当前位置:首页 > Công nghệ > Nhận định, soi kèo Fulham vs Crystal Palace, 22h00 ngày 22/2: Derby của Đại bàng 正文
标签:
责任编辑:Giải trí
Soi kèo phạt góc Bayern Munich vs Eintracht Frankfurt, 23h30 ngày 23/2
“Nếu bạn cho quá nhiều sữa vào cà phê, nó sẽ trở thành bạc xỉu”, sư Giác Minh Luật nói trong một clip đăng trên TikTok, dùng một thức uống phổ biến ở Việt Nam để nói về tình yêu. “Trong tình yêu, nếu một bên cho đi quá nhiều thì đó không còn là tình yêu nữa”.
“Hy sinh không phải là một trách nhiệm”, nhà sư kết luận. Đoạn clip được đăng vào tháng 5/2024, hiện đã nhận được 2,6 triệu lượt xem.
Theo bài báo, Giác Minh Luật là một nhà sư người Việt 32 tuổi, người đã thu hút được 3,1 triệu người theo dõi trên TikTok chỉ sau hai năm.
“Những clip của nhà sư trẻ này về các vấn đề gia đình và các mối quan hệ, sử dụng tiếng lóng của gen Z và đề cập đến các xu hướng trên mạng xã hội, dường như đã kết nối được với những người trẻ đang cô đơn và lo lắng”, bài báo nhận định.
Nói với tờ Rest of World, sư Giác Minh Luật bày tỏ: “Tôi không ngờ kênh cá nhân của mình lại nổi tiếng đến vậy”. Theo sư Luật, kênh TikTok của sư được một nhóm Phật tử thân tín hỗ trợ thực hiện. Họ cắt, dựng các video từ những bài giảng dài ở nhiều nơi cho đối tượng người trẻ.
Trong hơn một thập kỷ, YouTube là nền tảng được ưa chuộng để chia sẻ giáo lý Phật giáo với đông đảo khán giả ở Việt Nam, Chelsea Nguyen, một nhà nghiên cứu Phật giáo nói với Rest of World. Nhưng những clip dài hàng giờ với đầy đủ thuật ngữ tôn giáo không thu hút được người trẻ, Chelsea Nguyen nói.
Theo tờ Rest of World, sư Giác Minh Luật đưa ra thông điệp của mình bằng một đến ba câu nói ngắn. “Đừng lo lắng người khác nghĩ gì về bạn. Họ quá bận lo lắng về việc bạn nghĩ gì về họ” - sư nói trong một clip.
Chia sẻ với Rest of World, sư Giác Minh Luật cho biết đã tìm ra cách để kết nối với người trẻ bất kể tôn giáo hay địa vị xã hội của họ, vì sư chỉ coi mình là “người bạn đồng hành trên con đường khám phá lại các giá trị hòa bình và đạo đức, chứ không phải là một người hướng dẫn thực hành tôn giáo hay một nhà truyền giáo”.
Sự nổi tiếng trên mạng xã hội đã giúp nhà sư trẻ trở thành giảng sư hút người nghe trong các khóa tu ở chùa hay ngay cả tại giảng đường đại học, đôi khi có buổi giảng có tới 6.000 người tham dự.
Theo Rest of World, sư Luật đã thiết kế các bài chia sẻ của mình để được tối ưu hóa cho TikTok. “Những sinh viên trước đây không chú tâm, nói chuyện riêng hoặc lướt điện thoại trong các buổi giảng trực tiếp của tôi giờ đây đã lắng nghe nhiều hơn khi tôi dùng chữ nghĩa mang tính đại chúng, lan tỏa trên mạng”.
Tờ báo cũng cho hay, sự giảng pháp phi truyền thống của sư Luật đã chịu nhiều chỉ trích. “Tôi luôn nói rằng tôi không dạy các bạn trẻ cách yêu, tôi chỉ khuyên họ cần được thử thách trong tình yêu”, sư Giác Minh Luật, người đang học tiến sĩ Tâm lý học ở Thái Lan giải thích.
Đối với sư Giác Minh Luật, nói về tình yêu và các mối quan hệ là cách giúp cho giới trẻ cách đối mặt với những tiêu cực một cách trực diện, chuyển hóa và vượt qua nhẹ nhàng.
“Một khi những suy nghĩ tiêu cực chế ngự bạn, bạn sẽ không thể tập trung vào những thứ đáng giá và bền vững hơn như học tập và gia đình”, sư Giác Minh Luật nói với Rest of World.
