Giải trí

Giáo viên ở Senegal bị bỏ tù vì gian lận thi cử

字号+ 作者:NEWS 来源:Ngoại Hạng Anh 2025-02-04 01:12:50 我要评论(0)

Một toà án ở Dakar,áoviênởSenegalbịbỏtùvìgianlậnthicửlịch bóng đa hôm nay Senegal vừa tuyên án một nlịch bóng đa hôm naylịch bóng đa hôm nay、、

Một toà án ở Dakar,áoviênởSenegalbịbỏtùvìgianlậnthicửlịch bóng đa hôm nay Senegal vừa tuyên án một nhóm giáo viên lên tới 5 năm tù vì tội gian lận thi cử ở trường phổ thông, một luật sư của các bị cáo cho biết.

{ keywords}
Ảnh minh hoạ: Học sinh ở Senegal

42 người – bao gồm một hiệu trưởng, các giáo viên và học sinh – trước đó bị buộc tội âm mưu gian lận để nhận được những lợi ích vật chất lớn sau khi các bài thi tú tài bị rò rỉ vào hồi tháng 7/2017.

Vụ bê bối này dẫn đến hậu quả phải huỷ bỏ bài thi tiếng Pháp và Lịch sử - Địa lý sau khi các mạng xã hội xôn xao bàn tán về nó.

Vị hiệu trưởng của một trường trung học cấp tỉnh đã bị kết án 5 năm tù và bồi thường 498 nghìn USD sau phiên toà ngày 24/5 mới đây.

Một giáo viên ở Dakar bị kết án 2 năm tù và bị phạt 17,9 triệu USD cộng với việc bị tịch thu tài sản, luật sư này cho hay.

Các giáo viên và học sinh khác bị tuyên án từ 2 tháng tới 1 năm tù treo.

Một học sinh đã được thả, trong khi một số khác được tự do sau 7 tháng giam giữ.

Ngành giáo dục ở Senegal bị ảnh hưởng bởi khủng hoảng trong những năm gần đây, trong đó có những cuộc đình công liên tiếp của giáo viên và học sinh.

Theo các chuyên gia, những gián đoạn này đã dẫn đến sự sụt giảm chất lượng giáo dục, khiến nhiều phụ huynh lựa chọn cho con học ở các trường tư.

Nguyễn Thảo  (Theo Inquirer)

Bất thường kết quả thi ở Hà Giang: Công an cần vào cuộc

Bất thường kết quả thi ở Hà Giang: Công an cần vào cuộc

Trước những số liệu ở Hà Giang, TS Lê Viết Khuyến - nguyên phó Vụ trưởng Vụ Giáo dục Đại học (Bộ GD-ĐT) cho rằng đây là một hiện tượng bất thường rất rõ ràng.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Ý tưởng của các giám thị nhằm phòng những trường hợp xảy đến như bút chì bị gãy mà quên không mang gọt, hay mang những chiếc bút chì có màu chì nhạt, hay hy hữu có những trường hợp sử dụng bút chì kim tô mạnh quá làm rách phiếu trả lời trắc nghiệm, dẫn đến ảnh hưởng đến thời gian làm bài của các thí sinh.

{keywords}
Những chiếc bút chì được cán bộ và giảng viên Trường ĐH Ngoại thương hỗ trợ thí sinh.

Ý tưởng này xuất phát từ việc xác định điểm khác biệt của các kỳ thi THPT quốc gia trong 3 năm trở lại đây so với những năm trước là ngoài môn Ngữ văn thi theo hình thức tự luận thì tất cả các môn còn lại đều thi theo hình thức trắc nghiệm. Do vậy, chiếc bút chì để tô các ô đáp án trở thành một vật dụng quan trọng với các thí sinh. 

Do đó, trong lần “ra quân” thực hiện nhiệm vụ trong kỳ thi THPT quốc gia 2019 tại tỉnh Thái Bình, cùng với sự ủng hộ của các tổ chức, doanh nghiệp gắn bó, các cán bộ, giảng viên Trường ĐH Ngoại thương đã mang theo 4.500 chiếc bút chì 2B để sẵn sàng hỗ trợ cho những trường hợp cần thiết trong quá trình làm bài. 

