Các tin liên quan |
Lái xe "tiếp tay" chủ quán lừa khách ăn phở lợn sề Dịch vụ "ôm người đẹp-ngủ trong sáng" xôn xao Facebook Thiếu sex, giận vợ, chồng nhẫn tâm sát hại con ruột Những chuyện khoái cảm lạ lùng ở phái nữ Hà Nội: Thót tim cháu bé ngủ gật, ngã lăn sát gầm ô tô |
Vợ luôn than hết tiền. Vậy mà, khi có những việc cần chi, vợ bỗng "chìa tiền…ngọt xớt". Tôi hỏi thì vợ bảo tiền mượn, mà chẳng khi nào thấy vợ lo toan về cáikhoản mượn này.
Tôi không nghĩ là vợ tự trả số tiền mượn kia, vì thu nhập hàng tháng của vợcũng chỉ đủ đóng tiền học cho con, nếu trả nợ thì sẽ âm. Vậy chỉ có thể là vợ“thủ”.
|
Hình minh họa |
Mà lấy đâu ra tiền để “thủ”, khi mỗi tháng vợ nhận từ chồng những đồng tiềnđắp đổi qua ngày. Hay vợ là con út, được gia đình nhà ngoại ưu ái, thỉnh thoảngcho chút tiền xài thêm? Tôi cũng nhiều lần suy nghĩ và âm thầm quan sát, xem vợ“thủ” bằng cách nào, dù cách “thủ” của vợ từng cứu gia đình tôi những khi cấpthiết.
Nhớ có lần, đang làm việc ở cơ quan, nhận tin cha bệnh nặng, tôi bối rối vìđồng tiền ngặt nghèo cuối tháng. Chưa biết xoay xở cách nào, thì vợ đã trao sốtiền tuy không nhiều nhưng cũng đủ cho cuộc hành trình và những ngày nuôi chagià bệnh nặng. Tôi thầm phục cách “thủ” của vợ, hay nói chính xác là cách vénkhéo, tính lo xa của cô ấy.
Tôi biết nhiều phụ nữ có điều kiện để “thủ”, và “thủ” không phải cho riêngbản thân mình, mà phòng hờ những khi gia đình gặp sự cố. Tôi hoan nghênh nhữngbà vợ biết “thủ” khi gặp phải những ông chồng “tứ đổ tường”.
“Thủ” trong những trường hợp này có thể nói là thượng sách, vì đó là cách bảovệ lợi ích gia đình mà không phải người phụ nữ nào cũng biết cách vận dụng. Từkhi biết vợ “thủ”, hễ dư chút tiền, tôi liền mang về cho vợ, vì tôi tin đây làcái ví sâu nhất, an toàn nhất của gia đình mình, để đến khi gặp rắc rối về tiềnbạc, sẽ có vợ ứng cứu kịp thời.
Trong một gia đình, chồng lập "quỹ đen", vợ tìm cách “thủ”, ai cũng muốn tưlợi cho riêng mình, chẳng nghĩ đến việc đóng góp vào quỹ chung cho gia đình, sựkhông minh bạch đó sớm muộn gì cũng gây hiểu lầm, nghi ngờ lẫn nhau.
Tôi không lập "quỹ đen", không phải vì tôi ít tiền, mà vì tôi có một người vợrộng lượng, biết thông cảm và hiểu chồng, sẵn sàng “ứng cứu” những khi tôi cóviệc. Dĩ nhiên, tôi biết mình là người đàn ông không đến nỗi tệ trong mắt vợ,nên mới được vợ ưu ái như thế.
Tôi cũng tin rằng, cách chi xài của vợ mang lại những niềm vui bất ngờ khigia đình từng rơi vào tình huống túng quẫn. Lúc đó, những đồng tiền “thủ” của vợphát huy tác dụng một cách tích cực.
