Ngày còn thanh niên, tôi vốn là một cô gái con nhà khá giả, nhiều đàn ông theo đuổi. Nhưng tính tình phóng khoáng nên tôi không thích bị chuyện yêu đương ràng buộc. Ngoài 30 tuổi, tôi vẫn là một cô gái độc thân.

Mọi chuyện thay đổi từ ngày tôi gặp anh. Qua một người bạn mai mối, tôi biết anh đi du học nước ngoài về, công việc tốt và rất đẹp trai. Lần đầu gặp anh, tôi đã bị trúng tiếng sét ái tình. Cách anh nói chuyện vui vẻ, hài hước và thông minh làm cho tôi quên mất sở thích sống độc thân. Còn anh cũng đã mến mộ nhan sắc của tôi ngay lần đó.

Biết tôi là con nhà khá giả, bố mẹ là người có tiếng tăm, anh có vẻ rất hài lòng. Ngay sau ngày hôm đó, anh tích cực nhắn tin, gọi điện cho tôi. Ngày nào anh cũng gọi tôi dậy, nhắc tôi ăn sáng, đi làm. Tối đến, anh liên tục hỏi han, mời tôi đi cà phê. Tất cả đã trở thành thói quen. Một ngày không nhận tin nhắn của anh là tôi bắt đầu nhung nhớ. 

Sau hơn 3 tháng tìm hiểu, tình yêu chớm nở, anh chính thức tỏ tình với tôi. Cảm giác tim đập chân run đúng nghĩa đã xuất hiện từ giây phút ấy. Chúng tôi đã có 1 năm yêu đương ngọt ngào trước khi quyết định làm đám cưới. 

{keywords}
Thật không tin nổi người đàn ông tôi hết lòng tin yêu lại có bí mật lớn đến vậy. 

Đối với tôi, anh luôn là người chồng hết lòng vì gia đình. Chỉ là hơn 3 năm ở bên nhau, chúng tôi vẫn chưa thể có con. Đi khám nhiều lần, bác sĩ nói nguyên nhân chính là do tôi. Vì cả hai đã có tuổi nên tôi vô cùng lo lắng. Tôi tìm mọi cách để tẩm bổ, chạy chữa với hi vọng sẽ sinh cho anh một cậu quý tử.

Anh chưa từng tỏ ra phàn nàn, khó chịu về chuyện con cái càng làm tôi yêu thương anh nhiều hơn. Bạn bè nói tôi tốt số vì có được người chồng tâm lý. Đàn ông giỏi giang lại là con trưởng mà không bận tâm chuyện vợ có bầu hay không, thực sự rất hiếm.

Câu khen ngợi ấy lại khiến tôi chột dạ. Thời gian đó, tôi hay thấy anh nhắn tin điện thoại đêm. Nhiều lúc tôi muốn tìm hiểu nhưng sợ anh phát hiện lại buồn.

Lần đó, biết anh đi họp lớp, tôi xin đi cùng để được gặp gỡ bạn bè anh. Hôm đó, tôi cố tình chọn bộ váy thật đẹp, xuất hiện lộng lẫy trước mặt bạn bè anh. Khi tôi bước vào, ai nấy đều tỏ ra kinh ngạc vì nhan sắc và sự sang chảnh của tôi. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ hơn cả chính là ngoại hình của đứa trẻ tôi gặp ở sảnh khi đi vệ sinh. 

Đứa nhỏ tầm 7-8 tuổi, nhìn giống chồng tôi như lột. Tôi còn định gọi chồng ra cho anh xem thì thấy cháu bé bỏ chạy vào nơi tổ chức tiệc họp lớp, đứng bên một người phụ nữ có vẻ gầy gò. Qua giới thiệu, tôi biết đó là mẹ của đứa nhỏ. Chị ta từng là lớp phó đời sống lớp anh.

Lúc thấy vợ chồng tôi, chị có vẻ ái ngại. Mọi người nói chuyện về thanh xuân rất vui vẻ nhưng khi kể về chuyện tình ngày sinh viên của chồng tôi, tất cả như chùng xuống. Họ nhanh chóng lảng đi chuyện khác.

Hôm đó về, trong lòng tôi cứ bồn chồn, âu lo. Tôi mò tìm vào Facebook của chị lớp phó kia, tìm được trang cá nhân và những hình ảnh đăng tải. Quá bất ngờ, tôi biết chị làm mẹ đơn thân nhiều năm nay. Tức là từ khi mang bầu chị đã không có chồng bên cạnh.

Theo linh cảm của người phụ nữ, tôi tiếp tục lục tìm tất cả những gì trong Facebook của chị và các mối quan hệ liên quan thì bất ngờ thấy một bức ảnh quen. Đó là ảnh chồng tôi và chị ta chụp chung vô cùng tình tứ nhiều năm về trước.

Dù không có bằng chứng nhưng tôi vẫn thử tra hỏi chồng. Tưởng tôi đã nắm tất cả bằng chứng trong tay, anh vội quỳ sụp dưới chân tôi, ôm mặt khóc. Anh xin lỗi và mong tôi tha thứ. Anh thừa nhận mình và chị ta đã yêu nhau nhiều năm nhưng vì anh đi du học nên họ phải chia tay.