Theo thống kê, qua 2 ngày thi với 5 môn thi trắc nghiệm, những chiếc bút chì do Trường ĐH Ngoại thương mang theo đã phát huy tác dụng. 

{keywords}
 

Cô Phạm Thị Thảo (giáo viên trường THPT Vũ Tiên, tỉnh Thái Bình) làm nhiệm vụ coi thi tại điểm thi Trường THPT Nguyễn Đức Cảnh cho biết: “Đây là lần đầu tiên một trường ĐH về hỗ trợ kỳ thi mang theo bút chì để sẵn sàng cho các tình huống có thể phát sinh. Cụ thể ở phòng tôi coi buổi thi các môn Khoa học tự nhiên, có thí sinh mang theo bút chì kim nên đầu chì cứng hoặc bút chì rất mờ, tôi cũng đã đưa cho các em bút chì 2B do Trường ĐH Ngoại thương chuẩn bị. Với những chiếc bút chì được dự phòng sẵn tại các phòng thi như vậy cũng giúp cho những cán bộ coi thi như chúng tôi cảm thấy yên tâm hơn trong quá trình thực hiện nhiệm vụ". 

Thí sinh Thanh Ngoan cũng bày tỏ ấn tượng đặc biệt với những chiếc bút chì mà Trường ĐH Ngoại thương đã chuẩn bị để tặng các thí sinh trong trường hợp cần sử dụng. Em cho rằng những chiếc bút chì này tuy giá trị về mặt vật chất không cao nhưng lại như một động lực tinh thần tiếp thêm niềm tin và sự may mắn cho các thí sinh hoàn thành tốt các bài thi trắc nghiệm của mình.

Em Dương Minh Tâm (học sinh lớp 12 Toán 1 Trường THPT Chuyên Thái Bình) chia sẻ: "Thời gian thi là thời gian mà chúng em rất căng thẳng và áp lực, nhưng những chiếc bút chì của các thầy cô Trường ĐH Ngoại thương cho chúng em cảm thấy được sự quan tâm của các thầy cô, cảm giác bình tĩnh hơn khi làm bài”.

{keywords}
 

Toàn bộ số bút chì đã được các Phó điểm trưởng là cán bộ giảng viên của Trường ĐH Ngoại thương trao tặng cho các phó điểm trưởng của trường sở tại để phục vụ thí sinh khi cần thiết.

Tham gia hỗ trợ kỳ thi THPT quốc gia từ những năm đầu tiên tổ chức, Trường ĐH Ngoại thương hàng năm đều huy động một số lượng không nhỏ các cán bộ, giảng viên lên đường thực hiện nhiệm vụ quốc gia. Năm 2019, với 12 điểm thi tại tỉnh Thái Bình và 7 điểm thi tại tỉnh Trà Vinh, Trường ĐH Ngoại thương đã điều dồng hơn 500 cán bộ giảng viên của cả 3 cơ sở tham gia tổ chức thi.

Thanh Hùng - Ảnh: Phạm Hương

Những "cái nhất" trong kỳ thi THPT quốc gia 2019

Những "cái nhất" trong kỳ thi THPT quốc gia 2019

Kỳ thi THPT quốc gia 2019 đã diễn ra được 2/3 thời gian, với không khí an toàn, êm ả. Bên lề trường thi đã diễn ra nhiều tình huống, câu chuyện đặc biệt.

" alt="Giám thị đại học mang 4.500 bút chì hỗ trợ thí sinh thi THPT quốc gia" width="90" height="59"/>

Giám thị đại học mang 4.500 bút chì hỗ trợ thí sinh thi THPT quốc gia

- Cách đây hơn 10 năm, tôi cũng thường tham gia đoàn đi dọc Tây Bắc. Với những hồ hởi và nhiệt huyết tuổi trẻ, sẵn lòng làm mọi việc có thể để giúp đồng bào vùng cao bớt lạnh, đỡ khổ. 

