Nhận định

Truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-03-03 18:49:59 我要评论(0)

Nắng sớm xuyên qua tấm màn cửa sổ bằng lụa hơi mỏng,ệnMạtThếChiÔmạng xã hội nhẹ nhàng len đến sàn gỗmạng xã hộimạng xã hội、、

Nắng sớm xuyên qua tấm màn cửa sổ bằng lụa hơi mỏng,ệnMạtThếChiÔmạng xã hội nhẹ nhàng len đến sàn gỗ trên sàn nhà, cũng khẽ vuốt qua lông mi dài hơi vểnh lên của cô bé trên giường, thoáng chút nghịch ngợm vỗ vễ trên gương mặt cô bé, Ôn Dao nhíu mày, xoay người tiếp tục ngủ.

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng: "Dao Dao, nắng đã chiếu đến mông rồi, nên rời giường ăn cơm này." Ôn Dao còn rụt rụt trốn vào trong chăn, muốn giả bộ như không nghe thấy.

"Nếu không rời giường, ba ba làm viên khoai tây sẽ không còn à, hôm nay còn có món con yêu thích nhất: cháo trứng muối thịt nạc, với bánh quẩy mới ra lò ~ "

Nghe tiếng bước chân dần dần đi xa, Ôn Dao thở dài, trên giường lăn qua lăn lại vài cái, mới nhận mệnh bò dậy. Tối hôm qua vọc máy vi tính chơi quá muộn, lại để cho ma ma đến gọi rời giường, nếu không sẽ không còn điểm tâm mà ăn.

Sau khi rửa mặt xong, Ôn Dao chậm rì rì đi xuống lầu, đã nhìn thấy ba ba Ôn Trác trong phòng bếp đang đeo tạp dề có hình mèo Kitty, một tay cầm xẻng, một tay cầm đũa gắp lấy một viên khoai tây nhỏ đút vào trong miệng ma ma Hạ Uyển, trên mặt mang theo nụ cười sủng nịch, nhỏ giọng hỏi gì đó.

Bị rắc ăn cẩu lương, vẻ mặt Ôn Dao không chút thay đổi đi qua, ở trước bàn ăn yên lặng dọn xong bát đũa...

Gần đây bữa sáng rất phong phú, Ôn Dao lẳng lặng uống cháo, đuôi mắt nhìn thoáng qua thấy Ôn Trác vẫn trước sau như một đút cho Hạ Uyển ăn, lắng nghe kỹ giọng nói đó thì biết: "Em gần đây gầy rồi." "Làm việc đừng để quá cực khổ, ăn nhiều một chút."

Trong lòng Ôn Dao có chút nhớ anh trai rồi, ừm, nếu như có anh trai ở đây thì tốt rồi, hai người ăn cẩu lương vẫn tốt hơn một người ăn, tốt xấu gì cũng có bạn...

Ăn xong điểm tâm dọn dẹp bộ đồ ăn, Ôn Trác đi ra ngoài đi làm, Ôn Trác dạy lịch sử ở một trường cấp ba quý tộc tư nhân, bình thường khá nhàn rỗi nên có nhiều thời gian, đương nhiên, với tư cách thê nô của anh, đa phần thời gian rảnh rỗi đều kính dâng cho vợ mình.

Mà Hạ Uyển với tư cách một nhà thiết kế châu báu, phần lớn thời gian đều làm việc ở nhà, chị mở một Studio nho nhỏ, không cố định thời gian đi đến đó chỉ đạo đôi chút, thời gian khác đều tọa trấn ở nhà làm thiết kế. Bởi vì hôm nay có hẹn với khách, phải đi Studio xem xếp đặt bản thảo thiết kế, cho nên dặn dò Ôn Dao rồi đi ra ngoài.

Ôn Dao về đến phòng mình, bật máy tính lên bắt đầu tiếp tục hoàn thành công việc tối hôm qua còn chưa xong. Ôn Dao đến thế giới này thoáng chốc đã mười năm, mà đến bây giờ cô đối với thế giới này... đặc biệt cảm thấy rất hứng thú với điện tử khoa học kỹ thuật này.