Anh cũng không hề hay biết về đứa trẻ đó. Cho đến khi cưới tôi, chị ta mới nói sự thật. Cũng từ đó đến nay anh luôn hối hận, cảm thấy phải có trách nhiệm với con trai của mình. Đó là lý do anh không quan trọng chuyện tôi có sinh được con hay không.

Suốt nhiều năm lấy nhau, anh luôn lén lút thực hiện trách nhiệm với “vợ con” của mình. Anh bắt người cũ phải cam kết không được để lộ mọi chuyện thì anh mới bằng lòng chu cấp. Nhưng hôm nay cô ta lại bất ngờ xuất hiện trong buổi hợp lớp dù biết anh mang vợ theo. Vậy cô ta có mục đích gì?

Nếu như vài năm nữa tôi không thể sinh con, liệu rằng anh có quay về bên người cũ và con trai không? Không ngờ, sau rất nhiều lựa chọn, cuối cùng tôi lại chọn nhầm người.

Độc giả giấu tên

23 năm sau ngày cưới, chồng thú nhận một sự thật phũ phàng khiến vợ suy sụp

23 năm sau ngày cưới, chồng thú nhận một sự thật phũ phàng khiến vợ suy sụp

Nhìn từ bên ngoài, ông là một người đàn ông thành công khi sở hữu một doanh nghiệp, có một cuộc hôn nhân hạnh phúc và có hai người con. Thế nhưng, không phải tất cả đều có thể nhìn bề ngoài để đánh giá.

" />

Đi họp lớp nhìn thấy một đứa trẻ, tôi bủn rủn chân tay khi biết chồng ngoại tình

Thời sự 2025-02-09 04:17:50 6

Ngày còn thanh niên,Đihọplớpnhìnthấymộtđứatrẻtôibủnrủnchântaykhibiếtchồngngoạitìkqbd phap tôi vốn là một cô gái con nhà khá giả, nhiều đàn ông theo đuổi. Nhưng tính tình phóng khoáng nên tôi không thích bị chuyện yêu đương ràng buộc. Ngoài 30 tuổi, tôi vẫn là một cô gái độc thân.

Mọi chuyện thay đổi từ ngày tôi gặp anh. Qua một người bạn mai mối, tôi biết anh đi du học nước ngoài về, công việc tốt và rất đẹp trai. Lần đầu gặp anh, tôi đã bị trúng tiếng sét ái tình. Cách anh nói chuyện vui vẻ, hài hước và thông minh làm cho tôi quên mất sở thích sống độc thân. Còn anh cũng đã mến mộ nhan sắc của tôi ngay lần đó.

Biết tôi là con nhà khá giả, bố mẹ là người có tiếng tăm, anh có vẻ rất hài lòng. Ngay sau ngày hôm đó, anh tích cực nhắn tin, gọi điện cho tôi. Ngày nào anh cũng gọi tôi dậy, nhắc tôi ăn sáng, đi làm. Tối đến, anh liên tục hỏi han, mời tôi đi cà phê. Tất cả đã trở thành thói quen. Một ngày không nhận tin nhắn của anh là tôi bắt đầu nhung nhớ. 

Sau hơn 3 tháng tìm hiểu, tình yêu chớm nở, anh chính thức tỏ tình với tôi. Cảm giác tim đập chân run đúng nghĩa đã xuất hiện từ giây phút ấy. Chúng tôi đã có 1 năm yêu đương ngọt ngào trước khi quyết định làm đám cưới. 

{ keywords}
Thật không tin nổi người đàn ông tôi hết lòng tin yêu lại có bí mật lớn đến vậy. 

Đối với tôi, anh luôn là người chồng hết lòng vì gia đình. Chỉ là hơn 3 năm ở bên nhau, chúng tôi vẫn chưa thể có con. Đi khám nhiều lần, bác sĩ nói nguyên nhân chính là do tôi. Vì cả hai đã có tuổi nên tôi vô cùng lo lắng. Tôi tìm mọi cách để tẩm bổ, chạy chữa với hi vọng sẽ sinh cho anh một cậu quý tử.

Anh chưa từng tỏ ra phàn nàn, khó chịu về chuyện con cái càng làm tôi yêu thương anh nhiều hơn. Bạn bè nói tôi tốt số vì có được người chồng tâm lý. Đàn ông giỏi giang lại là con trưởng mà không bận tâm chuyện vợ có bầu hay không, thực sự rất hiếm.

Câu khen ngợi ấy lại khiến tôi chột dạ. Thời gian đó, tôi hay thấy anh nhắn tin điện thoại đêm. Nhiều lúc tôi muốn tìm hiểu nhưng sợ anh phát hiện lại buồn.

Lần đó, biết anh đi họp lớp, tôi xin đi cùng để được gặp gỡ bạn bè anh. Hôm đó, tôi cố tình chọn bộ váy thật đẹp, xuất hiện lộng lẫy trước mặt bạn bè anh. Khi tôi bước vào, ai nấy đều tỏ ra kinh ngạc vì nhan sắc và sự sang chảnh của tôi. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ hơn cả chính là ngoại hình của đứa trẻ tôi gặp ở sảnh khi đi vệ sinh. 

