Nhận định, soi kèo Drava Ptuj vs Beltinci, 21h00 ngày 23/3:
本文地址:http://play.tour-time.com/news/65f693135.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Serbia vs Áo, 0h00 ngày 24/3: Chủ nhà gặp khó
Học sinh lớp 11 ở Nam Định bị học sinh lớp 12 đâm tử vong trên đường đi học về
Kết quả bóng đá nữ SEA Games 32
Ảnh: M.A
Kết quả bóng đá Bình Dương 1
Nhận định, soi kèo Moldova vs Na Uy, 00h00 ngày 23/3: Ca khúc khải hoàn
Theo CNN, chiếc Boeing 757 của ông Trump luôn là vương miện quý cho sự giàu có của tỷ phú, Tổng thống Mỹ một thời này. Ông Trump từng sử dụng nó làm nền cho các buổi chụp ảnh, các cuộc vận động tranh cử, các chuyến đi dành cho những nhân vật quan trọng, cho những cảnh quay ông đang ăn Big Mac và KFC với dao và dĩa mạ vàng.
Ông Trump thích phô diễn những vật dụng trên máy bay như chiếc ghế da màu kem được làm riêng, phòng tắm mạ vàng và khoá ghế được dát vàng 24k.
Tuy nhiên, hiện giờ, chiếc máy bay Boeing 757 nằm im lìm ở một sân bay tại Orange County, New York, cách Manhattan 80km về phía bắc.
![]() |
Máy bay riêng của ông Trump cần sửa chữa nhiều mới có thể cất cánh. Ảnh: CNN |
Một động cơ của máy bay bị mất một số bộ phận. Động cơ còn lại được bọc nilon. Chi phí để sửa và để máy bay có thể cất cánh trở lại có thể lên tới 6 con số. Đây là số tiền mà ông Trump dường như không thể giải quyết ngay lúc này. Dù tình hình tài chính của cựu Tổng thống không được công bố nhưng đại dịch Covid-19 đã gây thiệt hại cho ngành du lịch, vốn là nơi tập trung các hoạt động kinh doanh của ông.
Theo hồ sơ chuyến bay mà CNN truy cập được, chiếc Boeing 757 mạ vàng này không cất cánh lần nào kể từ ngày nhậm chức, thời điểm ông Trump dừng sử dụng chiếc Không lực 1 và phải chuyển sang phương tiện đi lại khác ít phô trương hơn.
![]() |
Một phòng ngủ trên máy bay. Ảnh: CNN |
Một đại diện của Tổ chức Trump đã từ chối trả lời câu hỏi của CNN về việc tại sao máy bay này không được sử dụng hay sửa chữa. Và rằng, liệu ông Trump còn có ý định cho nó cất cánh trở lại trong thời gian sớm không.
Một nhóm quay phim của CNN đã thấy máy bay riêng của ông Trump đậu ở trên đường băng của một sân bay nhỏ ở ngoại ô New York, cách Tháp Trump khoảng hơn một tiếng lái xe.
Việc để máy bay ở ngoài trời, tại một sân bay phía đông bắc, hứng chịu mưa nắng đã khiến các chuyên gia hàng không khó lý giải. Thông thường, việc để máy bay ngoài trời sẽ không tốt vì tuyết, độ ẩm, mưa có thể ăn mòn khung máy bay và động cơ (vốn khó phát hiện) và trong một số trường hợp, nó có thể gây ra thảm hoạ. Các máy bay lớn thường được giữ ở vùng sa mạc phía tây nam, nơi khí hậu khô khiến sự ăn mòn gần như không xảy ra.
![]() |
Ảnh: CNN |
Do chiếc Boeing 757 không sử dụng được, cựu Tổng thống chỉ còn các máy bay công ty nhỏ hơn để dùng, ít nhất là trong thời điểm này.
Theo dữ liệu các chuyến bay, chiếc Cessna 750 Citation X của ông Trump đã hoạt động bán thường xuyên trong vài tháng qua. Nó thường bay qua lại giữa sân bay quốc tế Palm Beach và LaGuardia ở New York.
![]() |
Ảnh: CNN |
Khi ông Trump mua chiếc Boeing 757 đã qua sử dụng này từ cố tỷ phú Microsoft Paul Allen vào năm 2010, nó đã mau chóng trở thành món đồ yêu thích của ông.