Cô cảm thấy những vật này rất thần kỳ, không cần ma pháp cũng có thể làm được một vài thứ mà ma pháp cũng không thể làm được, đây quả thật so với ma pháp còn không thể tưởng tượng nổi hơn.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
damcuoi fp.jpg
Bất ngờ vì bạn 10 năm không gặp vẫn mời cưới. Ảnh minh họa: FP

Sau một hồi nói chuyện, bạn chào tạm biệt và không quên nhắc tôi đưa cả gia đình tới dự đám cưới. Nếu như trước đây, chắc tôi sẽ lập tức hẹn gặp bạn. Nhưng tình cảm xa cách đã khiến mọi cuộc gặp gỡ đều trở nên khách sáo.

Khi nghe tôi tâm sự, chồng tôi nói, nếu tôi không muốn thì không cần đến dự. Tuy nhiên, tôi lại cảm thấy áy náy nên vẫn quyết định đi. 

Hôm cưới, những ai làm việc ở Hà Nội được bạn mời về nhà trai ăn cỗ. Tôi chuẩn bị phong bì 300.000 đồng và bắt xe về quê chồng bạn.

Về đến nơi, tôi gặp được vài người bạn cũ nên ngồi chung mâm, nói đủ thứ chuyện ngày xưa. Cả buổi tiệc cưới, chúng tôi cũng chỉ gặp cô dâu đúng 2 lần và nói chuyện được với nhau vài ba câu rồi chào nhau ra về. 

Nhưng không ngờ, sau đám cưới, bạn đi khắp nơi nói xấu tôi. Cô ấy chê tôi ki bo, đi ăn cưới bạn thân mà mừng có 300.000 đồng trong khi ai cũng mừng 500.000 đồng.

Ban đầu tôi còn định hỏi thẳng để xem những lời đồn có đúng không. Chưa kịp hỏi thì bạn đã mang chuyện “bạn thân đi ăn cưới mừng 300.000 đồng” chia sẻ lên mạng xã hội. Hành động này khiến tôi không thể nào nhịn nổi.

Tôi đáp trả đanh thép bằng một lời bình luận ở dưới: “Bạn nên xem lại ngày trước bạn có đi dự đám cưới của người ta không rồi hãy phê phán. Mừng ít hay nhiều là tùy tâm mỗi người nhưng mời mà không đi thì mới nên bị phán xét.

Nhà bạn ở xa, lẽ ra bạn nên bố trí xe đưa đón khách về tận nơi để dự đám cưới. Đằng này, khách đến dự đám cưới của bạn đều phải tự bắt xe đi, về, vừa vất vả vừa tốn kém. Vậy người cần xem lại phải là bạn mới đúng”. 

Bạn lập tức “ẩn” bình luận của tôi và tiếp tục “ném đá” tôi ở những hội nhóm khác. 

Nghĩ đến lời khuyên của chồng không nên đi, tôi lại thấy hối hận. Tự nhiên rước bực vào người, đúng là không cái dại nào bằng cái dại nào. 

Độc giả Hoài Thu

Mừng cưới 7 triệu đồng thay vì 1 chỉ vàng, tôi bị bạn thân nói lời cay nghiệt

Mừng cưới 7 triệu đồng thay vì 1 chỉ vàng, tôi bị bạn thân nói lời cay nghiệt

Tình bạn của chúng tôi tan vỡ chỉ vì khoản tiền mừng cưới. Tôi không biết do mình sai hay do bạn thân quá tính toán." alt="Bạn 10 năm không gặp chê tiền mừng cưới ít, tôi phản ứng khiến cô ấy xấu hổ" width="90" height="59"/>

Bạn 10 năm không gặp chê tiền mừng cưới ít, tôi phản ứng khiến cô ấy xấu hổ

{keywords}So sánh thị phần các nhà sản xuất smartphone trên phân khúc cao cấp trong quý I/2021 và quý I/2022. (Ảnh: Counterpoint) 

Đây là quý thứ hai liên tiếp thị phần phân khúc cao cấp của Apple vượt 60%, phần lớn nhờ dòng iPhone 13. iPhone 13 là smartphone bán chạy nhất trong tất cả các tháng kể từ khi bán ra vào tháng 10/2021.

