Video Bình Định 1
Ghi bàn: Hồ Tấn Tài (8')
Đội hình ra sân:
Bình Định: Trần Đình Minh Hoàng (thủ môn),ìnhĐịkeo bong da tv Hồ Tấn Tài, Trần Văn Trung, Ahn Byung Keon, Dương Thanh Hào, Vũ Hữu Quý, Lê Tiến Anh, Phạm Văn Nam, Hendrio Araujo, Lê Thanh Bình, Rimario Gordon.
Đà Nẵng: Nguyễn Tuấn Mạnh (thủ môn), Bùi Tiến Dụng, Janclesio, Nguyễn Công Nhật, Võ Ngọc Toàn, Đặng Anh Tuấn, Hà Đức Chinh, Nguyễn Thanh Hải, Huỳnh Minh Đoàn, Ibou Kebe, Rafaelson.
Vĩnh Tường
Video bàn thắng Nam Định 1-2 Viettel
Viettel có chiến thắng ngược dòng 2-1 ngay trên sân Thiên Trường của Nam Định, ở vòng 4 LS V-League, chiều 19/3.
(责任编辑:Giải trí)
下一篇:Nhận định, soi kèo AZ Alkmaar vs Sparta Rotterdam, 22h45 ngày 26/01: Chủ nhà tiếp đà hồi sinh
- Theo ThS.BS Lê Đăng Khoa - Trưởng bộ phận Nam học, Trung tâm Hỗ trợ sinh sản BVĐK Tâm Anh TP HCM, giãn tĩnh mạch thừng tinh là sự giãn, xoắn bất thường của tĩnh mạch tinh hoàn trong bó thừng tinh. Hiện tượng này thường xuất hiện ở tinh hoàn bên trái, chiếm tỉ lệ 90%. Khoảng 10% còn lại là các trường hợp mắc cả hai bên.
Giãn tĩnh mạch thừng tinh hiếm khi phát hiện trước 10 tuổi và là nguyên nhân gây vô sinh với tỷ lệ lên đến 40%. Trong đó, vô sinh nguyên phát có 35% trường hợp và thứ phát chiếm khoảng 75 - 81% trường hợp. Mặc dù là nguyên nhân gây vô sinh nhưng một số người bệnh vẫn có thể có con hoặc tinh dịch đồ bình thường.
Nữ diễn viên Kim Tiến trầm giọng khi kể về quãng đời làm dâu năm 19 tuổi. Sau những ký ức đẹp của thời thơ ấu là chuỗi ngày vất vả gian truân dội vào cuộc đời chị như những cơn bão. Chị đớn đau kể từ khi lấy chồng, sự nghiệp tiêu tan, hai bàn tay rớm máu vì phải vò lá găng, đi bán bánh.Tháng 9/1997, Hà Nội xôn xao vụ tạt axit gây kinh hoàng cả khu phố Cầu Giấy. Nạn nhân là chị Lê Thị Kim Tiến, cựu diễn viên đoàn kịch nói Hải Dương. Người hủy hoại dung nhan "hoa nhường nguyệt thẹn" của nữ diễn viên này chính là chồng cũ khiến nhiều người kinh hoàng.
Dù đau đớn bởi gương mặt biến dạng, nhưng chị Kim Tiến không đầu hàng số phận. Với ý chí và nghị lực kiên cường, chị đã vươn lên mạnh mẽ. Trải qua hơn 50 cuộc phẫu thuật lột da, đắp thịt, gương mặt chị đã phần nào "dễ nhìn" hơn. Nhưng "mỗi khi soi gương, những vết thương lòng lại ùa về khiến tôi nghẹn thở", chị tâm sự.
Hiện Kim Tiến đang là bà chủ của tiệm rèm lớn ở Hà Nội. Chị không ngại chia sẻ về cuộc đời nhiều gian truân, lắm bi kịch của mình.
Thời thanh xuân trẻ trung, xinh đẹp
Nhìn vào những tấm hình ngày còn trẻ càng thấy chị Kim Tiến đẹp. Anh trai chị cũng tự hào chia sẻ: “Ngày xưa nhiều người theo đuổi cô ấy lắm”.
Sinh vào những năm 60, 70, chị Kim Tiến đẹp dịu dàng, nước da trắng hồng khiến nhiều chàng trai si mê. Học xong phổ thông, chị thi tuyển vào Đoàn kịch nói Hải Dương. “Thấy người ta tuyển tôi cũng nộp đơn vào xin làm diễn viên, nào ngờ đậu luôn”, chị chia sẻ.