Tuy nhiên, cũng như nhiều món đồ được ông Trump tạo ra với mục đích tiếp thị, thực trạng chiếc máy bay khổng lồ này đằng sau hậu trường lại rất khác. Đó là một thứ hút tiền. Theo nhà phân tích hàng không David Soucie, chi phí để một chiếc Boeing 757 cất cánh vào khoảng 15.000-18.000 USD/giờ. Tuy nhiên, đó là khi nó có thể bay song hiện giờ chiếc máy bay của ông Trump chưa sẵn sàng bay tới nơi nào.
Hoài Linh
Câu lạc bộ Mar-a-Lago của cựu Tổng thống Mỹ Donald Trump tại Palm Beach, Florida đã phải đóng cửa một phần sau khi các nhân viên tại đây dương tính với virus corona.
">Máy bay riêng mạ vàng của ông Donald Trump giờ ra sao?
Sau khi quân Đức thất trận tại Stalingrad, mùa hè năm 1943, đại diện các cơ quan tình báo Đức, Anh, Mỹ nhóm họp tại thành phố Santander của Tây Ban Nha. Tham gia cuộc gặp có Cục trưởng Tình báo quân sự Đức quốc xã, Đô đốc Wilhelm Canaris; Giám đốc Cục Tình báo Đối ngoại Anh (MI-6) Stewart Menzis; Trưởng Cơ quan Phục vụ chiến lược (SOS, thực chất là Cơ quan Tình báo Mỹ) William Donovan.
Binh sĩ phát xít tại mặt trận Xô-Đức. Ảnh: Militaryhistorynow |
Các bên thảo luận khả năng ký một hòa ước, và thống nhất một trong những điều kiện là phải loại bỏ Hitler. Tuy nhiên, cuộc chính biến ngày 20/7/1944 của một nhóm sĩ quan Đức nhằm ám sát Hitler bị thất bại, do vậy, “kế hoạch Santander” không đi đến kết quả nào.
Ngày 20/8/1943, các nguyên thủ và chỉ huy cao cấp quân đội các nước Anh- Mỹ-Canada họp tại Quebec, Canada. Ngoài việc bàn về kế hoạch Overloard (kế hoạch đổ bộ lên vùng biển Normandy, Pháp), hội nghị còn thảo luận một kế hoạch khác mang tên “Ranklin”.
Theo đó, trong trường hợp quân Đức đứng trước nguy cơ tan rã, Anh, Mỹ cần điều đình với giới lãnh đạo Đức quốc xã để hai bên tập trung toàn bộ sức mạnh quân sự đẩy lùi Hồng quân khỏi Đông Âu.
Đầu tháng 7/1944, Đại sứ Đức tại Thuỵ Điển Thomsend thông báo cho phía Anh, Mỹ những điều kiện hoà bình riêng rẽ mà Berlin có thể chấp nhận. Đó là quân đội Liên Xô phải dừng lại phía bờ đông sông Wistule; quân Anh-Mỹ phải "hành động vừa phải", Đức sẵn sàng chống cự Hồng quân một cách chiếu lệ để tạo điều kiện cho quân Anh-Mỹ tiến vào nước Đức...
Trên cơ sở đề nghị này của phía Đức, tháng 8/1944, tại Vatican, Thủ tướng Anh Churchill có cuộc tiếp xúc với Thứ trưởng Ngoại giao Đức Ribbentrop. Churchill đưa ra các yêu cầu: 1. Đức phải đầu hàng vô điều kiện, lực lượng đồng minh sẽ chiếm đóng Đức; 2. Phục hồi các đảng phái Dân chủ - Thiên chúa giáo, các đảng này phải chiếm đa số trong chính phủ tương lai của nước Đức; 3. Chính phủ lâm thời Đức phải nằm trong tay Anh, Mỹ; 4. Đức phải nhanh chóng trả lại những lãnh thổ đã chiếm đóng; 5. Người Đức phải hợp tác trong việc loại trừ nguy cơ chủ nghĩa cộng sản…
Cũng vào thời gian này, Cục trưởng Tình báo đối ngoại Đức (SD) Valter Sellenberg đã đến Thuỵ Điển để thảo luận với phía Anh, Mỹ những điều kiện sơ bộ cho một giải pháp riêng rẽ. Quá trình này được kết thúc bằng các vòng đàm phán diễn ra tại Bern (Thuỵ Sĩ) vào cuối tháng 3 năm 1945, giữa trùm tình báo Mỹ Allen Dulles và đại diện phía Đức - Đại tướng SS Volph.
Tuy nhiên, hai bên đã không thống nhất được điều kiện đầu hàng của cụm quân Đức đóng ở Italia.