Sư Giác Minh Luật hiện Chủ nhiệm Câu lạc bộ thiện nguyện Nhân Sinh, là tác giả của nhiều cuốn sách như: Chú tiểu Pháp Đăng, Nếu trở thành tu sĩ, Khổ răng mà khổ rứa, Cho nhẹ lòng nhau,… Các bài giảng của sư Giác Minh Luật đều đưa vào những câu nói xu hướng (trendy), hiện đại tạo nên sự khác biệt nhưng vẫn giữ ý nghĩa cốt lõi của từng vấn đề.
" alt="Nhà sư đưa ngôn ngữ của gen Z vào video, hút triệu view trên TikTok"/>Nhà sư đưa ngôn ngữ của gen Z vào video, hút triệu view trên TikTok
Ngày hôm nay, rất nhiều người đã chia sẻ bài viết từ facebook T.A.P với nội dung kể về hoàn cảnh bi đát của cô khi bị người chồng vô tâm đánh đập, sỉ nhục
"Từ một cô gái vui vẻ, hoạt bát, năng động, giỏi giang sự nghiệp đang trên đà phát triển, được bao người yêu mến, tôi chấp nhận về với anh, một người không có tiền, không của cải, không có 1 cái gì ngoài đứa con riêng 4 tuổi của vợ trước.
Thời gian đầu anh không chịu làm ăn, tôi phải khuyên can, bỏ đi, làm đủ mọi thứ để thay đổi con người anh. Tôi sống với anh chưa phải để một ai nói về tôi, chỉ có khen và mừng cho anh, vì anh may mắn lấy được tôi. Tôi thương yêu con anh hết mực, thương hơn cả đứa con sau mà tôi có cùng anh. Cả đứa con gái riêng của anh đang ở cùng mẹ nó, khả năng tôi lo giúp hay cho con được gì là không hề đắn đo suy nghĩ. Tôi đối xử với gia đình anh còn tốt hơn cả gia đình tôi, tốt hơn cả người mẹ đang mắc căn bệnh ung thư chờ ngày đi mổ.
Bao nhiêu tiền bạc tôi tích góp lúc con gái đi làm có được, tôi đều đưa anh, giúp anh những lúc khó khăn, mong anh thay đổi để lo cho con cái. Một vài lần cãi vã, xô xát nhau, vì thương con còn nhỏ, tôi nhắm mắt bỏ qua, tha thứ dù anh chưa 1 lần mở miệng xin lỗi.
Tôi là mẹ ghẻ, tôi chưa 1 lần, 1 lời hay có bất kì suy nghĩ là con anh, con tôi, vậy mà anh lại là người mở miệng nói ra chữ "con tao". Anh chửi tôi vì la rầy con anh đi học điểm kém, kêu tôi không có tư cách để dạy con anh, thằng bé còn bênh vực tôi: "Ba ơi, mẹ thương con, lần nào mẹ đánh con xong, mẹ cũng khóc, ba đừng chửi mẹ" .
Anh lại dạy con là tôi giả mèo khóc chuột, tôi là diễn viên. Nếu diễn thì tôi diễn cho ai xem, tôi chịu cực khổ, nhịn nhục để sống với anh là vì cái gì. Tiền thì anh không có, tôi cũng không phải loại hư thân mất nết hay xấu tới mức không tìm được người đàn ông đi làm lo cơm cho tôi ngày 2 buổi cơm mà phải gồng lưng ra gánh vác việc nhà từ lớn tới bé từ trong ra ngoài.
![]() |
T.A và những vết thương trên mặt do người chồng gây ra. |
Còn ai không chứng kiến được những gì anh đối xử với tôi. Em ruột anh nhìn tôi còn nói: "Chị chịu đựng giỏi thật" . Mẹ ruột anh còn nói: "Mẹ không đẻ ra con mà nhìn con, mẹ còn xót xa,nó khốn nạn không phải người". Những người đàn bà khác nói: "Chị mà được 1 phần mười của em thôi chắc chồng chị cưng chị lắm". Những người xung quanh nói: "Sao con khổ vậy An ơi, con đâu có phải không ra gì hay thất đức gì mà phải như vậy hả con?".
Bao nhiêu tiền bạc anh chị em bên tôi giúp đỡ, tôi không 1 lần kể lễ với anh, tới lúc anh kêu đưa tiền hay gì mà không có, anh lại chì chiết tôi, mày chẳng có tiền. Tôi đâu phải cái máy in tiền. Song những lúc như thế, tôi tức giận nói ra tôi vay mượn ai,chi vào việc này việc kia thì anh phũ phàng trở mặt: "Kệ mẹ mày, nói với tao làm gì, tao không liên quan".