Ngược lại, thị phần của Samsung tiếp tục sụt giảm, một phần vì thời điểm ra mắt Galaxy S22 lùi lại so với Galaxy S21. Tuy nhiên, dòng S22 lại bán tốt hơn. Cụ thể, Galaxy S22 Ultra là smartphone Android cao cấp bán chạy nhất ba tháng đầu năm nay nhờ kết hợp những tính năng tốt nhất của dòng S và dòng Note.

OPPO là thương hiệu đứng thứ ba trên thị trường smartphone cao cấp, tiếp đến là Xiaomi và Vivo.

Smartphone màn hình gập dần thu hút được sự chú ý và Samsung là thương hiệu thống trị. Doanh số loại thiết bị này tăng 184% so với quý I/2021, chiếm 3% thị phần phân khúc cao cấp. Ngày càng nhiều hãng tham gia sản xuất smartphone màn hình gập, do đó, khi giá giảm, chúng có thể trở nên phổ biến hơn.

Phân khúc siêu cao cấp (giá từ 1.000 USD) cũng ghi nhận tăng trưởng mạnh, 164% theo năm, dẫn đầu bởi Apple và Samsung. iPhone 13 Pro Max và iPhone 13 Pro chiếm 2/3 doanh số trong phân khúc nhờ vào các thị trường Mỹ, Trung Quốc, Tây Âu. Apple hưởng lợi lớn từ sự rút lui của Huawei tại Trung Quốc.

Vẫn theo Counterpoint, gần 3/10 smartphone bán ra trong quý I là smartphone cao cấp. Doanh thu tăng nhẹ 0,5% nhờ giá bán trung bình (ASP) tăng. Chỉ riêng phân khúc cao cấp đã chiếm gần 2/3 doanh thu smartphone toàn cầu trong quý, mức cao nhất từ trước tới nay. Điều đó cũng lý giải tầm quan trọng chiến lược khi hiện diện trong phân khúc này.

Du Lam (Theo Counterpoint)

Trận chiến giữa Apple và nhà chức trách toàn cầu được dự đoán khốc liệt

Trận chiến giữa Apple và nhà chức trách toàn cầu được dự đoán khốc liệt

Các chuyên gia dự đoán ‘cuộc chiến khốc liệt’ giữa Apple và nhà chức trách toàn cầu sẽ xảy ra trong bối cảnh ‘táo khuyết” bị nghi ngờ thêu dệt các tuyên bố bảo mật, quyền riêng tư vì mục đích thương mại.

" alt="Apple thống trị phân khúc smartphone cao cấp" width="90" height="59"/>

Apple thống trị phân khúc smartphone cao cấp

267462874 4593459190737113 6862789536950796067 n.jpg
Tác giả về lại chốn xưa sau hơn 40 năm

Ngày trở về

Con sông chảy về ngã bảy Phụng Hiệp, Cần Thơ bắt nguồn từ đâu, tôi không biết. Chỉ biết khi là anh lính 19 tuổi, môi đỏ như môi con gái, tóc xoăn, xanh ngồng như cỏ, tôi đã đặt chân lên mảnh đất này, đi trên con đường đầy những bông hoa dại trắng li ti dọc đôi bờ.

Lúc buồn, lặng nhìn dòng sông lúc vơi, lúc đầy với cơ man bèo lục bình... tôi lại thấy lòng nguôi ngoai với bao cảm xúc bâng khuâng thuở đầu đời.

Năm đó, ngay sau chiến tranh nên cảnh buôn bán trên bến dưới thuyền không sầm uất, tấp nập như bây giờ. Nhưng nhà nào sát mặt sông cũng trổ một cây cầu ra bán hàng. Nhà bán tre, nứa, lá; nhà bán lu, bán thẩu; nhà bán xăng, bán nhớt... nên ngã bảy hồi đó cũng nhộn nhịp với những cửa hàng, cửa hiệu đơn sơ, mộc mạc.