Sau khi Hitler tự tử, chính quyền Đức Quốc xã được chuyển giao cho Tổng tư lệnh hải quân, đô đốc Karl Dönitz. Ngay lập tức, vị tân “quốc trưởng” này đã phái đại diện đến gặp chỉ huy quân Anh-Mỹ đề nghị ngừng bắn và thống nhất hành động chống lại Hồng quân.
Tuy nhiên, Tổng Tư lệnh quân viễn chinh Anh-Mỹ Dwaight Eisenhower cho rằng sức mạnh Hồng quân vượt trội so với quân đội các nước phương Tây. Đồng thời, tâm lý chống phát xít của người dân Anh, Mỹ đang ở độ cao trào, nên ký hòa ước với quân Đức là “không phù hợp”.
Trước đó, vào tháng 4/1945, Thủ tướng Anh Churchill ra lệnh cho Bộ Tham mưu Anh lập kế hoạch cho một cuộc chiến tranh chống Liên Xô, kế hoạch mang tên “Operation Unthinkable” (Chiến dịch không thể tưởng tượng). Theo đó, chiến dịch tấn công Liên Xô sẽ bắt đầu ngày 1/7/1945 với sự tham gia của 47 sư đoàn quân Mỹ, Anh và Canada, cùng 10-12 sư đoàn quân Đức đang nằm phân tán ở khu vực Scandinavia.
Tuy nhiên, phía Mỹ không mặn mà với ý định của Churchill, bởi họ đang ngóng chờ Liên Xô tuyên chiến với Nhật ở Viễn Đông. Các nhà tham mưu quân đội Mỹ cũng đưa ra phép so sánh về tương quan lực lượng. Vào thời gian ấy, ở châu Âu, phía liên quân Anh-Mỹ-Canada có 103 sư đoàn lục quân, phía Hồng quân có thể huy động được 264 sư đoàn; liên quân có 8.798 máy bay, phía Hồng quân có 11.742 máy bay.
Hải quân là ưu thế duy nhất của liên quân. Tuy nhiên, vai trò của lực lượng này là không đáng kể đối với các chiến dịch trên bộ. Từ đây, một cuộc chiến kéo dài với những tổn thất khổng lồ là điều chắc chắn, khả năng liên quân giải quyết nhanh gọn chiến trường là rất hạn hẹp.
Thống tướng lục quân George Marshall từng đảm nhiệm cương vị Tham mưu trưởng lục quân Mỹ thời kỳ Thế chiến thứ 2. Trong cuốn sách “Về cuộc chiến ở châu Âu và Thái Bình Dương” phát hành cuối năm 1945, ông tiết lộ: “Cho đến giờ, thế giới vẫn không ngờ rằng số phận khối đồng minh từng treo trên sợi tóc”.
Còn Ngoại trưởng Mỹ giai đoạn 1933-1944 Cordell Hull cũng thừa nhận: “Chính tinh thần chiến đấu anh dũng của Liên Xô đã cứu các nước Đồng minh khỏi vết nhục hòa bình riêng rẽ với Đức. Điều mà nếu trở thành sự thật thì thế giới lại phải bước vào một cuộc chiến tranh mới kéo dài 30 năm”.
Nguyên Phong
Giữa tháng 10/1941, quân đội Đức Quốc xã nhanh chóng áp sát thủ đô Moscow của Liên Xô. Các thành phố lân cận lần lượt rơi vào tay kẻ thù. Quân phát xít có thể tiến vào Moscow bất cứ lúc nào.
">Bí mật về những vụ “đi đêm” của Anh, Mỹ với phát xít Đức
Địa vị cao, cái tôi lớn
Khi thăng chức, nhà quản lý có thêm quyền lực. Cùng với đó, đồng nghiệp, cấp dưới muốn làm hài lòng bằng cách lắng nghe chăm chú hơn, đồng ý nhiều hơn, hưởng ứng những câu chuyện cười của người đó... Tất cả những điều này có thể khiến cái tôi của nhà quản lý từng bước được “thổi phồng”.
Mặt khác, sự tách biệt là một rủi ro đối với các nhà lãnh đạo cấp cao. Các nhà lãnh đạo càng thăng tiến, được đưa vào văn phòng riêng và được thụ hưởng những không gian đặc quyền, họ càng có nguy cơ bị “xa rời quần chúng”, thiếu nắm bắt tình hình thực tế. Chính sự thiếu giao lưu, trao đổi, nghèo thông tin, sự o bế của những người xung quanh khiến người sếp nhầm lẫn giữa địa vị với quyền lực, sức mạnh thực tế. Nếu có cái tôi lớn, không biết lắng nghe… họ dễ dàng mất kết nối với chính công ty và có thể “ngã ngựa”.