Mẹ tôi nhập viện, cậu ba tôi gởi tiền về không kịp,tôi cầm tạm chiếc xe để đưa mẹ 1 ít và chi việc nhà. Rồi cậu ba tôi gởi tiền về cho chuộc xe, anh tôi giúp tôi thêm 1 ít để chữa bệnh cho mẹ tôi, vì thấy việc nhà túng quẫn nên tôi dùng trước. Tới lúc mẹ tôi hỏi tiền tôi không còn, anh lại chì chiếc tôi: "Kệ mẹ lũ chúng mày, tiền cậu, tiền anh của mày kể với tao làm gì. Bố mày không quan tâm" .
Anh bị sốt, tôi cũng bị sốt, nhưng tôi phải dầm mưa đi mua thuốc cho anh xông. Về tôi nằm co ro mệt mỏi, sáng ra anh kêu tôi dậy mua thuốc cho anh. Tôi không hay, thế là nào, ly nào, bình nào hộp sữa anh ném tứ tung đầy ra.
Anh chửi tôi: "Bố mày sắp chết rồi, mày sống bạc lắm An à. Tao đầu ắp tay gối với mày mà mày thế đấy". Tôi giật mình bật dậy mua thuốc mua cháo về cho anh. Anh giận dỗi không uống, mồm vẫn liên tục chửi tôi. Tôi thấy anh bệnh, tôi xuống nước, năn nỉ anh, xin lỗi anh để anh ăn uống thuốc. Đêm tới anh kêu tôi đi mua cháo,chờ hơi lâu, anh gọi ra quán anh chửi. Tôi cầm cháo về a vừa ăn vừa chửi mẹ tôi.
![]() |
Trước đó, những hình ảnh đầu ấp tay gối của vợ chồng A. khiến mọi người luôn nghĩ cuộc sống của cả hai đầy tình yêu và hạnh phúc. |
Tôi vẫn im lặng, vì tôi hiểu cảm giác người đau ốm bệnh hoạn dễ tức giận, dễ tủi thân. Bất chợt tôi nhớ lại, ngày tôi đau bụng đi sanh, anh nằm ngủ, kêu anh dậy chở tôi đi thì anh nói gì: "Tự đi đi, đẻ thôi chứ gì ghê gớm mà làm như chết ngay vậy". Thế là tôi ngồi ở ghế chờ của phòng cấp cứu chờ người nhà mang tiền đến. Tôi sanh được 1 tháng, anh đi chơi với bạn bè, nhà có 1 mình tôi. Nửa đêm tôi trúng gió, gọi cho anh, 5 giờ chiều hôm sau anh về. Anh kêu là tôi diễn, hỏi tôi "Có chết ngay được không?". Mẹ tôi bị phát hiện ung thư, tôi chở mẹ đi khám, anh liên tục gọi, bắt tôi về trông con, kêu: "Sau này đi đâu, bê mẹ chúng mày theo".
Còn nhiều lắm, nhiều lắm, làm sao kể làm sao hết. Vì tính tôi dễ tha thứ, dễ bỏ qua, tôi thương con nên đã quên hết những gì anh đối xử với tôi. Đến ngày hôm nay, anh kêu tôi gửi tiền về cho bố anh, tôi không còn tiền mà anh chì chiết tôi, chửi mắng tôi. Anh nói anh lo cho cả gia đình tôi. Nói toàn những điều mà chắc anh tự nghĩ hoặc nằm mơ, hoặc là anh lầm tưởng anh là tôi. Quá nhục nhã, đau khổ trước những lời cay độc đó, anh còn chửi tôi là “đĩ”. Trời ơi, còn đau đớn nào hơn khi chồng mình xem mình là “đĩ” không hả trời? Tôi im lặng, xếp đồ bỏ đi, anh lại nói “Mày bắt đầu có tự trọng rồi đấy" . Tôi quá đau khổ, nói anh im đi, đừng giày vò tôi nữa. Thế mà anh lao vào đánh tôi, đạp vào đầu vào mặt tôi ra nông nỗi này.
Tất cả những điều tôi nói trên có ai tin được không? Chắc không đâu, vì quá vô lý phải không? Vậy mà nó lại xảy ra trên chính con người tôi. "Làm sao có thể đối xử như thế được với 1 người phụ nữ như vậy?".
Có phải nhiều người đặt ra câu hỏi này không? Chắc nhiều người sẽ còn nghĩ tôi phải như nào, phải trai trên gái dưới nên mới bị ra nông nỗi này. Chứ khó tin quá, 1 người sống hy sinh cho gia đình, chưa 1 ngày sống cho bản thân mà lại bị đối xử như vậy. Kêu trời, trời không thấu. Trời ơi, ông làm ơn ông nhìn con xem,con đâu ở ác, đâu thất đức má ông đày đọa con như này.