Hầu hết anh em trong tiểu đội của tôi là người Hà Nội, vừa tốt nghiệp phổ thông là nhập ngũ nên tuổi đời đều xấp xỉ đôi mươi. 12 chàng lính trẻ đóng quân trong 3 nhà dân liền kề. Ngoài giờ canh gác, làm nhiệm vụ, hễ ở nhà là đùa nghịch như một đám trẻ.

Tôi ở nhà chú, thím Năm. Chú Năm là người Hoa, gầy đen như thỏi sắt, nói tiếng Việt lơ lớ. Thím Năm người chính đất Phụng Hiệp béo tốt, phúc hậu, lúc nào cũng cười nói xởi lởi. Thi thoảng, thím Năm cất công xay bột, giã chuối hấp cả mẹt bánh, lại nạo dừa khô chưng nước cốt béo ngậy, đãi cả tiểu đội đặc sản sông nước miền Tây.

Chú thím tốt bụng hồn hậu là thế, nhưng cô con gái duy nhất tên Phi Vân, tuổi như bọn tôi, cũng cỡ 19 - 20, mặt lúc nào cũng lạnh tanh, khinh khỉnh. Cả ngày, cô ấy chẳng thèm nói một câu với đám lính trẻ. Ngay cả khi có cậu nào đó cả gan tếu táo, trêu ghẹo, cô cũng chỉ đưa đôi mắt nhỏ và dài thừa hưởng của người cha liếc xéo một cái rồi ngoắt người bỏ đi. Phi Vân đang học Văn khoa.

Ngay sát tường nhà thím Năm là nhà thím Bảy. Nhà thím Bảy có 3 cô con gái. Chị cả tên Phi Phượng, bằng tuổi Phi Vân. Cô thứ hai Thủy Phượng vừa tuổi 16 trăng tròn. Cô em út chừng 2-3 tuổi.

Tôi để ý Thủy Phượng ngay từ hôm đầu mới tới. Cô bé có nước da trắng hồng, đôi môi đỏ như son, nổi bật trên khuôn mặt trắng mịn, đôi mắt đen với hàng mi cong. Thủy Phượng đang học đệ tam, tương đương với lớp 8 ngoài Bắc.

Hàng ngày sau giờ học, cô bế đứa em gái bên sườn nhìn các anh bộ đội họp hành, chơi đùa. Thi thoảng, cô lén nhìn tôi với ánh mắt trìu mến. Ai trêu một câu là cô cười bẽn lẽn, đỏ mặt cắp em chạy mất hút. Cái ngày ấy tính đến bây giờ cũng đã hơn 40 năm, bằng già nửa đời người mà đôi khi tôi vẫn như nhìn thấy Thủy Phượng với đứa em gái bé bỏng lúc nào cũng đèo đẽo bên sườn.

Thủy Phượng thường mặc bộ đồ trong nhà, màu hồng nhạt có những chấm màu trắng nhỏ li ti như những bông hoa dại nở đầy trên những rìa cỏ dọc bờ sông.

Một hôm, sau giờ học về, em loay hoay ngồi làm bài bên cái bàn nhỏ kê dưới gốc cây chùm ruột ngay dưới hiên nhà. Cái cây chỉ cao xấp xỉ mái hiên, gầy gò, mỗi cành èo uột vài chiếc lá bé xíu mà lúc lỉu quả xanh, quả đỏ như những trái xoan bám đầy các cành tuốt đến tận ngọn cây.

Cô bé mồm ngậm cái bút bi, oằn người trên ghế, mắt chăm chăm nhìn vào cuốn bài tập trước mắt mà mãi chẳng viết nổi một dòng. Thấy vậy tôi ghé nhìn vào. Thì ra là một bài toán hình học. Chưa đọc hết đầu bài, tôi đã có ngay cách giải.