“Nhà tôi vốn có truyền thống nghệ thuật. Bố là diễn viên nhà hát chèo. Ông đam mê đi hát và diễn không phải vì tiền", chị Kim Tiến kể thêm.
Tấm hình chị Kim Tiến chụp khi ngoài 30 tuổi tại một hiệu ảnh của vợ chồng nghệ sỹ Chí Trung.
Nhà có 10 anh chị em, chị đứng thứ 5. Một nửa anh em theo nghệ thuật ca múa nhạc kịch, chị cũng nối gót vào đoàn kịch Hải Dương. Không qua trường lớp đào tạo nhưng chị diễn xuất bằng niềm đam mê sẵn có. Ngày đó, ngoài việc công tác trong đoàn kịch, chị cũng tham gia một số bộ phim, trong đó gây chú là là phim Ai giận ai thương.
Kể về mối tình đầu, cũng là người chồng đầu tiên, chị Kim Tiến đưa mắt nhìn vô định như cố quên đi nỗi đau đã hằn thành sẹo trong tim. Chị kể, ở đoàn kịch, chị được nhiều người để mắt nhưng chị chỉ yêu một người. Cả hai quấn quýt nhau, quyết tâm lấy nhau bất chấp quy định trong đoàn kịch là phải 2,3 năm sau khi vào đoàn mới được kết hôn.
Gia đình phản đối dữ dội nhưng chị vẫn quyết tâm lấy anh. Ngày ấy chị mới 19 tuổi. “Cái tuổi trẻ dại dột và bồng bột ấy chỉ biết yêu say đắm và cuồng nhiệt, đâu nghĩ đến tương lai. Khi đó bố mẹ buồn và giận nhiều lắm vì không muốn con gái lập gia đình sớm”, chị Kim Tiến ân hận.
Cuộc hôn nhân đầu tiên đẫm nước mắt
Giông tố ập đến cuộc đời nữ diễn viên Kim Tiến bước chân về nhà chồng. Vốn là người thành phố, quen sống trong nhung lụa và được bố mẹ chiều chuộng nên khi lấy chồng về quê, chị Kim Tiến có những bỡ ngỡ, khó thích nghi trong thời gian đầu. Từ một diễn viên kịch nói chỉ biết đến những vai diễn, cuộc đời chị bị đảo lộn khi mới 19 tuổi.
Cô diễn viên da trắng nõn, ăn nói có duyên phải đi chợ bán bánh rán để kiếm thêm thu nhập. “Ngày đó ở nhà chồng chưa có đồng hồ, hễ gà lên chuồng tôi cũng phải xong mọi việc để đi ngủ. Tỉnh dậy bất cứ lúc nào là mắt nhắm mắt mở, gồng gồng gánh gánh đi chợ. Có hôm dậy sớm quá, ra bến đò mới có 10 giờ tối, tôi đành ngồi ngủ gật ở bến. Chợ quê chỉ họp từ 5h sáng đến khoảng 6-7h là tan. Nhiều hôm ế bánh, tôi phải rong ruổi hai bên quang gánh đi bộ hàng chục cây số khắp các đường làng để rao bán”, chị nhớ lại.
Nhiều người lúc đó xem cuộc sống của chị Kim Tiến đáng buồn cười. Người ta cứ mặc nhiên rủ nhau thật to: “Đi xem cô dân công bán bánh rán”. Có người thiếu hiểu biết còn xì xèo đồn thổi về những chiếc bánh chị làm ra: “Làm gì có mỡ, đổ nước lã vào đấy”.
"Những lúc như thế, lòng tôi đau như xát muối", chị Kim Tiến nghẹn ngào nói.
Chị kể, có lần, đi qua đoạn đường bị mấy người đàn ông đào đê lấy bùn ném vào người trêu ghẹo. Chị bị ngã, người dính đầy bùn đất, quang thúng rơi hết cả. "Tôi vừa nhặt bánh bỏ vào thúng, vừa khóc nức nở. Những lúc vò lá găng bằng tay không, những chiếc gái đâm vào da thịt đến tóe máu cũng không đau như thế".
Thế nhưng, chị đã cố gắng bỏ ngoài tai những lời dèm pha, xỏ xiên. Chị vẫn ngày ngày dậy sớm bán bánh rán, chiều về làm ruộng.
Những vất vả ấy tuyệt nhiên cô gái 19 tuổi không hé răng nói nửa lời với cha mẹ ruột. Sự nhẫn nhục, chịu đựng cứ tăng dần, chất cao thành khối. Chị vừa kể vừa xót xa: “Trước khi lấy chồng, tôi chỉ biết đi học. Khi ở nhà thì làm ảnh cùng bố. Vậy mà cuộc hôn nhân ấy đã biến cuộc sống của tôi khác hoàn toàn. Cho đến giờ, tôi không thể quên những bữa cơm đạm bạc chỉ có rau, nước mắm cũng không có, phải đi xin muối hòa với nước thay mắm. Thế nhưng vợ chồng hạnh phúc, rau cháo có nhau”.