Rồi thì từ những việc làm nhỏ, mong muốn cả cộng đồng chung tay giúp sức mang ấm áp đến những nơi lạnh lẽo và hoang vu...

Mộng tưởng là thế, khi chưa bắt đầu đi, khi chưa đến nơi, mới chỉ nhìn ảnh, mường tượng cảnh một gian nhà cô quạnh giữa bao la trời đất, những đứa trẻ mặt lấm lem bùn nhưng thông minh, đáng yêu thế, giá chúng được học hành tử tế thì giỏi giang nào kém gì ai. Còn thực tế lại là một câu chuyện dài...

{keywords}

Chơi tuyết ở bản Sâu Chua (xã Sa Pả, huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai). Ảnh: Huy Trường

Tại nơi tập trung đông khách du lịch như Sapa, Sín Chải - các bé được đào tạo bài bản với ngoại ngữ 1 là tiếng Kinh, ngoại ngữ 2 là tiếng Anh, và còn có thể nói được 1, 2 câu tiếng Pháp, Nhật, Hàn... Khả năng học và nói ngoại ngữ của người dân tộc thực sự rất đáng nể.

Lần đến Sapa đầu tiên, một vài em bé đến và ngọng ngịu nói với tôi: "Cô đẹp lắm. Tặng cô." Thấy cảm động và thương quá, liền lấy một cái vòng đeo tay và đưa 50 ngàn cho một đứa nhỏ nhất đám. Bé nói: "Không có tiền"(ý nói tiền trả lại). Tôi đáp: "Không cần. Cho con"

Bé liền rẽ đám trẻ chạy vụt đi, tôi ngẩng lên nhìn theo, thoáng cái đã thấy bé ở phía đằng xa, tay đưa tờ tiền cho một người đàn ông, đương thì ngậm tẩu thuốc. Chẳng rõ đó là cha bé, hay là gì...

Sau lần đó, mỗi khi có việc trở lại Sapa, thấy tụi trẻ chạy theo hàng đàn, với những mắt đen hạt nhãn ngơ ngác, vẫn cái âm điệu ngọng ngịu: "Cho cô", "Tặng cô"- tôi lại thấy giật mình. Và bất giác đưa mắt nhìn quanh, thấy như có một cặp mắt diều hâu đâu đó, đang dõi theo lũ gà con.

Cũng từ đó, tôi không mua, hay cho bọn trẻ con khi thấy chúng bán hàng hay đi ăn xin nữa. Bởi tôi biết rằng, hành động thương hại đầy cảm tính của mình, chẳng giúp gì được cho lũ trẻ ấy, mà chỉ tiếp tay cho những người lớn, tiếp tục dùng lũ trẻ làm công cụ kiếm tiền, moi móc, rỉa rói lòng thương đặt không đúng chỗ mà thôi.

Cũng về sau, khi trên đường phố Hà Nội, có dạo xuất hiện rất nhiều cảnh một phụ nữ bế đứa nhỏ đang say ngủ đi ăn xin, hoặc bán singum, rồi bị báo chí đặt nghi vấn là không phải con ruột, đứa trẻ bị hít á phiện lên cứ ngủ lơ mơ suốt... Rộ lên vậy, rồi mới không thấy cảnh những người đàn bà bồng đứa nhỏ trên tay đi xin chút lòng thương hại của khách bộ hành.

Tôi nhớ lần tới Xín Mần, đem theo rất nhiều quần áo, vào và trao trực tiếp cho người dân, không qua chính quyền phường xã. Người dân tộc rất thẳng tính, họ bỏ túi đồ ra và lựa những cái theo ý họ là thích, còn lại để trải đệm cho trâu, ngựa, hoặc làm giẻ lau, giẻ gác bếp, ủ nồi, lau thịt sống, thịt chín (thịt nướng trên bếp đều phải có nhiều giẻ để lau qua trước khi xé ra dùng, vì để lâu ngày ám nhiều khói bếp)

Ngồi nói chuyện rất lâu, uống mấy lượt rượu ngô, rồi mới được ông chủ nhà kể cho nghe bao chuyện hay.