Đứa nhỏ tầm 7-8 tuổi, nhìn giống chồng tôi như lột. Tôi còn định gọi chồng ra cho anh xem thì thấy cháu bé bỏ chạy vào nơi tổ chức tiệc họp lớp, đứng bên một người phụ nữ có vẻ gầy gò. Qua giới thiệu, tôi biết đó là mẹ của đứa nhỏ. Chị ta từng là lớp phó đời sống lớp anh.

Lúc thấy vợ chồng tôi, chị có vẻ ái ngại. Mọi người nói chuyện về thanh xuân rất vui vẻ nhưng khi kể về chuyện tình ngày sinh viên của chồng tôi, tất cả như chùng xuống. Họ nhanh chóng lảng đi chuyện khác.

Hôm đó về, trong lòng tôi cứ bồn chồn, âu lo. Tôi mò tìm vào Facebook của chị lớp phó kia, tìm được trang cá nhân và những hình ảnh đăng tải. Quá bất ngờ, tôi biết chị làm mẹ đơn thân nhiều năm nay. Tức là từ khi mang bầu chị đã không có chồng bên cạnh.

Theo linh cảm của người phụ nữ, tôi tiếp tục lục tìm tất cả những gì trong Facebook của chị và các mối quan hệ liên quan thì bất ngờ thấy một bức ảnh quen. Đó là ảnh chồng tôi và chị ta chụp chung vô cùng tình tứ nhiều năm về trước.

Dù không có bằng chứng nhưng tôi vẫn thử tra hỏi chồng. Tưởng tôi đã nắm tất cả bằng chứng trong tay, anh vội quỳ sụp dưới chân tôi, ôm mặt khóc. Anh xin lỗi và mong tôi tha thứ. Anh thừa nhận mình và chị ta đã yêu nhau nhiều năm nhưng vì anh đi du học nên họ phải chia tay.

Anh cũng không hề hay biết về đứa trẻ đó. Cho đến khi cưới tôi, chị ta mới nói sự thật. Cũng từ đó đến nay anh luôn hối hận, cảm thấy phải có trách nhiệm với con trai của mình. Đó là lý do anh không quan trọng chuyện tôi có sinh được con hay không.

Suốt nhiều năm lấy nhau, anh luôn lén lút thực hiện trách nhiệm với “vợ con” của mình. Anh bắt người cũ phải cam kết không được để lộ mọi chuyện thì anh mới bằng lòng chu cấp. Nhưng hôm nay cô ta lại bất ngờ xuất hiện trong buổi hợp lớp dù biết anh mang vợ theo. Vậy cô ta có mục đích gì?

Nếu như vài năm nữa tôi không thể sinh con, liệu rằng anh có quay về bên người cũ và con trai không? Không ngờ, sau rất nhiều lựa chọn, cuối cùng tôi lại chọn nhầm người.

Độc giả giấu tên

23 năm sau ngày cưới, chồng thú nhận một sự thật phũ phàng khiến vợ suy sụp

23 năm sau ngày cưới, chồng thú nhận một sự thật phũ phàng khiến vợ suy sụp

Nhìn từ bên ngoài, ông là một người đàn ông thành công khi sở hữu một doanh nghiệp, có một cuộc hôn nhân hạnh phúc và có hai người con. Thế nhưng, không phải tất cả đều có thể nhìn bề ngoài để đánh giá.

本文地址:http://play.tour-time.com/html/862b398366.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Kèo vàng bóng đá Stuttgart vs Augsburg, 02h45 ngày 5/2: Khó thắng cách biệt

Ngày 9/12/2020, công ty TNHH Diageo Việt Nam đã có buổi trao tặng 62 máy tính xách tay đã qua sử dụng cho DRD (Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển Năng lực Người Khuyết tật). Được biết, đây không phải là lần đầu tiên công ty hợp tác với DRD, trước đó vào năm 2012 và 2014 công ty cũng có 2 lần trao tặng máy tính đã qua sử dụng.

Đây là một trong những chuỗi hoạt động phát triển cộng đồng ở nước sở tại mà nhãn hàng cam kết. Thay mặt nhãn hàng, chị Hoàng Đào Xuân Hiền - Giám đốc pháp lý của công ty chia sẻ: "Các máy tính đều được nhân viên IT kiểm tra và chọn lọc rất kĩ lưỡng nhằm đảm bảo chất lượng khi đến tay người dùng”

{keywords}
Lễ bàn giao máy tính xách tay tại văn phòng DRD

Tại buổi lễ, ông Nguyễn Văn Cử - đại diện DRD chia sẻ, việc hỗ trợ máy tính giúp ích rất nhiều cho cộng đồng người khuyết tật, các cá nhân, đặc biệt là sinh viên. Ông Cử cho biết: “Máy được tặng cũng đưa vào sử dụng cho phòng Lab tại Trung tâm DRD để đào tạo các nhóm ngành như Business Process Outsourcing (BPO) và tăng cơ hội tiếp cận thông tin cho các bạn trong thời gian tới.”