Những tưởng tình yêu tuổi trẻ sẽ giúp chị vượt qua được gian khổ, thiếu thốn của cuộc sống. Nhưng không phải, đời người con gái xinh xắn ấy phải chịu thêm gánh nặng từ mẹ chồng. "Đời mình khổ đến âm i, tận cùng", lời chị nói trong đau xót.
"Cuộc đời như túp lều tranh rách nát"
Chị Tiến kể, ngày lấy chồng, mẹ chồng không thương còn nặng lời: “Nó ăn trắng mặc trơn như thế, mày lấy về thì chỉ có đi mà hầu hạ".
"Ở với mẹ chồng, dù không làm gì nên tội chị cũng bị mắng suốt ngày. Tôi tủi lắm. Có lẽ bà giận con trai vì quyết tâm lấy một cô gái thành phố về để... hầu hạ nên bà hành xử như thế", chị Kim Tiến nói.
Khi sắp sinh, chị Kim Tiến phải dọn ra ngoài ở cách xa nhà mẹ chồng. "Hai vợ chồng phải tự mò bùn dưới ao trộn với rơm để dựng nhà. Nói là nhà nhưng nó thực ra chỉ như một túp lều. Thấy hoàn cảnh đáng thương, hàng xóm mỗi người cho bó rạ, cây tre, người lại cho mấy cân gạo... Ngày ra ở riêng, vợ chồng tôi chỉ mang đi đúng một cây đèn Hoa Kỳ bé tí", chị kể.
Túp lều vợ chồng chị sống, vì nóng ruột muốn "xây nhà" nhanh nên vợ chồng chị cứ đắp được 2 mét, tường lại đổ. "Cứ đắp đi đắp lại như thế mới tạm được một chỗ ở. Đến lúc đất khô thì các kẽ nứt lộ rõ, rắn, côn trùng cứ thế chui vào, sợ phát khiếp”.
Chị nhớ lại: “Mẹ đẻ tôi đến thăm, thấy con sống trong một túp lều rách nát giữa cánh đồng hoang vắng không cả bằng chị Dậu khiến bà không cầm được nước mắt".
Với chị Kim Tiến, con cái là niềm an ủi duy nhất.
Khi được hỏi về khoảng thời gian sinh con đầu lòng, chị Kim Tiến gạt nước mắt nói: “Ngày ấy tuổi trẻ bồng bột, cứ nghĩ yêu nhau là phải lấy nhau. Tôi cũng nghĩ “một túp lều tranh, hai trái tim vàng” không sao cả. Mà đúng thật, tôi từng sống trong một túp lều tranh rách nát như bây giờ người ta thường dựng để coi vịt”.
Chị nhớ lại thời gian sinh con trai đầu lòng: "Đến lúc gần sinh, mẹ chồng vẫn sai tôi đi gánh nước. Có lần, một bà hàng xóm thương tình đã gánh hộ đến gần cổng, tôi chỉ việc gánh tiếp vào trong nhà".
Chị vừa kể vừa chia sẻ muốn gửi lời cám ơn tới người hàng xóm xưa. "Tôi rất cảm động với những người hàng xóm ấy. Họ thương hoàn cảnh của tôi, một cô gái thành phố chưa từng chân lấm tay bùn lại phải làm những việc không bao giờ nghĩ tới".
Nhớ lại chuyện năm xưa, chị Kim Tiến vẫn chưa hết tủi thân: "Tôi sinh con trai. Hai mẹ con tự chăm nhau. Chỉ thỉnh thoảng có những người hàng xóm và một người bác bên chồng chạy qua hỏi thăm. Điều đó càng khiến tôi tủi phận".
"Cứ thế, ngày qua ngày, chồng đi mò cua bắt tép, có được thứ gì ăn thứ nấy. May mắn trời thương người nghèo nên cậu con trai đầu không quấy mẹ". Sinh được nửa tháng, chị lại tất tưởi ra chợ bán hàng rồi đi làm đồng. “Cuộc sống không ỷ lại vào ai được, không ai lo cho mình bằng chính mình tự lo”, chị nói.