Định bày cho Thủy Phượng thì cô sinh viên Văn khoa từ trong nhà bước ra hỏi: "Em học bài mà sao cứ nhấp nhổm như bị kiến cắn thế?". Cô bé nhăn nhó cầu cứu: "Em gặp bài toán khó quá, Hai bày cho em đi". Mũi cô sinh viên Văn khoa chợt hửng lên, rồi chỉ vào tôi giọng thách thức: "Cưng nhờ anh Tư bộ đội chỉ cho. Mà thôi, ảnh quen cầm súng, chứ hồi nào tới giờ có cầm sách, cầm bút đâu mà bày. Để lát rảnh Hai bày cho".

Tôi nghe máu nóng dồn lên mặt nhưng vẫn cố điềm tĩnh ngồi xuống, chỉ cho Thủy Phượng hiểu được cách giải của bài toán trong vòng 5 phút. Cô bé không giấu được vẻ ngạc nhiên reo lên: "Ôi, anh Tư giỏi quá. Không như chị Hai nói đâu nha".

Từ hôm đó, Thủy Phượng quấn quýt tôi hơn và Phi Vân cũng nhìn các anh bộ đội không còn bằng ánh mắt chảnh chọe nữa.

269451372 4593459127403786 2349055370191721800 n.jpg
Chàng lính trẻ những ngày đóng quân ở Phụng Hiệp

Hồi chúng tôi đóng quân ở ngã bảy cũng là dịp cái Tết đầu tiên sau chiến tranh. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy những bông mai vàng, loại hoa đặc trưng cho những ngày Tết phương Nam.

Hồi đó, khi vừa nhìn thấy những bông hoa vàng rực khoe sắc trên những cành cây mũm mĩm và sum sê lá, tôi đã thầm so sánh với hoa đào miền Bắc bật nở cánh thắm trên những cành gầy guộc, khẳng khiu. Tôi thấy, hoa đào hợp với không khí Tết miền Bắc trong cái lạnh se sắt. Còn hoa mai mơn mởn sắc lá xanh, hoa vàng hợp với cái Tết ở miền Nam rực rỡ nắng.

Rung động đầu đời

Năm đó, năm hòa bình đầu tiên nên đơn vị tổ chức Tết to tại hội trường mượn của phường. Bộ đội đóng ở nhà dân nào mời luôn cả gia đình đó cùng tham gia. Chú thím Năm kêu không hợp nơi đông vui, nên cử Phi Vân đi thay. Nhà thím Bảy thì kêu Thủy Phượng góp mặt.

Phi Vân khi đó đã thân thiện hơn với mấy anh bộ đội. Cô mặc bộ xường xám truyền thống đỏ chót của người Hoa. Chúng tôi đã đông đủ hết ngoài sân mà chưa thấy Thủy Phượng đâu. Lát sau, em bước ra từ khung cửa quen thuộc mà ai cũng ngỡ ngàng. Không còn là Thủy Phượng trẻ con trong bộ đồ ở nhà, mà là một thiếu nữ xinh đẹp nổi bật trong chiếc áo dài xanh thẫm. Một vùng da trắng nõn lộ nơi tà áo xẻ khiến tôi ngẩn ngơ.

Những người lính trẻ đều mở to mắt nhìn, khiến cô bé e thẹn, mặt đỏ bừng. Vì nơi tổ chức phía bên kia thị trấn, nên chúng tôi phải ngồi đò vượt qua ngã bảy sông. Thủy Phượng ngồi cạnh tôi trước ánh mắt ganh tỵ và lời chọc ghẹo của các anh bộ đội. Càng bị trêu, em càng nép vào tôi. Mỗi khi đò chao nghiêng, em càng bám vào cánh tay tôi siết chặt. Người tôi nóng bừng và tim đập thình thịch.

Đây là lần đầu tiên, tôi ngồi sát một cô gái. Cảm nhận được hơi nóng từ cơ thể thanh tân đó truyền sang người mình, thật sự tôi luống cuống và bối rối lắm. Nhưng trước ánh mắt của chỉ huy và đồng đội, tôi phải vờ ngó lơ và lạnh tanh. Đâu biết cái tuổi đôi mươi còn trong veo, những va chạm cơ thể dù thoáng qua cũng khiến con tim tôi bồi hồi và cơ thể rung lên biết bao nhiêu cảm xúc.