(Theo Phụ nữ)
" alt="Quỹ đen của vợ 'cứu' chồng"/>
Quỹ đen của vợ 'cứu' chồng
Cụ có 8 người con, 5 trai 3 gái, tất cả đã yên bề gia thất và tương đối đủ đầy nhưng ở cái tuổi 93 tuổi cụ lại cay đắng khi bị con cháu đẩy qua đẩy lại cái trách nhiệm nuôi dưỡng mẹ già…Trước mắt tôi là ngôi nhà 3 tầng cao ráo sang trọng, cửa đóng then cài, cũng là nơi ở hiện tại của cụ Nguyễn Thị Nết (Bình Hàn, Hải Dương).
Trong 8 người con của cụ, một người con trai đã hy sinh trong chiến trường miền Nam, 7 người còn lại nay đã yên bề gia thất. Lẽ ra ở tuổi này cụ đã được an dưỡng để hưởng niềm vui tuổi già bên con cháu. Nhưng cuộc sống mấy ai được như mình mong muốn.
Cụ tâm sự “Chồng mất sớm để lại đàn con thơ, tôi vất vả nuôi các con khôn lớn trưởng thành. Tất cả đều đã vương trưởng thành ông nọ bà kia cả rồi, tính ra cũng mấy chục đứa cả con lẫn cháu. Tôi những tưởng mình sẽ được sống nốt quãng đời vui vẻ bên con cháu… nhưng giờ tôi chỉ là gánh nặng cho chúng mà thôi. Tôi chỉ ước mình được theo ông ấy nơi chín suối”.
Trên khuôn mặt nhăn nhúm già nua đó, hai dòng nước mắt chảy dài trên gò má của cụ. Cụ nén lặng hồi lâu mới nói tiếp “Trước đây, tôi có ở nhà thằng cả nhưng nó mất đi, tôi lại ra nhà thằng hai ở. Thằng hai vợ cũng mất sớm, gà trống nuôi con. Rồi con cái nó cũng lớn khôn dựng vợ gả chồng cả. Cả ngày con cháu đứa đi làm, đứa đi học cả.
|
Bát cơm được con cháu chuẩn bị cho cụ vào mỗi bữa ăn. Ảnh M.A |
Tuổi già có nguồn vui lớn nhất là được bên con cháu, đằng này tôi cứ lủithủi một mình. Sau lần tôi bị cảm, ngã méo miệng anh em chúng nó tráchthằng hai nhiều lắm. Anh em chúng bàn đi bàn lại và quyết định đưa tôira thằng ba ở. Bởi thằng ba đã nghỉ hưu và là đứa khá giả nhất. Nhưng chúng nó không muốn tôi ở cùng nên lúc nào cũng muốn đẩy tôi ra. Bữa cơm chúng không cho tôi ăncùng nên chỉ xới cho tôi 1 bát cơm, trộn lẫn với thức ăn rồi mang vào buồng cho tôi.
Vợ chồng nó lấy lí do “cho bà ăn trước kẻo sợ bà đói”. Tôi biếtnhưng cũng chỉ ậm ừ cho qua. Vì thế, ngày nào tôi cũng ngồi một mình bên bát cơmtrong góc buồng tối của mình, còn con cháu thì ăn sau vui vẻ trên bànăn. Càng nghĩ tôi thấy tủi thân lắm…”.
Vừa kể, cụ vừa lần giở những bức ảnh của chồng, của các con ngày bé. Đó là những tấm ảnh đen trắng ghi lại từng giai đoạn trưởng thành của các con… Cụ xúc động đưa đôi bàn tay già nua lên tấm ảnh của người con liệt sỹ: “Nó hy sinh trên chiến trường ở tuổi 28, nó là đứa thương tôi nhất. Giá mà nó còn sống thì…”.
“Cụ được hơn một triệu tiền chế độ của mẹ liệt sĩ và tiền nhà nước hỗ trợ cho người cao tuổi, nên khi ở nhà nào cụ cũng đều đóng vào tiền ăn ở với con cháu, chỉ để lại chút ít đi chùa và mua đồng quà tấm bánh cho các chắt mà thôi. Nhưng chúng vẫn không cảm thấy áy náy mà còn đòi các anh em mỗi đứa đóng vài trăm để thêm thắt nuôi cụ. Chúng còn bày ra nhiều trò hòng làm cho cụ chán, cụ tự đi sang nhà người con khác ở. Như lần chắt đích tôn 5 tuổi của cụ bắn súng nước vào mặt cụ, ướt hết chăn màn của cụ. Hỏi ra mới biết: “Bà cháu bảo cháu bắn nước vào giường cụ, coi cụ là địch”.