Thế nhưng, “chuyến đò” đầu tiên của nữ diễn viên kịch nói xinh đẹp không kéo dài. Chị bảo lý do chính vì số phận. "Bây giờ dù đã không còn là vợ chồng, mình vẫn về thăm nhà cũ. Gặp lại mẹ chồng, bà bảo: Không biết vì sao mẹ lại làm như vậy. Mình cũng không giận bà", chị Kim Tiến chia sẻ.
Những tưởng cuộc đời sẽ tạm bình yên sau chuyến đò đầu tiên nhiều gian truân, nào ngờ, số phận bất hạnh tiếp tục bủa vây lấy cuộc đời chị Kim Tiến khi "đi bước nữa". Chính người chồng thứ 2 này đã chủ mưu tạt axit hại gương mặt chị.
Theo Khampha
Sự quá đà của bộ cánh "mặc như không"" alt="Diễn viên Việt bị chồng tạt axit: Đau đớn cuộc hôn nhân 19 tuổi" />- Từ bà con khu xóm đến họ hàng nội ngoại, ai cũng khen tôi tốt số vì lấy được người chồng ngoan hiền, yêu vợ, thương con. Nhưng trong chăn mới biết chăn có rận, đâu ai biết tôi khổ vì... chồng mê chó cảnh quá đà.
Lúc yêu nhau, tôi cũng biết chồng có nuôi 1 con chó Nhật. Tôi nghĩ đó là chuyện bình thường như bao nhà khác nuôi chó mà thôi. Cho tới khi về ở cùng nhau, tôi mới biết “niềm đam mê” chó của chồng quá lớn. Không biết bao nhiêu lần vợ chồng tôi chiến tranh lạnh rồi cãi mắng giận hờn nhau vì chỉ anh dành hết tâm huyết cho cái lũ động vật 4 chân này.
Chồng tôi quý con chó Nhật của anh vô cùng. Cứ về đến nhà là chồng tôi ôm khư khư con chó. Anh và nó quấn lấy nhau ngay cả lúc ăn cơm. Chồng tôi coi con chó ấy như thể bạn thân. Anh có thể chuyện trò, cưng nựng nó cả ngày không chán.
Một tháng sau khi kết hôn, chồng tôi dành nửa tháng lương mua thêm 1 con chó Phốc về nhà. Lý do anh đưa ra là: “Anh thấy con chó đẹp … không cưỡng được”. Vốn đã khó chịu vì con chó Nhật, tôi nói luôn: “Anh mua thì tự chăm, em nói thật là em không thích chó đâu”.
Mà tôi không thể hiểu tại sao chồng tôi lại thích con Phốc ấy. Nhìn nó đen chũi, to cỡ bắp chân. Với tôi, tướng mạo con chó ấy không khác con chuột chù là mấy. Thế mà chồng tôi cứ khen nó hết lời.
Ảnh minh họa
Từ ngày có thêm con Phốc, sáng nào chồng tôi cũng lồm cồm bò dậy từ 5h30 để chuẩn bị đồ ăn cho chó của anh. Tự tay anh đi chợ mua thịt, mua gan rồi vào bếp chế biến các món ăn cho chó. Ngoài ra, anh còn dành thời gian để tỉa lông chó, dắt chó đi vệ sinh, dọn chuồng, tắm táp cho chúng hàng ngày. Nhìn anh về đến nhà là mải mê với 2 con chó, tôi ngứa mắt vô cùng.
Tôi ghét con Phốc, nó cũng chẳng quý gì tôi. Chắc tại tôi hay quát nó nên hễ tôi lại gần là nó kêu ăng ẳng rồi sủa váng lên như thể tôi đánh nó đau lắm không bằng. Mỗi lần như thế, chồng tôi đang làm gì trong nhà cũng chạy vội ra sân cáu loạn lên: “Em làm gì con Phốc vậy? Nó biết cái gì mà em đánh nó? Em đánh nó vậy nó chết thì sao? Em quá đáng vừa vừa thôi chứ”. Những lúc ấy, tôi cũng tức điên lên nhưng cố nhịn vì cãi nhau cũng chẳng giải quyết được gì, lại còn mang tiếng… ghen với chó.
Thật kinh khủng khi chồng còn liên tưởng nhan sắc của tôi với con Phốc của anh. Có bữa đang ăn cơm, chồng chợt nhìn tôi âu yếm nói: “Mắt vợ tròn, đẹp như mắt con Phốc vợ ạ”. Tôi đang ăn, nghe chồng khen mà sặc cơm, chạy vội ra ngoài nôn bằng sạch.
Mọi thứ vẫn ở trong giới hạn chịu đựng của tôi cho tới khi con chó Nhật của chồng sinh thêm 3 con nữa. Khỏi phải nói, nhà tôi biến thành trại chó luôn. Khoảng sân bé tí mà có mấy cái chuồng, lại còn liểng xiểng bát đĩa, dây xích,… Khung cảnh ngổn ngang ấy khiến tôi bức bối vô cùng.