Nhiều bạn đã tâm sự ngay tại buổi trao tặng rằng con đường học tập gặp rất nhiều chông chênh khi không có máy tính, trong đó, L.A - sinh viên năm 1 ngành Tâm lý học của ĐH Sư phạm TP.HCM tâm sự: “Trước đây, em sử dụng điện thoại để học cũng khá là hạn chế, màn hình điện thoại thì nhỏ nên khi đọc bài rất là đau mắt. Nên có máy tính hỗ trợ rất nhiều cho em trong việc học trực tuyến và tìm tư liệu trong thời gian sắp tới.”

{keywords}
 L.A rất cảm kích, chia sẻ rằng con đường học tập của em dễ dàng hơn nếu được học với máy tính

Không chỉ riêng sinh viên gặp khó khăn trong việc học trực tuyến mùa Covid-19, nhiều người khuyết tật khác cũng chật vật khi phải làm việc mà không có máy tính riêng. Bạn V.T.H.A, chuyên viên thiết kế đồ họa cho biết: “Trước đó, em sử dụng laptop của anh chị để làm việc nhưng cũng bất tiện nên em muốn có máy tính riêng để học hỏi về kiến thức đồ họa nhiều hơn, cũng như làm việc tiện lợi hơn.”

Trong thời gian dịch Covid-19 diễn biến phức tạp, H.A gặp khó khăn khi tìm kiếm việc làm mà không có máy tính riêng. Do đó, chương trình trao tặng này dường như đã phần nào tiếp sức cho bạn trên con đường sự nghiệp phía trước.

{keywords}
 V.T.H.A, chuyên viên thiết kế đồ họa, xúc động khi nhận chiếc máy tính xách tay tuy cũ nhưng chất lượng

 

Diageo là một trong những công ty hàng đầu thế giới trong lĩnh vực kinh doanh đồ uống cao cấp, có mặt tại hơn 180 quốc gia và vùng lãnh thổ. Tại Việt Nam, nhãn hàng liên tục triển khai các dự án phát triển bền vững bao gồm các dự án về nước sạch dùng cho sinh hoạt, xây nhà tình nghĩa, trường học nội trú, ...

Thông qua các hoạt động ý nghĩa như chương trình trao tặng máy tính cho người khuyết tật, Diageo Việt Nam mong muốn hỗ trợ, tạo cơ hội cho việc hòa nhập cộng đồng, tiếp xúc công nghệ và xóa bỏ mọi rào cản đối với hội người khuyết tật trong xã hội.

(Nguồn: Diageo Việt Nam)

">

‘Cơ hội mới’ từ chiếc máy tính cũ cho bạn trẻ khuyết tật

Họ không giảng dạy trong những lớp học chính quy mà lặng lẽ truyền đạt kiến thức trong cộng đồng, giúp nâng cao nhận thức, thay đổi hành vi và cải thiện kỹ năng. Đó là những tuyên truyền viên, giáo dục viên đồng đẳng (peer educator) - những "người thầy thầm lặng" mang trong mình tinh thần "biết một dạy một".

Giáo viên nên "biết 10 dạy một" hay "biết một dạy một" là một chủ đề được thảo luận nhiều. Phương pháp "biết 10 dạy một" rất phổ biến trong giới hàn lâm, đòi hỏi người giảng viên phải nắm vững kiến thức nền rộng để mở rộng nội dung theo nhu cầu của người học.

Đây là cách tiếp cận hoàn toàn đúng, các nhà giáo càng có nhiều kiến thức càng đáng quý, nhưng không phải lúc nào cũng cần phải như vậy. Trong hoàn cảnh cần thực hiện các hoạt động truyền thông - giáo dục trên quy mô rộng một cách nhanh chóng và cần nhiều người đứng lớp, hoặc khi cần dạy những kiến thức và kỹ năng cụ thể có thể áp dụng được ngay, thì không cần đến những người thầy "biết 10 dạy một".

Cách dạy "biết một dạy một," tuy có vẻ khiêm tốn, lại mang hiệu quả bất ngờ. Những kiến thức và kỹ năng cụ thể được chia sẻ nhanh chóng, áp dụng trực tiếp và tạo ra những thay đổi tức thì trong thực tế. Câu chuyện của KOTO (viết từ chữ Know One Teach One, tức "biết một dạy một") - một tổ chức dạy nghề nổi tiếng ở Việt Nam - là minh chứng sống động cho triết lý này.

Từ việc dạy trẻ em đường phố làm bếp, phục vụ, đến việc đào tạo những người từng được dạy trở thành giảng viên, KOTO thực sự đã tạo nên một vòng tròn tri thức đầy ý nghĩa, lan tỏa giá trị "learning should be passed on; knowledge is meant to be shared" (tạm dịch là "học hỏi là để truyền lại, tri thức nên được sẻ chia").

Kỷ niệm của tôi khi được gọi là "thầy giáo" trong buổi tập huấn cho các quản giáo ở một trường giáo dưỡng chính là minh họa rõ nét cho vai trò của những "nhà giáo tay ngang." Dù chỉ đứng lớp vài buổi, tôi đã xúc động khi những giáo viên chính thức ấy gọi mình bằng danh xưng đáng kính "thầy giáo".