Lại có lần chúng chụp ảnh cụ đang ăn bánh rồi đổ cho cụ ăn tham, ăn vụng con cháu. Chúng còn luôn miệng chê cụ bẩn, cụ chỉ toàn nói chuyện vô bổ ngày xưa, chê cụ lạc hậu, chậm tiến, bảo cụ ăn không ngồi rồi bao giờ mới chết…”.
Nói rồi, cụ thở dài, cụ bảo ngày xưa nghèo đói mẹ con quấn túm bên nhau thật vui vẻ mà sao khi cuộc sống đủ đầy cụ lại thấy buồn, cô đơn và chán nản đến vậy. Cụ có nhiều con cái nhưng không đứa nào nuôi nổi cụ. Chúng cứ đùn đẩy nhau. Con gái thì chúng có phận nhà người rồi phải sống trọn tình trọn nghĩa bên đó. Mẹ già chỉ qua thăm hỏi được thôi. Các con dâu của cụ thì đứa nào cũng ghê gớm, đáo để xúi giục chồng làm điều không tốt với mẹ già, tranh chấp đất đai với các em, rồi đùn đẩy nhau không muốn nuôi mẹ già. Chúng quên đi công lao của cha mẹ, quên đi chữ hiếu của mình…
Minh Anh
" alt="Mẹ già 93 tuổi ăn cơm chan nước mắt vì con bất hiếu"/>
Mẹ già 93 tuổi ăn cơm chan nước mắt vì con bất hiếu
"Chắc chắn rằng nàng dâu nào cũng thích và cảm thấy thoải mái khi ở nhà bố mẹđẻ mình hơn. Tuy nhiên đừng dại mà nói thẳng điều đó trước mặt mẹ chồng. Trongkhi bạn cảm thấy dễ chịu khi ở nhà mẹ đẻ thì các bà mẹ chồng lại dễ có suy nghĩbạn về nhà mẹ đẻ để nói xấu nhà chồng, để không phải phục vụ họ, để quà cáp,biếu xén bố mẹ đẻ... Nói tóm lại là họ hay có tâm lý so đo mình với nhà thônggia và không mấy hài lòng khi con dâu yêu quý, quan tâm đến bố mẹ đẻ hơn.
Dù đây có là mong ước thường trực thì bạn nên hiểu rằng, đi lấy chồng nghĩalà bạn đã gia nhập vào một gia đình mới nên dù muốn hay không, cách tốt nhất bạnvẫn nên cố gắng hòa thuận, yêu quý nhà chồng, có như thế thì cuộc sống ở đây mớimong được êm ấm.
Từ kinh nghiệm của bản thân, tôi nghĩ rằng mỗi khi có kế hoạch về nhà bố mẹđẻ, bạn nên thông qua chồng mình và xin phép bố mẹ chồng, tránh những hiểu lầmkhông đáng có xảy ra. Còn khi mẹ chồng tỏ ra khó chịu vì cho rằng bạn hay về nhàngoại, bạn nên tâm sự với chồng để anh ấy gỡ rối giúp bạn", Nguyễn Lam - 33tuổi, giáo viên tiểu học, chia sẻ.
"Giá mà mẹ dạy con trai mẹ tốt hơn"
“Một lần tôi bóng gió với mẹ chồng rằng giá mà bà dạy dỗ chồng tôi biết tựlập từ sớm thì giờ anh đã tự giải quyết được mọi việc lớn nhỏ trong nhà chứkhông cần hết mẹ lại đến vợ hỗ trợ. Sự thật là anh ấy đã được chiều chuộng quánhiều nên cái gì cũng ỷ lại cho người khác. Vậy mà mẹ chồng lại chỉ thẳng vàomặt nói tôi láo, dám xúc phạm bà.
