Nhận định

16 đơn vị lập Câu lạc bộ Doanh nghiệp xuất khẩu Phần mềm CNTT hợp sức tham gia các dự án quốc tế

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-02-03 23:52:45 我要评论(0)

Xuất khẩu phần mềm đang là một “thị trường vàng”,đơnvịlậpCâulạcbộDoanhnghiệpxuấtkhẩuPhầnmềmCNTThợpsứlịch thi đấu bóng đá vleaguelịch thi đấu bóng đá vleague、、

Xuất khẩu phần mềm đang là một “thị trường vàng”,đơnvịlậpCâulạcbộDoanhnghiệpxuấtkhẩuPhầnmềmCNTThợpsứcthamgiacácdựánquốctếlịch thi đấu bóng đá vleague mở ra rất nhiều cơ hội cho các doanh nghiệp tham gia vào thương trường quốc tế. Theo số liệu năm 2017, quy mô của ngành xuất khẩu phần mềm lên tới hơn 200 tỷ USD nhưng Việt Nam mới chỉ góp khoảng 200-300 triệu USD, tức chỉ khoảng 0,1%. Trong khi đó, các thị trường ICT lớn như Nhật Bản, Hàn Quốc, Úc, Mỹ… đang có xu hướng thuê ngoài các doanh nghiệp khối ASEAN, đây là một cơ hội lớn để các công ty công nghệ của Việt Nam tham gia vào sân chơi “global”. Tuy nhiên, để “go global” thành công thì các công ty của Việt Nam cũng cần phải chia sẻ thông tin, kiến thức, kinh nghiệm và cơ hội để cùng nhau phát triển bền vững và ổn định.

Vì thế, Câu lạc bộ ITEx ra đời để xây dựng mối quan hệ hợp tác cùng có lợi giữa các công ty hội viên, nâng cao vị thế doanh nghiệp xuất khẩu công nghệ thông tin trên trường quốc tế, tạo điều kiện cần và đủ để liên danh và tham gia vào các dự án, các thầu quốc tế với vai trò nhà thầu chính.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Sở Triệu hôn lên má cô, trong chốc lát liếm nhẹ vành tai cô khiến Tố Du không khỏi rùng mình, giọng nói ấm áp kề cận bên tai:

- Anh yêu em.

Câu nói của anh khiến tim cô đập mạnh, người ta bảo kẻ say không biết nói dối, nhưng anh nào say, chỉ là Sở Triệu đang giả vờ, mà kỳ thực anh nói yêu cô rất chân thành.

Song song với lời bày tỏ tình cảm, bàn tay nam tính cứ theo đà quen thuộc mà lần mò đến nơi tư mật, vuốt ve cặp đùi trắng mịn.

Cô nhận định rất rõ việc anh muốn làm với mình, Tố Du rối bời trong mớ suy nghĩ hỗn độn. Dẫu sao cả hai cũng phải lần đầu làm chuyện này, nhưng chẳng lẽ cô lại để yên mặc anh muốn làm gì cũng được, cả hai đã ly hôn rồi, như thế này phải chăng không ổn...

Trong lúc cô đang bận nghĩ ngợi thì mảnh vải mỏng manh che chắn vùng đất cấm bên dưới đã bị vén sang một bên. Cô có chút hốt hoảng, nhưng chưa kịp phản ứng thì đoàn tàu đã tiến vào hang sâu, căn bản cô không thể chống cự trước sức lực của người đàn ông này.1

Chỉ trong cú thúc đầu tiên, vật to lớn đã chạm đến tận cùng của nơi sâu thẳm. Cô nhíu mày, khoái cảm chạy dọc sống lưng, nơi chật hẹp càng thêm co thắt như muốn bóp chặt đoàn tàu đang thâm nhập.

Anh đưa tay chạm vào hai quả tuyết lê mềm mại rồi bóp chặt lấy chúng, bên dưới lại tăng tốc, dòng sữa tinh khiết chảy ra, cô thở gấp, cảm giác ngây ngất nhưng có chút khó chịu, đôi môi khẽ cất lời:

- Nhẹ...nhẹ một chút.

Anh mút lấy hai nụ hoa cứng cáp, tận hưởng dòng chất lỏng đầy dinh dưỡng, lúc này chỉ muốn hút cạn kiệt nguồn sữa dồi dào.

Bên dưới liên tục vào ra, cô cắn chặt môi, hai bàn tay bấu chặt cánh tay Sở Triệu, âm thanh va chạm xác thịt đều đặn vang lên trong không gian.

" alt="Truyện Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao?" width="90" height="59"/>

Truyện Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao?


Cậu ngoái đầu nhìn xem lưng áo mình có bị móc rách không, bỗng nhiên cổ tay bị nắm chặt.