Đêm đó về, tôi ngủ mơ. Tôi mơ đã chạm vào em và môi mình chạm vào bờ môi đỏ thắm như cánh đào của em. Sáng dậy, tôi nằm bâng khuâng, mơ màng ngắm dòng sông trôi qua khung cửa sổ nơi gác xép nhà chủ thì nghe tiếng Thủy Phượng gọi: "Anh Tư, anh Tư xuống em bảo nè".

Tôi vội bước xuống, Thủy Phượng vẻ nôn nóng đã chờ ngay dưới chân cầu thang. Em dúi vội vào tay tôi mảnh giấy rồi quay đầu chạy. Hai bím tóc dày nhảy nhót trên bờ vai.

Trở lại gác xép, tôi mở tờ giấy ra coi. Cả trang giấy chỉ vẻn vẹn dòng chữ viết nắn nót bằng màu mực tím học trò: "Anh Tư. Em thương anh”. Tôi lặng người. Niềm hạnh phúc ngập tràn. Tôi ấp tờ giấy còn ấm nóng bàn tay em lên ngực mình. Từ đó, tôi luôn giữ mảnh giấy trong túi áo nơi ngực trái của mình. Người lính trẻ chưa một mối tình đầu, thấy trái tim mình như được sưởi ấm.

Đêm đó, tôi đi dọc bờ sông nơi đơn vị đóng quân. Mảnh trăng cuối tháng mỏng, bạc hình lưỡi liềm soi xuống dòng sông lấp loáng. Bỗng có người ôm choàng lấy mình từ phía sau. Tôi giật mình. Bàn tay tôi chạm vào vòng tay con gái ấm mềm. Giọng con gái nhẹ thoảng nhưng âm thanh cất lên vui thánh thót: "Em làm anh Tư bất ngờ hả?".

Thì ra là Thủy Phượng. Tôi ngây người, nín thở cố giữ cho khoảnh khắc đó kéo dài hơn.

Từ hôm đó cứ thỉnh thoảng, chúng tôi lại đi bên nhau, chẳng nói năng gì. Chỉ bàn tay nắm lấy bàn tay. Những cây dừa bên đường xoải những tàu lá dài vỗ vào nhau theo gió. Nước cũng theo gió va những đợt sóng vào bờ. Tận khi đến gốc bình bát trước cửa nhà chúng tôi mới dừng lại. Thủy Phượng lại vòng tay ôm tôi từ đằng sau... 

Nhà tâm lý học lâm sàng Meg Jay cho rằng, tuổi đôi mươi là điểm phát triển ngọt ngào để chúng ta lên kế hoạch cho cuộc sống tương lai. Đó là độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời. Khi ấy, chúng ta không chỉ có sức khỏe, có khao khát cùng sự sục sôi của tuổi trẻ, mà còn có cả những giấc mơ đẹp và những kỷ niệm tuyệt vời. 

Báo VietNamNet mở diễn đàn Tuổi đôi mươi để cùng độc giả ôn lại những khoảnh khắc khó quên về thời điểm chuyển tiếp đặc biệt trong cuộc đời này. Bài viết liên quan xin gửi về: [email protected].

'Tuổi đôi mươi, vợ tôi là cô gái đẹp nhất Hà Nội'

'Tuổi đôi mươi, vợ tôi là cô gái đẹp nhất Hà Nội'

Tuổi đôi mươi, không son phấn, không nước hoa, không xăm môi mày, không bọc răng sứ, không đồ hiệu, không xe máy chỉ có xe đạp, hàng ngày đi làm thêm ở hiệu sách… nhưng với tôi, em là người đẹp nhất." alt="Chuyện tình ngọt ngào của anh lính trẻ Hà Nội nơi ngã bảy sông" width="90" height="59"/>

Chuyện tình ngọt ngào của anh lính trẻ Hà Nội nơi ngã bảy sông