hiện rồi chín thành màu đỏ rộ lên. Đẹp lắm. Tôi nghĩ sao mình không nhân giống rộng lên, trồng dọc hàng rào tạo thành con đường trân châu đỏ rực đẹp hơn bất cứ nơi nào.
Nghĩ là làm. Năm 2013 tôi ươm hột thành cây con. Tôi trồng ở phần đất nhà và cho các anh chị em tôi gần đó cùng trồng tạo ra một đoạn đường làng đặc biệt không nơi nào có được.
Tiếng lành đồn xa, khách các nơi tụ về chụp ảnh ghi hình làm kỷ niệm. Lượng khách ngày càng đông khiến cho tôi động não. Sao mình không chế biến trái trân châu ra một sản phẩm phục vụ khách?'.
... Đến cây sirô
Trân châu là loại cây rừng rất dễ trồng và ít sâu bệnh. Tán cây không lớn có thể trồng trong chậu vẫn cho kết quả tốt. Cũng không cần tốn công chăm sóc nhiều, cây vẫn cho ra hoa kết trái quanh năm. Mùa rộ nhất là vào tháng Năm âm lịch.
'Già sử, suốt con đường làng đi vào ấp Giồng Lãnh 1 và 2 dài hơn 1km nhà nào cũng trồng sẽ cho một quang cảnh vô cùng ấn tượng. Nhưng thôi' - ông Vũ nói tiếp - 'mới bao nhiêu đây mà khách đến đã nhiều làm tôi vô cùng lo lắng. Tôi bắt đầu nghĩ đến một sản phẩm từ trái trân châu'.
Con trai ông Vũ và những chế phẩm từ trái trân châu.
Ông Vũ nói tiếp: 'Vị chua, chua hơn bất cứ loại trái nào nên tôi nghĩ đến chế phẩm sirô. Trái trân châu chín bóp lấy nước trộn với đường thêm một chút muối nấu lên. Đơn giản vậy thôi. Chỉ cần rót ra ly thêm một ít nước là có một ly sirô có màu đỏ từ trái sirô, có vị chua chua ngọt ngọt rất hợp khẩu vị nhiều người ...
Từ đó, ai đến đây đều được thưởng thức một ly sirô. Dần dần tên trân châu không còn ai biết đến. Cây trân châu đầy ắp kỷ niệm ngày nào được bà con gọi bằng cái tên trìu mến, cây sirô'.
Câu chuyện đến đây phải tạm dừng. Nhiều khách đang vào. Ông Vũ bận rộn đón tiếp. Lần này, khách đến từ TP HCM, gồm các trai thanh gái lịch. Nhiều tiếng cười rộn lên. Máy ảnh, điện thoại đua nhau bấm...
Ông Nguyễn Văn Vũ, người đem cây sirô từ Vũng Tàu về Gò Công.
Một chiếc bàn được đặt trước nhà. Nhiều chai sirô, nhiều lọ sản phẩm được bày lên. Người con trai của ông Vũ lần lượt giới thiệu, nào là mứt, kiệu chua, rượu được chế biến bằng nguyên liệu là trái sirô. Anh nói, mấy năm trước có một vị khách là Việt kiều từ Mỹ về đây tham quan. Vốn là một đầu bếp, ông ta đã góp ý và chỉ dẫn ba tôi chế biến ra các sản phẩm này...
Hiện nay cả ấp Giồng Lãnh 1 chỉ có khoảng 100 cây sirô. Riêng khu vực quanh nhà ông Vũ có được chừng 50 cây. Ông đang tiếp tục ươm để có thể cung cấp cho những ai cần đến. Riêng ở đảo Long Sơn, có thời gian cây này gần như tuyệt chủng. Nhiều người dân Long Sơn phải tìm đến ông để xin hột, mua cây về gây lại.
Chỉ mới 6 năm, ông Vũ cho biết, nhờ có cây sirô kinh tế gia đình ông cải thiện rất nhiều. 3 đứa con trai của ông cũng nhờ đó mà có điều kiện vươn lên.
Ông Nguyễn Văn Đổng, Trưởng ấp Giồng Lãnh 1 thừa nhận những thành quả mà ông Vũ đạt được từ cây sirô. Ông nói, cây sirô hiện còn lạ với người dân nơi đây.
Tuy nhiên, qua những gì mà ông Vũ làm được chúng tôi tin cây này sẽ được nhân rộng. Lúc đó, ấp Giồng Lãnh 1 không những có một quang cảnh đẹp thu hút du khách mà bà con còn có điều kiện cải thiện cuộc sống.
Bên trong túp lều của gã giang hồ cứu chục đôi sinh viên tình tự đêm vắng
Chúng tôi hỏi anh Minh, trong đời anh có yêu một cô gái nào không? Không ngập ngừng, anh nói ngay, 'đến giờ này tôi chưa yêu ai cả'.
评论专区