Ngoại Hạng Anh

Kèo vàng bóng đá Leganes vs Rayo Vallecano, 03h00 ngày 1/2: Khách thắng thế

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-02-04 01:03:57 我要评论(0)

Hư Vân - 31/01/2025 11:25 Kèo vàng bóng đá lịch thi đấu giải vô địch quốc gia ýlịch thi đấu giải vô địch quốc gia ý、、

èovàngbóngđáLeganesvsRayoVallecanohngàyKháchthắngthếlịch thi đấu giải vô địch quốc gia ý   Hư Vân - 31/01/2025 11:25  Kèo vàng bóng đá

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Mặc chiếc áo khoác xám dài lên, ấm áp đã trở lại nhân gian.

Lên xe, Tống Y suy nghĩ một lúc thấy Tây y không đáng tin nữa rồi, nhất định phải tìm Trung y!

Cô mở điện thoại ra tìm kiếm: Bậc thầy am hiểu chữa bệnh ung thư và bệnh hiểm nghèo Trung Quốc.

Rất nhanh đã có câu trả lời, kết hợp với bản đồ, Tống Y cuối cùng cũng tìm được bệnh viện Trung Y.

Bệnh viện miễn phí này nằm ở trung tâm giữa các siêu thị tiện lợi, rất khó tìm. Nếu không phải bảng hiệu tỏa sáng lấp lánh kia, Tống Y không chắc là mình sẽ tìm ra.

Người sáng lập ra bệnh viện này là Ngô Miễn Chân - bậc thầy y học Trung Quốc. Cái tên Chân Miễn Đường cũng là tên đảo ngược lại của Ngô lão. Nghe nói ông đã chữa khỏi rất nhiều bệnh ung thư.

Chân Miễn Đường không quá lớn, nhưng khu vực chờ nho nhỏ cũng đã chật cứng bệnh nhân, phần lớn đều là những gương mặt không có tinh thần.

Có người mắt sưng đến thảm hại, giống như cái túi lớn ở mắt, còn có người chân đen sì, hoại tử, ung nhọt...

Tống Y che kín áo khoác lo lắng, cho rằng không lâu nữa mình cũng giống như vậy.

Bên trong Chân Miễn Đường mặt tường màu trắng được khảm rất nhiều những câu nói cổ xưa, Tống Y xem thấy đều là những câu trong《 Thượng cổ thiên chân luận 》《 Nan kinh 》. Cô tuy được coi như là một nửa người làm về văn hóa, nhưng không nghiên cứu về vấn đề này cho nên xem không hiểu lắm.

Bên cạnh để một cái giá bằng gỗ lim, trên đó đặt tầng tầng lớp lớp những bình sứ Thanh Hoa, trông rất tao nhã. Phía sau nữa chính là sơ yếu lí lịch của Ngô Miễn Chân, trung y thế gia, tổ tiên ba đời đều là thầy thuốc nổi danh.

Hiệu thuốc và khu vực chờ được hợp lại với nhau, mỗi mặt đều có ngăn kéo nhỏ, mỗi ô đều viết tên các loại thuốc Bắc. Trong phòng có người cầm cân nhỏ, không ngừng cân dược liệu.

Chính giữa nhà thuốc có hai cái bàn lớn, trên mặt bàn bày khá nhiều gáo múc nhỏ, hình dáng so với gáo múc thông thường nhỏ hơn không ít, chỉ dài tầm 20cm.

Dược sĩ đem dược liệu đã cân đổ vào từng cái gáo nhỏ, sau đó cho vào túi giấy màu vàng, bọc kĩ lại.

Tống Y vòng qua đám đông đến quầy lấy số, trong tay còn cầm sổ khám bệnh ở bệnh viện Tây y.

" Xin chào, cho hỏi đây có phải chỗ lấy số của thầy Ngô không?"

" Xin lỗi quý cô, cô có hẹn trước không ạ?"

"Hẹn trước? Không có. Đến đây khám bệnh còn cần hẹn trước sao?"