Anh còn nhớ không, thời gian còn khổ, vợ chồng con cái chỉ nằm có cái giường 2 tầng, con không có sữa bú. Anh em bạn bè anh gặp khó khăn, tôi còn đưa cả cặp nhẫn cưới đi cầm để giúp bạn anh. Anh hỏi tất cả anh em, bạn bè anh xem, tôi sống có để ai phải nói gì anh không? Anh nói tôi kể thì kể sao cho hết những gì tôi làm cho cái gia đình này hả N? Anh đánh tôi như này xong anh có ray rứt ko? Anh có thấy đau lòng không? Vậy mà anh vẫn oang oang mồm gào ầm nhà "Vợ mà không dạy được, sao nói được anh em". Trời ạ!
Anh em nào của anh thấy anh đánh vợ ra như này thì cũng nể anh lắm rồi. Vì chắc không ai làm được điều này với 1 người phụ nữ như tôi đâu.
Tôi suy nghĩ nhiều lắm lắm mới dám nói ra những lời này, vì tôi biết rằng khi anh đọc được, hay bạn bè anh đọc được và gọi cho anh thì có khi anh sẽ giết tôi mất, nhưng khó mà giữ được những lời này trong lòng nữa, vì anh đã không xem những gì tôi làm là có giá trị. Thì dù tôi có làm gì, anh cũng chướng tai gai mắt thôi. Tôi còn im lặng thì lỡ mà anh giết tôi, người ta cũng không biết vì sao tôi chết.
Tôi bây giờ đi ra đường, đâu ai nghĩ tôi bị đánh vì những điều vô lý tôi kể trên, mà có khi còn dèm pha: "Nó cao ráo, xinh đẹp, trước còn là người mẫu, diễn viên, chắc là ngoại tình hay như nào mới bị chồng đánh ghen". Hôm nay ra chợ, tôi đã nghe được vài lời tương tự như thế. Thật là tự thấy quá đau lòng cho cái số của chính mình.
Nhiều người đọc, chắn chắn sẽ suy nghĩ: "Chắc vì nó bị đánh nên nó thù nó ghét mà đăng bài nói thậm tệ như thế. Không đâu. Em viết ra đây bằng tất cả tình yêu, bằng tấm lòng mà 3 năm qua em bỏ ra mà tới giây phút này em mới biết em đã bị phủi bỏ tất cả”.
Nhiều người hỏi em lắm: "Sao thấy chị và anh hạnh phúc lắm mà, thấy chụp hình tình cảm lắm, sao ra nông nỗi. Tốt khoe xấu che chứ sao hả mấy chị ơi. Em sống vì con, em đâu nghĩ sẽ bỏ chồng, bỏ con đâu mà chuyện gì em cũng đưa lên cho xã hội dèm pha”.
Không dám về nhà vì chồng dọa giết
Liên lạc với T.A thời điểm này, cô cho biết: "Tôi sẽ không chia sẻ gì nhiều vì sau khi đăng status lên facebook và nhiều người chia sẻ thì chồng tôi đã phẫn nộ, gọi điện thoại đe dọa giết tôi. Mẹ và em trai tôi đã bỏ nhà đi. Chúng tôi đã trình báo với Công an Quận Tân Bình về sự việc này để họ bảo vệ gia đình tôi".
T.A cho biết, cô năm nay 26 tuổi, hàng ngày phụ bán nước đá với chồng là anh L., 30 tuổi, quê gốc Hải Phòng. Cả hai thuê mặt bằng và mở một đại lý cung cấp đá tinh khiết trên địa bàng quận Tân Bình. Cô kể, 4 năm trước, cô và anh L. tình cờ gặp nhau trong một buổi đi chơi cùng nhóm bạn của anh trai A. Khi ấy, L. đã có một bé trai 4 tuổi, là con riêng với người vợ đã li dị mấy năm nay.
A. kể: "Không hiểu sao thằng bé quý mình lắm, cứ quấn lấy mình như thể mình là mẹ nó vậy. Có khoảng thời gian không đi chơi chung, anh L. không gặp mình nhưng thằng bé nhớ mình và bảo các chú của nó chở nó qua nhà mình chơi. Khi quyết định về chung sống với anh L., mình thương thằng bé như con ruột vậy".
