Công nghệ

Căn bệnh khủng khiếp 'ăn' mất tai người đàn ông ở Tiền Giang

字号+ 作者:NEWS 来源:Nhận định 2025-03-22 13:18:29 我要评论(0)

Ông Thường không nhớ chính xác mình bắt đầu bị bệnh từ khi nào mà chỉ nhớ lúc đầu có một chấm đen sagiai ngoai hang anhgiai ngoai hang anh、、

Ông Thường không nhớ chính xác mình bắt đầu bị bệnh từ khi nào mà chỉ nhớ lúc đầu có một chấm đen sau vành tai,ănbệnhkhủngkhiếpănmấttaingườiđànôngởTiềgiai ngoai hang anh thấy ngứa ông gãi thì chấm này bắt đầu lở loét, chảy nước...

"Bệnh thì kệ vậy, chứ lấy đâu tiền mà chữa..."

Ngày 28/10, chúng tôi đã tìm gặp ông Nguyễn Văn Thường (75 tuổi, ngụ tại ấp Hậu Vinh, xã Hậu Thành, huyện Cái Bè, Tiền Giang) - người đang bị căn bệnh lạ “ăn” mất tai phải vào gần nửa đầu, gây đau nhức, ngày đêm.

Ông Thường đội khăn trên đầu, miệng hơi méo đang ngồi ngoài thềm. Hai tay ông nắm chặt đặt trên bàn, mặt nhăn nhó vì cơn đau đang hành hạ.

Bàn tay gầy, run run chìa ra ý nói mọi người ngồi xuống. Rất khó khăn ông mới nói được vài lời. Căn bệnh này theo ông 10 năm rồi, nhưng bệnh chuyển nặng từ 6 năm nay.

Ông Thường cũng không nhớ chính xác mình bắt đầu bị bệnh từ khi nào mà chỉ nhớ lúc đầu có một chấm đen sau vành tai, thấy ngứa ông gãi thì chấm này bắt đầu lở loét, chảy nước ra.

Chỗ lở loét lan ra và bắt đầu “ăn” mất vành tai ông. Gia đình đưa ông lên khám ở Bệnh viện Cái Bè thì bác sĩ nói bị bệnh phong ngứa, rồi cho thuốc về nhà uống.

{ keywords}

Căn bệnh lạ đã "ăn" hết tai phải và gần nửa đầu ông Thường

Uống thuốc vào thì hết ngứa, hết đau, nhưng bệnh không chững lại mà ngày càng “ăn” sâu hơn vào tai và đầu, chảy nước.

Bệnh ngày càng nặng, năm 2011 anh Nguyễn Văn Tuấn (con trai ông Thường) chạy ngược xuôi vay tiền đưa cha lên Bệnh viện Tiền Giang khám. Bác sĩ ở đây nói ông bị ung thư rồi chuyển lên Bệnh viện Ung Bướu TP.HCM.

Hai cha con khăn gói lên đường mang theo 4 triệu đồng tiền vay mượn, với hi vọng sẽ chữa được bệnh. Tuy nhiên, khi lên đến viện làm thủ tục thăm khám, xét nghiệm thì cũng gần hết tiền.

Cha và con nằm lại ở viện một tuần nhưng bệnh vẫn như trước, tiền trong túi ngày càng ít đi, con trai ông ăn mỗi ngày 1 bữa gắng trụ lại chăm cha.

Khi điều kiện không đủ để cho phép ở viện, ông đến hỏi bác sĩ thì được thông báo phải có khoảng 60 triệu đồng mới chữa được, rồi họ nói hai cha con về đi nửa tháng sau lên lấy kết quả xét nghiệm.

Bệnh trong người, tiền không còn, nghe bác sĩ nói vậy hai cha con chỉ còn biết nhìn nhau tuyệt vọng.

“Nghe nói 60 triệu đồng chắc mình bán hết tài sản cũng chưa được nên tôi thuyết phục con đi về nhà. Bệnh thì kệ vậy, chứ lấy đâu tiền mà chữa.

Ra khỏi phòng bác sĩ, tôi bước nhanh, thằng Tuấn đứng phía sau gọi với theo oà khóc. Nghe con khóc tôi quay mặt lại nó chạy đến, hai cha con ôm nhau khóc ở hành lang bệnh viện”, ông nghẹn ngào.