Tôi đem chuyện tâm sự với một số người bạn thì được các chị lớn tuổi hơnkhuyên rằng tôi nói như thế khiến bà tự ái, thậm chí tức giận là phải. Bởi lẽ,dù có sống chung hay sống riêng thì chuyện giữa hai vợ chồng cũng là chuyệnriêng của hai người, đừng đổ lỗi hay lôi mẹ chồng vào cuộc, điều đó không nhữngkhông giải quyết được vấn đề mà còn làm rối tung mọi việc lên.
Thay vì nói với mẹ chồng, hãy thẳng thắn nhưng khéo léo 'chỉnh đốn' chồngmình. Hãy phân tích để anh ấy hiểu rằng bạn cần một chỗ dựa, một người sẻ chia,con cái bạn cần một người cha có trách nhiệm...", Trần Thị Hồng Hoa - 27 tuổi,nhân viên PR, kể lại câu chuyện của mình.
|
Con dâu nói chuyện với mẹ chồng không thể thoải mái và thẳng thắn như con gái nói với mẹ đẻ (Ảnh minh họa). |
"Chúng con quá bận nên không có thời gian về thăm bố mẹ"
"Số tôi khá vất vả bởi đã lấy chồng xa quê. Công việc bận rộn, nhà nội thì xanên một năm may ra hai vợ chồng cũng chỉ về thăm nhà được 1, 2 lần. Tôi cũngthấy áy náy vì điều đó nhưng điều kiện không cho phép nên chỉ thường xuyên gọiđiện về hỏi thăm mẹ chồng. Trên điện thoại thì bà ậm ừ ra chiều thông cảm nhưnglại đi nói với người nọ người kia rằng 'Chúng nó mải kiếm tiền quên cả bố mẹ','Nó (chồng tôi) lấy vợ Bắc nên mất gốc rồi", 'Chắc vợ chồng nó phải giàu lắm vìquanh năm bận rộn thế cơ mà'.
Những câu nói mỉa mai ấy 'bay' đến tai khiến tôi ấm ức lắm, đành tâm sự vớichồng. Thế là anh lại gọi điện về rủ rỉ với mẹ. Mà lạ là con trai nói bận rộnthì bà tin thật, thế mà tôi nói thì bà cứ lẳng lặng như mình đang giả vờ.
Từ đó, tôi đã biết ý của mẹ chồng. Khi nào có kế hoạch về quê cụ thể mớithông báo cho bà biết để bà không mong đợi nhiều. Còn không, tôi chỉ gọi điện vềhỏi thăm sức khỏe, tình hình ở nhà thôi, không đả động gì đến chuyện bận rộnnữa. Ngoài ra, khi nào chồng gọi điện về nhà, tôi lại nhấm nháy anh than thở vợchồng bận việc tối ngày, giờ mới được cơm nước... Như thế mẹ chồng lại có vẻthông cảm và thương hai vợ chồng hơn, không trách cứ gì nữa". Đây là tâm sự củabạn Trần Hương Vân - 28 tuổi, viên chức nhà nước.
"Mẹ nói với con gái mẹ giúp con"
"Em chồng tôi đã lập gia đình nhưng vẫn thường xuyên đưa con sang nhà tôi(cũng là nhà bố mẹ chồng) ăn ở, ngủ lại. Tôi chẳng mấy dễ chịu mỗi lần cô ấysang, đặc biệt là lần nào đến cũng tự tiện dùng đồ của tôi, cho con bày biệnkhắp nhà mà chẳng thu dọn gì. Đến bữa ăn xong em chồng cũng không thèm dọn dẹp.Tôi đánh tiếng với mẹ chồng, ra ý nhờ bà nhắc nhở cô ấy giúp. Thế là bà sửng cồlên với tôi ngay lập tức, bảo tôi ích kỉ, hẹp hòi...
Giờ thì tôi đã hiểu, con dâu và con gái luôn có một khoảng cách xa vời mà dùbạn có nỗ lực đến mấy thì vẫn không thể gần gũi, được mẹ chồng yêu thương, chiềuchuộng như đối xử với con gái.