Tôi chợt nhận ra rằng, chính những người giảng dạy chuyên nghiệp cũng rất trân trọng và hiểu được giá trị công việc mà chúng tôi đang làm. Họ không phân biệt việc đứng trên bục giảng chính quy hay đứng lớp tập huấn cộng đồng - điều quan trọng là sự sẻ chia tri thức.

Trong một chuỗi tập huấn về sức khỏe thuộc Dự án Trường học hạnh phúc mà tôi quản lý mới diễn ra gần đây, các giảng viên từ Đại học Y Hà Nội cũng nhấn mạnh vai trò không thể thiếu của các tuyên truyền viên cộng đồng. Theo quan điểm của các giảng viên này từ góc nhìn y học dự phòng, thông qua các lớp TOT (training of trainers - đào tạo giảng viên), những người tham gia học tập sẽ tiếp tục trở thành người đi dạy lại kiến thức, kỹ năng cho người khác.

Chính sự chuyển giao này sẽ giúp mở rộng tri thức và mang lại hiệu quả lâu dài cho các chương trình y học cộng đồng, giúp nâng cao sức khỏe nhân dân và phòng bệnh từ sớm.

Tôi cũng đã có những năm tháng tuổi trẻ gắn liền với vai trò tư vấn viên cho một dự án giáo dục sức khỏe sinh sản - tình dục và tâm lý cho thanh thiếu niên. Khi đó, tôi và các đồng nghiệp vừa tốt nghiệp đại học, chưa có nhiều kinh nghiệm sống, nhưng lại có sự đồng cảm và gần gũi với các bạn trẻ.

Giáo dục đồng đẳng giúp chúng tôi tận dụng ưu thế này, dễ dàng tiếp cận và chia sẻ với những thanh thiếu niên cùng trang lứa. Hình thức tư vấn trực tuyến và truyền thông trực tiếp ở các trường học, khu công nghiệp không chỉ truyền đạt thông tin mà còn mở ra những cuộc trò chuyện sâu sắc, thay đổi cách nhìn nhận và ứng xử.

Điều mà tôi học được từ những năm tháng làm việc ấy là: không cần đợi đến khi "biết 10" mới chia sẻ, mà khi đã nắm chắc "biết một", nếu có cơ hội, hãy góp phần lan tỏa kiến thức hữu ích ấy. Giáo dục đồng đẳng, chính vì vậy, là phương pháp hiệu quả để mang tri thức vào đời sống, nơi mà những bài học không chỉ dừng lại ở lý thuyết mà gắn liền với thực hành và sự chuyển đổi tích cực.

Trong xã hội, chúng ta thường ngưỡng mộ những người thầy dày dạn kiến thức, nhưng chính cha ông ta cũng có câu: "một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy." Những người chỉ "biết một", nhưng sẵn sàng chia sẻ, đều xứng đáng được tôn vinh. Họ là những ngọn đèn thắp sáng tri thức, dẫu chỉ là một tia sáng nhỏ cũng có thể chiếu rọi cuộc sống của người khác.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, hãy dành một lời tri ân cho những người thầy, người cô không chính thức. Những người dù chỉ "biết một" vẫn dạy một, giúp xây dựng một cộng đồng ý thức hơn, biết chăm lo cho sức khỏe, biết bảo vệ môi trường, tạo dựng sinh kế... Đó chính là những người thầy thầm lặng, những cánh tay nối dài của những người thầy "biết 10". Họ cũng xứng đáng được gọi là "thầy."

Nguyễn Minh Hoàng

">

Những người thầy thầm lặng mang trong mình tinh thần "biết một dạy một"

Nhận định, soi kèo Sepsi vs Farul Constanta, 22h59 ngày 6/2: Kết quả thất vọng

Zingtrích dịch bài đăng trên The Guardian, đề cập thực trạng hàng nghìn trẻ em ở Zimbabwe phải đi đãi vàng do dịch Covid-19 khiến trường học đóng cửa, nhiều gia đình lâm vào cảnh không còn gì để ăn.

Những đứa trẻ 10 tuổi từng cố làm vơi đi cái nóng oi ả bên bờ sông Odzi, trên đường đi học về ở ngôi làng Marange giàu khoáng sản, cách thành phố Mutare của Zimbabwe 90 km.

Giờ đây, khi hệ thống giáo dục công lập sụp đổ và đại dịch Covid-19 ảnh hưởng đến kinh tế của cha mẹ chúng, trẻ em phải dành cả ngày trên sông để đãi vàng hoặc câu cá.

“Em đến đây vì nhà gần như không còn gì để ăn”, Tanaka Chikwaka (17 tuổi) nói.

Trong bộ quần áo rách nát và lấm lem bùn đất, Tanaka xách theo một cái xô chứa đầy cát sông. Cậu bé trút toàn bộ vào chiếc cối xay tự chế để tách những cục vàng quý giá ra khỏi cát.