Trước khi tới Tống Y cũng không hỏi thăm nhiều, nên không biết lại cần phải hẹn trước.

" Chị là lần đầu tiên đến đây ạ! Bệnh nhân của thầy Ngô nhiều vô cùng, cho nên từ tháng giêng năm nay Chân Miễn Đường chúng tôi bắt đầu quy định phải hẹn trước, nếu như chị không hẹn trước thì có thể lấy số bây giờ."

" Nếu bây giờ tôi lấy số thì trước tôi còn bao nhiêu bệnh nhân nữa?"

Tống Y nhìn xung quanh một vòng, trên băng ghế dài đếm không biết bao nhiêu người với người, chân mày khẽ nhíu lại.

" Sáng nay thầy Ngô có 32 cuộc hẹn, buổi chiều còn có 30. Chị có lẽ phải đợi đến gần tối mới đến lượt."

Bệnh nhân đến Chân Miễn Đường đều là những người bị ung thư, rất nhiều người trong số họ đều đến từ nơi khác, năm sáu giờ đã đứng chờ ở cửa. Thời gian khám bệnh cũng rất lâu, trung bình một bệnh nhân ít nhất cũng phải hết mười phút.

Cô không chờ nổi đâu!!!
" alt="Truyện Tiểu Tổ Tông" width="90" height="59"/>

Truyện Tiểu Tổ Tông


Thần sắc Lục Oanh có chút ngưng trọng, rồi đột nhiên cười cười nhìn Tang Chi, cười mà như không phải cười, "Vất vả cho tỷ tỷ rồi." Nói xong, lập tức cáo từ.
Tang Chi cảm thấy kỳ quái. Lục Oanh tới đây không phải là theo lệnh Hoàng quý phi sao? Nhưng nếu là theo lệnh Đổng Ngạc phi, chuyện sẽ không chỉ có như thế chứ? Trăm mối khó giải, nàng thầm nghĩ, cũng không loại trừ khả năng Lục Oanh đ ingang, tiện thể rẽ vào hỏi thăm mà thôi.
Một bụng tâm tư nghi kị, cũng vừa lúc Hoàng hậu nương nương đã chuẩn bị xong, cho truyền Thái y vào. Tang Chi vội vàng theo sau Thái y vào trong điện. Vừa vào đã nghe Hoàng hậu lên tiếng, "Phiền thái y thăm bệnh cho Tang Chi."
Lời này vừa nói ra, cả tẩm điện đã dùng con mắt vô cùng ngạc nhiên mà dõi về phía Tang Chi. Mọi người đều nghĩ, Tang Chi người này là đại hồng nhân của Thừa Càn cung, Hoàng quý phi đối với người này thập phần ân sủng, Hoàng hậu nể mặt chủ vị mà đối tốt với nàng một chút cũng không có gì đáng trách. Nhưng coi trọng tới mức này, lại cho Thái y bắt mạch, không phải là quá đáng rồi đó sao. Tang Chi chỉ là một cung nữ nho nhỏ, có tài đức gì xứng mà được Thái y của Hoàng hậu chẩn bệnh cho?
Nhưng Thái Uyển Vân lại có suy nghĩ khác. Ánh mắt phức tạp chằm chằm quan sát Tang Chi, hận không thể nhìn ra được chân tướng. Không cần phải phỏng đoán như những người khác, Thái Uyển Vân đã tận mắt thấy đêm qua người này tận lực vì Hoàng hậu, mà Hoàng hậu cũng đối đãi với người này không như thường. Dùng kinh nghiệm của bản thân mà nhìn nhận, Thái Uyển Vân cũng khó lòng nhìn ra ý đồ của Hoàng hậu đối với Tang Chi đến tột cùng là như thế nào. Lại nói, Thái Uyển Vân đã sớm nghe "mỹ danh" của Tang Chi, có điều như đêm qua thì lại cảm thấy người này cũng không đến nỗi ngốc nghếch chậm chạp như đồn đại. Thậm chí có một khắc kia, Thái Uyển Vân cảm tưởng như mình không nhìn thấu Tang Chi. Thân là một cung nữ nho nhỏ, từng bước trèo lên Chưởng sự ma ma, Thái Uyển Vân dù không thể nắm rõ tình hình hậu cung trong lòng bàn tay, nhưng ít ra cũng có thể tự tin mà nói bản thân mình nhìn người không sai. Mà lúc này đây, Thái ma ma nàng vừa không thể hiểu nổi chủ tử của mình, lại vừa không nhìn thấu được một cung nữ nho nhỏ.