Trước đây, A. làm người mẫu ảnh và diễn viên cho một số bộ phim, cô còn kinh doanh shop thời trang riêng nhưng khi lấy anh L. thì A. quyết định từ bỏ tất cả những hoạt động đó để cùng anh L. mở đại lý cung cấp nước đá. Tiền vốn, tiền nợ, bù lỗ và các khoản phí khác đều do A. bỏ ra, L. không góp một đồng nào nhưng luôn cho rằng mình có quyền uy nhất trong nhà và luôn nặng lời mắng nhiếc chửi vợ, mẹ vợ, thậm chí trong một lần cãi nhau, do quá đau khổ tủi nhục nên chị A. lao ra cửa sổ toan nhảy xuống tự vẫn thì anh L. vẫn thản nhiên nói: "Mọi người đừng có can, để tao xem nó nhảy như nào!".
![]() |
Cô gái T.A khi còn là người mẫu ảnh 4 năm trước. |
![]() |
Và sau khi trở thành vợ kế của người chồng vũ phu. |
Trước những câu chuyện về chồng mình trên facebook, A. cho biết: "Mình đau lòng lắm mới viết ra những dòng như thế. Đó là sự thật những gì mình đang phải trải qua. Mình chỉ tội cho con mình, con của anh L. khi thấy cảnh ba mẹ như thế này. Giờ mình đang bế tắc lắm".
(Theo MASK Online)" alt="Cô gái xinh đẹp bị chồng hành hạ khiến cộng đồng mạng nghẹn ngào"/>Cô gái xinh đẹp bị chồng hành hạ khiến cộng đồng mạng nghẹn ngào
Cả khu phố bàng hoàng
Sự việc chị Lê Thị Hương Mai (SN 1986, trú tại phường Bến Gót, thành phố Việt Trì, Phú Thọ) tìm đến cái chết ngày 1/9 nơi dòng sông Lô (thuộc địa phận thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ) khiến hai bên gia đình nội ngoại và người thân, làng xóm bàng hoàng. Cho đến nay nhiều người vẫn không dám tin đó lại là sự thật.
Đau lòng hơn, chị Mai lúc này đang có bầu 3 tháng tuổi nhưng vẫn ôm đứa con trai đầu lòng hơn 2 tuổi cùng gieo mình xuống sông để rồi cả ba mẹ con cùng bỏ mạng…
Chiều ngày 3/9, sau ba ngày nỗ lực tìm kiếm, các cơ quan chức năng và người dân mới tìm thấy xác chị Mai cùng con trai trên sông Hồng gần khu vực địa phận huyện Phúc Thọ (Hà Nội), cách nơi chị Mai ôm con nhảy xuống khoảng hơn 20km.
Theo tâm nguyện của gia đình, thi thể của chị và các con sau khi hỏa thiêu tại đài hoá thân Hoàn Vũ (Hà Nội) sẽ được đưa về an táng tại xã Vĩnh Lại, Lâm Thao, Phú Thọ.
![]() |
Cái chết tức tưởi của chị Lê Thị Hương Mai đang gây rúng động dư luận |
Sáng ngày 7/9, PV VietNamNet có mặt tại Khu 9, xã Vĩnh Lại, Lâm Thao, Phú Thọ, nơi chị Lê Thị Hương Mai cùng chồng là anh Lê Hải S đã sinh ra và lớn lên.
Đã 4 ngày trôi qua, nhưng cả xã Vĩnh Lại và vài xã lân cận vẫn chưa hết xôn xao câu chuyện đau lòng này.
Hai bên đường, từ người bán hàng nước, quán ăn đến những người dân đang sinh sống nơi đây đều rớt nước mắt khi được hỏi về chị. Họ thương xót cho cô gái trẻ đẹp có công ăn việc làm ổn định, con ngoan ngoãn nhưng đoản mệnh.
Tuy nhiên, họ thương chị năm thì thương cậu con trai chị mười bởi cháu bé còn quá nhỏ để phải xa lìa trần thế.
![]() |
Ai cũng thương xót đứa cháu còn quá nhỏ đã phải lìa xa trần thế. |
Trong khi đó, bên trong ngôi nhà nơi chị Mai từng sinh sống trước khi lấy chồng, người mẹ già bệnh tật vẫn đang quằn quại vì nỗi đau phải tiễn những kẻ đầu xanh. Những đứa em, những người anh, người chị vẫn chưa nguôi ngoai được mất mát to khi người chị/người em và đứa cháu của mình phải ra đi một cách đầy oan ức đến như thế. Họ vẫn khóc, hai mắt vẫn đỏ hoe và thâm quầng vì những đêm thức trắng...
Nguyên nhân là mâu thuẫn mẹ chồng, nàng dâu?