Gần đó, nhiều đứa trẻ đào bới trong những hố sâu và bẩn thỉu, mong tìm được vàng ở khu vực nổi tiếng với các mỏ giàu kim loại quý.

Theo Hiệp hội Luật Môi trường Zimbabwe (Zela), hàng nghìn trẻ em đã bị đẩy vào nghề khai thác vàng thủ công khi gia đình chúng phải vật lộn vì thiếu thức ăn. Kể từ khi lệnh phong tỏa vì Covid-19 khiến trường học đóng cửa, số lượng trẻ em phải đi đãi vàng đã tăng vọt.

Tre em Zimbabwe bi ep di tim vang anh 1

Một cậu bé xách chiếc xô chứa đầy cát sông khi đi tìm vàng ở làng Marange, miền Đông Zimbabwe.

Mạo hiểm mạng sống

Mỗi buổi sáng, hàng chục cô, cậu bé băng qua sông Odzi, mạo hiểm tính mạng vì thứ kim loại quý màu vàng, được khai thác dưới lòng sông và các hố mở ở những khu vực xung quanh.

Sau mùa màng thất bát vào năm ngoái, dân làng Marange rơi vào cảnh túng quẫn. Trẻ em trong độ tuổi đi học cũng phải gánh vác trách nhiệm chu cấp cho gia đình.

Việc đào vàng dọc bờ sông là bất hợp pháp. Hoạt động này bị cấm nhằm ngăn chặn sự lây lan của dịch Covid-19. Khi cảnh sát đột kích vào các khu vực này, nhiều trẻ em đã bị bắt.

“Công việc ở đây rất khó khăn nhưng em không còn lựa chọn nào khác ngoài kiên trì. Có khi cả 3 tháng đào bới, em không thu được gì giá trị. Số tiền lớn nhất mà em từng kiếm được nhờ bán vàng là 10 USD”, Tanaka cho biết.

Thiếu niên này đã bỏ học vào năm ngoái và hy vọng góp đủ tiền để được trở lại trường.

Tre em Zimbabwe bi ep di tim vang anh 2

Tanaka Chikwaka cố kiếm đủ tiền để có thể đi học trở lại.

“Em phải kiếm tiền đi học, mua sách và đồng phục. Em hiểu rằng mình chỉ có thể kiếm được tiền nếu đến đây mỗi ngày”, cậu bé nói thêm.

Tuy nhiên, Tanaka thường ra về tay trắng.

Munesu Makoni (không phải tên thật) - 15 tuổi, đã bỏ học - cho biết nhóm đào vàng nhỏ tuổi, thiếu kinh nghiệm thường bị những người thu mua lớn tuổi lợi dụng, cố tình trả giá thấp.

Những người khai thác vàng lớn tuổi, được gọi là amakorokoza, cũng dùng vũ lực để cướp vàng từ nhóm trẻ hơn.

“Nơi này không an toàn chút nào”, Makoni nói và bật khóc khi chia sẻ về ước mơ trở thành giáo viên.

Anopa Munzara (không phải tên thật) ướt đẫm mồ hôi khi xách một xô nước từ chiếc hố bị tắc. Kể từ lệnh phong tỏa, gia đình cô bé phải sống vất vưởng dọc bờ sông. Tuy nhiên, họ gần như không thu được gì đáng giá.

“Mẹ em bán hàng rong và có một khu vườn rộng lớn. Nhưng kể từ khi bị phong tỏa, bà ấy không thể bán rau. Đói là vấn đề lớn nhất của cả nhà lúc này. Mẹ chỉ có thể lo được một bữa ăn mỗi ngày”, Munzara nói.

Cô bé coi giáo dục là cách duy nhất để thoát nghèo. “Em chỉ muốn vượt qua kỳ thi và đăng ký một khóa học điều dưỡng. Nhưng bây giờ em phải làm việc”.

Mẹ và em gái Munzara cũng đang mò mẫm dưới đáy sông.

Judith Betera (43 tuổi) nói: “Tôi từng kiếm sống nhờ bán hàng rong nhưng giờ không còn gì cả. Tôi không thể cứ thế ngồi nhìn các con chết đói”.

Tre em Zimbabwe bi ep di tim vang anh 3

Thay vì được đến trường, những đứa trẻ buộc phải mò mẫm dưới lòng sông mỗi ngày để tìm vàng.

Tuyệt vọng

Zimbabwe đã phê chuẩn tất cả công ước lớn liên quan đến lao động, bao gồm Công ước 138 của Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO). Trong đó, quy định nêu rõ 18 là độ tuổi tối thiểu đối với người lao động làm các công việc độc hại. Tuy nhiên, các gia đình ở Marange có rất ít sự lựa chọn.

Ở Zimbabwe, trẻ em thường phải chia sẻ trách nhiệm gánh vác gia đình với cha mẹ. Do vậy, lao động trẻ em trở nên phổ biến.

Năm 2019, trong số 50.000 đối tượng dưới 16 tuổi được khảo sát, 71% làm việc trong lĩnh vực nông nghiệp, lâm nghiệp, đánh bắt cá; 5,4% làm trong ngành khai thác mỏ và khai thác đá, theo kết quả của Cơ quan Thống kê Quốc gia Zimbabwe.