Tang Chi nhận lấy những ánh mắt kia, nghĩ thầm, cũng khó hiểu tại sao Tố Lặc lại không kiêng kị như thế. Nhưng mà, vẫn là cảm thấy có chút ngọt ngào đấy. Nàng ngại ngùng, vội khuỵu gối, "Nô tỳ cảm tạ ân điển của nương nương."
"Đứng lên đi."
Nghe được lời đáp của Tố lặc, Tang Chi đứng dậy, ánh mắt rất nhanh quét qua phía trước, bắt được dung nhan không có chút biểu tình cùng ánh mắt lãnh đạm của người ngồi trên chủ vị. Thái y nghe khẩu dụ của Hoàng hậu cũng đâu dám chậm trễ, vội vàng bắt mạch cho Tang Chi. Kết cục, không có gì đáng lo ngại, chỉ là bị nhiễm khí lạnh mà thôi, uống nhiều nước ấm một chút là tốt rồi.
Tang Chi đa tạ, ánh mắt dõi theo Phùng thái y đang chẩn mạch cho Hoàng hậu. Lão thái y chau mày, khiến người ta thấp thỏm trong lòng. Hồi lâu mới nghe hắn lên tiếng, "Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, theo như lão thần thấy... vẫn chỉ là cảm lạnh mà thôi."
Hôm qua đinh ninh là thương hàn, dùng thang thuốc trị cảm lạnh mà chữa, nhưng căn bản là không có chút hiệu quả. Vậy mà hôm nay vẫn còn dám chẩn bệnh thương hàn! Tang Chi không nhịn được mà trừng mắt, bộ dạng này tựa như hận không thể quát mắng lão Thái y kia một trận cho thỏa.
Phùng thái y cảm nhận được oán hận sau lưng mình, quay đầu nhìn lại đã thấy ánh mắt đầy sát khí của Tang Chi chằm chằm phóng tới đây, hẳn là cũng đã muốn đổ một thân mồ hôi lạnh.'
Hoàng hậu đưa dư quang theo ánh mắt Phùng thái y, nhìn thấy Tang Chi đang đứng đó, biểu tình như muốn khai thiên diệt địa, nàng không nhịn được mà cười khẽ một tiếng. Lập tức quay đầu đi, ngữ điệu bình ổn lại như cũ, "Đã vất vả một đêm, Phùng thái y cùng các vị cũng đã đều mệt mỏi rồi, về nghỉ ngơi trước đi thôi." Đoạn, nàng cho Thái Uyển Vân một ánh mắt, Thái Uyển Vân liền hiểu ý chủ tử, khéo léo đưa cho mỗi vị Thái y một chút ngân phiếu.
Các thái y nào dám nhận! Hoàng hậu đổ bệnh, bọn họ thúc thủ vô sách suýt nữa không cứu nổi, lúc này còn cầm hậu đãi của Hoàng hậu, thì quả không khác nào cầm một củ khoai nóng đến bỏng tay. Cho nên, ai nấy đều nhìn nhau, rồi vội vàng từ chối.
Thái Uyển Vân nói, "Các vị đều đã vì Hoàng hậu nương nương mà tận tâm, nương nương đều biết cả. Đây là của nương nương thưởng cho các vị đại nhân sau một đêm vất vả, các vị cứ nhận lấy, đừng từ chối tâm ý của nương nương."
" alt="Truyện Trung Cung Lệnh" width="90" height="59"/>

Truyện Trung Cung Lệnh