Nhìn hai cha con ôm nhau khóc, những người xung quanh đến hỏi thì biết ông đang bị bệnh mà không còn tiền nên họ quyên góp mỗi người vài đồng để hai cha con về quê.

{ keywords}

Hàng ngày ông đội chiếc khăn lên đầu để ruồi không bu vào chỗ lở loét.

Về đến nhà, mặc dù bệnh gây đau nhức nhiều, nhưng ông Thường không còn tiền đi viện, thậm chí ông cũng không lên Bệnh viện Ung Bướu lấy kết quả xét nghiệm theo lời hẹn của bác sĩ được.

Ở nhà, cắn răng chịu đau 5 năm nay

Từ lần ở Bệnh viện Ung Bướu về, gia đình ông Thường phải bán 2 công đất lấy 50 triệu đồng trả nợ vay mượn và tiếp tục tìm cách chữa bệnh.

Nghe ai nói ở đâu có thầy thuốc hay, con ông đều tìm đến. Có lần ông đi khám, bác sĩ nhìn thấy bệnh lắc đầu không biết bệnh gì nên gọi là bệnh lạ.

Ông uống đủ thứ thuốc, từ thuốc Nam đến thuốc Tây miễn là trong khả năng chi trả, nhưng bệnh không thuyên giảm mà ngày càng nặng, càng “ăn” sâu vào trong.

Nhìn cha cắn răng chịu đau, nhiều lần anh Tuấn ngỏ ý tiếp tục đưa đi viện, nhưng ông từ chối vì không còn khả năng. “Nếu mình đi thì chúng nó phải vay mượn, bán đất… Bán hết rồi nó lấy gì nuôi con. Tôi già rồi, sống được ngày nào thì được”, ông nói.

{ keywords}

Bệnh ngày càng nặng, miệng ông cũng méo dần sang một bên

Anh Tuấn - con trai ông cho biết, hiện gia đình còn 2 công đất, ngoài mùa vụ, vợ chồng anh đi làm thuê kiếm thêm thu nhập nuôi con và chăm cha.

Trước đây, đi viện trên thành phố, cha anh không có bảo hiểm nên chi phí nhiều. Khi bán hai công đất, anh đã mua bảo hiểm cho cha, nhưng mỗi lần thuyết phục đi viện thì đều bị cha từ chối.

“Mỗi ngày, cha em phải uống thuốc giảm đau 3 lần, lên cơn đau là phải uống. Khi hết thuốc em lại chạy ra Bệnh viện huyện Cái Bè lấy, họ cấp thuốc miễn phí cho. Cha nói cố giữ 2 công đất còn lại mà nuôi con”, anh Tuấn buồn rầu.

{ keywords}

Nghe cha nói gắng giữ hai công đất mà nuôi con chứ nhất định không bán để đi viện, anh Tuấn đứng phía sau lấy tay che miệng kìm nén cảm xúc.

Hiện căn bệnh của ông Thường đã “ăn” mất tai phải, sâu vào gần đến não. Gần 5 năm nay không có điều kiện chạy chữa nên ông ở nhà cắn răng chịu đau. Hàng ngày, ông trùm chiếc khăn lên đầu bịt kín vết đau lại để ruồi không bu vào.

Khi được hỏi, ông Thương chỉ dám mơ ước có một số tiền đi viện làm xét nghiệm để biết mình bị mắc phải bệnh gì.

Ông Nguyễn Văn Nghiệp, trưởng ấp Hậu Vinh, xã Hậu Thành, huyện Cái Bè cho biết, gia đình ông Thường không nằm trong diện hộ nghèo của địa phương.

Vì theo tiêu chí thì kinh tế gia đình ông Thường vẫn thuộc diện trung bình, có đất, có vườn. Cũng theo ông Nghiệp thì khoảng vài năm về trước, ông Thường cũng đã bán hai công đất lấy tiền đi chữa bệnh.

Ông cũng bày tỏ mong muốn, những nhà hảo tâm trên khắp cả nước sẽ chung tay giúp đỡ, để ông Thường có chi phí đi chữa bệnh, không bị những cơn đau hành hạ như hiện nay...