Paul Mavima, Bộ trưởng Lao động và Phúc lợi xã hội, nói rằng ông không biết về sự gia tăng lao động trẻ em trong lĩnh vực khai thác mỏ. Vị bộ trưởng nói thêm rằng chính phủ đã trích ngân sách để giúp đỡ 13 quận.

“Tôi đã đi khắp cả nước và chưa thấy người dưới 18 tuổi làm nghề đãi vàng. Hãy nhớ rằng công việc được thực hiện bởi trẻ em là một phần của xã hội hóa. Tuy nhiên, điều đó phải không ảnh hưởng đến việc học ở trường của các em”, ông nói.

Tre em Zimbabwe bi ep di tim vang anh 4

Moses Mhlanga (49 tuổi) và con trai dành cả ngày làm việc trong các hố vàng.

Mavima cho biết chính phủ Zimbabwe không bỏ rơi lao động trẻ em. Tuy nhiên, các gia đình nghèo sẽ cho con cái tham gia vào nhiều hình thức làm việc khác nhau.

Theo ILO, 218 triệu trẻ em 5-17 tuổi đang làm việc trên toàn thế giới. Châu Phi có 72,1 triệu trẻ em phải đi làm thuê.

Người phát ngôn của Zela nói: “Chính phủ cần có các cơ chế ứng phó với sự sụt giảm kinh tế do Covid-19 nhằm ngăn chặn sự tham gia của trẻ em vào các công việc nguy hiểm đến tính mạng”.

Gần làng Marange, Moses Mhlanga (49 tuổi) nghỉ ngơi dưới gốc cây với cậu con trai 5 tuổi.

“Đây là công việc mới của chúng tôi. Tất cả phải lao động để tồn tại. Đó là tình huống tuyệt vọng”, ông nói.

Xung quanh họ là những người trẻ chân lấm tay bùn, đói khát và mệt mỏi, đào bới trong đống đất cát với hy vọng kiếm được gì đó có giá trị.

Người đàn ông ngủ cùng 567 chiếc quan tài: Tôi làm không phải vì tiền

Người đàn ông ngủ cùng 567 chiếc quan tài: Tôi làm không phải vì tiền

Nhiều năm liền phải ngủ trong hang cùng 567 chiếc quan tài chứa xác chết và chỉ được trả khoảng 300 tệ - 1 triệu đồng mỗi tháng, nhưng người đàn ông vẫn hăng hái nhận việc.

">

Những đứa trẻ tìm vận may ở mỏ vàng

{keywords} 

Lễ phát động chương trình hiến máu tình nguyện “Tuần lễ hồng EVN” lần thứ 6 với thông điệp “Vạn trái tim - Một tấm lòng” được phát động từ ngày 7-13/12/2020.

{keywords}
 

Đại diện EVNSPC cho biết, riêng sáng ngày 8/12/2020, EVNSPC phối hợp với Khoa Truyền máu của Bệnh viện Quân y 175 tổ chức hiến máu với 170 người tham gia và thu được 170 đơn vị máu (bình quân 350 ml/đơn vị). Những người tham gia hiến máu là các lãnh đạo, cán bộ công nhân viên thuộc khối cơ quan EVNSPC và một số đơn vị liên kết tại TP.HCM.

{keywords}
 

Ông Lê Xuân Thái - Chủ tịch Công đoàn EVNSPC cho biết, tại các đơn vị điện lực thuộc 21 tỉnh, thành phố phía Nam và một số đơn vị phụ trợ khu vực TP.HCM, trong thời gian từ 7-13/12/2020, có khoảng 2.200 người đăng ký tham gia, số đơn vị máu thu được dự kiến là 2.200 đơn vị máu (bình quân 350ml/đơn vị). Đối tượng tham gia hiến máu là cán bộ công nhân viên thuộc công ty điện lực ở các tỉnh thành phía Nam. Năm 2019, EVNSPC đã đóng góp cho ngân hàng máu TP.HCM là gần 1.800 đơn vị máu.

{keywords}
 

Để bảo đảm an toàn cho người tham gia hiến máu, BTC đã chuẩn bị và thực hiện đầy đủ các biện pháp phòng, chống dịch Covid-19 theo “Thông điệp 5K” (Khẩu trang - Khử khuẩn - Khoảng cách - Không tập trung - Khai báo y tế).

{keywords}
 

Ông Xuân Thái chia sẻ, sự tham gia, hưởng ứng của đông đảo cán bộ điện lực là minh chứng về tình yêu thương đã được lan tỏa. Chương trình hiến máu được tổ chức nhân dịp kỷ niệm 66 năm Ngày truyền thống ngành Điện lực Việt Nam (21/12/1954 - 21/12/2020) và hưởng ứng “Tháng tri ân khách hàng”.

Thanh Ngọc

">

Hơn 2.000 người lao động Điện lực miền Nam hiến máu tình nguyện

7 năm sau cái chết của nữ sinh 14 tuổi, hoạt động điều tra vẫn tiếp tục - 1

Cô bé Megan Evans lúc sinh thời (Ảnh: DM).