Theo tìm hiểu của PV, hai vợ chồng chị Mai đều công tác tại cơ quan nhà nước. Bản thân chị Mai từng là cán bộ y tế tại Khoa Sản, BV Đa Khoa Phú Thọ. Sau đó vì lý do gia đình, chị xin chuyển sang làm việc tại Phòng Quản lý chất lượng, BV Đa Khoa Phú Thọ. Còn chồng chị - anh S làm việc tại ban quản lý dự án Việt Trì (Phú Thọ). Gia đình anh chị thuộc diện khá giả, có của ăn, của để.
Sau khi kết hôn, chị Mai cùng chồng là anh Lê Hải S về sống với mẹ chồng ở tổ 22, phường Bến Gót, thành phố Việt Trì.
Cuộc sống của cô con dâu cùng người mẹ chồng không mấy thoải mái khi thường xuyên có lời qua tiếng lại. Tuy nhiên để giữ gia đình êm ấm, chị vẫn cố gắng gượng đến khi sinh con với hy vọng bà không thương mình thì sẽ thương cháu.
Nhưng khi cháu bé được sinh ra với 1 bàn chân 6 ngón thì những mâu thuẫn giữa chị và mẹ chồng càng thêm lớn hơn nên không còn cách giải quyết nào khác, chị và chồng quyết định thuê phòng trọ ra ở riêng. Đến ngày 28/6, sau khi hai vợ chồng thống nhất bàn bạc, chị quyết định theo chồng về sống với mẹ chồng. Tuy nhiên, chưa đầy 2 tháng 10 ngày thì xảy ra chuyện đau lòng trên.
Sự việc chị Lê Thị Hương Mai vì uất ức đến cực độ nên đã bế theo con trai nhảy sông tự tử đã dấy lên một làn sóng dư luận tại Phú Thọ cũng như trên cả nước. Để tìm rõ nguồn cơn của sự việc, PV VietNamNet đã về trực tiếp tại nơi chị từng sinh sống, làm việc để tìm hiểu sự thực. Mời bạn đọc theo dõi bài tiếp theo vào ngày mai
11h10 ngày 1/9, công nhân xây dựng cầu Việt Trì mới bắc qua sông Lô (thuộc địa phận thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ) đang dùng cơm trưa thì phát hiện một phụ nữ dựng xe ở bờ sông. Người này để đồ đạc lại trên bờ, ôm một đứa trẻ gieo mình xuống dòng sông Lô và mất tích. Theo điều tra ban đầu, nạn nhân là Lê Thị Hương Mai, sinh năm 1986 làm cán bộ Phòng Quản lý chất lượng tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Phú Thọ. Được biết chị Mai đã kết hôn với anh Lê Hải S ở phường Bến Gót, thành phố Việt Trì, Phú Thọ từ năm 2011. Hai người đã có chung 1 con trai hơn 2 tuổi và chị Mai hiện đang mang thai hơn 3 tháng. Sau hơn hai ngày tìm kiếm, đến chiều ngày 3/9 cơ quan chức năng và người dân đã tìm thấy xác chị Mai và con trai trên sông Hồng gần khu vực địa phận huyện Phúc Thọ (Hà Nội), cách nơi chị Mai ôm con nhảy sông khoảng hơn 20km. |
Minh Anh - Hạnh Thuý
Xem tiếp: Uẩn khúc cái chết tức tưởi của nữ y tá qua lời kể gia đình
“Chị hai, chị hai… Chị sao vậy?”- Hoàng Mai gọi giật giọng khi thấy tôi dứng chết trân. Tội giật mình: “À, không có gì. Em chở chị về cửa hàng một chút rồi hãy đi ăn. Nhanh lên đi”. Cô em tôi thấy lạ nhưng cũng làm theo.
Thấy tôi, cô nhân viên bán hàng vui vẻ chào. Tôi nhìn quanh rồi hỏi: “Anh Quang đâu em?”. Cô bé nhanh nhảu: “Dạ, ảnh mới đi ăn sáng”. “Đi một mình hay đi với ai?”- tôi lại hỏi. Cô bé trả lời: “Dạ, đi với anh Thắng”. Thắng là nhân viên kỹ thuật của cửa hàng. Cả chủ và nhân viên kỹ thuật sao lại cùng đi ăn một lúc như vậy? Lỡ có khách đến mua hàng thì sao?
Tôi chưa kịp thắc mắc thì đã thấy cậu nhân viên kỹ thuật xuất hiện. Tôi hỏi liền: “Anh Quang đâu em?”. “Dạ, em không biết”- Thắng chào tôi và trả lời ngay. Vẻ lúng túng hiện rõ trên mặt cô nhân viên bán hàng. Tôi bực mình: “Sao em nói anh Quang đi với Thắng?”. Cô bé cúi mặt: “Dạ, em thấy vắng cả hai nên nói đại”.