(Theo Trí thức trẻ)

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Mới đây, Google Asia Pacific Blog đã có cuộc gặp gỡ và trò chuyện với Ngô Văn Luyện, CEO của Divmob, để hiểu làm thế nào mà anh đã phát triển một nhóm khởi nghiệp nhỏ tại Việt Nam thành một công ty có thương hiệu toàn cầu chuyên phát triển game. Chỉ từ một nhóm gồm năm người từ Tp.HCM vào bốn năm trước, Divmob đã tăng lên 40 nhân viên và thu được 40 triệu lượt tải về từ các tựa game do họ sản xuất, bao gồm trò chơi nổi tiếng Epic Heroes War.

Theo dõi cuộc phỏng vấn từ phía Google với anh Ngô Văn Luyện:

Cảm hứng từ đâu để Divmob xuất hiện?

Tôi đã làm việc tại Pháp vào năm 2011 khi mà nền tàng Android bắt đầu trở nên phổ biến. Tôi bắt đầu thử nghiệm và chơi những ứng dụng đã được xây dựng, và một trong những ứng dụng tôi tạo ra đã tiến thẳng đến đỉnh BXH tải về ở Mỹ.

Đó có thể là may mắn, nhưng nó đã tạo cảm hứng cho tôi: tôi đã nhìn nhận ra bản thân tôi là người thế nào, hay thậm chí một công ty độc lập thực sự nhỏ bé có thể tạo ra một thứ gì đó trở nên phổ biến trên mạng. Thật đơn giản và tuyệt vời để nhận ra rằng một ý tưởng dường như nhỏ bé có thể tiếp cận toàn cầu được như vậy. Tôi biết khi tôi quay trở lại quê nhà Việt Nam sẽ có nhiều thứ để hoàn thiện hơn, và đó là lí do tôi thành lập Divmob vào năm 2012.

Ước mơ của bạn với Divmob?

Mục tiêu của chúng tôi là luôn có một đội tuyệt vời làm việc cùng nhau để tạo ra những sản phẩm mà toàn bộ người dùng trên thế giới đều yêu thích và chia sẻ.

Những thứ đã giúp bạn đạt được mục tiêu đó?

Ban đầu, phần lớn người dùng trả phí tải về tới từ Mỹ và Châu Âu. Người dùng ở các khu vực này có thể dễ dàng mua với giá khoảng một USD cho trò chơi mà họ yêu thích. Nhưng ở Việt Nam, một USD là rất nhiều tiền – một USD có thể mua một bữa trưa cho bạn!

Khi Google Play cách thức để bản địa hóa giá cả, chúng tôi rất thích thú. Chúng tôi luôn muốn mọi người ở các quốc gia đang phát triển có thể truy cập vào các sản phẩm của chúng tôi với mức giá phù hợp với họ.

Thông qua Google Play Developer Console, những nhà phát triển như chúng tôi có thể dễ dàng cung cấp các ứng dụng và trò chơi với mức giá đáp ứng được nhu cầu của nhiều người ở các quốc gia khác nhau. Chúng tôi đã ngay lập tức thành công nhờ tính năng này. Thực tế, chúng tôi đã chứng kiến mức tăng trưởng hơn 300% trong các giao dịch hàng ngày!

Epic Heroes War đem lại thành công lớn cho Divmob.

Thách thức lớn nhất của bạn?

Xây dựng một đội tốt để xây dựng những sản phẩm tuyệt vời.

Chúng tôi đã bắt đầu với các ứng dụng dành cho trẻ em, rồi chuyển dần sang làm game. Đây là mảng chúng tôi không có nhiều kinh nghiệm, nên chúng tôi phải học những bài học đắt giá và nhanh chóng tuyển dụng đúng đối tượng để đạt được mục tiêu. Đó là khó khăn trong những ngày đầu khi chúng tôi không có tên tuổi trong lĩnh vực thương mại.

Chúng tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều từ những ngày đầu tiên, nhưng chúng tôi vẫn làm việc cùng nhau, ăn cùng nhau và thậm chí chơi bóng đá cùng nhau: chúng tôi tin tưởng một đội tuyệt vời là nơi tốt nhất để bắt đầu.

Bài học bạn có được trong suốt chặng đường đã qua?

Có hai bài học mấu chốt để lại trong tôi sâm đâm nhất: làm việc chăm chỉ và trung thực. Với tôi, đó là chìa khóa để thành công và sự bền vững trong kinh doanh.

June_6th(Theo Google)

" alt="Nhà phát triển game Việt Nam được Google phỏng vấn" width="90" height="59"/>

Nhà phát triển game Việt Nam được Google phỏng vấn