Tiểu quỷ sững sờ ngẩng đầu lên, phát hiện Diêm Hạc đang nắm chặt cổ tay mình.

Diêm Hạc nói trên núi gió mạnh, giờ hồn phách cậu vẫn chưa ổn định nên phải giữ chặt cậu mới được.

Mộ Bạch gật đầu, nghĩ cũng có lý.

Chẳng bao lâu sau, Mộ Bạch cảm nhận được tay mình từ từ bị nắm lấy.

Mười ngón đan nhau.

Thân nhiệt của cậu rất thấp nhưng lòng bàn tay kia lại hết sức ấm áp, từng ngón tay thon dài nắm lấy tay cậu.

Gió đêm hơi lạnh, đèn Khổng Minh lắc lư bay lên trời đêm, hòa vào đám đèn Khổng Minh khắp núi đồi.

"Ngày xưa đại nhân là tú tài à?"

Mộ Bạch nhìn chiếc đèn Khổng Minh vạn sự như ý kia rồi gật đầu.

Người nắm tay cậu hỏi: "Vậy sao mấy ngày trước tôi hỏi đại nhân một bài thơ, đại nhân lại nói không biết?"

Vành tai Mộ Bạch ửng đỏ, ấp úng nói: "Mấy trăm năm rồi còn gì, sao tôi nhớ được?"

Làm sao không nhớ cơ chứ.

Diêm Hạc im lặng một lát rồi nói với người bên cạnh: "Đoạn sau đại nhân cũng không nhớ sao? Tôi lại nhớ rõ lắm."

Giọng anh rất khẽ: "Núi cao cao, trăng be bé. Trăng be bé, vẫn sáng trong. Lòng ta nhớ người ở xa."

Vành tai Mộ Bạch càng lúc càng đỏ, nhìn chiếc đèn Khổng Minh vạn sự như ý dần biến mất trong màn đêm.

"Núi cao cao, trăng be bé. Trăng be bé, vẫn sáng trong.

Lòng ta nhớ người ở xa.

Một ngày không gặp, tâm như chết rồi."

Sao cậu lại không biết bài thơ này được.

Sao lại không hiểu ý nghĩa của nó chứ.

Người bên cạnh giơ tay lên vuốt tóc cậu: "Dù đại nhân là Thanh Thiên lão gia hay là tiểu tú tài thì tôi cũng vẫn thích đại nhân."

Mộ Bạch lắc đầu, buồn bã nói với anh: "Không phải đâu. Chỉ vì anh bị tôi thấy hết thân thể nên mới thích tôi thôi."

Diêm Hạc sửng sốt hiếm thấy.

Mộ Bạch buồn buồn nói: "Anh coi trọng nam đức như vậy, nếu là tiểu quỷ khác thì anh cũng sẽ thích thôi."

Nhớ lại đám ác quỷ trước kia bị mình xối xuống bồn cầu, Diêm Hạc trầm mặc.

Vác bia trinh tiết nện chân mình.

Hơn nữa còn giống như tảng đá lớn rơi xuống làm đầu óc trống rỗng.

Anh biết tính tình tiểu quỷ đâu ra đấy, nghiêm túc đến độ cứng nhắc.

Nhưng không ngờ tiểu quỷ lại để ý như vậy.

Diêm Hạc ngập ngừng nói với Mộ Bạch bên cạnh: "Đại nhân......"

Mộ Bạch ngẩng đầu nhìn Diêm Hạc, vẻ mặt buồn thiu, bộ dạng ỉu xìu nhìn hết sức đáng yêu.

Diêm Hạc nắm tay cậu, ánh mắt phức tạp, hồi lâu sau mới nói: "Có một chuyện tôi vẫn chưa nói với đại nhân."

Mộ Bạch cũng nhìn anh: "Anh nói đi."

Diêm Hạc nói khẽ: "Thật ra tôi giống Vệ Triết, từ nhỏ đã có được mắt âm dương."

Mộ Bạch hời hợt nói: "Ờ, mắt âm dương...... Ủa khoan......"

Cậu ngẩng phắt lên, mở to mắt thảng thốt nói với người trước mặt: "Anh có gì cơ? Anh lặp lại lần nữa đi, anh có cái gì?"

Mắt âm dương?

Rốt cuộc cậu điên hay người trước mặt điên vậy?

Diêm Hạc luôn sợ tối sợ ma lại nói mình có mắt âm dương sao?

Mộ Bạch khiếp sợ nhìn người trước mặt lặp lại mình có mắt âm dương, đồng thời còn nói từ nhỏ đã biết rồi.

"......"

Đầu óc Mộ Bạch trống rỗng.

" alt="Truyện Ngủ Sớm Một Chút" width="90" height="59"/>

Truyện Ngủ Sớm Một Chút