Rồi tôi có thai, chồng tôi vui mừng lắm. Tôi thầm nghĩ có thể từ đây, anh sẽ tận tâm chăm sóc vợ và bằng lòng bán bớt lũ chó của anh đi. Nhưng không, chồng tôi vẫn làm song song 2 việc: Chăm vợ nhân tiện chăm chó luôn.
Sáng nào chồng tôi cũng dậy sớm đun nước sôi pha sữa bầu cho vợ, rồi cũng ấm nước ấy, anh dành một phần pha sữa cho lũ chó con. Khi nấu nướng, anh bật luôn 2 bếp, một bếp nấu đồ ăn cho vợ, một bếp nấu đồ ăn cho lũ cún cưng. Anh còn lén lút lấy cả trứng, bánh quy, đồ tẩm bổ của tôi cho chó. Nhiều cái bực bội dồn nén, có lần tôi gắt lên và hỏi: “Rút cuộc, anh cần em hơn hay cần chó của anh hơn?”. Chồng tôi rất vô tư trả lời: “ Sao vợ lại so sánh mình với chó?”. Tôi ức chế quá gào lên: “Anh thì lúc nào cũng chó, chó, chó. Vừa phải thôi không tôi cho cả lũ ăn riềng”.
Tôi chỉ nói vậy thôi mà chẳng hiểu sao ngay hôm sau mấy con chó con lăn ra ốm. Chồng tôi cố gắng chạy chữa cho chúng mà vẫn chết mất 1 con. Khỏi phải nói, nhìn con cho chết, chồng tôi như kẻ mất hồn. Tôi cũng chạnh lòng, dù chẳng yêu thương gì chúng. Tiếc thương con chó, chồng trách tôi ác mồm ác miệng. Tôi cũng đành lặng im cho yên cửa yên nhà.
Trong khi tôi ốm nghén vẫn phải cố làm mọi việc thì chồng tôi vẫn sớm tối mải mê chăm lũ chó của anh. Buồn quá, tôi đến khóc lóc với mẹ chồng. Bà có vẻ cảm thông và hứa sẽ khuyên nhủ chồng tôi quan tâm hơn tới vợ.
Rồi mẹ chồng tôi tới chơi, không biết bà nói gì mà chồng tôi đồng ý cho bà 2 con chó con. Lúc chia tay 2 con cún con, tôi biết anh tiếc nhớ chúng vô cùng.
Khi nhà bớt được 2 con chó, tình cảm vợ chồng tôi cũng tốt hơn. Tôi đang cố sống hòa bình và không thù hằn con Phốc. Thấy tôi nhẹ nhàng với lũ chó, chồng tôi có vẻ rất vui. Vì hạnh phúc gia đình, tôi sẽ tôn trọng sở thích của chồng. Nhưng tôi vẫn mong sao chồng không nuôi thêm bất kì con cún cưng nào nữa. Sức chịu đựng của tôi cũng chỉ có giới hạn thôi.
(Theo Dân Việt)
" alt="Khốn khổ vì sở thích quái chiêu của chồng" /> - Tôi 28 tuổi, quê ở Huế và hiện đang làm việc tại TP Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. Tết Nguyên Đán đang đến gần, thấy mọi người bàn chuyện tự lái xe về quê ăn Tết làm tôi háo hức.
Thông thường, nếu đi tàu, tôi mất khoảng 20 tiếng để về đến nhà. Nhưng lần này, tôi muốn thử trải nghiệm khác, vừa về quê vừa ngắm cảnh trên đường.
>> Lái ôtô về Bắc ăn Tết, tốn 8 ngày và hơn chục triệu tiền khách sạn
Tôi nghe nói vào dịp Tết, phần lớn ôtô sẽ đi cao tốc, do đó các tuyến quốc lộ và đường ven biển có thể vắng hơn. Điều này khiến tôi nghĩ rằng chạy xe máy sẽ ít gặp ùn tắc hơn và có cơ hội tận hưởng cung đường đẹp.
Kế hoạch của tôi là xuất phát từ Biên Hòa vào sáng sớm. Liệu tôi có thể chạy đến Nha Trang trong ngày đầu tiên không? Nếu có, tôi nên nghỉ chân ở đâu hợp lý hơn chia lịch trình thế nào để hành trình diễn ra suôn sẻ? Bên cạnh đó, tôi băn khoăn liệu hai ngày có đủ để đi từ Biên Hòa về đến Huế không?