Tôi không biết phải làm gì nên ngồi thừ ra đó. Hoàng Mai đã nghi ngờ nên hỏi tôi: “Có chuyện gì với anh hai vậy chị?”. Tôi lắc đầu: “Không có gì. Thôi, mình đi ăn sáng. Chị còn phải mua đồ rồi về nấu cơm cho mấy đứa nhỏ”.
Tôi bị tai nạn đã hơn 1 năm. Cái chân phải mổ đi, mổ lại mấy lần. Hơn 1 năm qua, mọi chuyện bên ngoài một mình Quang lo liệu. Tôi ở nhà dưỡng bệnh, lúc nào khỏe thì phụ cơm nước với cô giúp việc, nhưng những ngày khỏe cũng chẳng có nhiều. Khoảng 2 tháng trở lại đây, tôi đòi ra cửa hàng để phụ Quang trông coi chuyện mua bán. Anh miễn cưỡng đồng ý nhưng lúc nào thấy tôi mệt là bắt về nghỉ liền. Tôi tưởng chồng tôi thương vợ nên mới như vậy, đâu ngờ anh đã có ý khác.
Hôm đó buồn quá tôi mới nói chuyện với thằng con lớn. Tôi bảo con: “Mẹ bệnh như vầy, có khi nào ba có người khác bên ngoài không?”. Nó trả lời mà không nhìn thẳng mặt tôi: “Không có chuyện đó đâu. Ba thương mẹ nhất trên đời mà”.
Nhìn thái độ của con, nỗi nghi ngờ càng lớn lên trong tôi. “Con biết chuyện gì rồi phải không? Nói cho mẹ nghe đi”- tôi lay mạnh vai con. Nhưng nó vẫn lắc đầu dù nhìn vào mắt con, tôi biết nó đang giấu mình điều gì đó.
Tôi đành phải tự mình đi tìm sự thật. Tôi bắt đầu chú ý giờ giấc, thói quen của chồng. Tôi để ý cả quần áo, đầu tóc, cách ăn mặc của anh. Chồng tôi vẫn chỉn chu như tính anh từ trước tới giờ. Tôi không thấy có gì khác lạ. Chỉ duy nhất một lần, anh làm cho tôi nghi ngờ khi đã vào phòng tắm rồi lại quấn khăn chạy ra. Anh để quên điện thoại trên bàn ăn và tôi đang dọn dẹp trong bếp.
Tôi nghi ngờ là bởi trước nay Quang không bao giờ có những hành vi tương tự. Anh vốn rất khó tính. Bé út của tôi năm nay mới 8 tuổi, có những hôm cháu tắm xong không mặc quần áo mà quấn khăn chạy ra là bị ba mắng. Ấy vậy mà bây giờ chính Quang lại làm điều đó khiến tôi thấy bất thường.
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng bại lộ. Người tiết lộ cho tôi chính là cô nhân viên bán hàng. Tôi nghe Quang kể cô bé lấy trộm tiền, gian dối sổ sách kế toán nên anh đã đuổi việc. Thế nhưng sự thật hình như không phải như vậy nên con bé ấm ức gọi điện cho tôi. Nó bảo vì Quang lấy một lúc 2 chiếc Iphone để cho hai mẹ con người phụ nữ kia nhưng lâu quá không đưa tiền để nó vô sổ nên nó nhắc.
Hôm đó có mặt người phụ nữ kia, cô ta đã mắng con bé sa sả: “Tiền của ông chủ chớ của gì mày mà mày nói? Tao không trả đó, mày làm gì tao?”. Con bé cũng không vừa gì. Thế là hai bên cãi nhau như giặc tại cửa hàng. Cuối cùng Quang đuổi con bé. Nói gọi cho tôi, kể tường tận mọi chuyện: Quang đi đâu, làm gì, lấy cái gì cho bồ nhí; cô ta tên gì, ở đâu, làm nghề gì; những hôm tôi có mặt ở cửa hàng thì họ hẹn nhau ở đâu, lúc nào...