Khề khà bên khói bếp, ông chủ nhà bảo: "Quần áo được cho nhiều lắm. Dùng không hết".Hỏi: "Thế sao trẻ con vẫn cởi truồng?". Ông bảo: "Tại nó đái nhiều, không mặc đỡ phải thay". "Thế thì đội mũ cho nó chứ, lạnh thế này." "Nó không muốn đội, đội vào nó vứt ra. Chịu".

Hóa ra đâu phải mọi cái cứ trong trẻo như mình nghĩ, bọn trẻ con đó được nuôi từ bé đã quen với khí hậu khắc nghiệt, ngày thì nắng như đổ lửa, đêm nằm gió lùa hun hút. 

Thế nên dẫu mùa đông người xuôi thấy lạnh cóng, thì miền ngược lại lấy đó là sự thường. Hầu như người dân tộc không ai thích mặc nhiều quần áo, vướng víu, chật chội lắm. Bọn trẻ con chỉ thích mặc một đến hai cái áo, đưa mũ cho cũng không chịu đội, chỉ thích chân trần chạy nhảy, đi dép ngượng chân đâm lại dễ ngã hơn. 

Trộm nghĩ, người dân tộc có khác, khôn thật, nuôi con đúng kiểu Nhật, được tôi luyện từ nhỏ, sức đề kháng vượt trội, chẳng bị nuôi kiểu cậu ấm, cô chiêu như miền xuôi.

Lại nhớ có lần ông anh kể vụ đi làm đường giúp dân, đổ bê tông cho đường đất ở một huyện vùng cao. Năm trước năm sau quay lại, con đường bê tông cỏ mọc lún phún, người dân tộc bảo: "Đường của cán bộ làm chỉ để trâu bò đi thôi, chứ tao đi nóng chân lắm!"

Té ra, đường bê tông thì xe cộ, phương tiện dễ lưu thông đấy, nhưng với người dân tộc, quen đi chân trần, nền đất ẩm mềm mại và mát mẻ sẽ tốt hơn là đường bê tông vừa cứng vừa nóng. Thế mới thấy cái mình tưởng là tốt, là hay, mang đến cho người ta, chưa chắc đã được quý, được trọng như mình tưởng.

Tôi đến nhiều nơi, và đã đặt câu hỏi, trẻ con đúng là cần giúp thật, nhưng có lẽ, nên giúp từ người lớn, từ những người là Cha, là Mẹ chứ? Nếu không phải Cha chúng cả ngày chỉ lờ đờ bên bếp củi, với chai rượu "uống cho ấm cái bụng", không phải Mẹ chúng, một mình nhặt nhạnh đủ cách để kiếm cái ăn cho con, cho chồng, thì chúng đâu phải sống như cỏ dại thế, hồn nhiên, vô ưu lớn lên giữa bao la đại ngàn... Đó là cái sướng, hay cái khổ?

Điều đó còn tùy thuộc quan niệm của mỗi người, chủ thể và khách thể. Thật khó để áp đặt rằng cuộc sống hoang dã và có phần bản năng ấy là khổ. Những vụ tự tử vì bị tập trung về ở nhà gạch do chính phủ xây dựng cho bà con vùng cao năm nào vẫn còn đó, là một điều gì đó rất gần, để chúng ta hiểu rằng, khi muốn đem điều tốt đến cho người khác, không có nghĩa là nó chỉ tốt theo quan niệm của ta mà thôi.

  • Bạn đọcAn Nhiên

"Đừng ngồi phòng sưởi nghi ngờ từ thiện"

"Tôi không nghi ngờ cái nghèo ở vùng cao nhờ những chitiết vụn vặt từ các chuyến đi đầy bất lực và ngột ngạt. Bất cứ lúcnào có thể làm được gì đó với những người nghèo là tôi và nhữngngười bạn lại sẵn sàng lên đường…"

" alt="Người miền núi nuôi con kiểu Nhật?" width="90" height="59"/>

Người miền núi nuôi con kiểu Nhật?