Hơn thế nữa, mối quan hệ chị dâu - em chồng cũng nhạy cảm và phức tạp chẳngkém gì mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu. Vì thế, trông chờ sự giúp đỡ của mẹchồng trong tình huống này là sai lầm lớn, bởi điều đó chẳng khác nào bạn đangbắt mẹ chồng chọn lựa giữa hoặc con gái - hoặc con dâu. Và tất nhiên, bà phảichọn con gái bà chứ", Trịnh Thị Kiều Anh - 32 tuổi, Nhân Chính (Hà Nội), chobiết.
"Mẹ không biết cách dạy dỗ bọn trẻ"
"Một lần, tôi đã nghe được câu chuyện của mẹ chồng nói với người hàng xómrằng 'Nếu con dâu tôi được quyền quyết định thì chắc chẳng bao giờ nó cho tôiđộng chạm gì đến con nó'. Tôi về ngẫm nghĩ lại thì đoán ra chắc bà vẫn còn giậnbởi câu nói của tôi 'Mẹ cứ kệ chúng nó chơi, mẹ không biết cách dạy dỗ bọn trẻbây giờ đâu'.
Không ít lần tôi và mẹ chồng đã mâu thuẫn với nhau chỉ vì cách dạy dỗ concháu. Tôi thì cho rằng bà cổ hủ, lỗi thời, bà thì nghĩ tôi bảo thủ, lúc nào cũngcoi mình là nhất.
Có lẽ, trừ khi bạn phát hiện ra điều gì quá nghiêm trọng, có tác hại rõ ràngđến con mình thì bạn mới nên góp ý thẳng thắn với mẹ chồng. Mà tốt nhất, trongtrường hợp đó bạn cũng nên nhờ chồng lên tiếng. Còn lại, mọi lời góp ý của bạnvề cách dạy dỗ, chăm sóc bọn trẻ với mẹ chồng đều sẽ khiến bà phật ý", Diệp Chi- 30 tuổi, Hà Đông (Hà Nội), tâm sự.
"Chẳng nghĩ lấy chồng lại khổ thế này!"
"Sự thật là tôi chưa từng hình dung cuộc sống gia đình lại vất vả đến thế.Lấy chồng về, chồng tôi làm ăn thua lỗ, nợ nần kha khá nên bao nhiêu vốn liếngcả hai chăm chỉ làm lụng được đều phải dồn vào trả nợ. Rồi khổ hơn là lúc sinhcon, đầu tắt mặt tối biết bao việc suốt cả ngày, chẳng có thời gian mà làm gìcho riêng mình nữa.
Một lần ngồi nấu cơm với mẹ chồng, thấy bà thật lòng thương con thương cháu,tôi mới tâm sự thật rằng 'Con chẳng nghĩ lấy chồng lại khổ thế này'. Bà nghiêmmặt nói tôi ngay 'Sao từ đầu nhà tôi phản đối cô không thôi luôn đi, giờ cònthan nghèo kể khổ. Con ngoan, chồng tốt như thế cô còn muốn gì nữa? Người ta cònlấy phải chồng đểu đến đâu vẫn phải chấp nhận, đằng này được voi đòi tiên à?'.
Chưa bao giờ tôi chứng kiến mẹ chồng tức giận đến thế. Tôi sợ quá, ngồi imkhông dám nói năng gì. Từ đấy, dù có thấy khó khăn, vất vả thế nào tôi cũngchẳng dám hé răng nửa lời tâm sự gan ruột với mẹ chồng. Đúng là người ta nóichẳng sai, mẹ chồng vẫn là mẹ của chồng thôi, không bao giờ thông cảm và yêuthương mình được như mẹ đẻ cả", Mai Thanh - 35 tuổi, nhân viên bán hàng, chiasẻ.
(Theo Trí thức trẻ)
" alt="Những điều tối kỵ khi đối thoại với mẹ chồng"/>
Những điều tối kỵ khi đối thoại với mẹ chồng