Tôi nghe xong mà choáng váng. Cái chuyện ngoại tình trước nay tôi nghĩ nó chỉ xảy ra với người khác chứ không bao giờ có trong ngôi nhà của mình bởi chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao vui buồn, sướng khổ. Thế nhưng điều đau đớn cho tôi lúc này là tôi tin con bé hơn tin chồng mình. Cửa hàng điện thoại di động là tài sản hai vợ chồng tôi tích cóp gần 20 năm qua để gầy dựng. Không biết hơn 1 năm qua, khi tôi gặp nạn phải ở nhà dưỡng bệnh thì anh đã làm gì ở đó? Nếu Quang có người phụ nữ khác, không khéo, anh sẽ làm tiêu tan hết...
Càng nghĩ, tôi càng thấy đầu đau như búa bổ. Vậy là anh đã ngoại tình ngay trước mặt tôi, chẳng nghĩ gì đến tình cảm vợ chồng gắn bó gần 20 năm qua... Tôi phải làm sao để níu giữ gia đình, níu giữ hạnh phúc và giữ cho các con tôi không phải mất cha?
(Theo NLĐO)" alt="Chẳng lẽ anh dám ngoại tình ngay trước mặt vợ con?"/>Thế rồi tôi cũng cho qua nhưng tôi bỏ tiền ra thuê xe cho cả nhà. Hôm bố mẹ tôi lên chơi anh cũng vui vẻ lắm, chẳng có vấn đề gì nên không ai nói sao hay bàn tán gì. Lúc về, tôi lấy quà về cho bố mẹ, tôi nhặt cái gì anh cũng bảo tôi là cái ấy ngon, để nhà cho cả nhà ăn, cho thì cho cái vừa vừa phải phải, mấy thứ không dùng đến đấy. Vì các cụ ở quê mấy thứ đó cũng quý còn nhà mình thì mấy thứ đó không ăn, bỏ đi nó cũng phí ra nên cho các cụ về cho các cháu ở nhà. Tôi choáng luôn, sợ chồng mình luôn, tôi mặc, cứ nhặt đồ ngon cho bố mẹ mình.
Cái chuyện này tôi ức lắm rồi nhưng nói làm gì mãi. Thôi thì đành nín nhịn, coi như chồng mình có tính dở người, không thèm chấp. Đến chuyện của bạn bè tôi thì khiếp hãi hơn. Anh trước đây được bạn bè tôi quý vì phóng khoáng thì giờ, anh ki ke vô cùng. Anh bảo, đi đâu cứ ăn xong sớm sớm rồi chuồn về, không phải đóng góp cũng không phải trả tiền. Bây giờ thì anh mới lòi cái đuôi ra. Thảo nào trước giờ thấy anh hay cáo bận về trước, tôi cũng theo anh về nhưng rồi anh chở tôi thẳng về nhà, không nói câu nào. Tôi hỏi bận gì thì anh bảo, hết bận rồi nên tôi không nghi. Hóa ra đây là chiêu của anh để trốn không phải trả.
Đi chơi thì bạn bè cóp với nhau cho vui, đằng này chỉ muốn ăn không thì lần sau, ai người ta còn dám gọi anh nữa.
Chưa hết, chuyện trước đây anh ga lăng với bạn tôi, tôi bây giờ hỏi lại thì anh bảo, ngày đó tán tôi thì anh vậy chứ bây giờ thì tội gì. Đàn ông ai tán gái chả vậy, không thế thì có mà tán được gái à, nhưng tán xong rồi thì tiếc đứt ruột… Nghe anh nói, tôi chán hẳn. Trước giờ, cái chuyện người ta thăm nom mình thế nào, anh cũng mặc kệ, không đoái hoài.
Còn nhớ, bạn anh đi ăn cưới anh 3 trăm ngày đó, nhưng bây giờ hai vợ chồng đi ăn cỗ ở nhà hàng, đi lại mà anh đi đúng 3 trăm. Tôi nói anh là đi 5 trăm vì dù sao cũng là hai vợ chồng với lại mình là người đi sau nên lịch sự, 2 năm trôi qua rồi chứ ít gì. Thế mà anh trả đúng bằng số tiền và bảo, người ta đi sao mình đi vậy, cũng là trả nợ. Nghe anh nói tôi buồn quá, thật tình là chồng tôi như vậy sao?Bây giờ tôi buồn trong lòng, nghĩ ngại vô cùng. Tôi thấy nản vì người chồng như thế nhưng bây giờ là chồng mình rồi thì đành câm nín chứ biết làm sao. Nhưng đúng là chồng bẩn tính thật, nghĩ mà thấy xấu hổ với bạn bè. Tôi sợ là, sau này, tôi sẽ mất hết bạn, không còn bạn bè nào muốn chơi với tôi nữa chỉ vì cái tính xấu của chồng tôi.
(Theo Khampha.vn)" alt="Ngượng chín mặt vì chồng ‘bẩn tính’"/>