Hậu quả khi đặt cái tôi quá cao trong công việc
Việc đặt cái tôi quá cao trong quản lý có thể làm sai lệch quan điểm, bóp méo giá trị, mục tiêu công việc. Điều đáng nói, càng có vai trò lớn, người lãnh đạo càng khó chấp nhận việc bị thách thức quyền lực. Ai cũng muốn được trở nên vĩ đại; nhưng khi nhu cầu “được công nhận” trở nên quan trọng hơn cả thành tích thực tế, hõ dễ đưa ra những quyết định có thể gây bất lợi cho bản thân, nhân viên và tổ chức. Bản ngã khiến họ bị thu hẹp tầm nhìn, dễ đánh giá cảm tính và hành động trái với giá trị quan ban đầu.
Cái tôi bị “thổi phồng” cũng khiến nhà lãnh đạo dễ đưa ra quyết định sai. Ví dụ, khi nghĩ rằng bản thân là kiến trúc sư duy nhất làm nên thành công của công ty, tổ chức, họ sẽ có xu hướng trở nên ích kỷ, chuyên quyền và ưa đặc quyền hơn. Cùng với đó, việc đối mặt với những thất bại và chỉ trích từ người khác càng trở nên khó khăn hơn. Sự tự ái cao khiến nhà quản lý tự “xây một bức tường phòng thủ”, ngăn cản việc học hỏi từ những sai lầm, hay những bài học kinh nghiệm từ cấp dưới hoặc đối thủ…
Mặt khác, cái tôi lớn khiến nhà quản lý dễ bị lợi dụng. Đối thủ hoặc những người có ý định xấu hiểu rõ người sếp này luôn mong đợi sự chú ý, nghênh đón của mọi người. Từ đó họ dễ dàng tìm cách thao túng để đoán được: Điều gì làm người này hài lòng? Người này mong đợi được đối đãi như thế nào? Người này có thể thiên vị ai đó chỉ vì họ khéo lấy lòng hơn không?...
Cuối cùng, vì tin tưởng và đánh giá quá cao bản thân, tầm nhìn của nhà lãnh đạo bị hạn hẹp đi. Bản ngã chính là “bộ lọc”, khiến bạn chỉ tìm kiếm thông tin xác nhận cho những gì mà bạn muốn tin, cũng như chỉ thấy và nghe những gì bạn muốn. Kết quả là người quản lý dễ mất kết nối với những nguồn tin khách quan, những nhân sự thực sự có trải nghiệm với khách hàng cũng như dư luận xã hội.
“Dung hòa” với cái tôi cao
Sự tự tin trước đây có thể là một trong những yếu tố tạo nên thành công của nhà quản lý. Nhưng khi sự tự tin phát triển thành tự mãn, họ cần điều chỉnh lại để có lợi hơn trong công việc.
Xem xét các đặc quyền, đặc lợi có được nhờ chức vị: Sẽ là điều tuyệt vời nếu các đặc quyền, đặc lợi hỗ trợ nhà quản lý thực hiện công việc một cách hiệu quả. Nhưng nếu những điều này chỉ để thể hiện địa vị, quyền lực, cái tôi cao… nhà quản lý hãy cân nhắc từ bỏ; nhất là nếu nó là tác nhân khiến họ “xa rời quần chúng”.
Chủ động kết nối, tương tác và làm việc với những người không “chiều chuộng” cái tôi: Có thể sẽ rất khó chịu ban đầu khi phải tiếp xúc với những nhân viên thẳng thắn, khách quan và không cố gắng làm vừa lòng người sếp. Điều đó đòi hỏi nhà quản lý rèn luyện sự vị tha và khách quan.
Nghĩ về sự đóng góp của những người khác trong thành công chung của công ty: Có thể đơn giản dành vài phút cuối ngày để nghĩ những người đã giúp đỡ bạn. Đừng quên cảm ơn họ ngay khi được giúp đỡ. Đây là thói quen giúp nhà quản lý có sự khiêm tốn và có cái nhìn toàn diện về nguồn gốc thành công, giảm bớt nguy cơ trở nên trịch thượng.
Vĩnh Phú
">Nhà lãnh đạo: Cái tôi càng lớn, quản lý càng khó?
友情链接