Trong phiên tòa mới nhất, mẹ của Megan - bà Nicola Harteveld - cho biết trong những ngày tháng cuối đời, Megan đã phải chịu đựng những lời lẽ tàn nhẫn từ bạn học, thậm chí cô bé còn bị nói: "Hãy chết đi".

Những nhóm tẩy chay chuyên thực hiện các nội dung bêu riếu Megan đã được lập nên trên mạng xã hội. Khi những nhóm này bị phát hiện và phản ánh với nhà trường, nhóm liền bị xóa bỏ, để rồi rất nhanh chóng, nhóm mới lại xuất hiện ngay sau đó.

Bà Nicola - mẹ của 8 người con - cho biết khi thấy con gái có những biểu hiện bất thường, bà đã hỏi các bạn học của Megan rằng cô bé có đang bị bắt nạt ở trường không, tất cả bạn học của Megan đều phủ nhận.

Trong những ngày tháng cuối đời, Megan đã có những lúc không thể kiểm soát bản thân ở trường học và tại nhà riêng. Cả thầy cô và gia đình đều nhận thấy cô bé có thái độ và hành vi bất thường.

Nhà trường có liên hệ với gia đình để phản ánh một số biểu hiện bất thường của Megan. Dù vậy, cả gia đình và nhà trường đều không biết rõ về việc cô bé bị bắt nạt trên mạng như thế nào.

Trước khi bắt đầu có những biểu hiện bất thường như cáu giận và ứng xử thiếu lễ độ với giáo viên, Megan từng là một cô bé chăm học và ngoan ngoãn.

Ngày 2/7/2017 - ngày cuối cùng trong cuộc đời ngắn ngủi của Megan - cô bé vẫn đến trường bình thường. Cô còn tham gia cuộc họp dành cho học sinh để được nghe phổ biến thông tin về chuyến tham quan sắp diễn ra. Megan thể hiện sự vui vẻ trong ngày cuối cùng có mặt ở trường.

Tối hôm đó, khi cha mẹ cô bé rời khỏi nhà để đưa 4 người con nhỏ tuổi nhất đi chơi, Megan ở lại nhà cùng với 3 anh chị em của mình.

Khoảng 22h cùng ngày, anh trai của Megan không tìm thấy cô bé nên đã gọi điện cho cha mẹ quay về. Sau khi tìm kiếm kỹ lại trong nhà, các thành viên đã phát hiện Megan tự khóa mình trong một phòng tắm. Dù nhân viên y tế đã nhanh chóng có mặt để cấp cứu cho cô bé, nhưng tình trạng của Megan không thể cứu chữa được nữa, cô bé ra đi ở tuổi 14.

7 năm sau cái chết của nữ sinh 14 tuổi, hoạt động điều tra vẫn tiếp tục - 2

Bà Nicola Harteveld - mẹ của Megan (Ảnh: DM).

Khi hợp tác với cảnh sát trong quá trình điều tra, bà Nicola cho biết thoạt tiên, bà không hiểu tại sao Nicola hành động như vậy. Bà đã không biết về những gì con bà phải chịu đựng.

Tại phiên tòa, bà Nicola cho rằng đáng lẽ nhà trường phải có trách nhiệm hơn đối với Megan. Các thầy cô phải nhận thức rõ hơn gia đình về mức độ nghiêm trọng khi biết Megan bị bắt nạt trên mạng và có những biểu hiện bất thường ở một số thời điểm.

Ông Malcolm Duthie, đại diện cho nhà chức trách trong lĩnh vực giáo dục tại quận Pembrokeshire, nơi Megan từng sinh sống và học tập, cho biết nhà chức trách đã gặp gỡ các bạn học của Megan. Các học sinh này cho rằng Megan không phải là nạn nhân của bắt nạt học đường.

Ông Duthie cho rằng trong sự việc này, cả nhà trường và nhà chức trách đều gặp nhiều khó khăn, cản trở. Ngay cả các nhân viên điều tra cũng gặp khó khăn bởi các bằng chứng về việc bắt nạt trên mạng đều nằm trong các ứng dụng chat. Các tin nhắn đều đã nhanh chóng bị xóa, bị thu hồi; các nhóm cũng liên tục bị xóa sau khi bị nhà trường phát hiện.

Hiện tại, bà Nicola vẫn hợp tác với nhà chức trách để vụ việc được điều tra kỹ lưỡng. Bà hy vọng sự ra đi của Megan là hồi chuông cảnh tỉnh đối với các gia đình và nhà trường về vấn nạn bắt nạt học đường diễn ra trên không gian mạng.

Ngoài ra, bà Nicola cũng đang tích cực tham gia các tổ chức thiện nguyện hỗ trợ chăm sóc sức khỏe tinh thần cho học sinh. Bà đã thành lập quỹ từ thiện mang tên con gái mình và tổ chức những buổi tư vấn tâm lý miễn phí dành cho thiếu niên sống tại quận Pembrokeshire.

">

7 năm sau cái chết của nữ sinh 14 tuổi, hoạt động điều tra vẫn tiếp tục

友情链接